Thiên Bồng là một đỉnh núi lớn, ngọn núi này cao chừng hai nghìn mét, cũng là cực hạn của bọn họ.

Đường Tam đến nơi này mới hiểu rõ, nơi đây sở dĩ gọi là Thiên Bồng là bởi vì trên đỉnh núi có một cây đại thụ, tán cây rất lớn, đường kính chừng gần trăm mét, che mát phần lớn đỉnh núi.

Trình Tử Chanh nhìn thấy Đường Tam leo lên núi không khỏi có chút kinh ngạc, cười nói: "Thể năng không tệ. Ta còn nghĩ trên đường về sẽ nhìn thấy ngươi."

Ở Thiên Bồng không chỉ có Trình Tử Chanh, Mộc Ân Tình cũng ở chỗ này.

Nhìn Đường Tam đi lên, Mộc Ân Tình gật đầu với hắn, cũng không nói gì, chỉ giơ tay lên vỗ trên người hắn một lát. Lập tức, năng lượng Mộc Vân Vũ rót vào người Đường Tam biến mất, năng lượng Huyền Thiên Công lần nữa vận chuyển.

Đường Tam lúc trước còn thấy kì quái, làm sao có thể quay về trước giữa trưa. Hiện tại xem ra, sau khi đi đến Thiên Bồng sẽ bỏ lệnh cấm tu vi.

"Chúng ta ta đi thôi. Nhanh quay về xem một chút có cơm ăn hay không." Trình Tử Chanh kéo Đường Tam, hướng dưới núi mà đi.

Khi Trình Tử Chanh từ đỉnh núi nhảy xuống, một màn kì dị xuất hiện, trên người nàng sáng lên một tầng hào quang vàng rực. Trong nháy mắt tiếp theo, hai cánh tay của nàng mở rộng, một bộ lông vũ màu cam xuất hiện, mái tóc của nàng cũng biến thành màu cam, mang theo ba cây lông vũ phiêu đãng. Nàng quay đầu nhìn Đường Tam tự nhiên cười một tiếng: "Ta đi trước." Nói xong, nàng hướng xuống núi lướt đi, trong nháy mắt biến thành một chấm đen nhỏ.

Bay? Nàng bay đi? Đây không phải là ăn gian sao? Đường Tam há to miệng, nhưng lại không biết nói gì cho đúng.

Đây là Yêu Thần biến của Trình Tử Chanh? Lông vũ màu cam lại có thể bay đi? Đường Tam chưa gặp qua loại Yêu Quái này, nhưng khí tức của nàng có biến hoá khi thi triển Yêu Thần biến, hắn có thể cảm nhận được. Đây là một loại Yêu Thần biến tương đối mạnh, hơn nữa, năng lực phi hành rất khó có được.

Sư tỷ, lạc ấn thứ năm của ta muốn chọn ngươi a! Phi hành là năng lực hiện tại Đường Tam khát vọng nhất.

Đường Tam hít sâu một hơi, thanh quang lượn lờ trên người, đột nhiên từ trên đỉnh núi nhảy lên, linh quang lập loè trong hai tròng mắt. Trong núi Phong nguyên tố rất dồi dào, lập tức có rất nhiều Phong nguyên tố gội tụ về chỗ hắn.

Thân thể Đường Tam trở nên nhẹ nhàng, tốc độ bay nhanh về phía dưới núi mà đi. Được Phong nguyên tố phụ trợ, hắn lúc này là lướt nhanh như gió, tuy rằng không thể so với Trình Tử Chanh trực tiếp phi hành, nhưng cũng đã rất nhanh rồi.

Đưa mắt nhìn thân ảnh rời đi, Mộc Ân Tình toát ra vài phần kinh ngạc trong mắt.

Mỗi học viên dựa vào thể năng của bản thân leo lên tới đây đều vô cùng mệt mỏi. Ngay khi bọn họ được cỏi bỏ niêm phong, lại để cho bọn họ lần nữa khống chế năng lực của bản thân, sẽ làm cho bọn họ sâu sắc cảm nhận được chỗ tốt Yêu Thần biến mang lại, cũng làm bọn họ lí giải tốt hơn huyết mạch chi lực của mình trên đường quay về. Đây cũng là nguyên nhân quan trọng nhất khi an bài khoá thể năng.

Mà vừa rồi, Mộc Ân Tình rõ ràng cảm nhận được, Đường Tam tuy rằng có chút mệt mỏi, nhưng không phải rất mệt mỏi. Hắn mới chỉ có chín tuổi a! Hơn nữa, khi hắn rời đi, thân thể của hắn không có biến hoá khi thi triển Yêu Thần biến, năng lực Phong nguyên tố lại rất mạnh. Mà cường độ Phong nguyên tố tựa hồ đã vượt qua Tứ giai. Nguyên bản, mấy lão sư bọn họ khi nghe năng lực của Đường Tam là Phong Lang Biến cũng không có để ý đến học viên này. Nếu không phải Đường Tam mới chín tuổi, bọn họ sẽ không cho phép một hài tử có Yêu Thần biến không mạnh như vậy gia nhập học viện Cứu Thục.

Tuy rằng học viện này nhìn qua không có bao nhiêu người, học viên cũng chỉ có hơn mười người, nhưng thực tế, học viện Cứu Thục trong toàn bộ tổ chức Cứu Thục có địa vị vô cùng cao, là chuyên môn vì tổ chức bồi dưỡng nhân tài ưu tú. Ở toàn bộ Yêu Tinh Đại Lục, học viện Cứu Thục tổng cộng chỉ có chín chỗ, những học viện đều do thành viên quan trọng nhất của tổ chức quản lý.

Mà giờ khắc này, Mộc Ân Tình chứng kiến Đường Tam thi triển Phong Lang Biến, khống chế Phong nguyên tố tăng lên tốc độ của bản thân, nhận thức Đường Tam lại có chút bất đồng.

Căn cứ vào tư liệu hắn thu hoạch được, Đường Tam đối với điều khiển Phong Nhận có chỗ khác thường, Tinh Thần Lực hẳn là vượt xa người thường. Điểm này từ ngày hôm qua Đường Tam làm Độc Bạch phản phệ là có thể nhìn ra.

Thiên Hồ Chi Nhãn làm Tinh Thần Lực của Độc Bạch so với người thường cường đại hơn nhiều, mà Đường Tam có thể làm Độc Bạch phản phệ, Tinh Thần Lực của hắn ít nhất phải gấp đôi Độc Bạch, cái này rất thú vị rồi.

Mà làm cho mấy vị lão sư cảm thấy hứng thú nhất là trấn trưởng thu hắn làm đồ đệ. Đối với trấn trưởng, bọn họ vẫn hiểu rõ ...

Vì cơm trưa! Đường Tam một đường đi rất nhanh.

Hiện tại hắn đã có nhiều cảm nhận hơn với khoá thể năng, lúc đi là huấn luyện thể năng, mà lúc về cùng năng lực của bản thân có liên quan. Đây là một phương thức huấn luyện không tính là đặc biệt, nhưng vẫn có hiệu quả rất tốt.

Lúc này, huyết mạch trong cơ thể hắn nóng rực, cảm giác đau nhức cơ bắp rất rõ ràng.

Huyền Thiên Công sau khi được giải khai, bởi vì đặc tính không ngừng sinh sôi mà tuần hoàn trong cơ thể hắn, đôn đốc thân thể khôi phục rất nhanh năng lượng tiêu hao lúc trước. Quá trình này đối với thân thể hắn có chỗ tốt không nhỏ. Nhất là hắn vừa mới đột phá Ngũ giai, thân thể cần thích ứng với Ngũ giai Huyền Thiên Công. Huấn luyện hôm nay đẩy nhanh quá trình thích ứng, đồng thời cũng làm tăng tốc độ hấp thu Phong Hùng huyết mạch chi lực.

Quay về cũng không phải chỉ có một lộ tuyến, như Trình Tử Chanh có thể bay, cùng với lộ trình đi bộ của hắn không giống nhau.

Cho nên trên đường quay về, Đường Tam cũng không có gặp được những người khác. Khi hắn trở lại học viện, trừ Độc Bạch, những người khác đều đã trở về.

Vạt áo trên người Đường Tam ướt đẫm mồ hôi, hắn thở hổn hển lất kim khí bên trong mã giáp ra, không khỏi có chút bất đắc dĩ, xem ra hôm nay không có cơm ăn rồi!

Nếu như hắn không đi cùng Độc Bạch, nói không chừng hắn còn có chút cơ hội. Điều này cũng làm cho hắn hơi hiểu được, những vị sư huynh sư tỷ này không có người nào đơn giản. Trên đường trở về, hắn bằng vào Ngũ giai tu vi và Phong nguyên tố, tốc độ đã rất nhanh, đã đạt đến tám phần khi hắn ở đỉnh phong, nhưng vẫn không thể siêu việt hơn những người khác.

Mà các học viên khác thấy Đường Tam nhanh như vậy đã trở về đều có chút kinh ngạc, dù sao, Đường Tam mới chín tuổi đấy.

Mộc Vân Vũ chưa có trở về, Đường Tam đang chuẩn bị lặng yên về phòng rửa mặt thì Quan Long Giang đã đi tới.

"Đây là lần đầu tiên ngươi tham gia huấn luyện thể năng, nên hôm nay sẽ không trừng phạt ngươi. Đi rửa mặt, sau đó cũng mọi người ăn cơm."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play