Trong đan điền, một con mắt dọc mở ra, khí tức Linh Tê Thiên Nhãn giáng xuống, bao phủ phía trên quang diễm bạch kim. Lập tức, quang diễm kia bị chèn ép và ngưng trệ.

Không biết vì sao, cùng là huyết mạch cấp một nhưng các huyết mạch cấp một khác đều rất kiêng kỵ Linh Tê Thiên Nhãn, quang diễm bạch kim đang khuếch trương lập tức dừng lại.

Ngân quang từ lạc ấn Khổng Tước Biến bắn ra, không gian phong toả, lập tức phong tỏa toàn bộ các vị trí hào quang bạch kim còn muốn lặng lẽ lan tới.

Chỉ có Tượng Yêu Biến đáng thương đã bị thôn phệ một bộ phận, đang bị quang diễm bạch kim kia kéo vào trong cơ thể mình, hiển nhiên là khó tránh khỏi số phận bị thôn phệ.

Đường Tam không khỏi dở khóc dở cười, ta cho ngươi ăn một cái, ngươi lại ăn hai cái, làm ta lại thêm một chỗ trống nữa a!

May mắn Linh Tê Thiên Nhãn, Khổng Tước Biến, Thì Quang Biến, Kim Bằng Biến đều đủ mạnh, nếu không đúng là không chấn nhiếp nổi nó.

Thì Quang Biến mặc dù là huyết mạch cấp hai, nhưng đối với quang diễm Sư Hổ Biến không chút nào e ngại. Vầng sáng vặn vẹo lập loè quanh lạc ấn, hào quang bạch kim căn bản không cách nào tiếp cận.

Kim Bằng Biến mặc dù có chút e ngại, nhưng rất linh hoạt. Nó lùi ra xa, cũng không để lạc ấn Sư Hổ Biến tới gần.

Được Tinh Thần Lực không ngừng ôn dưỡng, Thần Thức của Đường Tam mặc dù khôi phục rất chậm nhưng cũng đã mạnh hơn nhiều so với ban đầu, dùng để khống chế mấy lạc ấn này cũng khá dễ dàng. Sau khi kinh ngạc lúc đầu, mặc cho Sư Hổ Biến thôn phệ Tượng Yêu Biến, lúc này hắn mới khống chế nó thu liễm lại.

Nhưng Sư Hổ Biến rất không cam lòng, không ngừng hướng về phía trước chèn ép. Sau khi vượt qua Lam Ngân Hoàng cùng Kim Bằng Biến, nó rất không nguyện ý bị Thì Quang Biến xếp trên. Cuối cùng bị Khổng Tước Biến dùng không gian ba động chặn lại nên vững chắc ở vị trí thứ ba trong đan điền. Nó giống như một ngôi sao bạch kim, dần ổn định lại trong đan điền của Đường Tam.

Hào quang bạch kim so với ngân quang Khổng Tước Biến không hề thua kém, còn có vài phần kiệt ngạo.

Mặc dù mất đi hai lạc ấn Bát giai, nhưng cường độ Huyền Thiên Công lại tăng chứ không giảm.

Lạc ấn huyết mạch cấp một thứ ba thành hình, cộng thêm hai loại huyết mạch cấp hai cùng một loại huyết mạch cấp ba, thực lực của Đường Tam không hề nghi ngờ là nhảy vọt.

Đường Tam yên lặng cảm nhận những thay đổi sau khi dung hợp Sư Hổ Biến. Lực lượng của hắn không vì lạc ấn Tượng Yêu Biến biến mất mà yếu bớt. Không hề nghi ngờ, ở phương diện này Sư Hổ Biến càng mạnh hơn. Mà đặc điểm lớn nhất của Sư Hổ Biến là thôn phệ, cái này đến từ khả năng thôn phệ từ Hoàng Kim Thánh Hoả, nhưng lại có uy lực mạnh hơn Hoàng Kim Thánh Hoả. Hiệu quả thôn phệ chuyển hoá cao hơn, cũng càng bá đạo hơn.

Còn về tác dụng của nó thì cần kiểm nghiệm trong thực chiến, chuyện này cần có thêm thời gian.

Nhưng Đường Tam có thể cảm nhận rõ ràng là, sau khi có lạc ấn Sư Hổ Biến, khí tức của mình trở nên bá đạo hơn nhiều. Ở phương diện uy áp có xu thế tăng mạnh.

Sư tử và hổ đều là Thú Trung Chi Vương, sau khi cả hai dung hợp thành Sư Hổ Thú tất nhiên sẽ là tồn tại khủng bố hơn.

Như vậy, Sư Hổ tộc có được huyết mạch thuần tuý thì rất có khả năng sinh ra Đại Yêu Hoàng trong tương lai.

Sư Hổ Kiếm Thánh mặc dù phải trùng tu, nhưng với nội tình của hắn thì rất nhanh sẽ trở lại Cửu giai đỉnh phong. Nói cách khác, Đường Tam chắc chắn có một loại huyết mạch chi lực đạt tới Cửu giai đỉnh phong. Hơn nữa, cần phải nhanh chóng nắm giữ năng lực Sư Hổ Biến này mới tốt.

Sau đó chính là minh tưởng, ổn định cảnh giới.

Một đêm tu luyện đã thoát thai hoán cốt. Hôm sau khi Đường Tam tỉnh lại thì lập tức phát hiện quần áo của mình đã căng ra. Hắn cao thêm năm phân, cơ bắp trên người càng thêm săn chắc, dưới da có một tầng hào quang bạch kim như ẩn như hiện lưu chuyển, toàn thân đều toát lên hương vị lực lượng.

Cùng là huyết mạch cấp một, Thiên Hồ Biến mang lại cho Đường Tam biến hoá nhiều hơn về mặt tinh thần, Khổng Tước Biến là khống chế không gian, mà Sư Hổ Biến thì khác. Nó mang tới chính là tố chất thân thể tăng lên. Vấn đề cường độ thân thể luôn khuấy nhiễu hắn rốt cuộc đã được giải quyết. Cảnh giới Huyền Thiên Công tăng lên, Đường Tam cảm thấy kinh mạch của mình càng thêm rộng lớn, dẻo dai, có thể dung nạp càng nhiều năng lượng. Theo cảm giác, tu vi tựa hồ trượt xuống Bát giai trung kỳ nhưng thực tế, thực lực lại tăng cường không ít.

Cuối cùng, những vất vả gần đây cũng không uổng phí. Trên mặt Đường Tam toát lên một nụ cười.

Đường Tam rửa mặt rồi đẩy cửa đi ra ngoài.

Khi hắn bước ra khỏi phòng thì vừa hay đụng phải Độc Bạch đang tìm tới.

"Đi điểm tâm đi, Tiểu Đường." Độc Bạch cười hì hì nói. Nhưng hắn nói xong thì giống như cảm nhận được điều gì đó, theo bản năng lùi lại một bước, "Tiểu Đường, ngươi thay đổi rồi."

Ánh mắt hắn sáng rực nhìn Đường Tam, Đường Tam lại nhếch miệng cười với hắn một tiếng, trong mắt loé lên hào quang bạch kim. Lập tức, Độc Bạch có cảm giác dựng tóc gáy, hô lên một tiếng rồi nhanh chóng lùi lại, còn vận dụng cả Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ. Trong chớp mắt kia, hắn cảm nhận được một uy áp hung hãn không gì sánh kịp đập vào mặt, dường như có một đầu cự thú mở cái miệng to đẫm máu muốn nuốt chửng hắn.

Đường Tam bật cười, thu liễm khí tức. Độc Bạch có được Thiên Hồ Biến, cảm ứng vô cùng nhạy. Vừa rồi hắn cảm nhận được khí tức lạc ấn Sư Hổ Biến nên mới có phản ứng như vậy. Đường Tam cần thời gian thích ứng nên vừa rồi không che giấu tốt khí tức.

"Ngươi, ngươi sao vậy?" Độc Bạch trốn ở ngoài cửa, hỏi dò.

Đường Tam cười nói: "Không có gì, ta có chỗ đột phá. Đi, đi ăn điểm tâm."

Năm người mặc dù đều có chỗ ở của mình, nhưng gần đây đều ăn cơm bên chỗ Vũ Băng Kỷ. Trù nghệ của Đại sư huynh khá ổn. Đương nhiên, đây là đánh giá của người khác, về phần Đường Tam...

Đường Tam thực sự không có thời gian nấu nướng, cũng không yêu cầu gì nhiều với đồ ăn nên trước hết vẫn để như vậy. Nếu không, ở phương diện nấu cơm này, hắn cũng có không ít kinh nghiệm, hơn nữa kiếp trước bên cạnh còn có đồng bạn là Thực Thần.

Đến khi tới chỗ Vũ Băng Kỷ, khí tức Sư Hổ Biến mới hoàn toàn thu liễm, làm ba người khác không có phát giác gì.

Lại có đột phá? Ba người Vũ Băng Kỷ nhìn Đường Tam không khỏi có chút quái dị.

Qua trận cuối cùng ở Đấu Thú Tràng, bọn họ đã có nhận thức mới về Đường Tam. Trước đó bọn họ luôn biết Đường Tam mạnh, nhưng cũng nghĩ tới hắn đã cường đại đến mức đó.

Đường Tam dường như lại cao lớn hơn, thân hình cường tráng hơn, đã cao không kém Vũ Băng Kỷ. Chỉ sợ những khán giả ở Đấu Thú Tràng, những bại tướng dưới tay bọn họ cũng không nghĩ tới Tu La cường đại trong mắt bọn chúng chỉ là một thiếu niên. Đúng vậy, hiện tại Đường Tam khoảng mười bốn tuổi, là người nhỏ nhất trong chiến đội Sử Lai Khắc.

Nếu không cẩn thận nghĩ lại, ngay cả bọn Vũ Băng Kỷ cũng để ý đến tuổi của Đường Tam. Ngày đó Đường Tam một đấu một với Sư Hổ Kiếm Thánh và giành chiến thắng, bọn họ mới hiểu vì sao Đường Tam tin tưởng mà dẫn đầu bọn họ tham gia đoàn chiến. Sư Hổ Kiếm Thánh được xưng là người mạnh nhất dưới Thần cấp, Đường Tam có thể đánh bại hắn, vậy có nghĩa là gì?

Trong học viện Cứu Thục, trừ hai vị lão sư Thần cấp, chỉ sợ các lão sư khác cũng không bằng hắn. Nhìn qua là tu vi Bát giai, nhưng lại có sức chiến đấu Cửu giai đỉnh phong, đây là chuyện kinh khủng cỡ nào.

Không phải trong lòng bọn họ không có nghi ngờ gì với Đường Tam, nhưng những chuyện Đường Tam làm đều vì bọn họ tăng lên, cũng vì nhân loại quật khởi mà cố gắng. Trong hai năm qua, bọn họ dù có nghi ngờ nhưng cũng chỉ giấu giếm, bọn họ càng nguyện ý tin tưởng, vị đồng bạn này là một tuyệt thế thiên tài.

Mà lúc này, Đường Tam nói rằng sau khi chiến thắng Sư Hổ Kiếm Thánh, hắn lại có tiến bộ, mới mấy ngày trôi qua chứ? Thật là không thể tưởng tượng được. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play