Có lẽ vì huyết mạch chi lực bị rút đi tương đối ít, hôm sau khi Đường Tam gặp lại Vương Duyên Phong, hắn tựa hồ đã khôi phục bình thường, mà ánh mắt hắn nhìn Đường Tam rõ ràng xuất hiện biến hoá.

Vương Duyên Phong làm sao không nhìn ra, hài tử mới tám tuổi này đã có đủ thực lực cấp độ Tam giai.

Điều này cũng làm cho Vương Duyên Phong có chút thoải mái, ngày đó Đường Tam muốn động thủ là vì hắn có thực lực nhất định. Ngay cả Vương Duyên Phong dưới tình huống không toàn lực ứng phó mà cũng thắng, xem ra tiểu tử này không chỉ thủ pháp điều khiển Phong Nhận tinh diệu, mà cận chiến cũng vô cùng lợi hại.

Buổi sáng vẫn học văn hoá như cũ, Đường Tam nghe rất chân thành, chăm chú học tập đọc sách, viết chữ.

Xong tiết học, Vương Duyên Phong lại gọi Đường Tam lên lầu.

"Đường Tam, ta có ít lời muốn nói với ngươi. Tuy rằng hôm qua đã dặn dò ngươi rồi, nhưng ta cảm thấy vẫn nên nói thêm vài lời." Vương Duyên Phong trịnh trọng nói với Đường Tam.

"Lão sư người nói đi." Đường Tam gật gật đầu.

Vương Duyên Phong nói: "Lúc bắt đầu học, ta đã nói cho ngươi cái gì gọi là tội liên đới. Ngươi hẳn là còn nhớ rõ chứ?" Đường Tam lần nữa gật đầu.

Vương Duyên Phong nói: "Hiện tại cùng ngươi nhắc về tội liên đới, không phải là lão sư sợ chết. Thực tế lão sư đã sống vài thập niên, trong nhân loại chúng ta coi như là lớn tuổi rồi. So với đại đa số mọi người, ta xem như hạnh phúc rồi, ít nhất ta có thể ở bên sư mẫu ngươi lâu dài. Chúng ta đời này coi như là đáng giá. Nhưng trên trấn Phong Lang có hai mươi bảy tên phụ thuộc, mỗi một gã đều có thực lực Tam giai trở lên, thêm năm người các ngươi, chính là ba mươi hai người. Nếu như trong chúng ta có bất kì tên nào bị phát hiện có vấn đề, rất có thể toàn bộ đều mắc tội liên đới."

Nói đến đây, hắn dừng lại một lát mới tiếp tục nói: "Ngày hôm qua ngươi nói ra hai chữ Cứu Thục, không được đề cập với bất luận kẻ nào. Về phần thực lực của ngươi cũng chỉ có thể che dấu. Ngươi tuổi còn nhỏ, dễ dàng xúc động, điểm này nhất định phải khắc chế. Cái này không phải vì chính ngươi, mà còn vì tất cả nhân loại trên trấn Phong Lang. Ngươi có hiểu ý ta không?"

"Ta hiểu rõ." Đường Tam chăm chú gật đầu.

Vương Duyên Phong than nhẹ một tiếng, nói: "Hy vọng ngươi thật sự hiểu rõ. Được rồi, nếu ngày hôm qua thua bởi ngươi, lão sư giữ lời nói, bắt đầu từ đêm nay, ngươi đi tới gian phòng này để tu luyện. Gian phòng có dùng Phong Linh Thạch bố trí pháp trận, tuy rằng rất đơn sơ, nhưng nó là tâm huyết mà ta tích góp từng li từng tí trong nhiều năm. Ngươi cách mỗi một ngày đi lên tu luyện một lần, như vậy cảm ngộ Phong nguyên tố của ngươi sẽ có chỗ tốt, hơn nữa ngươi tu luyện Phong Nhận sẽ hiệu quả hơn. Ngươi mới tám tuổi đã có năng lực như vậy, tương lai không thể hạn lượng. Nhất định phải nghe lời lão sư, bảo vệ bản thân, tương lai mới có vô hạn khả năng."

"Vâng." Đường Tam cung kính đáp ứng.

Vương Duyên Phong chần chờ một lát, nói: "Ngươi không có gì muốn nói sao? Hoặc là muốn hỏi hay sao?"

Đường Tam nói: "Lão sư, người cùng ta học thủ pháp điều khiển Phong Nhận sao?"

Khoé miệng Vương Duyên Phong co lại, hiển nhiên không nghĩ tới Đường Tam hỏi cái này, nhưng hắn cũng chỉ thoáng do dự một lát, liền gật đầu: "Học! Ta nghĩ đột phá Ngũ giai rất khó, Phong Lang tộc cũng không cho ta công pháp tương ứng. Hơn nữa, huyết mạch chi lực của chúng ta có hạn, Phong Lang nhất mạch ở trấn Phong Lang này, huyết mạch mạnh nhất chỉ đạt tới năm sáu giai thôi, đối với chúng ta đó cũng là hạn mức cao nhất. Học nhiều một ít kỹ xảo có thể tăng cường vài phần thực lực. Lão sư không khách khí nha."

Đường Tam nói: "Lão sư, có biện pháp nào có thể tăng cường huyết mạch không?"

Vương Duyên Phong sững sờ, nói: "Hẳn là có, chẳng qua ta cũng không rõ ràng. Nhưng ta có nghe nói, trong Yêu Quái Tộc cùng Tinh Quái Tộc, nếu tộc nhân có địa vị cao lúc chết đi nguyện ý tróc bong huyết mạch thuần tuý truyền thừa cho tộc nhân thấp vị, vậy có thể tăng lên huyết mạch. Về phần nhân loại chúng ta cũng không cần suy nghĩ, Yêu Quái Tộc cùng Tinh Quái Tộc làm sao có thể cho chúng ta truyền thừa địa vị cao."

Đường Tam nói: "Nếu cưỡng ép tróc bong thì sao? Có khả năng không?"

Vương Duyên Phong trong lòng xiết chặt: "Lời này là ai nói với ngươi? Người kia dạy cho ngươi sao?"

Đường Tam gật gật đầu. Cái này hắn cũng có cân nhắc, nhưng hiện tại chỉ có thể đẩy lên thân người kia.

Vương Duyên Phong nói: "Có lẽ có khả năng, nhưng ta cũng không có khả năng chạm đến. Bên trong Cứu Thục có lẽ có."

Nói đến đây, hắn đột nhiên dừng lại, mãnh liệt cho mình một bàn tay: "Ta lại nhắc hai chữ này rồi. Ngươi nhớ kĩ, nhất định không thể nói, nhất là ở bên ngoài, với ai cũng không được nói."

"Lão sư, người nhẹ một chút, ta nhìn đều đau." Đường Tam khoé miệng co giật một lát.

Vương Duyên Phong tức giận nói: "Được rồi, tên tiểu tử này. Hiện tại ngươi bắt đầu dạy ta sao? Ta nghĩ học một ít phương pháp ẩn hình Phong Nhận của ngươi."

Đường Tam gật gật đầu, nói: "Lão sư, điều khiển Phong Nhận kì thật không khó. Đầu tiên muốn phát huy được ưu thế lớn nhất của Phong Nhận chính là tốc độ. Cho nên vô ảnh Phong Nhận mà người thấy thật ra dựa trên cơ sở tốc độ. Hôm nay ta dạy trước cho người một ít trụ cột. Thủ pháp này gọi là vung tay mũi tên, có thể tận khả năng tăng lên tốc độ của Phong Nhận. Sau khi người luyện thành vung tay mũi tên, ta sẽ dạy cho người thủ pháp vòng qua vòng lại. Khi người học xong hai thủ pháp này, người mới có thể bắt đầu thử nghiệm vô ảnh Phong Nhận."

Vương Duyên Phong nghe hắn nói đạo lí rõ ràng, không khỏi có chút ngốc trệ, cần phải luyện nhiều thủ pháp như vậy sao? Tối hôm qua không chỉ Đường Tam đột phá Huyền Thiên Công tầng thứ tư, hôm nay Vương Duyên Phong bình tĩnh có nghĩa là hắn bảo vệ Đường Tam, cũng nhận thức hắn. Điều này cũng làm cho Đường Tam tiến thêm một bước, được vị lão sư này đồng ý.

Lập tức, Đường Tam bắt đầu đem thủ pháp trụ cột của Đường Môn Ám Khí Bách Giải truyền thụ cho Đường Tam.

Vương Duyên Phong ở phương diện khống chế rất ưu tú, thậm chí hơn hẳn so với đại bộ phận Lang Yêu, tốc độ học dĩ nhiên rất nhanh. Mỗi ngày sau khi học văn hoá, ăn cơm trưa là đến thời gian Vương Duyên Phong hướng Đường Tam học tập.

Nhưng mà, trong mắt huynh đệ Vương gia cùng Lăng Mộc Tuyết thì là Vương Duyên Phong chỉ đạo riêng cho Đường Tam.

Đối với việc này, bốn người đều không có dị nghị gì. Lăng Mộc Tuyết cùng Đường Tam thân nhất, dù sao ở thời điểm gian nan nhất, bọn họ ở cùng một chỗ. Mà huynh đệ Vương gia bởi vì tuổi lớn hơn nhiều nên vô thức nghĩ rằng, đối với Đường Tam mới chỉ có tám tuổi, lão sư đương nhiên muốn dạy bảo nhiều hơn, nếu không, hắn sẽ không cách nào thông qua khảo hạch ba năm sau.

Khi Đường Tam lần đầu tu luyện trong pháp trận hệ Phong, cảm ngộ với thế giới này khắc sâu thêm vài phần.

Màn đêm buông xuống, trong phòng tản mát ra thanh quang nhàn nhạt, xung quang Phong Linh Thạch, bên trong có Phong nguyên tố nhu hoà.

Mặc dù Phong nguyên tố nồng đậm hơn một ít, nhưng thiên địa linh khí so với địa phương khác dày đặc hơn mấy lần, cái này đối với việc tu luyện Huyền Thiên Công có rất nhiều chỗ tốt. Nhưng hắn cũng không có nóng lòng tu luyện Huyền Thiên Công, mà thử cảm thụ Phong nguyên tố nơi này.

Ở kiếp trước, hắn bằng vào Thần lực cùng thần thức cường đại, khống chế bất kì nguyên tố nào cũng là việc dễ dàng. Mà kiếp này lại bất đồng, hắn đối với việc cảm ngộ nguyên tố đều phải bắt đầu từ đầu.

Nơi này Phong nguyên tố vô cùng nhẹ nhàng, gió mang theo hương vị ấm áp, nhu hoà. Khi Đường Tam thử nghiệm dùng Tinh Thần Lực của mình tiến hành câu thông, Phong nguyên tố sẽ chậm rãi tản ra, sinh ra bài xích, cũng không bị hắn hấp dẫn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play