Nhận mang điên cuồng quét tới, di chuyển tới chỗ bản thể Mông Đặc Đặc.

Mông Đặc Đặc cũng không hiện ra nguyên hình, chỉ nhìn đối phương bằng ánh mắt băng lãnh, sau đó giơ tay phải lên, lạnh lùng nói ra hai chữ.

"Điêu Linh!"

Trong chớp mắt, tất cả quang mang màu tím đen đột nhiên biến thành màu tím sáng, mỗi quang mang giống như tự hòa tan, rồi chuyển từ màu tím sáng thành hắc ám vô biên. Nó khiến toàn bộ phạm vi Ám Hắc lĩnh vực bao trùm trở thành một màu đen kịt.

Vô luận là nhận mang sắc bén, hay không gian bị xé rách kia trong nháy mắt tất cả đều sụp đổ, lập tức tan rã, Điêu Linh vẫn lạc.

Khu vực bọn họ chiến đấu trong đường kính chừng 200 mét, thời khắc này bị sụp xuống hai mét.

Màu ám kim trên người tuyển thủ Bỉ Mông Cự Thú đã nhiều thêm một tầng hắc ám, ngay cả bộ lông trên người bởi vì một câu Điêu Linh kia mà mất đi sáng bóng, thậm chí còn trở nên xơ xác.


"Ngang ---" Mộng Đặc Đặc ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng Long ngâm.

Điêu Linh đen kịt kia, trong chớp mắt mắt này liền trở nên sáng ngời, một màu tím sáng. Trong thế giới màu tím đó, hắn tựa như Ma Thần đứng ngạo nghễ trên không trung, quan sát đối thủ ở phía dưới.

Mà thân hình cực lớn của Bỉ Mông Cự Thú đang dần dần chìm xuống thì màu tím kia điên cuồng trào lên người nó. Nhưng tuyển thủ Bỉ Mông Cự Thú thi triển Trảo Nhận Phong Bạo nên đang ở thời điểm suy yếu, vậy nó làm sao có thể thoát khỏi hắc ám này xâm nhập.

"Lĩnh vực thứ hai!" Đường Tam đang quan chiến không khỏi hít sâu một hơi.

Đúng vậy, chuyển hoá giữa màu đen và màu tím kia không còn là Ám Hắc lĩnh vực đơn thuần nữa, mà là một lĩnh vực khác, Điêu Linh!

Đáng sợ nhất chính là, hai lĩnh vực này của Mông Đặc Đặc có thể hỗ trợ lẫn nhau. Trong phạm vi Ám Hắc lĩnh vực, uy năng của Điêu Linh được tăng cường. Ngược lại, khi thi triển Điêu Linh, tất cả Hắc Ám nguyên tố đều được tăng cường năng lực ăn mòn trên phạm vi lớn.


Hiện tại Đường Tam đã hiểu rõ vì sao vị Vĩnh Dạ Quân Vương Ám Ma Đại Yêu Hoàng lại nói Mông Đặc Đặc có thể thi triển thực lực Ám Dạ Quân Vương dù ở ban ngày. Đúng vậy a! Ở cảnh giới này đã có hai lĩnh vực cường đại như thế, cường giả Thần cấp bình thường không phải là đối thủ của hắn. Tương lai nếu hắn thành tựu Thần cấp thì nhất định là một tồn tại vô cùng khó lường.

Quan trọng nhất là, không hề nghi ngờ, đối thủ tiếp theo của mình chính là vị Mông Đặc Đặc này.

Trên đài, tuyển thủ Bỉ Mông Cự Thú rốt cuộc đã nhận thua. Nếu không, đối phương rất có thể sẽ hạ sát thủ. Bỉ Mông Cự Thú được xưng là vô địch lục địa, vậy mà trong trận đấu chưa tiếp xúc được với đối phương đã thua tranh tài, thật sự là quá bi ai!

Nhưng mà, trước thực lực tuyệt đối, trước đối thủ thiên phú trác tuyệt, cái gì cũng không có ý nghĩa.


Trong các Đại Yêu Hoàng, Vĩnh Dạ Quân Vương Ám Ma Đại Yêu Hoàng bài danh thứ sáu, nếu tính thêm Thiên Tinh Hoàng thì chỉ sợ không thể lọt vào mười thứ hạng đầu. Nhưng người ta lại có một đứa cháu ngoan a! Có thể thấy rằng, tương lai khi Mông Đặc Đặc thành tựu Đại Yêu Hoàng thì địa vị của Ám Hắc Ma Long nhất mạch sẽ tăng lên trên diện rộng, cũng không đơn giản xếp ở vị trí thứ sáu nữa.

Hơn nữa, các Hoàng Giả khác đều không thể lôi kéo vị này, người ta dù sao cũng là truyền thừa của Đại Yêu Hoàng.

Trên đài, Mông Đặc Đặc cũng không đắc ý vì chiến thắng tuyển thủ Bỉ Mông Cự Thú, vẫn biểu lộ bình thường, giống như đây là sự tình vốn dĩ là như thế. Sau đó, hắn chậm rãi quay người, ánh mắt nhìn về một hướng.

Rất nhiều người quan chiến nhìn theo ánh mắt của hắn thì thấy trong một khu vực không gây chú ý, có một nam tử mang mặt nạ đang đứng ở đó. Đó chính là người chiến thắng tuyển thủ Bất Tử Hoả Phượng Hoàng, Tu La!
Ánh mắt Mông Đặc Đặc rất kỳ dị, tuy rằng cách nhau rất xa, nhưng Đường Tam vẫn có thể thấy rõ trong ánh mắt đó mang theo sự tò mò. Đúng vậy, không có địch ý, chỉ có tò mò mãnh liệt.

Trận tiếp theo mình phải đối mặt với vị tuyển thủ hạt giống hàng đầu ở hạng mục thi đấu cá nhân này. Từ thực lực mà Mông Đặc Đặc thể hiện ra, Đường Tam biết phiền phức của mình đến rồi.

Mông Đặc Đặc có Ám Hắc lĩnh vực cùng Điêu Linh lĩnh vực, tuyển thủ Bỉ Mông Cự Thú đều không xông qua được, vậy mình có thể vượt qua được sao?

Không hề nghi ngờ, trong lần dự thi này, hắn chính là đối thủ mạnh nhất của mình, mà không phải là ai khác.

Luận cấp độ khống chế nguyên tố, hắn còn ở trên Mỹ công tử. Hắc Ám nguyên tố tựa hồ đã trở thành một bộ phận của hắn, hoặc là nói hắn đã là một phần tử hắc ám. Đây mới thực sự là Hắc Ám Chi Tử. Nếu muốn chiến thắng gia hoả này, dựa vào nhiều năng lực trước mắt của hắn thì rất khó làm được. Trận đấu hôm nay, tuyển thủ Bỉ Mông Cự Thú ngay cả át chủ bài của hắn cũng không thể bức ra thì đã thua. Nếu mình không thể ngăn cản hắn, vậy thì, tiếp theo hắn rất có thể sẽ chiến thắng Đại Miêu, sau đó chiến thắng Mỹ công tử, cuối cùng giành được giải quán quân.

Lần đầu tiên từ khi tham dự tranh tài, trong lòng Đường Tam dâng lên chiến ý mãnh liệt, cũng sinh ra cảm giác chờ mong tới trận đấu tiếp theo.

Lúc này, Mỹ công tử đứng bên cạnh Đường Tam cũng cảm nhận rõ ràng biến hoá của hắn. Không vì đối thủ cường đại mà nhụt chí, ngược lại hắn giống như lại có cảm xúc đặc thù thăng hoa.

Lúc này Đường Tam dường như đã biến thành một người khác, ở bên cạnh hắn có thể cảm giác được một phần cao ngạo và khí tức cường đại.

