“Buổi sáng ngày hôm qua, tại khu phố Shinjuku thủ đô Tokyo, Nhật Bản. Đã xảy ra một sự kiện thảm khốc lấy đi sinh mạng của 5 người dân và gần trăm người bị thương, gần như phá hủy toàn bộ một con đường”

“Theo thông tin chúng tôi nhận được từ phía cơ quan anh ninh và quân đội, vụ việc do một nhóm có 7 thành viên tạo ra và theo xác nhận chính xác thì chúng chính là thủ phạm đã gây ra hàng chục vụ thảm sát ở khắp thủ đô Tokyo. Rất may, theo những người dân có mặt ngay lúc đó xác nhận, đã có một người hùng đã đánh bại và khống chế những tên tội phạm này, trả lại sự yên bình cho Nhật Bản. Sau đây là cuộc phỏng vấn của phóng viên tác nghiệp sau cuộc chiến !”

“Lúc đó, xung quanh tôi toàn bộ là sương mù, tôi chỉ kịp nhìn thấy một thứ dường như là ám khí bay về phía tôi, chàng trai đó đã kịp thời tới bên cạnh ôm tôi tránh khỏi cái chết. Xin cảm ơn cậu, người hùng !”

Trên chiếc tivi trong văn phòng Nick Fury đang chiếu bản tin về vụ việc xảy ra sáng ngày hôm qua, hay phải nói là cuộc chiến của Alex và nhóm Thất Kiếm. Đưa tay cầm lấy chiếc điều khiển trên bàn, ấn nút tắt màn hình, Nick Fury nói với người đang đứng trước mặt hắn, giọng điệu hài hước

“Ok !!! Người ta mệnh danh cho anh là gì ? Sorry, tôi không giỏi tiếng Nhật cho lắm, “Son of Storm God !”, tại sao họ lại gọi anh như vậy ?”

“Tôi không quan tâm họ gọi tôi là gì”

“Cmon ! Anh đã lộ ra siêu năng lực của anh cho toàn bộ thế giới thấy. Bây giờ chỉ một câu nói “I dont care” để chối bỏ trách nhiệm. Alex, hi vọng anh có thể giải thích với tôi, siêu năng lực của anh là gì, please !”

Alex nhìn thằng vào Nick Fury, bây giờ trông hắn đã hoàn toàn khác với lúc xưa, luôn luôn là vẻ lạnh lùng khó gần trong ánh mắt. Chỉ một cái nhìn đã đủ khiến người khác có cảm giác sợ hãi.

“Susanoo, trong thần thoại của Nhật Bản là một vị thần bão tố. Thứ mà tôi tạo ra bao quanh cơ thể, chính là Susanoo !”

“Oh, có vẻ như nó rất mạnh. Vậy còn những năng lực khác ?”

“Bây giờ không phải là lúc ông quan tâm đến năng lực của tôi”

Nhìn thẳng vào khuôn mặt lạnh lùng của Alex, Nick Fury thở dài, ông thực sự cảm thấy bất đắc dĩ. Một đặc vụ dưới quyền nhưng không hề nhận mệnh lệnh, bây giờ hiếu kỳ với năng lực của anh ta nhưng chỉ nhận lại là lời từ chối vô cảm. Vậy ta là cấp trên hay ngươi mới là sếp của ta ?

“Ok, thế rốt cuộc sự việc là như thế nào ?”

“Bọn chúng có tổng cộng 7 người, giống như trong tình báo lúc đầu. Ông có thể coi như....chúng đến từ ngoài vũ trụ, tới Trái Đất với ý đồ xâm chiếm thế giới. Đã bị tiêu diệt !”

“Chỉ như vậy ?”

Thay bằng câu trả lời là cái gật đầu.

Mother Fucker ! Nick Fury chửi thầm trong lòng, nhíu mày nhìn xem Alex, nói

“Từ Nhật Bản trở về, anh giống như đã biến thành một người khác. Tính cách lạnh lùng khó gần hơn, mặt lúc nào cũng là một biểu cảm. Alex, chuyện gì đã xảy ra với anh ?”

“Tính tình có thể thay đổi, nhưng ý chí vẫn vậy. Ông hãy yên tâm là dù có phải đánh đổi bằng mạng sống, tôi vẫn sẽ luôn luôn bảo vệ thế giới này” — QUẢNG CÁO —

“Haizz...” Fury khẽ thởi dài, “Được rồi, chuyện này dừng tại đây, anh về nghỉ ngơi đi, mọi rắc rối tôi sẽ sai người xử lý”

“Còn một chuyện nữa, có vẻ như tôi đã đoán ra vài con chuột đang ẩn náu trong S.H.I.E.L.D là ai”

“Who...?” Nick Fury sững sờ, trợn to đôi mắt.

