" Thiếu... thiếu soái, cô gái này không sao cả, cô ấy chỉ là quá khả năng chịu đựng của cơ thể mà thôi !"

Thương Tuyệt không nói, anh hờ hững nhìn thẳng vào mặt Tử Lăng Khuynh, ánh mắt như muốn lột da, róc xương nàng ra.

" Tại sao chưa tỉnh ? "

Vị bác sỹ đứng bên cạnh run lẩy bẩy, hai chân dường như muốn khụy xuống. Nghe thấy câu hỏi của Thương Tuyệt liền vội vã ngẩng đầu, đối diện khí thế áp bách của anh mà lắp bắp

" Tôi.... ngài. . không, không biết ạ !"

Thương Tuyệt nhíu mày, bàn tay thon dài vuốt nhẹ khẩu súng bên hông dọa cho người đàn ông đối diện suýt chút liền tè ra quần

" Đi ra đi ! "

Câu nói của anh như một lời đặc xá, vị bác sỹ vội vàng chạy như bay ra ngoài.

Thương Tuyệt tiến lại gần giường bệnh, nhìn khuôn mặt trắng bệch của ai kia, tay dần đưa lại gần cần cổ thon dài khẽ dùng sức

Cơ hồ là muốn bóp chết nàng nhưng chỉ trong giây lát liền không biết suy nghĩ cái gì mà buông tay

Anh thong thả xoay người đi ra, tầm mắt dừng lại đôi chút ở mấy vệt đỏ ửng in dấu trên cổ nàng. Nhưng vẫn tuyệt tình cất bước.

Đợi cho đến khi bóng lưng cao lớn ấy khuất dần, Tử Lăng Khuynh mới chớp chớp mở mắt ra. Sau lưng đã ướt đẫm mồ hôi lạnh.

Nam nhân kia vừa nãy định bóp chết nàng.

Tâm tính hỉ nộ vô thường, lúc trước còn bảo vệ, bây giờ lại muốn giết chết.

Nàng xin rút lại câu nói quân nhân rất chính trực, tình nghĩa được không ?

Bởi vì, vị này không phải !

Lúc nãy mê man ngất đi, trong vô thức Tử Lăng Khuynh lại tiếp thu tin tức thế giới.

Người đàn ông vừa nãy tên Thương Tuyệt, không sai anh chính là vai ác đệ nhất vị diện \- thiếu soái phương Bắc \- Ly Thương Tuyệt.

Nói anh là ác thần cũng không sai. Bất kể người nào làm anh mất hứng hoặc đắc tội anh đều chết cực kì thảm.

Lâu dần tiếng vang về vị ác thần này lan sang cả Giang Nam chứ không còn vỏn vẹn phạm vi ảnh hưởng của phương Bắc nữa.

Bảo sao mà tên đàn ông thối tha kia lại run như cầy sấy khi nghe tới uy danh Ly Thương Tuyệt

Mà nếu nàng đoán không lầm thì Thương Tuyệt lần này chính là sang Giang Nam để xử lý việc vật tư bị Cơ đại soái cướp mất.

Trùng hợp, vị Cơ đại soái này chính Cơ Hào, cha của Cơ Luật.



Trong nguyên thế giới không có việc xô xát hôm nay xảy ra. Nhưng chỉ ba tháng sau Thương Tuyệt vẫn là bị thuộc hạ của Cơ đại soái do Cơ Luật dẫn đầu đả thương, một mắt đều bị phế.

Hai phe kết thù từ đấy, một bộ ngươi không chết, ta không dừng.

Nếu nói Thương Tuyệt là thống lĩnh quân phương Bắc thì Cơ Hào lại là thống lĩnh Giang Nam. Người có thế lực để đối đầu với Thương Tuyệt cũng chỉ có lão ta.

Hơn nữa là Cơ Luật ở vị diện này có thân phận đặc biệt vô cùng, hắn là nam chính... nam chính đó !

Nhưng nam chính này là một tên cặn bã tra nam.

Hắn có thể vì quyền lực mà vứt bỏ người phụ nữ hắn yêu nhất \- nữ chính đại nhân. Tới tận đến khi nữ chính Mộ Hiểu Đồng chết thì hắn mới ân hận.

Đáng tiếc cũng chỉ là phù du, hắn nói tâm đau, lòng đau nhưng sau này lại cưới vô số thê thiếp, con cháu đầy đàn.

Mộ Hiểu Đồng có lẽ là vệt chu sa trong lòng hắn mà thôi. Không hơn không kém. Thậm chí còn không bằng cái dục vọng đáng ghê tởm của nam nhân.

Thành ra cuối cùng Thương Tuyệt bị quân Nhật tập kích bất ngờ, chống đỡ không được liền phát tín hiệu cầu cứu viện trợ cho quân Giang Nam nhưng tất cả đều là do Cơ Luật đang hoan ái cùng nữ nhân khác mà mặc kệ. Thuơng Tuyệt thủ thành mà chết. !

Tử Lăng Khuynh xem xong tin tức thế giới, chỉ kém máu chó chưa phun đầy đầu.

Cái đờ mờ. Cơ Luật cặn bã như vậy cũng có thể được thiên đạo ưu ái, chọn làm khí vận chi tử ?

Ha... bản lĩnh thì không có nhưng lại đánh đâu thắng đó. Tất cả chỉ là bởi vì hắn là con cưng của thiên đạo. Có Buff chống lưng.

Mà. cảm khái nhất phải kể đến Thương Tuyệt, anh nổi danh ác thần nhưng chính là một phần tử yêu nước.

Lấy phương châm, tín ngưỡng kháng Oa cứu quốc\* mà kiên trì dấn tới !

\* Oa → Nhật Bản.

Hiện tại là thời dân quốc, quốc gia đang lúc cường quốc vây quanh . Sau khi triều đại cũ sụp đổ liền loạn trong giặc ngoài. Quân phiệt chia bè kết cánh, chiến hỏa tán loạn. Chế độ cũ và trào lưu tư tưởng mới của phương Tây mâu thuẫn kịch liệt.

Mà, trong tin tức hệ thống đưa không hề đề cập tới sự xuất hiện của nguyên chủ, đến trí nhớ cũng đều trống rỗng, thậm chí cái tên của thân thể này nàng cũng không biết là gì.

Trong lòng kêu gào hệ thống đều vô ích. Nó như biến mất từ khi nàng tới thế giới quân phiệt .

Chỉ có điều cho dù hiện tại rơi vào tình thế bị động nàng cũng đoán được sơ sơ là nguyên chủ có oán hận cực lớn đối Cơ Luật, sự căm giận muốn lập tức giết chết đối phương nhưng kèm theo đó là sự sợ hãi ẩn sâu .

Còn đối với Thương Tuyệt, nguyên chủ có chút hoảng nhưng nhiều hơn là ngưỡng mộ, có cảm giác thân thể này thần tượng Thương Tuyệt.

Tất cả nàng biết đều là do cảm xúc còn sót lại, nguyên chủ có lẽ chấp niệm cũng quá mạnh đi ! Nhiều lúc nàng còn không khống chế được chính mình luôn.

\-\-\-

Nhưng vấn đề là bây giờ trước hết rời khỏi đây đã. Tử Lăng Khuynh suy đoán, phỏng chừng nàng còn ở lại thì thiếu soái \- đại boss phản diện liền muốn giết chết nàng. Lần trước lớn mật túm cổ áo anh, anh còn tử tế đưa nàng vào đây rồi mới có ý định xử tử là còn nhân từ chán.

Hiện tại trong tay nàng cái gì cũng không có, thân thể hư nhược, yếu đuối. Cho dù trong đầu nàng các chiêu thức võ lực rõ mồn một nhưng chẳng có sức mà thực hiện. Đại boss muốn giết nàng đơn giản hơn cả ăn cơm.



Đợi một thời gian sau cải tạo lại thể chất liền đi cứu đại boss. Coi như là đền ơn anh từng giúp mình. Hơn nữa đánh bậy đánh bạ có khi hoàn thành nhiệm vụ cũng nên.

Mà, hảo cảm của chính nàng đối Thương Tuyệt cũng không đến nỗi. Chẳng hiểu vì cái gì mà nàng lại có cảm giác liên kết thân thuộc với anh nữa. Thực sự quá kì lạ !

Tử Lăng Khuynh suy nghĩ chu toàn tất cả liền lợi dụng sơ hở canh gác của hai quân nhân trước cửa vụt chạy ra ngoài chỉ để lại tàn ảnh.

Vật vã mãi mới thoát khỏi cái khu nhà mang tên công quán đó. Tử Lăng Khuynh thẩn thơ đi ở đường.

Theo bản năng đi một đoạn rất xa liền tiến tới một phủ đệ khá xưa cũ, lại thấy một tốp người mặt mày hung dữ đi ra.

Vừa thấy nàng, một kẻ có lẽ là lão đại tươi cười nói một câu

" Ô kìa, Từ Nhan tiểu thư, cô đi đâu lại tới địa phận của Khiên Bang như vậy ? Chẳng lẽ Từ mẫu đành lòng để cô tới Giang Nam hay sao ? "

Khiên Long nói một câu làm Tử Lăng Khuynh càng thêm ngơ ngác, nàng nhìn xung quanh xem có ai không liền thấy chỉ có một mình nàng.

Vậy là gọi nàng hả ?

Thân thể này tên Từ Nhan sao ? Mấy đại thúc bặm trợn này biết nguyên chủ ?

Khiên Long thấy nàng ngây ngốc, liền cười ha ha, mời nàng vào trong nói rõ.

Thì ra là cha của nguyên chủ từng cứu mạng Khiên Long và em trai hắn Khiên Hổ nên hắn mới biết nàng. Nàng đương nhiên không biết hắn cũng phải thôi ! Vì hai người chưa từng trực tiếp gặp mặt. Chỉ có hắn gián tiếp vô tình nhìn qua nàng một lần.

Tử Lăng Khuynh thấy thái độ tử tế của Khiên Long cùng đàn em, tâm liền một chút buông lỏng.

Nàng có lẽ sẽ ở nhờ hắn một thời gian đi !

\-\-\-\-\-

Trong khi đó, ở phòng Tử Lăng Khuynh vừa đi, Thương Tuyệt âm trầm đứng nhìn không gian trống rỗng. Bóng dáng nhỏ kia đều chạy mất.

Thuộc hạ của anh khẽ cung kính nói " Thiếu soái, có cần phái người đi tìm ? "

" Không cần, ta cũng chỉ tiện tay cứu cô ta mà thôi. Muốn đi liền cứ đi ! "

Thuộc hạ : "..."

Tiện tay ấy hả ? Thiếu soái ơi, ngài mà tiện tay thì chắc thế giới này đảo lộn mất.

Chỉ có, ngài có thể nói 'không cần' nhưng mặt thả lỏng ra không ? Rất khó coi, rất dọa người đấy !

.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play