Lam Mạch Thiển sắc mặt tái nhợt đứng lên, không nhìn Ninh Thần Ân. Cô chỉ đi ra ngoài, chuẩn bị lên không.

"Đợi một lát." Ninh Thần Ân đột nhiên nói.

Lam Mạch Thiển dừng bước lại: "Làm gì?" Giọng của cô hơi trầm, nhưng cô không quay lại.

Ninh Thần Ân không nói gì với nàng, mà chuyển sang hướng núi hội nghị Tổ đình, khom người hành lễ: "Thiên Hồ miện hạ, chư vị miện hạ, trận chiến này là giữa ta và thê tử của ta. Ta không thể động thủ với nàng, ta nhận thua." Lời vừa nói ra, toàn trường xôn xao.

Lam Mạch Thiển quay người lại và nhìn Ninh Thần Ân đầy vẻ không thể tin được.

Sau khi nói ra ba chữ "Ta nhận thua", Ninh Thần Ân như trút được gánh nặng trong lòng, vẻ mặt không còn ngưng trọng nữa, thay vào đó là mỉm cười.

Nhìn thê tử, Ninh Thần Ân nhẹ nhàng nói: "Có phải thấy ta và ca nàng liều mạng chiến đấu, hy vọng có thể đạt được Hoàng vị và trở thành Hoàng Giả nên sẽ không tiếc tất cả sao? Kỳ thật không phải. Đối với ta, ta đã gánh đủ trách nhiệm rồi."


"Trong lòng ta hiểu rõ, ta không đủ tư cách trở thành Hoàng Giả. Ta toàn lực ứng phó thắng ca của nàng là vì muốn chứng minh, nàng không gả lầm người. Trượng phu của nàng không chỉ biết phòng thủ, mà có đủ thực lực để bảo vệ nàng. Nhưng hôm nay, đối thủ của ta là nàng, ta làm sao có thể ra tay đây? Mặc dù chúng ta xem như là ép duyên, nhưng lão bà, ta thật sự rất yêu nàng. Ta không muốn vì một trận Chiếm Hoàng chi chiến mà khiến phu thê tương tàn."

Lam Mạch Thiển ngây ngốc nhìn Ninh Thần Ân, nghe lời y nói, vành mắt cô không khỏi đỏ lên.

Ninh Thần Ân mở hai tay ra: "Đến đây đi, cho ta ôm một cái. Từ khi Chiếm Hoàng chi chiến bắt đầu, chúng ta rất lâu rồi không thân mật."

"Phì, thật đáng ghét, trước mặt nhiều người như vậy." Lam Mạch Thiển xấu hổ, nhưng cô vẫn đi lên trước, nhào vào vòng tay của trượng phu nhà mình.


Ninh Thần Ân nhận thua có nghĩa là trận chung kết của y đã kết thúc. Hai trận bại, trực tiếp bị loại. Sáu tuyển thủ chung kết chỉ còn lại năm.

Ngày mai Lam Mạch Thiển sẽ khiêu chiến lên trên, giao đấu Giang Sâm Sầu.

Phu thê đại chiến kết thúc như vậy khiến khán giả khϊếp sợ, nhưng nhìn bộ dạng vui vẻ của hai người bọn họ vẫn thấy rất tốt đẹp. Đây mới là phu thê a! Ngay cả Hoàng vị cũng không làm lay động quan hệ phu thê, còn gì tốt đẹp hơn đây?

Phu thê đại chiến đã kết thúc một cách hoà thuận nhất. Tiếp theo chính là quyết đấu ở nhóm chiến thắng.

"Cận Miểu Lâm, Từ An Vũ thăng không, chuẩn bị chiến đấu." Thanh âm Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng lần nữa vang lên. Cho dù là Hoàng Giả, ở trận đấu quan trọng như Chiếm Hoàng chi chiến cũng không phản đối chuyện tuyển thủ nhận thua. Nhận thua không chỉ là một thoả hiệp đơn giản, nó còn là một quyết định cân nhắc đến nhiều phương diện lợi ích.


Tương đối mà nói, phu thê Ninh Thần Ân, Ninh Thần Ân tấn cấp dễ dàng được chấp nhận hơn. Nhưng Lam Mạch Thiển là đại biểu cuối cùng của Bỉ Mông Cự Thú tộc, cô có thể chủ động nhận thua sao? Trong tình huống này, Ninh Thần Ân nhận thua là rất đáng quý.

Từ An Vũ và Đường Tam phân biệt đi ra khỏi phòng nghỉ.

Từ An Vũ nhìn về phía Đường Tam, trên mặt mỉm cười thản nhiên: "Cận huynh, ta có một đề nghị. Hôm ta qua đã muốn tới tìm ngươi, nhưng lại lo lắng có người nói chúng ta có tâm tư riêng. Không bằng ở chỗ này, chúng ta trực tiếp thương lượng một lát."

Đường Tam sững sờ: "Thương lượng cái gì?"

Từ An Vũ mỉm cười nói: "Đợi khi Chiếm Hoàng chi chiến kết thúc, nếu ngươi đồng ý bán Thần Thánh Long Thương cho ta, hoặc ít nhất để ta cảm ngộ nó trong ba tháng, trận này ta sẽ nhận thua."
Đường Tam kinh ngạc nhìn y, y nguyện ý nhận thua?

Trận đấu này quan trọng như thế nào, trong lòng bọn họ rất rõ ràng. Trận đấu nhóm chiến thắng khác với trận đấu của nhóm thua cuộc!

Chiếm Hoàng chi chiến lấy ba vị trí đầu. Mỹ công tử có điểm tích lũy cao nhất, hôm qua lại chiến thắng nên chắc chắn tiến vào ba thứ hạng đầu. Mà hắn và Từ An Vũ đều có khả năng bị loại. Hôm nay ai thắng cuộc sẽ ở nhóm chiến thắng, về cơ bản sẽ đảm bảo tiến vào ba thứ hạng đầu, bài danh thì chưa xác định. Vì vậy, trận đấu này hẳn là kịch liệt nhất.

Trong tình huống đó, Từ An Vũ lại nói muốn để mình thắng trận này. Có nghĩa là, y tự tin tuyệt đối sẽ giành chiến thắng cuối cùng ở nhóm thua cuộc, lần nữa khiêu chiến Đường Tam, thậm chí là Mỹ công tử.

Trận chiến này có thể nói là rất quan trọng. Dùng Thần Thánh Long Thương đổi lấy chiến thắng trận đấu này có đáng giá không? Trong mắt hầu hết mọi người, nó rất đáng giá. Đây tương đương là đổi lấy Hoàng vị. Nếu Đường Tam thắng trận này nghĩa là hắn không cần đối mặt với Giang Sâm Sầu. Từ An Vũ ở nhóm thua cuộc, giao đấu với người chiến thắng trong trận đấu giữa Giang Sâm Sầu và Lam Mạch Thiển.
Đường Tam trực tiếp có được tư cách đi khiêu chiến Mỹ công tử.

"Từ huynh..." Đường Tam nghi ngờ nhìn y, người này rất tự tin a! Y không sợ lật thuyền ở nhóm thua cuộc sao?

Từ An Vũ mỉm cười nói: "Thời gian không đợi người, Cận huynh nhanh quyết định đi."

Đường Tam suy nghĩ một chút rồi nói: "Được rồi, ta có thể cho ngươi mượn ba tháng. Bán thì không được, Thần Thánh Long Thương vẫn hữu dụng với ta."

"Được, một lời đã định."

Đường Tam đập tay với Từ An Vũ.

Lúc này Từ An Vũ mới chuyển sang núi hội nghị, thi lễ thật sâu, nói: "Trận đấu này, ta nhận thua."

Lại là một trận không chiến mà thắng. Lam Kim Thụ tộc Cận Miểu Lâm đã thắng thêm một trận ở nhóm chiến thắng, cùng với Mỹ công tử vững vàng tiến vào ba vị trí đầu ở Chiếm Hoàng chi chiến, chiếm Hoàng vị.
Sắc mặt Giang Sâm Sầu trở nên cực kỳ khó coi. Dù phía sau cô thắng Lam Mạch Thiển thì sao? Từ An Vũ là một ngọn núi lớn không thể vượt qua. Vốn cô cho rằng, Từ An Vũ nhất định sẽ đánh bại Cận Miểu Lâm, sau đó cô sẽ giao đấu Cận Miểu Lâm, như vậy rất có cơ hội tiến vào ba thứ hạng đầu. Lại không ngờ rằng Từ An Vũ trực tiếp nhận thua.

Đường Tam cũng kịp phản ứng. Nhìn Từ An Vũ, trong lòng hắn không khỏi tán thưởng. Người này thật không hổ là thủ lĩnh do Long tộc chọn ra, dù là thực lực hay tâm tính đều là lựa chọn tốt nhất.

Hôm nay y nhận thua để Đường Tam tiến vào ba thứ hạng đầu, đặt tất cả áp lực lên bờ vai mình. Điều này cũng có nghĩa là y vô cùng tự tin với bản thân, có thể tiến vào ba thứ hạng đầu và chiếm Hoàng vị. Đến lúc đó, y khiêu chiến Đường Tam lần hai, chiến thắng, lại khiêu chiến Mỹ công tử, chiến thắng, vậy y có cơ hội xếp thứ nhất. Ai còn có thể nói gì đây? Hơn nữa, y còn bán cho Đường Tam một ân tình, để Đường Tam trở thành Hoàng Giả, từ đó thu được lợi ích lớn hơn.
Theo cách này, dù là quân đoàn Khôi Lỗi Long hay thuộc tính thần thánh, thậm chí là hợp tác giữa Long tộc và Lam Kim Thụ tộc về sau cũng đều là nước chảy thành sông.

Đối với thành Thuỷ Tinh, Đường Tam thành Hoàng khẳng định là tốt hơn Giang Sâm Sầu thành Hoàng. Đường Tam thuộc chủng quần trung lập, hơn nữa mọi người đều thấy rõ tác dụng của năng lượng sinh mệnh. Từ An Vũ lựa chọn cho Đường Tam một ân tình lớn vào thời khắc mấu chốt như này, còn dưới sự chú ý của tất cả mọi người, Đường Tam có thể không nhận sao? Mọi người đều thấy được Long tộc nhất định sẽ có được tình hữu nghị với Lam Kim Thụ tộc, điều này cũng tương đương là thông báo với bên ngoài mối quan hệ giữa Long tộc và Lam Kim Thụ tộc. Một mũi tên trúng nhiều đích, thật sự là lợi hại!
Thắng? Cận Miểu Lâm lại thắng? Đây cũng là do sức mạnh của kim tiền?

Tiếng hoan hô lập tức vang khắp toàn trường.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play