Đường Tam nói: "Người nhanh đi tìm bọn họ a. Nếu như trong núi gặp phải Yêu Thú khác, bọn họ sẽ gặp nguy hiểm. Bên này Sáp Sí Hổ Vương bị người cưỡng chế đuổi đi rồi, cho dù có Sáp Sí Hổ khác cũng không chạy tới nhanh như vậy đâu. Ta ở chỗ này trông bọn họ. Một hồi sau là ta có thể chiến đấu rồi."

"Tốt, nhưng hai người bọn họ không thích hợp di động, chỉ có thể ở chỗ này nghỉ ngơi điều chỉnh một lát, trước cần ổn định thương thế. Ngươi ở chỗ này trông bọn họ, ta đi một chút sẽ trở lại, sẽ dùng tốc độ nhanh nhất trở về." Trương Hạo Hiên không do dự nữa, cưỡng chế thương thế, lần nữa bay lên trời, nhanh chóng bay về phía xa.

Hắn nhất định phải đem Trình Tử Chanh cùng Độc Bạch tìm trở về. Nơi này rừng núi rậm rạp, thật sự là quá nguy hiểm.

Hắn đi rồi, Đường Tam cũng nhẹ nhàng thở ra. Thân thể hiện tại cực kém, may mắn Huyền Thiên Công đột phá, Huyền Thiên Công tầng thứ sáu có năng lực ôn dưỡng bản thân mạnh hơn nữa.

Hắn lặng yên vận chuyển Huyền Thiên Công, điều chỉnh khí tức hỗn loạn của mình và kinh mạch, lặng yên khôi phục thân thể.

Đồng thời Đường Tam phát hiện, trong cơ thể mình có thêm một huyết mạch lạc ấn. Một lạc ấn thanh bích sắc, so với Phong Lang Biến lạc ấn trong suốt hơn nhiều và cũng ngưng thực hơn rất nhiều.

Không hề nghi ngờ, lạc ấn này đến từ mẫu lão hổ kia. Lúc ấy, hắn toàn lực thôn phệ, chính là muốn suy yếu mẫu lão hổ, tăng cường bản thân, lại không nghĩ rằng chính mình lại thật sự lấy được một huyết mạch lạc ấn từ Yêu Thú này. Lúc này chiến đấu đã chấm dứt, hắn lặng yên cảm thụ huyết mạch chi lực của mẫu lão hổ còn sót lại trong cơ thể, đối với huyết mạch Yêu Quái và Yêu Thú tiến hành phân tích.

Nói một cách tương đối, Yêu Thú huyết mạch chi lực sẽ cuồng hơn, nóng nảy hơn một ít, hơn nữa nhiều tạp chất hơn, không tinh khiết như Yêu Quái Tộc huyết mạch chi lực. Bản thân Yêu Thú chưa mở ra linh trí, trong quá trình tu luyện chỉ bị động hấp thu thiên địa linh khí, không có địa phương thích hợp để vận chuyển và thúc giục tiến hoá. Đây cũng là nguyên nhân Yêu Thú không cách nào tu luyện đến Thần cấp.

Nhưng nói về khí huyết tràn đầy, Yêu Thú không kém hơn so với Yêu Quái. Đầu Thất giai đỉnh phong mẫu lão hổ này, huyết mạch chi lực ẩn chứa trong cơ thể là mạnh nhất trong những vật Đường Tam từng gặp qua.

Đương nhiên, đây là hắn không có cảm thụ qua huyết mạch chi lực của trấn trưởng lão sư.

Mẫu lão hổ lưu lại lạc ấn Phong thuộc tính này, hẳn được gọi là Phong Hổ Biến. Sáp Sí Hổ dù sao cũng là Phong thuộc tính. Năng lực thiên phú của chúng không phải là phi hành, đó là bản năng. Năng lực cường đại của bọn nó là phong cương. Điểm này từ màu sắc của lạc ấn có thể nhìn ra.

Phong cương nếu cùng Phong Nhận của Phong Lang Biến dung hợp sẽ biến thành dạng gì đây? Cấp độ huyết mạch Phong Hổ Biến còn ở trên Phong Lang Biến. Nếu Sáp Sí Hổ là Yêu Quái, huyết mạch này có thể đạt đến cấp 3. Đáng tiếc nó là Yêu Thú, không phải Yêu Quái, độ tinh khiết thấp hơn một chút, nhưng cũng hẳn là cấp 4 đỉnh phong.

Phong Hổ Biến lạc ấn này hẳn là có thể dung hợp với Phong Lang Biến lạc ấn, làm cho Phong Lang Biến lạc ấn tiến hoá, Phong Nhận cũng có nhiều hơn một phương thức biến hoá, làm cho phương thức công kích của mình trở nên phong phú hơn.

Đương nhiên đây không phải là việc bây giờ cần quan tâm, huyết mạch cường hãn đối với kinh mạch tạo thành trùng kích, còn cần chữa trị. May mắn Huyền Thiên Công làm kinh mạch của hắn vô cùng mềm dẻo, lại tăng thêm hiệu quả ôn dưỡng tuyệt hảo, chỉ cần cho hắn đầy đủ thời gian, khôi phục là việc không khó.

Mối lo ngại duy nhất chính là còn có Sáp Sí Hổ tới đây hay không.

Một đao của trấn trưởng lão sư trảm Sáp Sí Hổ Vương tạo thành thương thế rất nặng, hiện tại chỉ hy vọng chủng quần Sáp Sí Hổ không có thói quen hỗ trợ lẫn nhau. Nếu không, chính mình cũng chỉ có thể vận dụng thần thức rồi. Đúng lúc này, hắn cảm giác được trong hai tròng mắt mình có cảm giác ấm áp, tâm tình khẩn trương được vỗ về dịu xuống.

...

Đây là hiệu quả của Thiên Hồ Chi Nhãn?

Thiên Hồ Chi Nhãn nói với mình, không có nguy hiểm gì sao?

Khi Đường Tam kinh ngạc với tác dụng của Thiên Hồ Chi Nhãn, Trương Hạo Hiên đã trở về. Hắn một tay xách một người, phân biệt cầm lấy Trình Tử Chanh cùng Độc Bạch.

Chứng kiến trấn trưởng lão sư trở về, Đường Tam lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, đồng thời đối với sự ảo diệu của Thiên Hồ Chi Nhãn tăng thêm vài phần hứng thú. Quả nhiên là không có nguy hiểm gì, dự cảm thật chính xác a! Tựa như lúc Sáp Sí Hổ Vương tới, lúc đó có cảm giác nguy cơ mãnh liệt như vậy, còn có một nguyên nhân trọng yếu là mẫu lão hổ cũng tới. Nó cần bọn họ phải tự ngăn cản. Trương Hạo Hiên từ trên không trung rơi xuống, Đường Tam lúc này mới phát hiện, Trình Tử Chanh khá đúng, Độc Bạch lại ngập trong hôn mê, sắc mặt một mảnh trắng xám.

"Lão sư, Độc Bạch sư huynh làm sao vậy?" Đường Tam kinh ngạc hỏi thăm.

Không chờ Trương Hạo Hiên mở miệng, Trình Tử Chanh đã tiếp lời: "Lúc chúng ta chạy trốn, trong nội tâm đều đặc biệt tự trách. Lúc ấy ta cõng hắn, hắn một mực nói mình vô dụng gì đó, sau đó ta cảm giác được đột nhiên có một cỗ sóng tinh thần đặc biệt mạnh, rồi hắn liền hôn mê, đầu rủ xuống bất động, làm ta rất sợ hãi. May mắn không bao lâu trấn trưởng chạy đến. Ta cũng không biết xảy ra chuyện gì."

Đột nhiên bộc phát sóng tinh thần mãnh liệt, sau đó liền hôn mê.

"Hẳn là tinh thần tiêu hao." Trương Hạo Hiên nói ra.

Đường Tam lập tức hiểu rõ chuyện gì xảy ra.

Khi Độc Bạch cùng Trình Tử Chanh chạy trốn, hắn sâu sắc cảm nhận được mình vô dụng, nội tâm tràn ngập tự trách. Sau đó hắn vận dụng Thiên Hồ Chi Nhãn năng lực, toàn lực bộc phát, thử nghiệm quấy nhiễu số mệnh. Trên thực tế ... hắn dường như thành công!

Nếu như lúc ấy mình không thừa dịp mẫu lão hổ không khép miệng được mà rơi vào trong đó phát động công kích, dù có thể đánh mù mắt nó, ba người bọn họ vẫn rất nguy hiểm. Trừ phi mình vận dụng thần thức, nếu không khả năng thất bại sẽ rất lớn.

Mà lúc đó ba người đột nhiên hoàn thành một lần phối hợp siêu cấp ăn ý, cuối cùng gϊếŧ chết mẫu lão hổ. Vận khí, thật là một nhân tố rất trọng yếu a!

Độc Bạch quấy nhiễu số mệnh, tựa hồ làm cho mình thành công. Như vậy thật có ý tứ rồi! Thiên Hồ Chi Nhãn có tác dụng thật trọng yếu a!

"Ngươi, ngươi ..." Đúng lúc này, Trình Tử Chanh nhìn thấy thi thể khổng lồ của mẫu lão hổ cách đó không xa.

Trương Hạo Hiên lúc này trầm tĩnh lại mới chú ý tới tình huống của mẫu lão hổ, không khỏi giật mình nói: "Lớn như vậy?"

Lúc trước tâm tư của hắn đều đặt trên người các học viên, cũng không chú ý tới nó. Lúc này ổn định lại, năm hài tử còn sống thật tốt, hắn mới có tâm tư đi quan sát thành quả của bọn nhỏ.

Tuyệt đại đa số Yêu Thú có thực lực và thể lực cùng phát triển, ít nhất Sáp Sí Hổ là như vậy.

Thân hình Sáp Sí Hổ trước mặt này, cũng không phải là Sáp Sí Hổ trưởng thành bình thường, vậy mà bọn nhỏ đánh chết nó?

Trương Hạo Hiên nhìn Đường Tam, vẻ mặt khiếp sợ.

Đường Tam cười khổ nói: "Đây là kết quả khi mọi người hợp lực lại."

Trình Tử Chanh nói: "Trấn trưởng, ngươi thật lợi hại. Người tại sao lại đến? May mắn có người, nếu không, chúng ta nhất định phải chết a!"

Khoé miệng Trương Hạo Hiên co giật, hắn đến đúng là trọng yếu nhưng hắn chỉ ngăn cản Sáp Sí Hổ Vương a. Còn đầu Sáp Sí Hổ trước mắt này, một chút cũng không quan hệ đến hắn.

Hắn cũng không biết lúc đó xảy ra chuyện gì, nhưng hắn biết Huyền Thiên Công của Đường Tam là bí mật nên lúc này cũng không nhiều lời.

"Mọi người ở chỗ này nghỉ ngơi điều chỉnh, cố gắng hết sức nhanh chóng khôi phục. Chúng ta phải nhanh rời khỏi đây mới được, nếu con Sáp Sí Hổ Vương kia trở về thì rất phiền toái." Lúc hắn ngồi xuống, thân thể rõ ràng có chút run rẩy, có thể thấy được vừa rồi giao thủ với Sáp Sí Hổ Vương cũng không thoải mái.

Bất quá bây giờ hắn không thể nghỉ ngơi, hắn cẩn thận kiểm tra thân thể Vũ Băng Kỷ, giúp đỡ hắn nối lại chỗ xương cốt bị gãy, nối rồi lại nối, để tránh khung xương sai chỗ. Hắn còn phải quan sát tình huống của Cố Lý cùng Độc Bạch nữa. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play