Mặc dù Tự Nhiên Chi Tâm không có ý thức, nhưng chắc chắn nó cảm nhận được trên người Đường Tam có Thần Vị, hơn nữa còn là Thần Vị không thuộc về vị diện này, làm sao có thể không bài xích đây? Khi Tự Nhiên Chi Tâm của một vị diện bị Thần giới khác mang đi, vậy vị diện này sẽ bị Thần giới kia khống chế, thậm chí là thôn phệ, đó là dấu hiệu của sự huỷ diệt.
Thần niệm của Đường Tam rơi lên bề mặt của Tự Nhiên Chi Tâm, trong lòng bàn tay xuất hiện một tầng quang văn nhàn nhạt, lặng yên bao phủ bên trong Tự Nhiên Chi Tâm, không cho nó bộc phát ra cường quang phản kháng.
Tự Nhiên Chi Tâm và Thời Không Đạo Tiêu ở cùng một cấp độ, vào lúc này, Thời Không Chi Tháp được Đường Tam luyện chế là thứ tốt nhất để mang Tự Nhiên Chi Tâm. Đối với sự khống chế đồng thời không gian và thời gian, trong chốc lát Tự Nhiên Chi Tâm không biết nên giải quyết như thế nào, vì vậy đã bị Thời Không Chi Tháp lặng lẽ thôn phệ và bao trùm, ngăn cách toàn bộ khí tức của nó.
Đường Tam thoáng thở phào nhẹ nhõm, nếu Tự Nhiên Chi Tâm đột nhiên bạo động thì chỉ sợ Tổ đình sẽ lâm vào cảnh hỗn loạn và chấn động. May mắn hắn đã sớm có chuẩn bị, cũng may mắn vì có Thời Không Chi Tháp. Nếu không, hắn thật sự phải dùng hình chiếu Siêu Thần Khí Hải Thần Tam Xoa Kích mới có thể áp chế Tự Nhiên Chi Tâm, hơn nữa còn có khả năng bất ổn. Thần Giới Cơ Thạch không phải là thứ có thể cân nhắc bằng Thần Khí, đặc biệt là Tự Nhiên Chi Tâm lớn cỡ này. Nó tương ứng là nguồn tài nguyên khổng lồ và dồi dào trên Pháp Lam tinh.
Mà trong mắt cường giả lúc giao hàng, điều bọn họ nhìn thấy là Đường Tam cầm lấy bảo thạch bảy màu trong tay, sau đó nó liền biến mất.
"Cận tộc trưởng thật tài giỏi! Chúng ta đã thử bảo thạch kỳ lạ này rất nhiều lần, nhưng không thể thu nó vào trong bất kỳ trang bị trữ vật nào. Không ngời tới ngài lại làm được." Phụ trách khu vực giao hàng là một vị Đại Yêu Vương, hơn nữa là Hoàng Kim Mãnh Mã Đại Yêu Vương. Hắn đang tò mò nhìn Đường Tam.
Đường Tam cười nói: "Bởi vì ta không sử dụng trang bị trữ vật, ta dùng năng lực đặc thù của tộc ta được Thụ Tổ ban cho." Hắn không giải thích gì nhiều với đối phương, dùng Thụ Tổ để giải thích là rất phù hợp.
"Tấm thuẫn này ngài cũng phải cẩn thận. Nó vô cùng nặng, ta phải dùng tám phần lực mới miễn cưỡng cầm được nó. Trang bị trữ vật cũng rất khó chứa được, trừ phi trang bị trữ vật của ngài đủ lớn để chứa một ngọn núi nhỏ ..." Mãnh Mã Đại Yêu Vương đang nói thì nhìn thấy ánh sáng màu lam lóe lên trên ngón tay Đường Tam, rồi một tia sáng màu lam rơi xuống, bao phủ lấy Huyền Vũ Thuẫn, ngay sau đó Huyền Vũ Thuẫn đã biến mất với một tiếng "vèo".
Đường Tam mỉm cười nói: "Nhẫn trữ vật của ta có không gian khá lớn nên cũng được. Cảm ơn." Nói xong, hắn mang theo các trưởng lão Lam Kim Thụ tộc quay người rời đi, để lại vị Mãnh Mã Đại Yêu Vương kia đang ngây ngẩn trong gió.
Một hồi lâu sau, vị này mới hồi phục tinh thần, trong lòng thầm nghĩ không hổ là người đứng đầu một chủ thành. Cho dù thành Kiến Mộc yếu ớt nhất cũng không có không ít thứ tốt. Thoạt nhìn, Lam Kim Thụ tộc so với tưởng tượng còn giàu có hơn nhiều. Ở hội đấu giá lần này, bọn họ đã gây tiếng vang lớn, nhưng đó là kẻ ngu ngốc nhiều tiền. Bảo thạch cùng tấm thuẫn kia là đồ vật Tổ đình ẩn giấu, nhưng cũng là thứ vô dụng nhất.
Đường Tam hoàn toàn không để ý đến người khác khinh bỉ mình như thế nào, lúc này tâm tình của hắn có thể nói là tốt chưa từng có. Trên mặt luôn nở nụ cười.
Khi hắn trở lại khu khách quý thì gặp được Mỹ công tử vừa trở về trong hành lang.
"Mỹ thành chủ, xin chào." Đường Tam mỉm cười chào hỏi nàng.
Mỹ công tử luôn mang vẻ mặt lạnh lùng, trên mặt còn đeo khăn che mặt. Nàng khẽ gật đầu với Đường Tam, xem như là hoàn lễ, sau đó dẫn đầu đi về phòng khách quý số 11 của mình.
Bây giờ tâm tình của Đường Tam rất tốt, ý muốn trêu đùa nổi lên, hắn nói sau lưng nàng: "Mỹ thành chủ, ngươi nói nếu sau luận võ chiêu thân chúng ta ở cùng nhau thì có phải là tình yêu xa nhất đại lục hay không. Chúng ta một người phía đông một người phía tây đó."
Cơ thể Mỹ công tử hơi cứng lại, bước chân hơi khựng lại, nhưng không hề quay đầu nhìn lại nói: "Đừng ảo tưởng về những điều không thể xảy ra."
Đường Tam cười nói: "Ta luôn nghĩ rằng trên thế giới này không có gì là không thể. Nếu như vạn nhất xảy ra thì sao?"
Mỹ công tử bỗng xoay người lại, trong mắt càng thêm lạnh lùng, "Nếu vạn nhất xảy ra, ta sẽ gϊếŧ ngươi." Sát khí lập tức bộc phát và chỉ tập trung vào người Đường Tam, hàn ý lạnh thấu xương trong chốc lát bao trùm người hắn.
Đường Tam vội vàng giơ hai tay lên, ý bảo mình không có ác ý, hơi bất đắc dĩ nói: "Mỹ thành chủ hà cớ phải từ chối những người cách xa hàng nghìn dặm? Trên thế giới này thật sự không có gì là không thể. Nếu vạn nhất xảy ra, chúng ta hãy ở chung thật tốt nha."
Trong đôi mắt đẹp của Mỹ công tử hiện lên vẻ kinh ngạc, bởi vì nàng phát hiện sát khí mình bắn ra khi rơi xuống người Đường Tam thì lặng yên biến mất như gió xuân làm băng tan, thậm chí không để lại dấu vết nào.
Nàng rất có lòng tin với sát khí của mình, nguồn gốc của nó là Thất Sát Khí từ Bạch Hổ Biến, hơn nữa Đường Tam đã điều chỉnh Sát Thần lĩnh vực cho nàng, dùng Ảnh Ma Kiếm kích phát Tu La Kiếm, sau đó đã tiến hoá thành Sâm La Địa Ngục. Ở phương diện sát khí, dù so với ông ngoại nàng cũng không kém bao nhiêu, mà trong truyền thuyết đối phương chỉ là tộc trưởng một chủng tộc không giỏi chiến đấu, vì sao lại có thể hoá giải nó mà không hề có phản ứng, đây là thực lực gì? Hay là, năng lực của hắn chuyên khắc chế mình hay sao?
Chỉ lạnh lùng trừng Đường Tam một cái, cũng không muốn nói thêm gì với tộc trưởng Lam Kim Thụ tộc, Mỹ công tử đã xoay người rời đi.
"Ca, ngươi đừng trêu chọc nàng được không? Chẳng lẽ ngươi thật sự thích nàng?" Thanh âm của Cận Miểu Sâm hơi run rẩy.
Đường Tam cười nói: "Ta không thể thích nàng ấy sao? Ai cũng có quyền theo đuổi cái đẹp."
"Ta cầu xin ngươi đấy, ta cũng không dám có chị dâu như vậy, thật là đáng sợ." Mặc dù vừa rồi sát khí của Mỹ công tử chỉ tập trung vào Đường Tam, nhưng ánh mắt lạnh như băng đó vẫn khiến tim Cận Miểu Sâm đập nhanh hơn.
"Trở về đi." Đường Tam miễn cưỡng nói. Trong lòng hắn vẫn đang nghĩ, khi Tiểu Mỹ biết Cận Miểu Lâm chính là Đường Tam thì sẽ thu thập mình như thế nào, lúc đó có phải mình nên chạy xa khỏi đường chết hay không. Nhưng mà lúc này tâm tình của hắn vô cùng tốt, có Huyền Vũ Thuẫn và Tự Nhiên Chi Tâm, trên thế giới này chuyện làm hắn phải lo lắng đã không còn nhiều.
Trở lại phòng khách quý, lúc này đã là giữa ngày. Phiên đấu giá cuối cùng hôm nay sẽ kết thúc trong ngày.
Đấu giá buổi sáng do Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng tự mình chủ trì, đấu giá buổi chiều có lẽ do Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng hoặc Bất Tử Đại Yêu Hoàng chủ trì. Tổ đình đã coi trọng hội đấu giá siêu cấp lần này chưa từng có.
Trong phòng khách quý số 11.
Sắc mặt Mỹ công tử trở nên có chút ngưng trọng.
Sau khi đột phá Thập Nhất giai, thực lực của nàng vẫn luôn tăng mạnh, có thể nói là tăng lên từng ngày. Đặc biệt, bản thân và Tu La Kiếm ngày càng phù hợp, ba đại huyết mạch vận chuyển như ý và giao hoà lẫn nhau. Hiện tại đã có thể hỗ trợ lẫn nhau, do đó khiến nàng tin tưởng bản thân hơn.
Tuy nhiên, sau khi đối mặt với Cận Miểu Lâm, nàng lại sinh ra hoài nghi với chính mình.
Lam Kim Thụ tộc không phải không giỏi chiến đấu sao? Nhưng đối phương lại dùng phương thức mưa thuận gió hoà hoá giải sát khí của mình, tu vi của hắn cho nàng cảm giác không thể lường được.
Một tên tộc trưởng củi mục cũng có thể ẩn giấu thực lực, vậy, ở cuộc so tài lần này, các cường giả khác sẽ mạnh đến trình độ nào? Các Thành chủ khác, ví dụ như Kim An Quốc, thực lực chân chính sẽ mạnh đến mức nào?
Để chiếm được Hoàng vị, chắc chắn tất cả người dự thi đều muốn toàn lực ứng phó. Mình và Đường Tam thực sự có thể đi đến cuối cùng sao? Hiện tại còn không biết Đường Tam dùng phương thức gì đến dự thi. Nếu trong quá trình thi đấu bọn họ thua ...