“Sitwell, Brock Rumlow và đội STRIKE. Khi ông ra lệnh tất cả các đặc vụ phải rời khỏi Tokyo, mấy tên này vẫn xuất hiện tại đó, hình như là tiến hành một cuộc giao dịch. Đây mới chỉ là tôi nhìn thấy tận mắt, không có chứng cứ, đừng manh động”

Nghe được lời nói của Alex, giám đốc Fury cau mày, sau đó lên tiếng: “Được, tôi biết rồi, anh cứ về nghỉ ngơi đi”



Alex cũng không lưỡng lự, lập tức quay người rời khỏi nơi đây. Tính tình biến đổi có chút cực đoan, hắn phải lập tức trở về gặp Natasha. Đây có lẽ là cách duy nhất có thể giúp hắn chữa khỏi căn bệnh tinh thần vừa mắc phải.

...........

Trong một căn phòng làm việc rộng rãi, một người đàn ông đã có tuổi, máu tóc bạc trắng, trên mặt có rất nhiều những nếp nhăn của tuổi già. Ông ta mặc một bộ vest màu xám, ngồi trên ghế nhìn ra khung cảnh bên ngoài cửa sổ, ánh mắt suy tư

“Có chắc chắn những thông tin đó là đúng sự thật ?”

“Cực kỳ chính xác thưa ngài !” Một nam nhân mặc thường phục của đặc vụ, cơ bắp săn chắc đang đứng trước bàn làm việc trả lời.

“Hắn ta rất mạnh ?”

“Đúng vậy !”

“Có thể lôi kéo được không ?”

“Mẹ nuôi của hắn là cấp dưới trung thành với giám đốc Fury, hắn gia nhập S.H.I.E.L.D chính là theo nguyện vọng của mẹ hắn. Theo tôi nghĩ, không thể lôi kéo !”

“Gần đây tai mắt của chúng ta bắt được một số hành động của hắn và Fury, có vẻ nhắm đến chúng ta. Nếu không lôi kéo được thì thủ tiêu đi” Trong con mắt người đàn ông trung niên tràn đầy vẻ lạnh lẽo.

“Có cần sử dụng đến “vũ khí bí mật” không thưa ngài ?”

“Không cần, nhưng nhớ làm nhanh gọn và bí mật, tốt nhất là một phát xong luôn !”

“Rõ !” — QUẢNG CÁO —

.............

Mùa hè năm 2009, thời gian trôi rất nhanh (Ngoài đời thì lâu chứ trong truyện là một dòng chữ là xong @@), một năm nữa đã đi qua. Từ sau vụ việc lần đó, Alex bằng cách thư giãn bên người mình yêu, tính tình đã thay đổi tốt đẹp hơn, tuy vẫn có chút lạnh lùng, nhưng đã không khó gần, thi thoảng còn đùa một cách khô khan.

Trên đường phố New York, một chiếc xe hơi thể thao đang đỗ trước của tiệm coffee, trong xe ngồi 2 người, một nam nhân khoảng 26 27 tuổi và một nữ nhân xinh đẹp cũng gần với số tuổi đó, họ chính là Alex và Natasha.

Natasha ngồi trên ghế lái, quay sang hỏi Alex một câu

“Vậy khi nào em mới được ở cùng một nhà với anh, bộ anh định cư trú dài hạn tại biệt thự của Tony Stark mãi sao ?”

Đang chăm chú nhìn vào chiếc Ipad trên tay, nghe được câu hỏi, Alex nhẹ nhàng trả lời: “Không lâu, chắc khoảng 1 năm nữa, khi đó anh và em chắc chắn ở cùng một chỗ”

“Mà nghe nói sau vụ ở Tokyo, danh tiếng của “Son of Storm God” khá nổi, thế người hùng của chúng ta có được cô gái nào xin chữ ký chưa ?” Natasha nở một nụ cười khiêu khích nhìn xem Alex.

“Lúc đó sương mù dày đặc, tầm nhìn của mọi người bị che khuất cho nên đến khi anh rời đi không ai nhìn được khuôn mặt của anh. S.H.I.E.L.D cũng tiến hành bảo mật khá tốt, vì vậy...danh tính thật vẫn được bảo mật !” Alex ngẩng đầu lên mỉm cười trả lời.

“Không thích nổi tiếng sao, sẽ có nhiều em gái xinh đẹp ngưỡng mộ theo đuổi ?”

“Có mình em là được rồi !”



Natasha nở một nụ cười xinh đẹp, nhưng không được bao lâu thì nụ cười dần cứng ngắc, thay thế nó là ánh mắt kinh hoảng, “Cúi xuống, honey !”

Cô vội vàng ôm lấy người Alex ấn xuống, “Toang....”, trên cửa kính ô tô xuất hiện một lỗ đạn rộng bằng ngón tay trỏ, lực bắn ra cực lớn khiến viên đạn bay xuyên qua từ cửa kính bên này đến bên kia.

Sắc mặt của Natasha biến đổi, lập tức ngồi dậy lái xe hướng đi tới bên cạnh một tòa cao ốc gần đó, mượn nhờ những bụi cây cảnh ngăn cản tầm nhìn.

Không để ý đến người dân trên đường đang hỗn loạn, cô quay sang nhìn Alex: “Có người muốn giết anh !”

“Um..” Alex khẽ gật đầu, ánh mắt nhìn về phía sân thượng tòa nhà cách đó không xa, khoảng một con phố, tay súng bắn tỉa không thành công giết được hắn, đã lập tức rời đi.

“Từ uy lực để phán đoán...đại khái là Barret hoặc Cheytac, nhưng dường như là đạn đã được đặc chế, kính chống đạn xe em cũng bị xuyên thủng cả 2 lỗ. Phướng hướng là toà nhà phía Đông Nam, ít nhất hơn 1000m, không cần thiết phải đi tới đó, một phát không trúng, chắn chắn đã chạy”

Alex quay sang nhìn Natasha, giơ tay lên nhẹ nhàng vuốt mái tóc dài của cô: “Mấy tên này không ngồi yên chờ đợi được, có chút ngứa tay ngứa chân !”

“Bọn chúng là ai ?” — QUẢNG CÁO —

“Hydra ! Một đám kí sinh trùng !”

“Không thể nào, tổ chức này vẫn còn tồn tại, em tưởng sau thế chiến II....” Natasha cảm thấy nghi hoặc.

“Một số người đi trước mắc phải những sai lầm tệ hại, “đời cha ăn mặc đời con khát nước”, một câu thành ngữ của quê hương anh, giống với hiện trạng bây giờ của S.H.I.E.L.D. Dont worry, babe, việc này để Nick Fury xử lý”

“Nhưng tính mạng của anh...” Nat cau mày, lo lắng nói.

“Không sao, cho dù bây giờ chúng gọi cả một sư đoàn sát thủ, cũng không giết được anh. Chẳng qua anh đã nhận lời với một người, không thể thay đổi một số thứ...nếu không thì anh đã tận tay đến lấy mạng tên kia rồi !”

“Để em gọi điện báo lại với giám đốc Fury !” Natasha ngay lập tức cầm lấy điện thoại đang để dưới khay đựng trong xe, nhấc máy gọi cho Nick Fury.

Đầu dây bên kia lập tức kết nối, “Đặc vụ Romanoff ?”

“Có người muốn sát hại Alex, Nick !” Giọng điệu của Natasha rất âm trầm, cho thấy cô đang thực sự tức giận.

“What...?”, “Khi nào ?” Nick Fury cảm thấy kinh ngạc, sau đó liền hỏi lại.

“Ngay vừa rồi, một tay súng bắn tỉa...”

Đúng lúc này, đang ngồi một bên nghe cuộc trò chuyện, Alex chen miệng vào, nói: “Là Hydra, bọn chúng không ngồi yên được”

Đầu dây bên kia rơi vào trầm mặc một lúc, sau đó Nick Fury tiếp tục lên tiếng: “Bảo với Alex, khoảng thời gian này nên ở lại trong biệt thự của Tony, hạn chế ra ngoài. Tuy tôi biết anh ta rất khó bị ám sát, nhưng nên tránh đi phiền phức”

“Đã rõ !”

Natasha cúp máy, quay sang nhìn Alex, chờ đợi hắn nói.

Hơi mỉm cười, Alex cầm lại chiếc Ipad vừa rơi trên ghế, nhẹ nhàng nói: “Đi thôi, babe, quay lại lấy coffee, sau đó chúng ta về nhà”.

Hydra, đợi đấy !

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play