Máu trên người cô làm dơ thảm thư phòng, trong phòng lan tràn một mùi máu tươi dày đặc.
Trong lúc Hoắc Dịch Dung đang chờ đợi, đứng dậy đi tới trước cửa sổ sát
đất, nghe được động tĩnh phía sau cũng chưa quay đầu lại.
“Gặp qua nhị gia.”
Hoắc Chi bò dậy, chống đỡ thân thể tùy thời đều có thể ngã xuống, quỳ gối trên thảm.
Cô rũ mắt, không dám nhìn trộm người đàn ông cách đó không xa.
Hình Phạt Đường đem nô tính trong xương cốt cô, lại lần nữa thăng cấp lên một chiều sâu khác.
Hoắc Dịch Dung xoay người, hình tượng Hoắc Chi chật vật đập vào mắt, trong đôi mắt đen của anh toát ra ý cười mê hoặc nhân tâm.
“Xem ra Hình Phạt Đường dạy dỗ cô thực hảo.”
Hai đầu gối Hoắc Chi quỳ xuống đất, hô hấp chậm lại.
“Nhị gia, thuộc hạ sai rồi.”
Cô quỳ trên mặt đất, lấy đầu chỉa xuống đất, bày ra tư thái phụng hiến, ngữ khí kính cẩn nghe theo toát ra vẻ cực kì nô tính.
“Bò lại đây.” Tiếng nói Hoắc Dịch Dung lãnh khốc.
Hoắc Chi chống lên chiếc thảm xa hoa, không chút do dự bò tới người đàn ông đang đứng trước cửa sổ sát đất.
Kỳ thật giờ phút này, dù muôn cô đứng lên
đi, cô cũng không có sức lực.
Phương thức duy nhất có thể tới gần chủ tử chỉ có bò qua.
Chờ Hoắc Chi bò đến trước mắt, Hoắc Dịch Dung nhìn thảm trong thư phòng lưu lại vết máu khi bò của cô.
Anh nhẹ nhàng nhíu mày, đáy mắt nổi lên vẻ không vui.
Tức giận nơi đáy lòng muốn phát tiết nhưng mà rũ mắt quét về phía khuôn
mặt nhỏ trắng bệch của Hoắc Chi kia, tức giận thối lui hơn phân nửa.
Người đều bị lăn lộn thành như vậy, anh còn có thể phạt thế nào nữa.
Lại phạt, mạng nhỏ nha đầu này xong rồi.
Hôm trước tam đệ còn mở miệng cầu tình cho nha đầu này.
Hoắc Dịch Dung nhẹ nhàng nuốt xuống, đè cơn giận chó đánh mèo sắp trào ra ờ trong lòng.
Anh nhìn chằm chằm Hoắc Chi, tiếng nói hàm chứa lạnh lẽo: “Nói cho tôi,
đêm đó lúc cô đón tam gia gặp chuyện ở khách sạn, từ chuyện lớn đến
chuyện nhỏ không cần có bất luận sơ sẩy giấu giếm gì.”
“Vâng.”
Nhìn chăm chú ngón tay oánh nhuận trước mắt, Hoắc Chi cực lực khắc chế
run rẩy trong đáy lòng, cô kéo thân thể suy yếu chậm rãi mở miệng.
Hoàn chỉnh nói ra chuyện Hoắc tam gia trải qua ở khách sạn Hoàng Đình đêm đó.
Nói đến cũng khéo, ngày đó Hoắc Chi cũng
không có nhiệm vụ trong người, không cần dùng tới, ở Hoắc gia.
Cô nhận được điện thoại thủ lĩnh ám bộ Hoắc Xuyên bên người Tam gia,
biết được Tam gia xảy ra chuyện lập tức dẫn người chạy tới nơi.
Khách sạn Hoàng Đình là sản nghiệp Tô gia, hai nhà Hoắc, Tô sắp tới liên hôn, bọn họ đối với Tô gia không có bất luận phòng bị gì.
Sau khi người ám bộ nhận được tin của tam gia cũng không quên chạy đi copy video giám sát phòng khách sạn.
Dù sao cũng là lần đầu tam gia cùng một người phụ nữ đột phá thân thể tâm linh giao lưu, bọn họ không thể không coi trọng.
Đoàn người tới cũng vội vàng đi cũng vội vàng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT