Edit&Beta: Miêu
Trước đó khi Trương đồ tể kết hôn không bao lâu, đại mỹ nhân cũng đã gả cho người khác. Một nhà của thôn trưởng cũng lựa chọn rất kỹ càng, chọn cho nữ nhi một phu quân có điều kiện rất tốt.
Ai mà biết nhân phẩm của người này lại không được tốt, không đi làm kiếm tiền thì thôi, đã vậy lại còn đánh tức phụ.
Rất nhanh đại mỹ nhân liền chịu không nổi, đòi hòa ly sau đó liền quay về nhà.
Nàng cứ tưởng rằng chỉ với nhan sắc của nàng, rất dễ dàng để tìm được một người tốt hơn. Nhưng mà nàng lại không ngờ rằng sau khi hòa ly quay về nhà giá của nàng lại rớt đến như thế.
Đại mỹ nhân nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là Trương đồ tể đáng tin nhất.
Tuy rằng công việc của đối phương hơi mất mặt, nhưng mà cuộc sống lại càng ngày càng tốt, bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy được nhà của hắn đang tốt lên không ngừng.
Ngoài ra Trương đồ tể nổi tiếng là đau lòng tức phụ. Từ đó đến giờ cũng không có uống rượu rồi ra tay đánh ai, mỗi ngày ngoại trừ làm việc thì chính là về nhà với tức phụ. Cho dù chân của Tiểu người què không nguyên vẹn, hắn vẫn không ngày kiên trì nắm tay dẫn đi.
Ngay cả Tiểu người què có bộ dáng khiến người ta ghét kia, Trương đồ tể còn đặt trong lòng bàn tay xem như là bảo bối, đại mỹ nhân suy nghĩ, đối với điều kiện của nàng, dư sức để xứng với một tên đồ tể như hắn. Chỉ cần Trương đồ tể mở miệng lên tiếng cho nàng làm lớn, y làm nhỏ, như thế thì nàng cũng chịu thiệt mà tái giá để gả cho hắn.
Tiểu người què không biết mấy chuyện này.
Y chỉ biết là nữ nhân trước mặt đang muốn cướp phu quân của y.
Y liền tức giận ngay lập tức, lại hận chân của mình không được bình thường, nên không thể đến trước mặt nàng ta để tạt một gáo nước.
“Đồ không biết xấu hổ!”
Hứ! Từ đó đến giờ y không biết mắng ai!
Nhưng y cũng biết tức giận mà!
Tác giả có lời muốn nói:
----*----
Edit: Truyện được dịch bởi Tiểu Miêu Miêu.