Thụ Tổ dường như đã xảy ra một ít thay đổi, thân cây to lớn rõ ràng đã có nhiều sức sống hơn, ngay cả năng lượng sinh mệnh phóng xuất ra cũng không còn nhu hoà, mà gần như là sền sệt. Kim thân lam diệp (cành vàng lá lam) toả ra vầng sáng nhạt. Khi Từ An Vũ nhìn thấy nó, cảm giác đầu tiên của y là, đây là trung tâm của toàn bộ thế giới.
Khí tức Thụ Tổ được tăng cường, mà không chỉ là tăng lên một chút.
Nhìn thấy một màn như vậy, Đường Tam cũng không thấy lạ. Hắn trở thành Chuẩn Hoàng, thanh danh Lam Kim Thụ tộc rất lớn, hơn nữa còn là chủng tộc trung lập. Trong vô hình, tín ngưỡng lực dành cho Thụ Tổ đã tăng lên không biết bao nhiêu lần. Bên cạnh đó, trong tộc trên dưới một lòng, địa vị của Lam Kim Thụ tộc trên đại lục thay đổi. Tất cả những điều này đều là dưỡng chất tốt nhất cho Thụ Tổ.
Đường Tam tới trước Thụ Tổ, đầu tiên cung kính hành lễ thật sâu với bản thể Thụ Tổ, sau đó chậm rãi đứng dậy, "Thụ Tổ vĩ đại, hậu đại của người đã không phụ lòng mong đợi của mọi người, đã giành được cơ hội và tương lai mới cho tộc ta. Hôm nay trở về, đặc biệt đến đây phục mệnh. Tương lai sẽ không còn bất kỳ chủng tộc nào bắt nạt tộc ta, sẽ không còn bất kỳ tranh chấp nào khiến tộc ta làm vào cảnh bi thương khốn khổ. Tộc ta sẽ dẫn đạo sinh mệnh chi lực do người khai sáng trên đại lục tiến hoá, đem quang huy của người chiếu sáng mỗi góc nhỏ trên đại lục."
Nói xong, Đường Tam giơ tay lên, đặt lên cành cây trên bản thể Thụ Tổ.
Lập tức, thân cây to lớn bỗng sáng lên, quang mang màu vàng sáng lạn toả ra, mỗi lá cây giống như đã biến thành tinh thể màu lam, toả ra ánh sáng rực rỡ.
Một cỗ năng lượng sinh mệnh cực kỳ mạnh mẽ từ bản thể Thụ Tổ phát ra, lập tức, trên người tất cả tộc nhân Lam Kim Thụ tộc đều sáng lên ánh sáng màu vàng lam. Ngay cả người ngoài như Từ An Vũ, đắm chìm trong nguồn năng lượng sinh mệnh này, y chỉ cảm thấy toàn thân mình được năng lượng sinh mệnh bao phủ, tràn đầy cảm giác thăng hoa.
Cành lá Thụ Tổ nhẹ nhàng đung đưa, Đường Tam nhắm mắt lại. Năng lượng sinh mệnh khổng lồ và thuần tuý nhất chính là bao phủ người hắn.
Trong mơ hồ, hắn cảm giác được khí tức của mình tương liên với Thụ Tổ, cảm thụ được dao động vô hình của khí tức sinh mệnh cấp vị diện. Trong dao động này thậm chí còn có một lực kéo, dường như muốn hút thần trí của hắn vào thế giới đó. Càng như vậy, khí tức sinh mệnh trên người Đường Tam có cấp độ càng cao.
Hai mắt nheo lại, Thần Vị Hải Thần dao động rất nhỏ, cắt đứt liên hệ giữa hắn và Thụ Tổ.
Xem ra, Thụ Tổ chỉ có bản năng, nhưng hắn cũng cảm giác được. Hắn rất hài lòng vì mình đã giúp đỡ Lam Kim Thụ tộc, nhưng hắn vẫn không hy vọng Lam Kim Thụ tộc hoàn toàn nằm trong tay một người ngoài như mình.
Nhưng Thụ Tổ, ngươi biết không, nếu không có ta, Lam Kim Thụ tộc vẫn chỉ nhỏ yếu và thậm chí có nguy cơ tuyệt chủng. Chẳng lẽ ngươi muốn trơ mắt nhìn chủng tộc của mình bị huỷ diệt sao?
Đường Tam làm vậy không phải là lên tiếng đe doạ, nếu hắn không xuất hiện, bằng vào bản thể Thụ Tổ thủ hộ, Lam Kim Thụ tộc vẫn sẽ kéo dài hơi tàn, nhưng trạng thái như vậy chắc chắn sẽ không kéo dài. Một khi Lam Kim Thụ tộc bị tước đoạt quyền thống trị thành Kiến Mộc, vậy không lâu sau bản thể Thụ Tổ sẽ bị đào rễ. Nếu không có Thần Vị của Đường Tam kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Thụ Tổ căn bản không có bao nhiêu lực lượng, ít nhất là không có khả năng gϊếŧ Hoàng Giả. Kết quả cuối cùng của hắn rất có thể là bị chia năm xẻ bảy bởi các chủng tộc khác.
Đường Tam truyền suy nghĩ của mình vào bản thể Thụ Tổ thông qua thần thức. Thụ Tổ là một phần của Vị Diện Chi Chủ, bản thể của vị này là người duy nhất có thể duy trì liên hệ với nó. Dù bây giờ Thụ Tổ không có ý thức của mình, nhưng bản năng vẫn bị ảnh hưởng bởi phương diện này, cho nên mới luôn thủ hộ Lam Kim Thụ tộc.
Khí tức Thụ Tổ dần bình phục lại, năng lượng sinh mệnh êm dịu toả ra phía ngoài. Từ trên ngọn cây Thụ Tổ, một tia sáng vàng bay xuống. Đó là một cành cây mảnh khảnh, toàn thân là màu vàng óng ánh. Trong quá trình bay xuống, cành cây nhẹ nhàng cuộn lại thành một hình tròn, trên cành mọc ra những lá cây màu lam nhỏ xíu. Cuối cùng, nó lặng yên rơi trên đỉnh đầu Đường Tam. Chín chiếc lá dựng thẳng lên, cộng thêm cành màu vàng, nó giống như một vương miện, càng khiến Đường Tam trở nên cao quý.
"Tộc trưởng, đây là Thụ Tổ nhận thức người chính là Vương của tộc ta, là người nối nghiệp của Thụ Tổ." Đại trưởng lão phấn khởi cao giọng nói.
"Bái kiến Thụ Vương!" Các tộc nhân Lam Kim Thụ tộc lần nữa bái xuống.
Khi vương miện rơi trên đầu mình, Đường Tam cảm giác được rõ ràng năng lượng sinh mệnh trên người mình lại xuất hiện một ít thay đổi kỳ diệu. Có lẽ bởi vì Thụ Tổ giúp hắn che giấu, giờ khắc này, hắn không khác gì sinh vật của vị diện này. Cảm giác bị vị diện áp chế đã lặng lẽ biến mất. Đây là Thụ Tổ nhận thức, tương đương là một bộ phận của Vị Diện Chi Chủ nhận thức.
Vì vậy trong mắt Từ An Vũ, lúc này toàn thân Đường Tam dường như đã dung nhập vào thế giới này một cách hoàn mỹ. Mặc dù cường độ khí tức sinh mệnh trên người hắn không thay đổi, nhưng cấp độ dường như lại tăng lên. Thật sự đã có cảm giác thiên nhân hợp nhất. Tất cả Lam Kim Thụ tộc xung quanh vào thời khắc này dường như đã trở thành một phần thân thể hắn.
Cảm giác kỳ diệu này thực sự khiến người ta rung động. Từ An Vũ hiểu rõ, tương lai khi hắn thành Hoàng, hắn rất có thể là Thụ Tổ hoàn toàn mới. Chỉ là không biết có giống Thụ Tổ lúc trước dung nhập vào thiên địa hay không.
Đường Tam cũng hiểu được, Thụ Tổ đại biểu cho vị diện nhận thức mình không thể duy trì quá lâu. Khi mình độ kiếp thành Hoàng, tất cả đều sẽ bại lộ. Vào thời điểm đó, hắn thật sự sẽ đối mặt với tất cả.
Thần dị Thụ Tổ dần biến mất và trở lại bình thường.
Đường Tam chuyển sang các tộc nhân Lam Kim Thụ tộc, làm một động tác nâng lên. Lập tức, mỗi tộc nhân đều cảm nhận được bản thân được khí tức sinh mệnh bao trùm, theo bản năng đứng lên.
"Các tộc nhân Lam Kim Thụ tộc, ta là Cận Miểu Lâm, là tộc trưởng của các ngươi, là Vương được Thụ Tổ nhận thức."
Lập tức, tiếng hoan hô vang vọng khắp thành Kiến Mộc. Trong mắt các tộc nhân đều tràn ngập vẻ cuồng nhiệt.
Mặc dù phần lớn tộc nhân Lam Kim Thụ tộc không được nhìn thấy phong thái của Đường Tam ở Chiếm Hoàng chi chiến, nhưng đều nghe nói quá trình tranh tài. Sau nhiều gian nguy, tộc trưởng cuối cùng thành tựu Chuẩn Hoàng, dẫn đầu Lam Kim Thụ tộc lần nữa quật khởi. Điều này làm sao không khiến bọn họ quy phục đây? Mà vừa rồi Thụ Tổ nhận thức đã khiến bọn họ tin tưởng không hề nghi ngờ.
Đường Tam nâng hai tay lên, các tộc nhân nhanh chóng an tĩnh lại.
"Lần này tới Tổ đình, ta đã báo cáo công tác thành công, chính thức trở thành Thành chủ thành Kiến Mộc. Tổ đình cho phép tộc ta tiếp tục chấp chưởng toà chủ thành này, bảo trụ gia viên của chúng ta."
Tiếng hoan hô lại vang lên, rất nhiều thế hệ Lam Kim Thụ tộc trước đã rơi nước mắt. Bọn họ lo lắng nhất là không bảo vệ được chủ thành, thậm chí là không bảo vệ được bản thể Thụ Tổ. Mặc dù bản thể Thụ Tổ có lực uy hϊếp rất mạnh, nhưng có ai không ngấp nghé bản nguyên sinh mệnh vị diện chứ?"
"Ở Chiếm Hoàng chi chiến, ta chiến thắng nhiều đối thủ, cuối cùng thành tựu Chuẩn Hoàng, và sẽ kết hôn với đệ nhất Chuẩn Hoàng. Chúng ta cũng có được tình hữu nghị từ Long tộc và các chủng tộc ở các chủ thành. Vì tương lai tộc ta, để tộc ta trở thành tài nguyên bị buôn bán bởi những kẻ hèn hạ, ta đề xuất với Tổ đình, hy vọng tộc ta có thể trở thành chủng tộc trung lập và đã được Tổ đình phê chuẩn. Không lâu sau, trong mỗi chủ thành trên Yêu Tinh Đại Lục sẽ thành lập một toà Sinh Mệnh Chi Tháp, do các trưởng lão của tộc ta chấp chưởng. Chúng ta dùng thân phận chủng tộc trung lập đến các chủ thành ngưng tụ năng lượng sinh mệnh, để quang huy Thụ Tổ chiếu sáng tới mỗi góc nhỏ trên đại lục. Đồng thời cũng tăng lên cấp độ sinh mệnh cho các chủng tộc, hỗ trợ bọn họ tiến hoá. Tổ đình sẽ sớm xây dựng một toà Sinh Mệnh Chi Tháp thuộc về ta và giúp ta thành lập Thánh Sơn trước. Ta sẽ toạ trấn Tổ đình và ngưng tụ năng lượng sinh mệnh cho Tổ đình. Từ nay, Lam Kim Thụ tộc sẽ không an phận ở một góc nữa, mà chính thức bước vào toàn bộ đại lục."