Đã gần một tuần vẫn chưa thấy tin tức của Thanh Trà, cũng không biết cô
đã sống hay đã chết. Hàn Hứa Phong trông như kẻ mất hồn, chẳng chút mảy
may đến mọi thứ khác, chỉ có việc trừng trị Hạ Thư Yến hắn không thể bỏ
qua được. Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, những việc xấu mà cô ta đã từng
làm đều được hắn sai người đi thu thập đầy đủ bằng chứng.
Từ
sau cái đêm Thanh Trà tự vẫn, Hàn Thẩm Quân dọn về Hàn gia ở tạm vài
ngày. Hắn cùng Hàn Hứa Phong cũng xem như xóa bỏ những chuyện trong quá
khứ, Hàn phu nhân cũng có chút an lòng.
Không khí trong Hàn gia rất ảm đạm, ai nấy cũng đau buồn cho cô gái nhỏ mệnh khổ “Hứa Phong, cầu xin anh tha cho em.
Hạ Thư Yến đi chân trần, đầu tóc rũ rượi với khuôn mặt tìm nhem nước
mắt, cô ta từ bên ngoài chạy xồng xộc vào cửa chính Hàn gia. “Cút, sao
cô dám đến đây chứ."
Hắn vừa định đi ra ngoài thì nhìn thấy cô
ta, cơn giận bừng bừng kéo đến. Người hắn không muốn gặp lại nhất trong
lúc này chính là Hạ Thư Yến, hắn còn mong sớm tổng cô vào trong tù để
hối lỗi. “Hàn Hứa Phong, sao anh lại tàn nhẫn như thế
Mới sáng hôm nay, Hạ Thư Yến đã nhận được giấy triệu tập của tòa án, là đích thân hắn đã làm đơn tố cáo cô.
Với những việc Hạ Thư Yến đã làm, ít nhất cô cũng phải ngồi trong tù
mấy năm. Cô ta chưa bao giờ nghĩ đến việc Hàn Hứa Phong sẽ tuyệt tình
với cô như vậy. “Tàn nhẫn ư? Không hể. Tôi thấy nhà tù là chỗ rất thích
hợp để cô tịnh tâm suy nghĩ về những chuyện dơ bẩn mình đã làm nên chỉ
tiện tay giúp cô thôi." “Không, không... em xin anh, em sẽ không bao giờ làm như vậy nữa."
Hạ Thư Yến ôm lấy chân Hàn Hứa Phong ra sức
cầu xin, hắn không chút thương tình đạp mạnh cô ta ngã ra phía sau. “Quá muộn rồi, trước lúc cô làm chuyện gì thì nên suy nghĩ đến kết cục mình
sẽ phải nhận đi."
Cô ta vẫn không bỏ cuộc, lồm cồm bò lại ôm
chặt lấy chân hắn. bừng bừng kéo đến. Người hắn không muốn gặp lại nhất
trong lúc này chính là Hạ Thư Yến, hắn còn mong sớm tổng cổ vào trong tù để hối lỗi. "Hàn Hứa Phong, sao anh lại tàn nhẫn như thế.
Mới sáng hôm nay, Hạ Thư Yến đã nhận được giấy triệu tập của tòa án, là đích thân hắn đã làm đơn tố cáo cô.
Với những việc Hạ Thư Yến đã làm, ít nhất cô cũng phải ngồi trong tù
mấy năm. Cô ta chưa bao giờ nghĩ đến việc Hàn Hứa Phong sẽ tuyệt tình
với cô như vậy. “Tàn nhẫn ư? Không hể. Tôi thấy nhà tù là chỗ rất thích
hợp để cô tịnh tâm suy nghĩ về những chuyện dơ bắn mình đã làm nên chỉ
tiện tay giúp cô thôi." “Không, không... em xin anh, em sẽ không bao giờ làm như vậy nữa."
Hạ Thư Yến ôm lấy chân Hàn Hứa Phong ra sức
cầu xin, hắn không chút thương tình đạp mạnh cô ta ngã ra phía sau. “Quá muộn rồi, trước lúc cô làm chuyện gì thì nên suy nghĩ đến kết cục mình
sẽ phải nhận đi."
Cô ta vẫn không bỏ cuộc, lẩm cẩm bò lại ôm
chặt lấy chân hắn. “Không được, nếu như anh thật sự đẩy em vào đó, tương lai sau này em biết sống như thế nào."
Hàn Hứa Phong ngồi
xuống, hắn bóp chặt cắm của Hạ Thư Yến rồi đẩy lên, ép cô nhìn thẳng vào đôi mắt hắn. “Vậy cô có bao giờ nghĩ cho tương lai của Mễ Ly, tương lai của Thanh Trà chưa? Cô vì muốn dọn họ vào đường cùng mà không từ mọi
thủ đoạn. Hạ Thư Yến, chỉ tống cô vào tù là may mắn lắm rồi. Tôi khuyên
cô nên chấp nhận chuyện này đi, đừng có ý định bỏ trốn, nếu không hậu
quả nghiêm trọng như thế nào tôi không dám chắc đầu."
Hạ Thư
Yến không phục, nếu như cô bị kết án, tài sản nhất định sẽ bị thu hồi,
hơn nữa sau này ra tù chắc chắn Hạ gia sẽ khước từ cô, hơn nữa sẽ bị
người người chế giễu, khinh thường. Cô ta thà chết chứ nhất định không
sống một cuộc sống nghèo nàn như vậy.
Khuôn mặt Hạ Thư Yến cúi sầm xuống đất, đôi mắt liếc qua liếc lại như toan tính điều gì đó. “Tôi sẽ khiến anh phải hối hận.
Không đợi hắn đuổi, cô ta tự rời khỏi Hàn gia. Hắn khẽ nhíu mày khó
hiểu trước lời nói cuối cùng của cô, nhưng rồi chẳng suy nghĩ sâu. Hàn
Hứa Phong nghĩ cô ta chẳng có gan bỏ trốn, mà nếu Hạ Thư Yến có bỏ trốn
thật thì hắn cũng sẽ lại lôi cô về để tổng cô vào tù thôi.
Hạ
Thư Yến rời khỏi Hàn gia thì đến một khu trọ tạp nham trong thành phố,
nơi đây đầy đủ kiểu người, nhất là những kiểu ở tận đáy của xã hội, chỉ
cần cho bọn họ tiền, chuyện gì bọn họ cũng dám làm.
Cô ta chuẩn bị một kế hoạch mới, một là sống, hai là chết. Nếu thật sự phải chết, cô ta sẽ kéo Hàn Hứa Phong chết cùng.
Rời khỏi khu trọ một lúc, Hạ Thư Yến bấm gọi cho Hàn phu nhân. “Dì à,
dì có thể ra gặp con một lúc được không? Người đừng nói cho Hứa Phong
biết
Hàn phu nhân vì lo lắng cho đứa cháu gái của mình nên đồng ý ngay lập tức. Bà vừa đi khám sức khỏe định kì ở bệnh viện, tiên đường đến luôn điểm hẹn của cô.
Xe của Hạ Thư Yến đứng trước điểm
hẹn, bà vừa đến nơi thì bị cô gọi vào trong xe ngồi. Hàn phu nhân vừa
vào trong, xe của cô ta lập tức phóng đi trước sự ngỡ ngàng của bà Năm.
“Thư Yến, con làm gì thế?"
Bà chưa kịp nói hết câu đã bị Hạ Thư Yến chụp thuốc mê, cô ta đưa bà đến nhà kho nơi từng giam giữ Sam TŐ.
Cô ta quay lại cảnh bà vẫn bị ngất còn bị trói trên ghế, xung quanh là
mấy ga đó con, mình mấy xăm kín đang đứng canh gác. Hạ Thư Yến gửi video qua tin nhắn cho Hàn Hứa Phong.
Rất nhanh sau đó, Ha Thư Yến
nhận được cuộc gọi của han. “Hạ Thư Yến, dừng lại ngay lập tức. Nếu
không, đừng trách tôi tàn nhẫn"
Hạ Thư Yến cười ha hả như một
kẻ điên, cô ta thấy thật sảng khoái trước giọng điệu lo lắng của hắn.
“Không phải anh muốn tống tôi vào tù sao? Làm đi, tôi sẽ cho anh nếm cảm giác mất đi người mình yêu thương là như thế nào." “Cô điên rồi, bà ấy
là dì ruột của cô đấy. “Tôi không quan tâm." Hạ Thư Yến gào lên. Đối với cô, Hàn phu nhân cũng không khác gì vật cản đường giữa cô và Hàn Hứa
Phong.
Bị kích động nhẹ, cô ta tắt ngang máy, Đôi mắt liếc qua nhìn Hàn phu nhân đầy căm hận. "Mau tạt nước cho bà ta tỉnh đi
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT