Từ sau khi Tony lên tiếng công khai chính mình là Iron Man, Alex biết thế giới chuẩn bị có rất nhiều biến động, hay nói đúng hơn, đây là hướng đi của timeline vũ trụ MCU. Đối với việc này, hiện nay Alex cũng không thể làm gì hơn, những sự kiện xảy ra, rồi nó cũng sẽ đến, không sớm thì muộn. Điều mà hắn muốn làm, chỉ là thay đổi số phận của những người quan trọng với hắn. Nhưng hiện giờ thời cớ chưa đến, Alex cũng chẳng thể làm gì hơn.

Chuyện quan trọng lúc này, là Alex lại chuẩn bị cùng với Natasha có một buổi hẹn hò hạnh phúc của hai người, thế thôi.

Reng...reng...reng...!

Móc điện thoại từ trong túi quần ra, nhìn thấy tên người gọi đến, khóe miệng Alex hơi dương lên

“Hi, bae, hoàn thành nhiệm vụ rồi sao ?”

Người gọi đến, chính là bạn gái của hắn, Natasha. Từ đầu dây bên kia, truyền đến giọng nói có vẻ hơi lười biếng của Nat:

“Hôm qua em vừa trở về, honey, anh đang ở Malibu à ?”

“Yup, vẫn đang ở nhà một mình thôi !”

Tâm tư của Alex rất nhạy bén, từ trong giọng điệu của Natasha, hắn đã nhận ra được cô có chút buồn bực, không khỏi quan tâm hỏi: “Làm sao vậy ?Đã xảy ra chuyện gì sao ?”

Trong điện thoại, Natasha cũng lập tức xác nhận, sau đó hỏi: “Yes ! Buổi tối nay anh có rảnh không ? Đi với em tí...”

“7h tối anh tới đón em” Alex trực tiếp đưa ra quyết định.

“Ok, tối nay gặp, love u honey !”

“Love u too !”

Vừa cúp máy, Alex còn chưa kịp để điện thoại lên mặt bàn, tiếng chuông lại vang lên lần nữa. Khi hắn nhìn thấy trên màn hình hiện lên danh tính người gọi đến “Uncle Phil”, đôi lông mày của Alex không khỏi hơi nhíu lại, nghĩ tới điều gì, thấp giọng thì thầm nói

“Sẽ không trùng hợp như vậy chứ !”

“Cháu đây, chú Phil !?”

Tiếp máy, rất nhanh Alex liền nghe được giọng nói của Coulson. Nhưng khác biệt với mọi lần, giọng điệu của Coulson lúc nào cũng chững trạc và nhanh gọn, hôm nay anh ta lại có chút ấp úng...

“Hi, Alex, ờm...bây giờ cháu đang ở đâu ?”

“Vẫn đang ở nhà thôi”

— QUẢNG CÁO —

“Oh, so...ờm...tối nay cháu với Tony có...no...buổi tối cháu có rảnh không ?”

Quả nhiên ! Giống với suy đoán của Alex, Coulson gọi điện thoại cho hắn, ý đồ là cũng muốn hẹn hắn ra ngoài.

Vừa đáp ứng hẹn hò với Nat, Alex chỉ có thể nói lời xin lỗi với người chú của mình. Nhưng mà, không đợi hắn lên tiếng cự tuyệt, đầu dây bên kia dường như xảy ra chuyện gì, một giọng nữ phát ra, tuy âm lượng khác nhỏ, nhưng Alex vẫn nghe thấy

“Để em nói với cậu ấy...”

Theo sau giọng nói nhỏ đó vừa truyền tới, một giọng nói nhẹ nhàng ngọt ngào của nữ giới truyền đến bên tai của Alex



“Hi ! Alex, mặc dù có hơi đột ngột, but..tôi là Audrey, Audrey Nathan”

Ngeh được cái tên này, dựa theo trí nhớ mơ hồ, Alex liền nghĩ ngay tới người bạn gái của Coulson trong nguyên tác, một nữ nghệ nhân đàn Cello. Hắn hơi ngây người một lúc, sau đó lập tức định thần lại, lên tiếng chào: “Oh, Hi, Ms.Audrey, nice to meet u ! Cháu thường nghe chú Phil nhắc tới cô, một nghệ sĩ Cello rất giỏi..”

“Oh, really ?” Âm điệu bên kia điện thoại, nghe vô cùng cao hứng, “U talk too sweet ! Đột nhiên gọi điện cho cậu, có làm phiền quá hay không ?”

“NP, có chuyện gì cô cứ nói...”

Chuyện trò đôi ba câu, Audrey Nathan nhận được lời nhắc nhở của Coulson, mới nhớ tới mục đích chính

“Suýt nữa thì tôi quên mất..” Đầu dây bên kia, Audrey hơi ngừng một chút, ngay sau đó nói tiếp: “Alex, là thế này...bây giờ tôi đang ở nhà của Phil, đang nói chuyện thì anh ấy có nhắc tới cậu. Tôi rất muốn được gặp cậu, so...liền muốn hỏi là, tối nay cậu có thời gian rảnh hay không, đến ăn một bữa tối cùng chúng tôi ?”

Nghe Audrey nói như vậy, Alex hơi nhíu lại lông mày, khóe miệng của hắn không khỏi giật giật. Muốn mời tôi tới ăn tối ? Thay vì có một buổi hẹn hò ngọt ngào lãng mạng với Natasha, tôi lại phải đến đến đó !

What’s eat ? Dog’s food !!!

Alright ! Thay vì tôi có thể cùng với Nat cho người khác ăn “cơm chó”, chả lẽ bây giờ tôi lại phải là người ăn hay sao ???

Nghĩ đến đây, Alex cảm thấy, chính mình nên từ chối thì tốt hơn. Đổi di động sang tai khác, Alex dùng một giọng điệu tiếc nuối, cực kỳ chân thành trả lời: “Im so sorry, cháu thực sự rất muốn đi, cũng rất muốn được gặp mặt cô. But...Rất không may là, cháu vừa có một cuộc hẹn với một người bạn của cháu vào tối nay, hai người cùng nhau đi ăn, so..nếu có thể...”

Alex cho rằng, chỉ cần đưa ra lý do như vậy là có thể trốn được vận mệnh. Nhưng, hắn vẫn còn rất non trong chuyện này...Hắn đã đánh giá thấp sự nhiệt tình của Áudrey.

“Oh no, that’s right, cậu cũng có thể mang theo bạn cùng tới, chúng tôi vô cùng hoan nghênh !” Vừa nói xong, cô còn hướng về phía Coulson đang đứng một bên, hỏi: “Nhiều người một chút sẽ càng náo nhiệt đúng không, Phil ?”

Bị ánh mắt của bạn gái nhìn chằm chằm, Coulson cũng cực kỳ phối hợp, hướng điện thoại nói to: “...Yes...Yes, sẽ rất náo nhiệt, vô cùng hoan nghênh !”

— QUẢNG CÁO —

Người ta đã nhiệt tình như vậy, mình cũng không thể tiếp tục từ chối. Với cả, Alex cũng nghĩ lại, coi như có cả mình và Nat, đây cũng là một bữa cơm gia đình...đúng vậy, rất lâu cả hắn và cô chưa được tận hưởng điều này.

“Ok...Vậy để cháu gọi điện hỏi bạn cháu, xem cô ấy có đáp ứng hay không !”

“Ok, chúng tôi chờ cậu !”

Ngay sau khi bên kia cúp máy, Alex lại lướt danh bạ, tìm thấy tên của Natasha, hắn liền gọi ngay cho cô, đồng thời giảm thích ngắn gọn về sự việc vừa rồi

“.....Nếu như em cảm thấy không thuận tiện, anh sẽ nói với họ...”

Không đợi Alex nói hết, Natasha liền cắt ngang: “It’s ok, dù gì đó cũng là chú anh, chúng ta lại là một cặp, honey, em cũng muốn tận hưởng nhiều một chút sự ấm cúng của bữa cơm gia đình !”

“Với cả, em cũng muốn biết bạn gái của Phil đến cùng trông như thế nào !” Natasha có chút hài hước nói.

Bây giờ nghe giọng điệu của cô, Alex nhận thấy buồn bực của cô đã vơi đi khá nhiều. Hắn cũng cảm thấy trong lòng vui vẻ hơn bao nhiêu

“Nếu đã như vậy, kế hoạch vẫn giữ nguyên, 7h anh tới đón em !”

“Ok, lát nữa gặp”



Nhận được lời đồng ý của Nat, Alex lập tức nhắn tin cho Coulson, báo rằng mình cùng Natasha sẽ tới.

Giải quyết xong chuyện này, Alex để điện thoại lên mặt bàn, cũng không còn tâm chí tiếp tục đọc sách, quyết định đi tắm rửa chăm chút một tí, đồng thời thở dài một hơi: “Alright !!! Dog’s food, hai bên cùng hưởng !”

................

6h55 PM

New York city rực rỡ trong màn đêm, trên đường phố lấp lánh ánh đèn xe cộ và nhà cửa. Báo hiệu một cuộc sống nhộn nhịp vào buổi tối của đô thị lớn nhất thế giới này.

Lúc này, Natasha đang mặc một chiếc váy liền thân màu đen, đi một chiếc giày cao gót, đứng tại trước cửa khu chung cư của mình. Từ vẻ bề ngoài, chỉ cần nghĩ một chút cũng có thể nhận ra, cô đã có một cuộc hẹn với ai đó, rất có thể là bạn trai.

Đúng lúc này, tiếng xe thể theo “ầm..ầm...” truyền đến tai mọi người xung quanh. Một chiếc Aston Martin màu xám bạc dừng lại trước mặt Natasha. Cửa kính xe từ từ hạ xuống, Alex mặc một bộ vest xanh đậm ngồi trên ghế lái, hơi mỉm cười:

“Bae, hôm nay trông em thật tuyệt !”

— QUẢNG CÁO —

“Vậy những lần trước trông em không hề tuyệt sao !?”

Vừa nói một câu trêu trọc, Natasha vừa mở cửa xe ngồi vào bên trong. Ngay khi vừa khởi động xe rời đi, Alex liền mở miệng, giọng nói quan tâm hỏi

“Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra ? Nhiệm vụ bị làm sao ư ?”

“Yes ! Lại một lần nữa, nhiệm vụ của em bị thất bại” Hít sâu một hơi, khuôn mặt Natasha có chút trầm trọng, “Giống như lần đó anh và em đi Iran, lần nãy vẫn là tên đó phá hoại nhiệm vụ của em”

Nghe đến đây, Alex một mặt lo lắng, quay sang nhìn cô: “Em có bị làm sao không ? Mọi chuyện như thế nào ?”

Natasha nhẹ nở một nụ cười, tay cô khẽ nắm lấy một đồ vật nhỏ được gắn ở chiếc dây chuyền đeo trên cổ, giọng nói ngọt ngào: “Em không sao, may có thứ mà anh gọi là quyển trục này anh đưa cho em, giúp em giữ được một mạng”

Sau đó, khuôn mặt cô tiếp tục trầm xuống lần thứ hai, “Nhưng đồ vật mà S.H.I.E.L.D giao cho em đi lấy...đã bị hắn ta đoạt được. May mắn là trong lúc chiến đấu với hắn, em đã giật được xuống mắt kính bảo hộ của tên đó”

Vừa nói, Natasha vừa thò tay vào trong túi xách, lấy ra một chiếc kính màu đen đưa cho Alex. Cầm trên tay đồ vật quen thuộc của Winter Soldier, tâm trạng của Alex có chút phức tạp. Vừa rồi, trong đầu hắn đã có ý nghĩ đi giết người này ngay lập tức, nhưng Alex đã kịp thời nén xuống suy nghĩ đó. Dù sao, Trung sĩ Banes là bị Hydra tẩy não điều khiển, do đó anh ta không hề có lỗi, Alex không thể đổ hết trách nhiệm vào Bucky Banes, với lại, lương tâm của Alex không cho phép hắn làm chuyện như vậy, cho dù là không muốn làm thay đổi timeline hay luân thường đạo lý làm người.

Nhưng, nếu như Natasha thật sự xảy ra chuyện, nếu thương thế của cô vượt qua mức độ chấp nhận được của Alex, hắn chắc chắn sẽ tìm đến tận nơi ẩn náu của Winter Soldier và đám cầm đầu của Hydra, tự tay diệt sạch bọn này.

Khẽ giơ một tay ra vuốt vuốt mái tóc của Natasha, Alex mỉm cười nói: “Được rồi, không cần quá quan tâm đến kết quả nhiệm vụ, xảy ra chuyện đó cũng chẳng thể trách em. Đêm nay về anh sẽ cải tiến quyển trục đó, tăng thêm vài thứ bảo vệ em tốt hơn nữa. Với cả, tới đây rất có khả năng là em sẽ được Nick Fury giao cho một nhiệm vụ khá đơn giản, cũng không cần lo lắng an nguy đến mạng sống”

Giọng nói của Alex có chút thú vị, gây lên lòng hiếu kỳ của Nat. Cô quay sang nhìn vào hắn, tò mò nhấn mạnh lại trọng điểm trong lời Alex vừa nói

“Nhiệm vụ đơn giản ? Thời gian tới đây ?”

“Great !”

“What’s that ?”

“Lúc đó em sẽ biết” Alex hài hước liếc nhìn cô, trả lời.

“Ok, hừ...em cũng chẳng quan tâm, chỉ là tò mò tí thôi, dù sao nhiệm vụ nào cũng như nhau”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play