“Mộ tổng, bây giờ là giờ làm việc, thỉnh không cần nhìn chằm chằm vào ta”. Lâm Sanh ngồi ở ghế làm việc nhập văn kiện, vừa giương mắt liền thấy Mộ Lưu Yên không làm việc tay chống cằm nhìn mình, nói, Tổng tài đại nhân, ngươi không có việc gì làm sao ?
Mộ Lưu Yên đến nay còn chưa thể tin được, hai người thật sự chính thức ‘quen’ nhau.
Tựa hồ, Lâm Sanh này không giống như người trước đây nha.
Bất quá, chính là hai nàng ở chung trong một văn phòng làm việc, Mộ tổng tài cảm thấy thật ấm áp, trước kia chưa từng có được cảm giác này
.
Lâm Sanh không phải loại người bộc lộ tài năng xuất chúng, cho dù ngoại hình hiện tại của nàng đủ để cho người khác thét chói tai, nàng vẫn như cũ giống trước đây.
“Chính là, ta hiện tại thực nhàm chán a, tuy rằng người ta là tổng tài, nhưng mà hôm nay thật sự là không có sự tình gì cần giải quyết a”.
Mộ yêu nghiệt đối với Lâm Sanh đã buông thả, hơn nữa hai người đang quan hệ như vậy, bản tính liền lộ ra.
Kỳ thật, nàng cũng là người rất mê gái, nếu không cũng sẽ không ngâm mình ở mấy cái quán bar cùng quán rượu.
Về phần nghiêm túc lãnh khốc, làm tổng tài, ngươi làm sao có thể cợt nhã được ?!
Lâm Sanh hết nói được, ta ở trong này vội muốn chết, ngươi nói với ta ngươi thật rãnh ? Được rồi, mặc dù lấy tiền lương của Mộ Lưu Yên, nhưng là nhìn thấy thượng cấp nhàm chán, nàng vẫn có chút buồn bực. Bất quá, so sánh với hai ngày trước Mộ tổng tài vội đến ngay cả cơm cũng không kịp ăn, hay để cho nàng tiếp tục rãnh rỗi nghĩ ngơi tốt hơn.
“Nếu Mộ tổng nhàm chán, không bằng lên MSN công ty xem một chút đi, hoặc là lên diễn đàn công ty”. Lâm Sanh như thế nào cũng là người thường xuyên túc trực trong mấy cái hội nhóm, có thể nói là hạng trưởng lão, công ty chuyện bàn tán - scandal nào mà nàng không biết ? Chỉ là nàng thường xem không nói mà thôi.
Về phần diễn đàn công ty, dù sao cấp trên cũng không trông nom, dần dần lâu ngày, tập trung thành địa điểm Mộ thị bát quát, tin tức lớn nhỏ đều lập tức đưa lên. Lâm Sanh bởi vì chuyện Mộ Lưu Yên, cũng có mặt trên vài tiêu đề bài viết.
Mộ Lưu Yên thật là lần đầu tiên biết nhóm công nhân còn có cái loại giải trí này, kỳ thật cũng không phải chỉ công nhân, rất nhiều cán bộ cao cấp cũng nhàn rỗi đi vào góp vui, chỉ tại Mộ tổng tài không biết mà thôi. Nếu không, diễn đàn sớm bị tiêu diệt rồi. (=]] em nhớ mang máng là 3 thư ký yêu quý của Mộ tổng cũng nó góp vui trong này á, =]] scandal của Mộ tổng mấy ẻm cũng góp phần ‘đổ dầu vào lửa’ đó hahahaha)
Đương nhiên, nói đi cũng phải nói lại bởi vì Mộ thị tập đoàn có ý muốn lờ, mở rộng tư tưởng, tôn trọng tự do cá nhân một chút, không muốn giam cần tư tưởng của nhóm công nhân, cho nên, Mộ thị coi như thỏa mãn lòng người.
Lâm Sanh đi qua bàn mở máy tính của Mộ tổng sau đó mở ra chuyên mục cho nàng “Tốt lắm, ngươi cứ từ từ xem, ta đi làm việc tiếp”.
Quản lý cũng có trong vũng nước đục này, kỳ thật cũng không sai.
Nếu nhóm công nhân viên chức biết được Mộ tổng tài lúc này hưng trí bừng bừng ngồi xem, các loại bát quái, mà phần lớn là nói về nàng, không biết sẽ có cảm tưởng gì ?
Mộ Lưu Yên vẫn là lần đầu tiên lên diễn đàn công ty, trên đầu trang vẫn là các loại tin tức và quyết sách của công ty, đáng tiếc không có mấy người ý kiến, nhưng thật ra topic chuyện scandal phía dưới lại có hơn một trăm trang, mà nội dung bài post này lại là chuyện hôm qua Lưu Khải Quân, Lâm Sanh, cùng nàng ở đại sảnh công ty xảy ra chuyện, thậm chí còn có số người làm chứng.
‘Tình nhân cũ và mới của Tổng tài gặp mặt, quanh co, tình nhân cũ lại yêu tình nhân mới ?’
Tiêu đề này cũng rất hăng hái, hơn nữa chuyện xấu Mộ Lưu Yên còn có nhân chứng, comment trả lời rất nhiều a ! Xem vào thời gian comment rõ ràng đều là giờ làm việc.
Muốn làm nửa ngày, công ty của mình đều là Tiểu Bạch một tay công tác một tay lên diễn đàn nhiều chuyện, đều là nhân tài a !
Mộ Lưu Yên cũng có cái gì tức giận, nhóm viên chức tràn đầy năng lượng năng động, có sức năng động thì làm việc càng tốt sao !
Bất quá hấp dẫn Mộ Lưu Yên không phải là bài Post này, mà là cái bài post vừa kéo lên ở phía dưới.
‘Mộ thị xuất hiện một T, lập tức làm ta lóa hai mắt’.
Vừa click vào thì thấy, Mộ tổng tài vui vẻ, cái này không phải là ai khác mà chính là Lâm Sanh.
Là lúc Lâm Sanh đi làm bị người khác chụp lén.
“Hôm nay cũng như bao ngày khác đi làm, từ lúc chứng kiến mỹ mạo Mộ tổng tài, P và vân vân cực phẩm với ta mà nói đã là mây bay (muội tử này nhận định Mộ Lưu Yên là P), nhưng là, lúc ta nhìn thấy nàng, ta giật mình liền ! Nàng vẫn như cũ trước sau như một hướng ta chào hỏi, ta ngây ngẩn cả người, mới chỉ một đêm, làm sao có thể biến hóa lớn đến vậy ? Tháo kính mắt, cắt mái tóc, nguyên lai, đây mới chính là kim cương a a a a a a ! Không nói nhãm nữa, trên đây. Đúng vậy, người này không phải là ai khác chính là người yêu mới của Mộ tổng tài, Lâm Sanh. Ta hiện giờ mới biết vì cái gì mà tổng tài coi trọng Lâm Sanh, nguyên lai tổng tài có một đôi ‘hỏa nhãn kim tinh’ a ! Trời ơi, vì cái gì trước đây ta không xuống tay ? Rơi nước mắt ! Rõ ràng người ta làm ở bàn tiếp tân, vậy mà lại mắt mù không thấy được bỏ lỡ, thật là thương tâm…..” (vâng ! ta còn thương tâm hơn ngươi, ngươi kể lễ ta phải ngồi bỏ tâm tư suy nghĩ ngươi muốn nói gì để Edit lại đây nè ~^_^~, mà kưng nghĩ sao kưng đòi kua Lâm tỷ vậy, hừ Mộ tỷ yêu nghiệt vậy mà phải tốn nước mắt mới chộp tới tay đóa )
Sau đó là một loại comment trả lời.
“Trời ơi, Lâm Sanh muội tử đi sửa sắc đẹp à !!!! Làm sao sửa vậy, ta cũng đi !”
“Giật mình ! Nguyên lai Lâm Sanh mới là T, trước kia đeo kính cận, còn tưởng là cô nương kính lão, còn âm u nữa”.
“Lâm Sanh so với những T trước kia của Mộ tổng chất lượng tốt hơn nhiều, lớn lên thật là, làm người ta mặc cảm”.
“Oa, Lâm Lâm hảo suất a, ánh mắt tự nhiên là màu lam, hiện tại mới phát hiện, nàng là con lai sao ? Cảm giác có chất quý tộc lắm nha”.
“Lâm Sanh có phải quý tộc phương Tây không ta ? Đã gặp nàng đầu tiên mắt cứ như thấy Tinh Linh, Mộ tổng, thỉnh đem nàng tặng cho ta đi”
.
“Ta quyết định thành lập Lâm Sanh Fanclub, tuyển thành viên xxxxxX”.
….
Xem một đám comment xong Mộ tổng tài cười đến đau bụng, ngay cả Lâm Sanh đứng sau lưng từ khi nào nàng cũng không biết.
“Ta nói đại Mộ, nên ăn cơm trưa đi”. Lâm Sanh thật muốn lau mồ hôi trên trán, bộ dáng Mộ Lưu Yên bây giờ phõng chừng chỉ có mình mới xem được, ai có thể nghĩ Mộ tổng tài đi làm lại có thời điểm nhàn hạ thế này ?
Mộ Lưu Yên quay đầu lại, nhìn bộ dáng Lâm Sanh khuôn mặt đen lại đã thấy buồn cười “Lâm Sanh, ngươi xem nè, ngươi bị bầu thành Mộ thị thứ nhất suất T a !”. Ánh mắt của mình quả nhiên là quá xuất sắc, Mộ tổng tài rất đắc ý.
Lâm Sanh không nói gì, bất đắc dĩ gật gật đầu, “Được rồi, Mộ thị thứ nhất mỹ nữ P của tui, chúng ta nên đi ăn cơm”.
Nếu ta là T, như vậy Mộ tổng tài, về sau ngươi lập tức an phận trở thành P đi !
Mộ Lưu Yên cười đến thực sáng lạn, đứng thẳng lên, cả người tiến sát trên người Lâm Sanh, “Lâm Sanh, ta đột nhiên cảm thấy thật vui vẻ”. Tay ôm trụ thắt lưng Lâm Sanh, Mộ yêu nghiệt dán lên lưng Lâm Sanh, dùng vũ khí bí mật trước ngực mình ép lên Lâm Sanh, cảm nhận được nháy mắt Lâm Sanh trở nên cứng ngắc, không biết vì cái gì trong lòng đắc ý một trận, ai nói Lâm Sanh đối với nàng là không có cảm giác gì ?
Cho dù Lâm Sanh biểu hiện bình tĩnh, phản ứng thân thể vẫn rất chân thật.
Hô hấp ấm áp thả vào trên vành tai Lâm Sanh, làm cho nàng nhịn không được lổ tai cũng run lên, yêu nghiệt chết tiệt này, cư nhiên còn khiêu khích chính mình ? Tuy rằng nói quan hệ, nhưng Lâm Sanh cảm thấy tốt nhất là cứ từ từ cái gì đến sẽ đến, từng bước từng bước, vậy mới tốt.
Hơn nữa, bây giờ đang là giờ làm, ặc, không đúng, đang nghỉ trưa.
Tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng Lâm Sanh cũng không cự tuyệt hành động thân mật của Mộ Lưu Yên, bởi vì nàng cũng không ghét.
Chỉ cần không động đến điểm mấu chốt của nàng, nàng chắc là không biết cự tuyệt.
Bởi vì lời nói đêm hôm qua, nàng đã làm Mộ Lưu Yên bị thương, tuy rằng nàng cũng không muốn vậy, nhưng nàng cũng không hy vọng cử động của mình lại làm thương tổn đến nàng.
“Chỉ cần ngươi vui vẻ là tốt rồi”.
Lâm Sanh phóng nhu thân mình, sau đó quay đầu đi, “Đại Mộ, chúng ta nên đi ăn cơm”. Cho nên, tốt nhất buông tay ra a.
Mộ Lưu Yên nghe Lâm Sanh hô ‘đại Mộ’ tâm tình tràn đầy hưng phấn, lại nghe ‘chúng ta’ lại thêm hưng phấn trùng trùng.
Trừ bỏ tình yêu với Tần Mạt, từ sau đó nàng vẫn chưa từng có loại cảm thụ này.
Giống như là lại một lần nữa thấy được tư vị tình yêu.
Trải qua nhiều năm như vậy, lại một lần nữa đối với một người khác động tâm.
“Tốt”.
Nắm tay Lâm Sanh, Mộ tổng tài không phải loại người che dấu tính hướng, cho nên người khác khác nghĩ như thế nào nàng mới không thèm trông nom.
Huống chi hiện tại Lâm Sanh bên ngoài quá tốt, nàng không đem khoe khoang, chẳng phải để cho người khác ganh tỵ thêm sao ?
Mộ tổng tài chỉ còn thiếu đem treo cái bản trên đầu Lâm Sanh, bên trên viết : Lâm Sanh là của ta !
Lâm Sanh để ý nơi hai bàn tay hai người giao nhau, nơi đó, thật sự rất ấm áp.
Trước đây, ông nội nắm tay nàng, sau đó, đổi thành bà nội, lúc sau…cứ tưởng không có còn ai nữa.
Hiện giờ, nắm tay thế này nếu như là trước kia nàng chưa bao giờ có người giống như vậy.
Vận mệnh, ngươi lợi hại dữ dội a ?
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: tan tầm lúc sau, hai người sẽ có lần đầu tiên chân chính ý nghĩa thượng đích ước hội.
Được rồi, kỳ thật ở công ty, đối mộ yêu nghiệt mà nói cũng là ước hội a ~