Khả Khả nghĩ đến bộ dạng lưu luyến không muốn xa cô của chú, trong lòng vừa vui mừng, lại vừa có chút rối rắm.
Chú luyến tiếc cô như vậy, ai da thật là buồn mà, một bên là Mạn Mạn, một bên là chú.
Lúc nhìn thấy La Mạn, Khả Khả vẫn còn rầu rỉ không vui, nhưng đồng thời cũng đang nở nụ cười.
“Khả Khả, nhìn vẻ mặt cậu thế này chắc là đã tha thứ cho chú của cậu rồi nhỉ. Nhưng mà, cậu cứ dễ dàng tha thứ như vậy sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT