Gió đêm lạnh lẽo cuốn qua, không gian càng thêm u tối. Mà Tử Lăng Khuynh cùng Thương Tuyệt mặt đối mặt nhìn nhau.
Thuộc hạ hai người cũng ngơ ngác đứng xem một màn đấu mắt. Tình cảnh đã quỷ dị lại càng thêm quỷ dị hơn.
Bất chợt, Thương Tuyệt nhếch môi, ánh mắt áp bức mà khóa chặt nàng, chân cũng nhanh chóng tiến lại gần.
Tử Lăng Khuynh trái lại đã hoàn toàn không sợ hãi, nàng thẳng tắp nhìn lại anh, môi cong lên nụ cười giảo hoạt.
" Ly thiếu soái quả nhiên danh xứng với thực. Từ Nhan ngưỡng mộ đã lâu, nay mới được thụ giáo hết sự lợi hại của ngài !"
Thương Tuyệt chẳng nói câu gì, rất tự nhiên mà nắm lấy cổ tay nàng hơi dùng sức kiềm chặt.
" Cùng tôi về ... "
Tử Lăng Khuynh : "..."
" Thiếu soái đây là muốn cưỡng bách nữ tử chân yếu tay mềm ? Vả lại, tôi còn là ân nhân cứu mạng của ngài đấy ! Ngài đối xử vậy sao ? "
Thương Tuyệt : "...."
Đám thuộc hạ : "...."
Woa, nữ tử chân yếu tay mềm đây sao ? Vậy thì cái đám tiểu thư quần áo lụa là nũng nịu gọi là gì ? Là nữ hán tử hả ?
Trong lúc tình thế đang rơi vào trạng thái ngượng ngập thì từ xa, ánh đèn ô tô một lần nữa chiếu rọi.
Quân cứu viện của Thương Tuyệt tới nơi, vừa xuống tới đã nhìn thấy tràng cảnh hết sức là kinh động. Bọn họ liền ngốc lăng luôn.
Thiếu soái vậy mà lại cầm tay một cô gái, đáng nói là cô gái này có vẻ rất xinh đẹp.
Dưới đất la liệt thi thể, một đám người không khác gì đầu đường xó chợ nhe răng trợn mắt nhìn hai người nổi bật phía trung tâm. Mà đồng đội của bọn họ cũng mắt chữ a, miệng chữ o ...
Cái này, là sao ?
Bất ngờ hơn là Thiếu soái lại trực tiếp lôi lôi kéo kéo cô gái kia vào trong xe. Cuối cùng không được liền lôi súng ra chĩa vào đầu dọa không đi liền bắn.
Tử Lăng Khuynh cũng hết cách. Nàng biết Thương Tuyệt chỉ là muốn nghiêm túc nói chuyện nhưng cái kiểu trực tiếp gây hiểu lầm này lại khiến nàng trong phút chốc suýt phụt cười.
Sở dĩ muốn xem vẻ mặt khác của anh, bây giờ thì hay rồi. Người ta mất kiên nhẫn tới mức lôi súng ra lên đạn chỉ vào đầu.
Không hổ là đại boss, ác độc có thừa !
\_\_\_\_\_\_
Trong thư phòng, một con tiểu hồ ly, một con sói già ranh mãnh đang ngồi đối diện nhau.
Mà bên ngoài, đám thuộc hạ của nàng lại kinh ngạc muốn rớt cằm.
Kế hoạch điên khùng của lão đại vậy mà thực sự được.
Bọn họ bây giờ được quan quân chiêu đãi hết sức hậu hĩnh.
Bình thường thì quân và phỉ đánh nhau như chó với mèo. Hiện tại quân phỉ hòa thuận. Ai mà tin được chứ.
Về phía mấy quân nhân dưới trướng Thương Tuyệt cũng chỉ sợ mắt chưa có lòi ra nhìn đến đội quân đa số toàn là phụ nữ hùng hổ. Động tí là xắn tay áo đòi đánh nhau.
Vị trong kia làm cái gì mà mấy người này chỉ hận đánh chưa đủ, cầu quân địch thêm người vậy ?
Đúng là cô gái thiếu soái chọn có khác. Biến thái không khác gì ngài ấy !
.
" Cô muốn gì ? "
Thương Tuyệt híp mắt, hờ hững mà đảo qua nàng. Trong giọng nói hàm chứa lãnh ý như có như không
" Hợp tác với thiếu soái có được không ? "
" Ha... Lần trước, chính cô là người trốn sau lưng tôi cầu cứu đấy. Tính ra lần này cũng chỉ là hoàn trả sòng phẳng mà thôi ! Cô có tư cách gì để đặt điều kiện ? "
Thương Tuyệt nhướn mày, ánh mắt nồng đậm không vui. Anh sao lại không thích cô gái này nói chuyện như vậy chút nào. Chính là anh cố ý bắt bẻ nàng đấy ! Một con mèo hoang nhỏ cũng đòi vọng tưởng lao đầu vào miệng cọp ?
" Chỉ bằng tôi là thủ lĩnh mới của Khiên Bang. Sóng ngầm gần đây, Ly thiếu soái không phải không biết đi ? Năng lực của tôi đã đủ để thiếu soái trọng dụng ? "
A... đến cả anh cũng không ngờ rằng người dấy lên phong vân, lớn mật mà nuốt trọn mấy thế lực của Cơ Hào lại là một thiếu nữ non nớt như vậy.
Rõ ràng hai tháng trước nàng còn mềm mại yếu đuối, không khác gì mấy nữ nhân bình thường. Thoáng chốc liền lột xác thành con người mới.
Rốt cục là nàng có bao nhiêu cái bí mật.
Nhưng, anh hiện tại không nghi ngờ về việc nàng nói. Gặp lại rồi mới biết, nàng chắc chắn có thể. Thậm chí còn đạt thành tựu lớn hơn.
Có lẽ nàng tìm chỗ dựa là anh cũng chỉ vì đắc tội với Cơ Hào đi !
Ha... hả... con mèo nhỏ này tiến hóa thành hồ ly rồi.
" Còn nữa, thiếu soái, ngài... quân bắc xuôi nam, nói cho cùng đối với quân Giang Nam của Cơ đại soái rốt cục cũng không bằng. "
" Không cần tranh chấp, đối kháng liền tốt. "
Tử Lăng Khuynh nghẹn họng. Anh nói tới hai bên quân phiệt kết minh sao ?
Trước kia liền có thể nhưng bây giờ thì ...
" Thiếu soái, ngài cũng không cần phải thử tôi như vậy. Trận tập kích đêm nay thiếu soái có lẽ đoán ra chủ mưu là Cơ đại soái rồi đi ! Chẳng lẽ ngài muốn .... buông tha cho kẻ thù ? "
" Cô là muốn tự đề cử mình ? Có gì liền nói thẳng, không cần vòng vo." Người đàn ông chuyển mắt, ý vị không rõ liếc Tử Lăng Khuynh.
" Đúng vậy, ngài thiếu soái đây có đồng ý hợp tác với thế lực ngầm ? "
" Ha... cô có thể làm cái gì vì tôi ? "
.
.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT