Hạ Tuyết Ninh cũng giống như bao em bé khác, qua cái thời bú ti quấn tã cởi truồng thì vẫn phải vác xác đi học mẫu giáo.

Ngày nhập học Hạ Mẹ nắm tay bé đi đến cổng trường, Hạ Tuyết Ninh lon ton chạy theo mẹ đến tìm lớp. Bé vốn rất là ngoan ngoãn chào hỏi các cô giáo, thậm chí đã sẵn sàng rời tay mẹ lao đến chỗ mấy cô giáo xinh đẹp, bỗng nhiên Hạ Mẹ ra hiệu cho cô:

- Con không thấy các bạn khác đang ra sức làm tăng vẻ đẹp thánh thiện của mẹ mình lên sao?

Hạ Tuyết Ninh ngó xung quanh, chỉ thấy các bạn đang ra sức gào khóc lao vào ngực mẹ mà cọ cọ. 

Vì vậy, mặc dù không hiểu "vẻ đẹp thánh thiện" của mẹ mình từ đâu mà có, bé vẫn ngoan ngoãn hồng lên vành mắt.

Trẻ con ấy mà, đâu cứ bảo khóc là khóc ngay được, sau khi rặn ra 2 giọt nước mắt khô cong thì Hạ Tuyết Ninh cũng theo các bạn mà vùi đầu vào ngực mẹ, dù cô cũng chẳng hiểu tại sao mà mình cần rúc vào 2 quả thịt không được to như quảng cáo sữa trên TV làm gì.

Bỗng một giọng nói miễn cưỡng xem là hòa ái truyền vào tai bé:

- Con à, đừng khóc nữa!

Hạ Tuyết Ninh theo bản năng quay đầu lại, từ sau khi được các cô giáo xinh đẹp âu yếm vỗ về, thì việc nhìn thấy cái khuôn mặt nhăn nheo to tròn, cười giống hệt mấy ông chú biếи ŧɦái bé từng xem trên TV ngay trước mắt, bé lập tức bị dọa sợ, ngây người nhìn chằm chằm dáng hình trước mắt.

Sau đó, người phụ nữ tầm tuổi trung niên trước mặt Ninh nói tiếp:

- Con trai thì phải mạnh mẽ mới lấy được vợ. Ngoan, nín đi nào.

Hạ mẹ: ............

Hạ Tuyết Ninh không do dự khóc thật là to, gào đến khản cả cổ.........

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play