Mỗi một Hoàng Giả đều phái sứ giả tìm kiếm những nhân tài ưu tú trong cuộc thi để gia tăng thực lực cho bản thân. Những tuyển thủ có tiềm lực thực sự dù thua cuộc vẫn có thể được Hoàng Giả đánh giá cao và chiêu mộ.

Đường Tam là nhân loại, cho nên các trận đấu trước không được coi trọng, cho đến khi hắn đánh bại Bỉ Mông Cự Thú, thể hiện ra song huyết mạch thì tình huống mới trở nên khác biệt. Trước khi hắn xuống đài, Khổng Tước Đại Yêu Vương đã đuổi tất cả những sứ giả kia đi, công bố đây là người của mình, đến từ thành Gia Lý. Vì vậy Đường Tam không nhìn thấy những sứ giả do Hoàng Giả phái tới.

Tình huống hôm nay cũng giống vậy. Mặc dù có huyết thệ ước chế, nhưng Khổng Tước Đại Yêu Vương không hy vọng Tu La vì những Hoàng Giả mà có suy nghĩ khác, cho nên đã bóp chết những khả năng đó từ trong trứng nước.

Đường Tam không quan tâm đến chuyện này dù hắn đã đoán trước được, hắn cũng chưa từng nghĩ sẽ chấp nhận lời mời chào của bất kỳ Hoàng Giả nào. Khi Đường Tam cùng Mỹ công tử đi ra quảng trường thì đám người chiến đội Sử Lai Khắc cùng Trương Hạo Hiên đã đợi ở đó, ngay cả xe ngựa cũng đã chuẩn bị xong.

Nhìn thấy Mỹ công tử dìu Đường Tam đi ra, mọi người vội vàng đến đón.

Trương Hạo Hiên lo lắng nhìn Đường Tam, nói: "Ngươi sao rồi? Sao lại liều mạng như vậy?"

Đường Tam cười khổ nói: "Thực lực không bằng người, không liều không thắng được. Ta không sao, ngài yên tâm, chỉ là gãy mất vài cái xương sườn, rất nhanh sẽ hồi phục lại."

Trương Hạo Hiên nhìn hắn, lại nhìn Mỹ công tử bên cạnh, nói: "Lên xe trước đi. Trở về rồi nói tiếp."

"Ừm, được." Đường Tam được Mỹ công tử đỡ lên một chiếc xe ngựa. Mỹ công tử không vì đồng bạn của hắn mà rời đi, nàng cũng theo hắn lên xe ngựa. Khi Độc Bạch muốn đi theo thì lại bị Trình Tử Chanh kéo lại.

"Ngươi kéo ta làm gì?" Độc Bạch nghi hoặc nói.

Trình Tử Chanh tức giận: "Ánh mắt ngươi dùng để làm cảnh sao? Đi làm loạn cái gì? Lên xe ngựa phía sau đi."

Độc Bạch chớp mắt, ngạc nhiên nói: "Ý ngươi là ...?"

Trình Tử Chanh không để ý tới hắn, quay người đi đến xe ngựa phía sau. Cố Lý có chút mỉa mai nói: "Có ít người, con mắt đều vô dụng, thật là ngu ngốc."

"Ngươi nói ai?"

"Ai ngu thì nói người đó."

Đám đông cãi nhau ầm ĩ từ mặt đất lên xe ngựa.

"Những người kia đều là đồng bạn của ngươi sao?" Mỹ công tử để Đường Tam dựa vào một cái đệm mềm mại. Vết thương sau lưng từ tê dại đã chuyển sang đau nhức kịch liệt, không dám ngả về phía sau, chỉ có thể dựa vào người bên cạnh ngồi xuống, thân thể hơi nghiêng về phía trước.

"Đúng vậy, đều là đồng bạn của ta." Đường Tam thấp giọng nói.

Mỹ công tử nhìn vầng trán đẫm mồ hôi và khuôn mặt tái nhợt của hắn, nói: "Ngươi đừng nói chuyện."

"Ừm." Đường Tam đáp ứng một tiếng, vận chuyển Huyền Thiên Công. Hắn dùng năng lượng của Huyền Thiên Công để ổn định lại xương sườn bị gãy, điều chỉnh lại huyết mạch, để thương thế phát triển theo chiều hướng tốt hơn.

Thực tế bị chấn thương không chỉ có xương sườn của hắn, mà còn có nội tạng. Vết thương hôm qua vẫn chưa lành, hôm nay lại càng thêm nghiêm trọng. Một kích kia, hắn thật không giữ lại chút nào mà bạo phát. Chỉ có như vậy mới có thể chiến thắng đối thủ.

Thương thế của đối phương nghiêm trọng, hắn cũng bị thương không nhẹ. Nếu không phải Sư Hổ Kim Cương hộ thể có tác dụng mạnh mẽ, cộng thêm bản thân có năng lực phi hành cường đại, hắn chỉ sợ cũng hôn mê giống đối thủ. Nhưng dù vậy, trong cơ thể hắn, ngũ tạng đã lệch vị trí, thân thể giống như bị ngọn lửa thiêu đốt vậy. Hắn chỉ có thể dùng Huyền Thiên Công điều chỉnh vị trí ngũ tạng từng chút một, để bọn chúng trở lại vị trí cũ, chầm chậm điều tức.

Thương thế như vậy, nếu ở trong hoàn cảnh bình thường, cho dù ở Tổ đình có thiên địa linh khí nồng đậm cũng không thể khôi phục lại trong vòng một tuần. Nhưng trước đó khi cho hắn cái hộp, Khổng Tước Đại Yêu Vương nói sẽ không ảnh hưởng đến tranh tài phía sau, vậy hắn hẳn là có thể khôi phục rất nhanh.

Xe ngựa không phải là nơi để trị thương, về trước rồi nói. Trước lúc này, hắn muốn điều chỉnh lại cơ thể thật tốt, chuẩn bị sẵn sàng. Nếu không phải lo lắng không gian truyền tống làm ảnh hưởng đến vết thương thì Mỹ công tử đã trực tiếp mang hắn truyền tống về khách sạn. May mắn khách sạn cách quảng trường Tổ đình không xa, nên đi xe ngựa sẽ an toàn hơn.

Xe ngựa bình ổn chạy đến lối vào khách sạn Bạch Hổ, mọi người lần lượt xuống xe, Mỹ công tử cẩn thận đỡ Đường Tam xuống. Quần áo trên người Đường Tam đã ướt đẫm mồ hôi. Dọc đường hắn đã điều chỉnh xương sườn và nội tạng, mang tới đau đớn quả không nhẹ. Sắc mặt của hắn hoàn toàn trắng bệch, ngay cả mặt nạ cũng có một tầng hơi nước.

"Ngươi trở về đi. Ta có mọi người chiếu cố, không có vấn đề gì." Đường Tam nói với Mỹ công tử ở cửa khách sạn.

Hắn tất nhiên hy vọng Mỹ công tử có thể chăm sóc mình, nhưng hắn không xác định được sau khi chữa thương thì mình sẽ có trạng thái gì. Nếu vô tình làm rơi mặt nạ, vậy sẽ phiền toái rồi. Ít nhất tạm thời hắn không thể để Mỹ công tử biết mình là Đường Tam.

Mỹ công tử nhìn hắn, lại nhìn những người khác, nhẹ nhàng gật đầu nói: "Vậy ngươi chữa thương cho tốt, có chuyện gì chúng ta tuỳ thời liên hệ."

"Ừm, được. Ngươi trở về cũng nghỉ ngơi thật tốt."

Nhìn Mỹ công tử rời đi, Đường Tam mới đi vào khách sạn dưới sự giúp đỡ của Độc Bạch.

Độc Bạch thấp giọng nói: "Thật là cô nương xinh đẹp, đây có phải là vị kia trong Khổng Tước Yêu tộc?" Hắn đã nghe Đường Tam nhắc qua đến Mỹ công tử.

"Ừm, đúng vậy." Đường Tam gật gật đầu.

Trương Hạo Hiên nói: "Cũng là người của chúng ta."

Mọi người đồng thời nhìn Trương Hạo Hiên, hắn nói: "Nàng là người của tổ chức Cứu Thục chúng ta, Lam cấp Cứu Thục, nữ nhi của Khổng Tước Đại Yêu Vương, là tộc trưởng Khổng Tước Yêu tộc đời kế tiếp, trước mắt cũng là tồn tại quan trọng nhất trong tổ chức." Khi nói những lời này, hắn dùng Thần Thức bao phủ xung quanh mọi người.

Vừa rồi Mỹ công tử ở đây, Đường Tam không gọi Trương Hạo Hiên là lão sư, chính là sợ thân phận của mình bị bại lộ, đây cũng là nguyên nhân quan trọng khiến hắn để Mỹ công tử về trước.

Lam cấp Cứu Thục? Nghe được danh từ này, sắc mặt của mọi người không khỏi thay đổi, huống chi còn có câu "tộc trưởng Khổng Tước Yêu tộc đời kế tiếp" phía sau. Chuyện này thật đáng sợ!

"Nàng là nhân loại a? Làm sao ..." Vũ Băng Kỷ luôn trầm ổn cũng không khỏi toát ra vẻ khiếp sợ.

"Chuyện này nói rất dài dòng. Dù sao các ngươi nhớ kỹ, tất cả thành viên Cứu Thục ở thành Gia Lý chúng ta tương lai đều phải phục tùng nàng, phò tá nàng khống chế Khổng Tước Yêu tộc, thậm chí là khống chế thành Gia Lý. Đây là hành động quan trọng và lớn nhất từ trước đến nay của tổ chức, đến lúc đó cường giả trong tổ chức đều sẽ tới. Hiện tại nói cho các ngươi biết là bởi vì chỉ sợ thời gian sẽ không còn lâu nữa."

Nói xong, mọi người lên lầu, trước tiên đưa Đường Tam trở về phòng mình.

"Ta còn tưởng Tiểu Đường thích đại mỹ nữ, không nghĩ tới là nhiệm vụ Cứu Thục chúng ta." Độc Bạch đóng cửa lại, đột nhiên nói.

Đường Tam không giải thích, để Độc Bạch đỡ mình vào phòng tu luyện.

Trương Hạo Hiên cau mày nói: "Nếu bị thương nghiêm trọng như vậy thì tranh tài phía sau đừng có tham gia."

Đường Tam nói: "Để xem tình hình đi, ta chữa thương trước, xem có thể mau chóng khôi phục lại hay không." Thi đấu cá nhân hắn có thể từ bỏ, nhưng thi đấu hai người thì hắn nhất định phải đồng hành cùng Mỹ công tử. Vì muốn nhanh chóng chữa thương cho tốt, dù có phải vận dụng Thần Thức hắn cũng không tiếc.

"Được rồi, vậy ngươi chữa thương đi, có gì thì gọi chúng ta." Trương Hạo Hiên mang theo mọi người rời đi. Liên quan đến việc Mỹ công tử kế thừa vương vị, hắn cần giải thích cho mọi người thêm một chút. Sở dĩ hắn chọn nói ra lúc này, một là vì Khổng Tước Đại Yêu Vương rất có thể không còn sống lâu nữa, càng quan trọng hơn là, tốc độ trưởng thành của những người trẻ này quá nhanh, với thực lực bây giờ của bọn họ đúng là có tư cách được biết chuyện này. Tương lai tất cả mọi người đều ủng hộ Mỹ công tử, hiện tại nói cho họ tình hình chung là rất cần thiết. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play