Dù Đại Miêu có nhận được Thí Thần Kiếm từ Hoàng Kim Sư Tử tộc thì Đường Tam cũng không cho rằng Đại Miêu có thể chiến thắng Mông Đặc Đặc. Điều làm cho Đường Tam kiêng kỵ chính là, thi đấu hôm nay, hắn chiến thắng tuyển thủ Bỉ Mông Cự Thú quá nhẹ nhõm, hơn nữa trong cả quá trình đều không sử dụng bất kỳ vũ khí hay trang bị nào. Là đích truyền của Ám Ma Đại Yêu Hoàng, càng là tuyệt thế thiên tài của Ám Hắc Ma Long tộc, sao có thể không có gia tộc hỗ trợ? Đại Yêu Hoàng lại không có Thần Khí nào hay sao? Hiển nhiên là không thể nào.

Mộng Đặc Đặc sở dĩ không có sử dụng, nguyên nhân chỉ có một, chính là đối thủ của hắn không đủ mạnh để hắn sử dụng, đơn giản chỉ vậy mà thôi.

Bởi vậy, Đường Tam muốn chiến thắng hắn thì cần phải tính đến trường hợp hắn nắm giữ Thần Khí, hoặc là tìm một chiến thuật đặc thù để chiến thắng đối thủ. Nhưng điều này rất khó, Mông Đặc Đặc am hiểu dùng Hắc Ám nguyên tố khống chế toàn trường. Ở kiếp trước, Đường Tam am hiểu nhất chính là khống chế, hắn biết rõ, một đối thủ hệ khống chế trên chiến trường khó đánh như thế nào. Bất kỳ chiến thuật nào bị khống chế của đối phương ảnh hưởng thì rất khó có thể phát huy ra uy lực chân chính.


Thật sự phải cẩn thận nghĩ lại, cuối cùng nên bại lộ năng lực ra sao, vận dụng kỹ xảo như thế nào mới có thể chiến thắng đối thủ, thậm chí làm hắn trọng thương. Tốt nhất là đánh một trận giải quyết hai vấn đề, một lần là xong!

Nghĩ tới đây, trong mắt Đường Tam hiếm khi bốc lên sự hiếu thắng. Hai mắt híp lại, trong đáy mắt có hàn ý lập loè.

Mỹ công tử trở về chỗ ở, Khổng Tước Đại Yêu Vương cũng đã trở về, không tiếp tục xem thi đấu nữa. So với thượng khu, đối thủ ở hạ khu cũng rất mạnh, nhưng không có tồn tại giống như Mông Đặc Đặc. Đối thủ mạnh nhất ở hạ khu phải đến vòng bán kết mới đụng phải, trận tiếp theo đối thủ của nàng có thực lực chênh lệch không nhiều với trận hôm nay.

"Vì sao hôm nay lại để lộ truyền thừa Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng? Ta có thể cảm giác được, Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng đã chú ý đến ngươi rồi." Khổng Tước Đại Yêu Vương cau mày lại hỏi.


Mỹ công tử nói: "Cũng không có gì, ta cảm thấy Thiên Cơ Vũ bại lộ phía sau mới tốt. Hiện tại ta càng lúc càng tin tưởng vào Thiên Cơ Vũ. Đối thủ hôm nay khá khó đối phó, ta lo lắng chiến đấu kéo dài sẽ ảnh hưởng đến thi đấu hai người ngày mai."

Khổng Tước Đại Yêu Vương nhìn nàng thật sâu, nói: "Ta có thể đoán được ngươi nghĩ như thế nào. Chuyện đã xảy ra rồi thì thôi, nhưng ngươi phải hiểu được vì sao trước đó ta lại phân tích để ngươi sử dụng Bạch Hổ Biến phía sau. Bởi vì nếu sử dụng ở cấp độ cao hơn thì Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng lại càng coi trọng ngươi hơn. Ngươi để Thiên Cơ Vũ bại lộ phía sau, chẳng phải là nói cho tất cả Hoàng Giả quan chiến rằng, trong lòng ngươi Bạch Hổ Biến không bằng Khổng Tước Biến hay sao?"

Mỹ công tử rất tự nhiên nói: "Vốn chính là như thế! Chẳng lẽ ngài không hy vọng ta nghĩ như vậy sao?"


Khổng Tước Đại Yêu Vương chần chừ, "Ta đương nhiên hy vọng ngươi nghĩ như vậy, nhưng phải tuỳ thời. Tương lai ngươi muốn ngồi vững ở vị trí người thừa kế, thậm chí là tộc trưởng thì sự ủng hộ của Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng là vô cùng trọng yếu. Trong toàn bộ Tổ đình, Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng có sức ảnh hưởng rất lớn, dù là các Hoàng Giả bài danh trên hắn cũng phải cho hắn vài phần mặt mũi. Nếu hắn ủng hộ ngươi trở thành Thành chủ thành Gia Lý thì vị trí của ngươi sẽ vững chắc hơn nhiều. Đương nhiên, ngươi vẫn như cũ có thân phận Khổng Tước Yêu tộc, Tổ đình sẽ không cho phép Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng có được lãnh địa thứ hai. Lợi ích phải được cân bằng."

Mỹ công tử chậm rãi gật đầu, nàng đột nhiên nói khẽ: "Phụ thân, thân thể của ngài có phải ..."
Từ lời nói của Khổng Tước Đại Yêu Vương, nàng cảm nhận được sự vội vàng trong đó.

Khổng Tước Đại Yêu Vương lắc đầu, nói: "Ta không sao, ngươi yên tâm, vì chủng tộc, vì ngươi, ta nhất định sẽ không dễ dàng chết đi, ta phải làm xong việc cần làm."

"Thật sự là không thể cứu vãn sao?" Trong mắt Mỹ công tử hiện lên một vòng bi thương.

Khổng Tước Đại Yêu Vương nhìn con gái thật sâu, than nhẹ một tiếng, nói: "Cho tới bây giờ ta cũng không phải là một người phụ thân tốt. Ta cũng rất muốn kiên trì, nhưng dù thế nào thì cũng không thể. Ta thiêu đốt bản nguyên, trừ phi có một tồn tại cấp độ cao hơn Đại Yêu Hoàng đến xoay chuyển càn khôn, nếu không, khẳng định là không thể cứu được. Nhưng chuyện này cũng nằm trong kế hoạch của ta. Bởi vì dù ta còn sống cũng không thể bảo vệ được thành Gia Lý, dù sao ta cũng không có khả năng trở thành Đại Yêu Hoàng. Nhưng ngươi có thể, chỉ cần ngươi chịu được áp lực ban đầu, tương lai có thể thành tựu Đại Yêu Hoàng thì địa vị của Khổng Tước Yêu tộc chúng ta sẽ vững chắc, ổn định, có thể giữ vững thành Gia Lý. Đây là điều ta hy vọng thấy nhất. Vì thế, coi như phải chết thì có sao đâu."
Mỹ công tử có thể cảm nhận được sự kiên quyết trong giọng nói của hắn, nàng cúi đầu xuống, "Ta sẽ cố gắng. Nhưng nếu quả thật có một chút hy vọng, ta đều hy vọng ngài có thể sống sót. Ta sẽ gánh vác lên trách nhiệm của ta, dù là vì Khổng Tước Yêu tộc hay vì nhân loại."

Khổng Tước Đại Yêu Vương vui mừng gật đầu, nói: "Ngươi có thể nghĩ như vậy là tốt rồi. Đúng rồi, sắp tiến vào vòng chung kết thi đấu hai người, ngươi có thể đi tìm Tu La nhiều hơn. Năng lực của các ngươi đều rất mạnh, nhưng cần phải rèn luyện nhiều hơn nữa. Chân lý của thi đấu hai người là phối hợp lẫn nhau. Các ngươi lúc trước có phối hợp một ít, nhưng vẫn chưa đủ ăn ý, điều này sẽ ảnh hưởng đến so tài phía sau. Ta rất coi trọng Tu La, ngươi cũng phải chú ý lôi kéo hắn. Có huyết thệ bên người, tương lai hắn nhất định có thể trở thành phụ tá đắc lực cho ngươi."
Mỹ công tử khẽ gật đầu, trong đầu hiện ra mọi chuyện phát sinh giữa mình và Tu La.

Dù là chỉ điểm nàng tu luyện, truyền thụ cho nàng Thiên Chi Huyền Viên, hay là phát ra huyết thệ phía sau, cùng nàng một đường tiến về phía trước, cuối cùng lần lượt tiến vào vòng chung kết cả hai hạng mục thi đấu, những chuyện này khiến nàng càng nhận thức Tu La hơn, cũng tín nhiệm hắn nhiều hơn. Bây giờ, trừ không nhìn thấy chân diện mục của hắn thì không còn gì có thể bắt bẻ. Ngay cả phương diện này, Mỹ công tử tin rằng hắn nhất định có nỗi khổ trong lòng cho nên mới không thể để mình nhìn thấy, vì vậy trong lòng nàng cơ bản đã bình thường trở lại.

Hắn vì sao lại tốt với mình như vậy? Nhiều khi, một người đột nhiên đối tốt đặc biệt với một người khác lại làm người đó khó có thể thích ứng được. Trong cảm giác của Mỹ công tử, từ lần đầu tiên nhìn thấy Tu La, hắn vẫn luôn rất tốt với nàng, thủ hộ bên người nàng. Nàng thậm chí có cảm giác, người này sẽ vì mình mà bỏ ra tất cả. Nhưng, sự hy sinh này đến tột cùng là từ đâu mà đến? Rốt cuộc là vì sao? Bởi vì mình lớn lên đẹp mắt sao? Qua tiếp xúc với Tu La, nàng cũng không cảm thấy hắn là một nam tử nông cạn vì tướng mạo mà hành động như vậy, hơn nữa còn phát huyết thệ. Nhất định là có nguyên nhân khác, nhưng trên thế giới này người thân là nhân loại của nàng cũng chỉ có mẫu thân, mẫu thân cũng không biết Tu La từ đâu đến. Mẫu thân cũng hỏi qua Trương trấn trưởng, nhưng chỉ nhận được câu trả lời lập lờ nước đôi. Hắn chỉ nói cho các nàng biết, Tu La là một người đáng tín nhiệm, vậy thôi.

Khổng Tước Đại Yêu Vương đi nghỉ rồi, trạng thái thân thể hắn không tốt, phải minh tưởng rất nhiều thời gian mới duy trì được sinh mệnh lực không trôi đi quá nhanh, còn phải phục dụng nhiều thiên tài địa bảo mới có thể duy trì trạng thái như hiện tại. Đây cũng là thành Gia Lý giàu có nên mới có thể làm được chuyện này.

Mỹ công tử truyền tin cho Đường Tam, "Ca, bây giờ ngươi có rảnh không?"

"Có, sao vậy? Ngươi nói đi." Phàm là Mỹ công tử, hắn lúc nào cũng rảnh.

Mỹ công tử nói: "Vừa rồi phụ thân nói chúng ta nên rèn luyện nhiều hơn để tham gia thi đấu hai người, ta cũng cảm thấy như vậy. Nếu như ngươi nguyện ý, chúng ta có thể thảo luận một chút được không. Ngày mai là bắt đầu vòng chung kết thi đấu hai người rồi, đối thủ của chúng ta sẽ cường đại hơn, ăn ý cũng rất quan trọng."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play