CHƯƠNG 154

Bước vào khuôn viên trường, toàn trường được nghỉ lễ ba ngày để chào đón sự kiện này.

Trong tất cả các nơi hoạt động, chỗ phòng biểu diễn là nơi tập trung đông người nhất.

Khi hay tin Mai Ấn Cầm sẽ tham gia biểu diễn, ngay cả những người bên ngoài trường cũng tìm mọi cách để chen vào.

Nhưng hệ thống an ninh nghiêm ngặt ở cửa khiến nhiều người muốn vào cũng không vào được.

Fan hâm mộ chưa từ bỏ ý định, bọn họ đứng vây chặt phòng biểu diễn, hy vọng có thể chặn được Mai Ấn Cầm ra vào hiện trường.

An Diệc Diệp xuyên qua đám đông chặt như nêm, vất vả lắm mới đi tới hậu trường thì thấy mọi người tất bật ngược xuôi hình như đang tìm người ở khắp nơi.

Bọn họ gấp đến độ sắp khóc rồi.

“Sao thế?”

Giáo viên của học viện nghệ thuật gấp đến độ đi vòng vòng.

“Diễn viên chính! Không thấy vai nữ chính đâu rồi!”

“Điện thoại, tin nhắn đều không trả lời. Ban nãy còn ở đây cũng không biết bây giờ chạy đâu mất rồi.”

An Diệc Diệp cũng nhìn xung quanh, thấy Mai Ấn Cầm cũng đứng bên cạnh. Bởi vì nữ chính không tới nên mọi việc đều dừng lại.

“Không được thì đổi người.”

Một giọng nói đột nhiên truyền đến từ bên ngoài.

Tất cả mọi người quay đầu lại thì thấy Dư Nhã Thiểm đang đứng ở cửa.

Cô ta vừa chậm rãi bước tới, vừa nói: “Người ta đã ngồi đầy dưới sân khấu, sắp biểu diễn rồi cũng không thể thiếu nữ chính được, đúng không?”

Mọi người nghe vậy cảm thấy đây chính là cách duy nhất. Bên ngoài nhiều người như vậy, nếu làm ầm ĩ có thể bọn họ sẽ dỡ luôn nóc phòng biểu diễn.

An Diệc Diệp nhíu mày nói: “Cô muốn làm nữ chính?”

Không ngờ Dư Nhã Thiểm lại lắc đầu, chậm rãi nhếch miệng mỉm cười.

“Nữ chính tôi nói chính là cậu.”

Cô ta vừa nói xong, An Diệc Diệp ngây ra như phỗng.

Cô vốn nghĩ Dư Nhã Thiểm muốn thế chỗ nữ chính để thể hiện nào ngờ cô ta lại bảo cô lên sân khấu.

Dư Nhã Thiểm nói tiếp: “Tôi nhớ cô thường xuyên khớp lời thoại với Mai Ấn Cầm, cho nên cô là người thuộc kịch bản nhất trong số những người ở đây.”

Các bạn chọn truyen1. one đọc để ủng hộ team ra chương mới nhé!

Tất cả mọi người đồng loạt nhìn sang, quả thật lúc tập dượt, người mỗi ngày đối đáp lời thoại với Mai Ấn Cầm chính là An Diệc Diệp.

Dư Nhã Thiêm nói rất có lý.

“Nhưng…” An Diệc Diệp nhíu mày, khó xử nói: “Tôi không biết diễn.”

“Không biết cũng không sao. Cô Tiêu à, cô giúp chúng tôi đi. Lỡ như đám fan kia xông vào đây, chắc chắn bọn họ sẽ xé nát chúng tôi mất.”

Lúc này Mai Ấn Cầm cũng đi tới, khẽ nói: “Nếu cô không muốn, đổi tạm một vở khác, một mình tôi diễn.”

“Không được! Sao có thể đổi tạm một vở khác được?” Giáo viên lập tức nói.

An Diệc Diệp do dự rất lâu rốt cuộc mới gật đầu.

“Tôi có thể thử xem.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play