"Mỹ tỷ, ta sai rồi. Ta không có ý gì khác." Hắn vội vàng đuổi theo Mỹ công tử.

Mỹ công tử dừng bước lại, trong mắt lộ ra lãnh ý nói, "Nếu ngươi còn nói với ta như vậy, ta sẽ gϊếŧ ngươi."

"Ta sai rồi." Đường Tam nhận sai, nhưng trong lòng cảm thấy rất ấm áp.

Nàng đối xử với hắn thế nào hắn cũng cam tâm tình nguyện. Kiếp này hắn nhất định phải bảo hộ nàng thật tốt. Kiếp trước nàng đã vì hắn làm quá nhiều, nhưng hắn lại không thể bảo hộ tốt cho nàng, điều này làm hắn vô cùng day dứt. Hắn vì nàng mà chuyển thế, nếu không tìm thấy nàng, Thần Thức kia sẽ theo nàng mà đi. Không tìm được thê tử, vậy hắn sẽ tự tử đi theo nàng, đây là ý định ban đầu của hắn.

Nhưng trời cao chiếu cố đã làm cho hắn tìm thấy nàng, còn có sự tình nào tốt đẹp hơn đây. Lần đầu nhìn thấy nàng đã làm Đường Tam có thiện ý hơn với thế giới này.

Nhìn thấy thái độ hối lỗi của hắn, sắc mặt Mỹ công tử dễ nhìn hơn một chút. Nàng vô thức sờ nắn eo của mình một chút, sau đó mới tiếp tục đi. Đường Tam vội vàng đuổi theo, nhưng cũng không dám nhìn nhiều. Tuy vậy nàng vẫn như một thỏi nam châm luôn hấp dẫn ánh mắt của hắn.

Rời khỏi học viện Gia Lý, Đường Tam đi theo Mỹ công tử vào thành, dưới sự chỉ dẫn của nàng, hai người đi đến chợ trung tâm.

Trời tối trong thành rất náo nhiệt. Trên đường phố dòng người hối hả ngược xuôi, hai bên đường cũng rất đông người, nhất là các quán ăn, mọi người tụ tập phi thường náo nhiệt. Đi trên đường cũng có thể ngửi thấy mùi đồ ăn thơm phức truyền ra.

Đường Tam theo sát bên người Mỹ công tử, khi tới chỗ đông người, hắn chủ động che chắn cho nàng, tránh để người đụng phải nàng.

Cảm thụ được động tác của hắn, khuôn mặt lạnh như băng của Mỹ công tử đã hoà hoãn thêm vài phần.

Sau khi nghe câu nói kia của Đường Tam, nàng rất tức giận, dù là Tống Quân Hậu cũng không dám nói với nàng như vậy, nhưng Đường Tam đã nói ra.

Nếu là bình thường, nàng nhất định sẽ đuổi hắn đi, vĩnh viễn không nhìn thấy hắn. Nhưng không biết vì sao, mặc dù cảm thấy tức giận nhưng cũng không đuổi hắn đi. Đối với cảm xúc không thấu này, nàng càng thêm bực bội. Nàng đã từng suy nghĩ cẩn thận vấn đề này, nhưng mình cùng gia hoả này trước đây không hề quen biết, vì sao đối với hắn không giống bình thường?

Nàng đã cố tránh hắn một thời gian, nhưng ngày đó chứng kiến hắn đánh chết Cự Ngao Ma Hạt và mang thi thể hai vị phụ thuộc nhân loại đi, trong lòng nàng bị trùng kích mãnh liệt. Nàng vốn muốn mang hai thi thể đó đi an táng, lại không ngờ hắn đã ra tay trước. Trong mắt nàng, dù hắn là đệ tử của trấn trưởng nhưng cũng chỉ là một tiểu hài tử mà thôi. Hắn đánh chết Bát giai Cự Ngao Ma Hạt đã là ngoài dự liệu của nàng, cũng làm nàng rất kinh ngạc. Bởi vì nàng biết trong Cứu Thục người có thực lực như vậy thật sự rất ít, mà hắn còn trẻ tuổi như vậy, khó trách hắn là Chanh cấp Cứu Thục rồi.

Nàng được trao một nhiệm vụ vô cùng gian khổ, nàng cần có người trợ giúp cho nên hôm nay mới gọi hắn ra. Trong thời gian trao đổi ngắn ngủi, hắn cho nàng cảm giác rất lạ, nhất là câu nói kia, hắn nói rất tự nhiên, giống như vốn đã là như thế. Ngay cả lúc che chắn cho mình khỏi dòng người, tất cả đều vô cùng tự nhiên, đó là một cảm giác vừa lạ lẫm cũng rất đỗi quen thuộc.

Đi đến quảng trường lớn, cũng cách trà sữa điếm không xa, Mỹ công tử mới dừng lại ở một tiệm cơm nhỏ. Nhìn thoáng qua trà sữa điếm đã đóng cửa, lúc này nàng mới mang theo Đường Tam đi vào.

Tiệm cơm rất nhỏ, chỉ để vừa sáu cái bàn, ước chừng rộng khoảng không đến tám mét vuông. Trong phòng có cầu thang đi lên lầu hai, mà quán cơm cũng chỉ có hai tầng.

Mỹ công tử mang Đường Tam đi lên lầu hai. Trên lầu có hai phòng, nàng mang hắn đi vào phòng bên trái.

Đóng cửa phòng, Đường Tam kinh ngạc phát hiện, nơi này lại có một pháp trận cách âm, có thể ngăn cách âm thanh bên trong và bên ngoài căn phòng. Đây quả không phải là một tiệm cơm đơn giản như bề ngoài, hắn lập tức hiểu được, đây là một cứ điểm của tổ chức.

Lúc bọn họ tiến vào, dưới tầng một không có khách, cửa ra vào treo biển tạm ngừng bán hàng, cho nên lúc này chỉ có hắn và Mỹ công tử hai người.

Mỹ công tử ngồi xuống, cũng ý bảo hắn ngồi xuống.

Đường Tam ngồi dối diện nàng, đây là lần đầu tiên hai người gặp mặt ở một không gian riêng tư như vậy, cảm giác này làm tim hắn đập có chút nhanh, thật giống đang hẹn hò a!

"Ngươi gọi Đường Tam, đúng không?"

"Ân, đúng vậy Mỹ tỷ." Đường Tam gật gật đầu.

Mỹ công tử tiếp tục hỏi: "Yêu Thần biến của ngươi là gì?"

Đường Tam nói: "Phong Hổ biến." Đây là Yêu Thần biến hắn thể hiện bên ngoài.

"Tu vi của ngươi là mấy giai?"

Đường Tam có chút kinh ngạc, muốn biết những thông tin này, với thân phận Lam cấp Cứu Thục, nàng hoàn toàn có thể đi hỏi trấn trưởng. Nhưng hiển nhiên nàng không có hỏi qua lão sư a.

"Ta là Lục giai đỉnh phong, sắp tiến vào Thất giai rồi." Đường Tam tiếp tục trả lời Mỹ công tử.

"Lục giai đỉnh phong có thể gϊếŧ chết Bát giai Cự Ngao Ma Hạt?" Mỹ công tử trầm mặt xuống.

Đường Tam cười khổ nói: "Ngươi cũng có thể đánh bại đối thủ vượt cấp mà."

Mỹ công tử lạnh lùng nói: "Nói, có phải ngươi có Yêu Thần biến thứ hai hay không?"

Đường Tam sững sờ, hắn không nghĩ tới Mỹ công tử vậy mà hỏi ngay mấu chốt của vấn đề.

Mỹ công tử ánh mắt chăm chú nhìn hắn, kiên quyết không cho hắn né tránh.

Đường Tam thoáng do dự một lát, nói: "Vì sao lại hỏi như vậy? Một người không phải chỉ có một Yêu Thần biến thôi sao?"

Mỹ công tử thản nhiên nói: "Cũng có ít người có được nhiều loại Yêu Thần biến, nhưng những tồn tại như vậy, dù là nhân loại hay Yêu Quái, do huyết mạch phân tán mà trở nên yếu nhược. Chỉ có rất rất ít trường hợp đặc biệt. Ngươi chính là trường hợp đặc biệt đúng không? Chỉ có như vậy, mới có thể giải thích vì sao ngươi đánh chết Cự Ngao Ma Hạt."

Đường Tam gãi gãi đầu, ở kiếp này, nàng tựa hồ càng thông minh a! Ân, Tiểu Vũ, ta cũng không phải nói ngươi ngốc. Ta không có ý đó!

Mỹ công tử nói: "Ta không hỏi trấn trưởng mà trực tiếp hỏi ngươi, tự nhiên sẽ giúp ngươi giữ bí mật. Ta là Lam cấp Cứu Thục, ngươi nhất định phải nói cho ta biết, điều này liên quan đến nhiệm vụ ta bố trí cho ngươi. Ta cùng cần biết năng lực chính thức của cấp dưới."

Nếu như không có Tu La, dù có nói toàn bộ cho nàng, Đường Tam cũng không tiếc. Nhưng che dấu một phần năng lực sẽ bảo hộ nàng tốt hơn. Cho nên, Đường Tam đang tự hỏi nên nói cho nàng Yêu Thần biến thứ hai là gì mới tốt.

Nhìn hắn trầm mặc, Mỹ công tử cũng không truy vấn ngay. Nàng chỉ chờ câu trả lời của hắn.

Dưới ánh nhìn chăm chú của nàng, Đường Tam nói: "Không có. Thật sự không có. Tinh Thần Lực của ta khác người thường nên điều khiển Yêu Thần biến tương đối mạnh mẽ mà thôi." Hắn không nói với nàng mình có nhiều Yêu Thần biến. Tu La trước mặt Mỹ công tử đã dùng Báo Thiểm, mà Kim Bằng Biến, Thì Quang Biến, Thiên Hồ Biến đều quá mức cường hãn, hơn nữa cùng loại với ba vị sư huynh, sư tỷ trong học viện, điều này quá dễ bị hoài nghi. Lam Ngân Hoàng là đòn sát thủ của hắn, về sau Tu La sẽ sử dụng nên không thích hợp nói ra. Do đó, hắn chỉ có thể nói do Tinh Thần Lực.

"Tinh Thần Lực dị thường?" Mỹ công tử nghi hoặc nhìn hắn.

Đường Tam gật gật đầu, hắn chậm rãi giơ tay phải lên, thanh quang dũng động, rất nhanh, một đoàn gió lốc đã xuất hiện trong tay hắn.

Phong nguyên tố đang xoay tròn nhanh chóng áp súc, sau đó biến thành một Phong Nhận sắc bén. Gió cũng không thổi nữa, đạo Phong Nhận kia giống như một thanh đao bình thường, lẳng lặng nằm trong lòng bàn tay Đường Tam.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play