Có thể là do câu tuyên bố đầy oai hùng của Amailianzen, cũng có thể là các bạn nhỏ khác tìm được thú vui mới. Tóm lại chính là, những ngày tháng sau này ở trường mẫu giáo của Hạ Tuyết Ninh liền trôi qua hết sức yên bình.
Vì vậy, trong một ngày nhàm chán nào đó, Hạ Tuyết Ninh học trên phim truyền hình, vác ghế ra giữa sân, nghiêm túc kiểm điểm những việc đã xảy đến với mình trong đời.
Nghĩ qua nghĩ lại một hồi, ngoại trừ Amailianzen Linh Lung tình cảm mãnh liệt ấn tượng sâu sắc ra, thì bé vẫn còn một vấn đề lớn khác:
Đi vệ sinh!
Việc đi vệ sinh này không phải là biết chùi đít hay không biết chùi đít, biết đi ị đúng nơi hay không biết đi ị đúng nơi. Bởi vì Hạ Tuyết Ninh ngay cả bước vào cửa WC đã là một thử thách.
Tất cả là nhờ khuôn mặt nam tánh mà Hạ Cha đã cất công di truyền cho!
Với các bạn nữ ở trường mẫu giáo, mắt thấy Hạ Tuyết Ninh bước vào WC nữ liền hét chói tai. Có bé vội xách váy lên cong mông chạy, có bé hung dữ hơn liền nạt Hạ Tuyết Ninh là đồ biếи ŧɦái rồi cũng xách váy lên cong mông chạy.
Túm lại chính là cong mông chạy.
Hạ Tuyết Ninh nhiều lần liền quen, sau khi mọi người chạy hết liền từ tốn giải quyết nỗi buồn. Dù sao mama cũng nói không nên tùy tiện cho người ta xem bướm nhỏ.
Một đối tượng khác, tuy cũng là bạn nữ, thế nhưng lại ở level cao hơn rất nhiều : Amailianzen!! Người này không chỉ đặc biệt trong mắt Hạ Tuyết Ninh, mà những người khác cũng rất ấn tượng. Tạm thời bỏ qua độ chơi trội của con Mẹc Se Đét kia, dù chỉ đăng kí học 6 tháng, thế nhưng bố mẹ cô đã đầu tư một cái phòng vệ sinh riêng cao cấp hơn cho một mình Amailianzen sử dụng. Sau khi cô đi khỏi, WC kia sẽ là của chung, nhà trường nghe xong tất nhiên vui vẻ hân hoan đồng ý.
Mỗi lần Amailianzen thấy Hạ Tuyết Ninh đi vào WC nữ liền bình tĩnh chui theo vào, rồi dắt bé đi sang WC riêng của mình, dõng dạc nói:
- Từ nay về sau cậu sẽ đi vệ sinh ở đây!
-........... - Hạ Tuyết Ninh sinh ra chút cảm động.
- Chim nhỏ của cậu chỉ tớ mới có thể nhìn!
- ............ - Mama, Papa mau đón con về, thế giới thật đáng sợ!!!! Rõ ràng bé đâu có chim nhỏ, của bé là bướm nhỏ kia mà!!!!!!!!!!!!!!
Sau đó Hạ Tuyết Ninh thấy được ánh mắt cháy bỏng của Amailianzen, suýt liền bị dọa tè , dứt khoát ôm quần chạy thục mạng.
Từ đó về sau mỗi khi đi vệ sinh, Hạ Tuyết Ninh đều chần chừ thăm dò xem có Amailianzen ở đó không, rồi mới dám dè dặt giải quyết vấn đề.
Với các bạn nam, Hạ Tuyết Ninh thường bị gọi là "đồ con gái". Nhưng bé quả thật là con gái, vì vậy liền không sinh ra tí tẹo ức chế nào. Lúc đi WC nữ còn thuận tiện cười chào đáp lại, khiến đám con trai hoảng hồn, có đứa còn bị dọa đến biến sắc, có đứa lại dùng vẻ mặt "anh đây là muốn tốt cho chú" mà dắt bé sang WC nam, thậm chí tri kỉ nói rằng có chim thì phải đái đứng, đái ngồi thì là" đồ đàn bà" Vì vậy một "đồ đàn bà" không có chim cũng thành công bị dọa sợ.
Với các cô giáo và họ hàng xung quanh, những người biết Hạ Tuyết Ninh là nữ nhưng vẫn bị gương mặt đẹp trai kia lừa. Mỗi lần thấy bé đi vệ sinh liền cực kì có xúc động nhét bé sang WC nam. Nhưng chừng mực vẫn giữ nổi, Hạ Tuyết Ninh hoàn toàn yên tâm.
Với người lạ, cái này thực sự khó miêu tả độ đau đớn của Hạ Tuyết Ninh. Tạm thời bỏ qua các trường hợp bị nhìn chằm chằm, bị dắt sang WC nam,............... chúng ta đi tới trường hợp lớn nhất.
Một ngày đẹp giời Hạ Mẹ nổi hứng đi siêu thị (Siêu thi lớn cách Hạ Gia 30 km). Khi đại gia đình đang phân vân ở quầy đồ lót thì Hạ Tuyết Ninh muốn đi vệ sinh. Chuyện đồ lót rất quan trọng, mắt thấy Hạ Mẹ Hạ Cha Hạ Trường Thanh đều đang chăm chú phân tích áo chóp quần chịp, Hạ Tuyết Ninh đành buồn bã tủi thân tự đi vệ sinh.
Tuy rằng hỏi đường cũng rất mất thời gian, nhưng tóm lại bé vẫn đến được nơi. Thế rồi lại có điều không ổn xuất hiện, Siêu Thi Lớn có một đội ngũ rất hùng hậu, luân phiên túc trực 24/24, đặc biệt là ở cái khu lắm thứ phải dọn này, cứ 10" sẽ có một người canh chừng. Tên gọi đội ngũ này cũng rất mĩ miều: Đội Lao Công.
Vì vậy Hạ Tuyết Ninh thần kì bị một bác lao công đôn hậu giữ ở cửa. Thấy bé nhất quyết muốn đi vệ sinh ở WC nữ, bác liền thở dài, nói rằng tính hướng của cháu như vậy cũng không sao cả, thế nhưng vẫn nên đi ở WC nam.
Mỗi lần bé định thanh minh liền bị bác lao công chặn họng, giảng giải về thế giới, về nhân sinh, sau đó thậm chí bác còn nghĩa khí giảng cho một đứa bé 4 tuổi rưỡi về Tam Quan, về Luân Hồi chuyển kiếp..................cực kì sinh động.
Hạ Tuyết Ninh sau cùng bùng nổ, dứt khoát tè ra quần, hu hu khóc lớn. Hạ Mẹ thấy con đi WC lâu, thầm nghĩ không ổn, liền vội vã chạy đi tìm. Quả nhiên khi tìm đến WC, bà ngay lập tức liền thấy được hình ảnh quá mức đẹp đẽ kể trên, vội vãchạy ngay đến, gọi quản lí tới, thuận tay liền vứt ra giấy khai sinh của bé cho bác lao công đôn hậu.
Hạ Mẹ là giáo viên, chẳng mấy chốc đã đưa chuyện vệ sinh lên một tầm cao mới, các loại chỉ trích phàn nàn lập tức tuôn trào, Hạ Tuyết Ninh lại càng cảm thấy tủi thân, khóc nức nở không thôi.
Kết quả quản lí sau khi chạy tới liền rất nịnh nọt Hạ Mẹ bỏ điện thoại, đừng đăng tus bóc phốt, còn miễn phí toàn bộ mặt hàng gia đình đã chọn, đưa một bộ quần áo trẻ em tới cho Hạ tuyết Ninh thay, cung kính như chúa một dạng.
Và đó là sự tích "Vì sao Hạ Tuyết Ninh thà tè dầm chứ không đi vệ sinh nơi công cộng"
Đúng vậy, một đứa trẻ đáng thương.........................