"Ta đợi ngày này đã quá lâu, quá lâu. Ta đã nghĩ rất nhiều làm thế nào mới có thể đánh bại ngươi. Đúng là từ thực lực, ta không phải đối thủ của ngươi. So với ngươi, ta còn quá non. Ta tích luỹ chưa đủ, chênh lệch với ngươi là rất lớn. Nhưng hôm nay, ngươi đã thua. Ngươi thật sự cho là ta liều mạng trảm ngươi một kiếm chỉ là vì cùng ngươi lưỡng bại câu thương sao?"
Vừa nói, một ngọn lửa bạch kim bùng lên trong mắt Đại Miêu. Khí tức toàn thân hắn thay đổi, một vầng sáng vặn vẹo xuất hiện xung quanh người hắn, đặc biệt lấy đầu làm chủ. Thí Thần Kiếm trong tay hắn đột nhiên biến thành màu trắng, giống như một ngọn đuốc trắng được thắp sáng.
Đại Miêu chậm rãi giơ Thí Thần Kiếm lên, "Thí Thần Kiếm, thí sát chính là thần thức. Cho dù ngươi trốn đến chân trời góc biển cũng không tránh được thần thức bị tế luyện."
Kể từ ngày hắn lựa chọn gia nhập Hoàng Kim Sư Tử tộc thì đã coi Hung Bạo Hổ Vương là kẻ địch giả tưởng. Hắn đã tập luyện chăm chỉ và tìm hiểu sâu sắc mọi thứ về Hung Bạo Hổ Vương dưới sự chỉ điểm của Hoàng Kim Sư Vương.
Cho nên Hung Bạo Hổ Vương không biết tình huống của hắn, nhưng Đại Miêu đã nghiên cứu về Hung Bạo Hổ Vương rất kỹ. Năng lực lĩnh vực của y là gì, Ma Vương song kiếm có đặc tính gì, thực lực chân chính có thể mạnh đến trình độ nào, và trạng thái Minh Giới Đảo Ảnh mạnh mẽ bất khả chiến bại của y, tất cả đều được nghiên cứu cẩn thận.
Hôm nay chính thức chống lại đại địch của Hoàng Kim Sư Tử tộc này, mặc dù áp lực bên kia mang đến cho Đại Miêu rất lớn, nhưng hết thảy đều nằm trong dự liệu của hắn. Đại Miêu đã thi đấu ở Đấu Thú Tràng thành Gia Lý nhiều năm, không biết đã trải qua bao nhiều lần thi đấu sinh tử, áp lực trình độ này đối với hắn là chuyện bình thường. Trước khi đối mặt với Hung Bạo Hổ Vương, hắn còn kỳ vọng cao hơn vào đối thủ, đây là thói quen hình thành ở Đấu Thú Tràng. Hắn thà đánh giá cao đối thủ còn hơn là xem thường đối thủ.
Chiến thuật tuỳ thời sẽ thay đổi theo sự biến hoá của đối thủ. Để đối phó với vị Hung Bạo Hổ Vương này, lúc trước Đại Miêu đã định ra ít nhất 10 phương án để có thể ứng biến với bất kỳ trạng thái nào. Nhưng mấu chốt vẫn là tìm cách dùng Thí Thần Kiếm làm đối thủ trọng thương.
Năm đó, khi Hoàng Kim Sư Vương gặp Hung Bạo Hổ Vương, từ đầu đến cuối hắn đều bị lĩnh vực Ma Vương áp chế, không thể phát huy ra thực lực của bản thân, cuối cùng nuốt hận mà chết. Vì vậy, những gì Hung Bạo Hổ Vương cảm nhận được trên Thí Thần Kiếm là sát khí mạnh mẽ, sắc bén và lực lượng, y không cảm nhận được năng lực chính thức ẩn chứa trong đó.
Chỉ xét về phẩm chất, Thí Thần Kiếm tuyệt không ở dưới Ma Vương song kiếm, nhưng tác dụng của nó không hiện ra rõ ràng như Ma Vương song kiếm. Nhưng cũng vì nguyên nhân này, khi thuộc tính của nó chính thức bộc phát thì uy năng sẽ càng thêm đáng sợ.
Đặc tính chính thức của Thí Thần Kiếm là hấp thu phần lớn tinh huyết của đối thủ để chú sát (nguyền rủa và gϊếŧ chết) thần thức của đối phương. Thí thần, ý không phải là gϊếŧ thần, mà là thí sát thần thức.
Khi Đại Miêu nói xong và giơ lên Thí Thần Kiếm lên, Hung Bạo Hổ Vương ở trạng thái Minh Giới Đảo Ảnh lập tức cảm nhận được trong lòng dâng lên một cảm giác sợ hãi khó tả.
Ở cấp độ tu vi của y, y sẽ không cho rằng đối phương đang hù doạ mình, cảm giác của Đại Yêu Vương đỉnh phong sẽ không sai.
Không hề do dự, Hống Hống cơ hồ chấm dứt trạng thái Minh Giới Đảo Ảnh trong tích tắc, dù vết thương nặng chưa khép lại, y cũng lập tức chọn quay trở về. Minh Giới Đảo Ảnh ngăn cách công kích của đối phương, đồng thời cũng ngăn cách công kích của y, khiến y không có biện pháp gì với Đại Miêu.
Lúc này, khi y quay lại thì kích phát hiệu quả của Ma Vương song kiếm ngay. Nhưng y lại nhìn thấy nụ cười mỉa mai của Đại Miêu.
Kim quang chói mắt bắn ra trên Thí Thần Kiếm, trong kim quang phóng lên trời có một thân ảnh hư ảo đang liều mạng giãy giụa, nó có hình dáng giống với Hung Bạo Hổ Vương.
Hống Hống kêu thảm một tiếng, Ma Vương song kiếm đồng thời rơi xuống đất, lĩnh vực Ma Vương vừa kích phát đã lập tức vỡ vụn. Y ôm đầu và đau đớn ngã xuống đất, trên đầu dường như có vô số sương mù màu vàng đang nhanh chóng bị hút đi.
Ánh mắt Đại Miêu lộ ra vẻ trầm tĩnh, cao giọng nói: "Ta dùng máu của ta tế Thí Thần!" Nói xong, hắn phun ra một ngụm máu, rơi trên Thí Thần Kiếm.
Tâm huyết (máu từ tim), đây rõ ràng là một ngụm tâm huyết. Một ngum tâm huyết phun ra, Thí Thần Kiếm lập tức biến thành màu bạch kim. Bên kia, sau lưng Hung Bạo Hổ Vương nổi lên một kiếm quang thật lớn, sát khí kinh khủng bộc phát đến tận cùng trong chốc lát.
"Không ----" Hống Hống nổi giận gầm lên một tiếng, nhưng ngay sau đó, thanh âm của y đã dừng lại. Kiếm quang sau lưng y nổ tung, đồng thời nổ tung là đầu của y.
Cho dù bây giờ y có hạt sen thế thân thì cũng không có khả năng phục sinh. Thần thức chi hải đã hoàn toàn biến mất.
Đây chính là uy năng của Thí Thần Kiếm.
Đại Miêu lảo đảo một cái, miễn cưỡng dùng Thí Thần Kiếm đỡ lấy thân thể, trong mắt tràn đầy vẻ hứng khởi và thoải mái.
Thành công, hắn đã thành công rồi. Hắn đã gϊếŧ chết Hung Bạo Hổ Vương Hống Hống, hoàn thành ước hẹn giữa mình và Hoàng Kim Sư Tử tộc.
"Hoàng Kim Sư Tử tộc Đại Miêu, thắng!" Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng từ trên trời giáng xuống. Vừa rồi hắn không ngăn cản công kích cuối cùng của Đại Miêu. Một là vì Đại Miêu phát động quá nhanh, lúc ấy nhìn qua Hung Bạo Hổ Vương còn có khả năng phản kích. Một nguyên nhân khác là gì cũng chỉ có mình hắn biết. Tuy rằng Hống Hống không phải là Thành chủ thành Bạch Hổ, nhưng trong Hổ Yêu tộc y có địa vị rất cao, đây là một Yêu Quái Tộc.
"Thần thức, bản nguyên huyết mạch của Đại Miêu đã bị thương nghiêm trọng, ngươi có tiếp tục tham gia vòng bán kết không?" Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng phóng ra một tia sáng bao trùm thân thể Đại Miêu, thoáng điều trị thương thế của hắn.
Đại Miêu cười lớn, sau đó lại phun ra một ngụm máu tươi rồi lắc đầu, "Không cần, ta rút lui."
Mục đích thực sự của hắn đã đạt được, còn có gì để tiếp tục đây? Tất cả át chủ bài đều đã dùng trong trận chiến này, và đối với hắn, đại hội luận võ chiêu thân lần này không còn gì phải tiếc nuối.
Hung Bạo Hổ Vương Hống Hống chết trận, Đại Miêu rút khỏi thi đấu phía sau. Điều này khiến vòng bán kết chỉ có 8 tuyển thủ tham gia, và tuyển thủ hạt giống thiếu đi một.
Hống Hống bại vong chủ yếu là vì y vẫn xem thường Đại Miêu, trong mắt y Đại Miêu căn bản không phải là đối thủ của mình. Thực lực của y vốn ở trên Đại Miêu, lúc ấy nếu không lựa chọn lưỡng bại câu thương mà chú ý cẩn thận ứng đối thì dù Đại Miêu có ưu thế hơn một chút, trước sự chênh lệch giữa hai bên, Đại Miêu cũng không có biện pháp. Chỉ cần y đủ kiên nhẫn, Đại Miêu sẽ không thể hoàn thành những kế hoạch này.
Nhưng sự kiêu ngạo và bản thân có Minh Giới Đảo Ảnh thủ hộ khiến Hống Hống quyết định nhanh chóng giải quyết Đại Miêu, do đó rơi vào trong bẫy của hắn. Thắng bại thường chỉ trong một ý niệm.
Đường Tam đứng ở khu nghỉ ngơi mỉm cười nhìn Đại Miêu tập tễnh tiêu sái rời sân thi đấu. Qua một trận chiến này, uy danh của Đại Miêu ở Sư Yêu tộc và Hổ Yêu tộc chắc chắn sẽ tăng lên một trình độ hoàn toàn mới. Dưới sự dẫn dắt của hắn, tương lai Sư Hổ tộc nhất định sẽ trở thành cường tộc, thậm chí có khả năng chạm đến cấp độ Hoàng Giả.
Thiếu đi một đối thủ cạnh tranh, vòng bán kết chỉ còn 8 người. Đây rõ ràng là một điều đáng mừng cho các tuyển thủ còn lại. Tám tiến ba, trong lúc thi đấu vòng tròn có thể tiến hành sắp xếp nhiều chiến thuật. Ít nhất thất bại một trận cũng không bị loại ngay.
Hơn nữa, một đối thủ đã tấn cấp là Lam Kim Thụ tộc nhỏ yếu và vốn không thể tiến xa. Vì vậy, đối với các tuyển thủ khác tiến vào bán kết mà nói, đối thủ cạnh tranh chính thức rất có thể chỉ là 6 người mà thôi.