Song phương xuống đài, tiếp theo chính là thời gian nghỉ ngơi và phục hồi. Đương nhiên không thể để nhân viên tu chỉnh đài thi đấu, nếu vậy thì mất bao lâu? Mấy vị cấp độ Yêu Vương am hiểu khống chế Thổ nguyên tố đã lên đài, nhanh chóng thông qua khống chế Thổ nguyên tố mà khôi phục lại đài thi đấu. Mặc dù không được tốt như ban đầu, nhưng vẫn có thể dùng để tranh tài được.
Có lẽ bị biến hoá của Đường Tam làm ảnh hưởng, lúc này Mỹ công tử cũng sục sôi chiến ý, bởi vì tiếp theo là đến nàng tranh tài.

Đường Tam cùng Đại Miêu đều chiến thắng đối thủ và tiến vào bát cường, nàng làm sao có thể để bọn họ dành mất danh tiếng chứ?

"Ca, ta đi dự thi." Mỹ công tử nói với Đường Tam.

"Được, cố gắng lên." Tâm tình Đường Tam đã khôi phục như bình thường, quay đầu nhìn Mỹ công tử, khóe miệng lộ ra mỉm cười.

"Các ngươi đều mạnh như vậy, ta cũng nhất định có thể tiến vào bát cường. Chúng ta gặp nhau ở trận chung kết." Nói xong, Mỹ công tử quay người rời đi.

Nhìn bóng lưng mỹ lệ của nàng biến mất trong tầm mắt, trong lòng Đường Tam lại trở nên trầm tĩnh dị thường.

Thắng lợi tranh tài hôm nay, hoặc là nói lần Tổ đình tinh anh đại tái này, hắn đã dần leo lên đỉnh phong ở vị diện này. Không hề nghi ngờ, trên người hắn có điểm làm các Yêu Quái Tộc và Tinh Quái Tộc cảm thấy hứng thú. Tương lai hắn cùng Mỹ công tử phải đối mặt với rất nhiều khó khăn, hiện tại đã không cách nào lui về phía sau, thậm chí không cách nào hoàn toàn che giấu, chỉ có thể trở nên mạnh mẽ, không ngừng mạnh hơn, càng nhanh trở nên mạnh mẽ hơn mới có thể đối mặt với tất cả biến hoá cùng nguy cơ. Ở thế giới này, cuối cùng vẫn là thực lực vi vương a!
Đúng lúc này, khí tức sau lưng chợt khác thường, Đường Tam nhìn lại thì thấy Đại Miêu đã kết thúc minh tưởng, mở hai mắt ra.

Nhìn qua hắn vẫn còn suy yếu, nhưng mơ hồ lại có chút khác biệt, trên mặt thần sắc biến hoá phức tạp.

"Ngươi sao rồi?" Đường Tam tiến lên hỏi.

Đại Miêu ngồi dưới đất, cười khổ nói: "Rất tốt, thương thế xem như đã khôi phục một chút, nghỉ ngơi thêm thì không có vấn đề gì."

Đường Tam nói: "Nhìn ngươi giống như có tâm sự. Có phải vẫn còn khúc mắc với Sư tộc hay không?"

Đại Miêu nói: "Không thể nói là không còn khúc mắc, dù sao lúc trước bọn họ đối xử với chúng ta như vậy, khiến tộc ta suýt nữa tuyệt chủng. Từ thuở nhỏ ta luôn cho rằng mình không có bất kỳ liên quan nào đến Sư tộc và Hổ tộc, cũng chưa từng nghĩ tới có một ngày sẽ được bọn họ tán thành. Đối với bọn họ, ta chỉ có phẫn hận. Ta muốn trở nên cường đại, chỉ là vì chứng minh cho bọn họ thấy, Sư Hổ tộc chúng ta cuối cùng không phải là chủng tộc bị nguyền rủa."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play