Edit: Packha03

"Vãn tổng, em cảm thấy nam thần của em khẳng định đã bị hack nick rồi."

"Cái icon kia là sao?"

"Tại sao nam thần của em lại đăng cái biểu tượng này trên Weibo được chứ?"

Xe bảo mẫu đang chạy trên đường, Hạ Hạ ở một bên nói không ngừng về chuyện này, biểu cảm như cũ không thể tin được.

Quý Thanh Vãn ngồi ghế sau, gương mặt có chút lãnh đạm.

Cô cũng đang muốn hỏi vị thiếu gia này một chút, vì cái gì mà lúc đó không nói thẳng ra thân phận của bản thân?

Rõ ràng biết cô là Quý Thanh Vãn, anh ta thế mà còn nói không biết cô là ai.

Cô chỉ cần nghĩ đến buổi sáng hôm đó còn định xin vị hòa thượng cầu nhân duyên trước mặt anh ta, không khỏi cảm thấy đau đầu.

Khó trách vẻ mặt anh ta lúc đó có điểm kỳ quái ngoài ý muốn.

Còn làm trò trước mặt anh ta cầu nhân duyên, chuyện này có thể là ngoài ý muốn được sao?

Quý Thanh Vãn có chút hối hận nhắm mắt lại.

Nhưng chuyện cầu nhân duyên còn đỡ, trọng điểm lúc sau cô còn cho người ta chữ ký của cô nữa chứ ༎ຶ‿༎ຶ.

Haizz, còn gì mất mặt hơn nữa đâu...

Quý Thanh Vãn nhắm mắt lại nhẫn nhịn, hy vọng lần sau cô sẽ không gặp lại tên Thịnh Du kia nữa, bằng không thì cô không còn mặt mũi nào nhìn anh ta nữa.

"Vãn tổng, em hiện tại chỉ cần nhìn mấy bức ảnh gì mà "hộ tống bảo bối" tim em liền đau không chịu nổi." Vẻ mặt Hạ Hạ như đưa đám nói.

Quý Thanh Vãn nghe thấy chuyện này, đầu cũng có chút đau.

Hộ tống bảo bối?

Từ chỗ nào mấy người nhìn ra được là bảo bối?

Biểu cảm của vị thiếu gia kia hoàn toàn chính là tản mạn có được không?

Cô ho nhẹ, "Thịnh Du không phải đã đáp lại là không phải là tài xế xe sao?

Hạ Hạ trừng mắt, "Anh ấy chính là người lái xe, không phải tài xế thì còn là gì được nữa. Đây hoàn toàn là giữa đầu hở đuôi."

Quý Thanh Vãn: "......."

Em gái, anh ta thật sự là tài xế, em không cần phải suy nghĩ nhiều đâu.

"Thật đó Vãn tổng, chị không biết đâu, Mỹ Ngọc của em chưa bao giờ có scandal tình ái nào. Bình thường cũng không có tiếp xúc với nữ minh tin nào cả, tại sao lại đột nhiên truyền ra chuyện này được cơ chứ?!"

Hạ Hạ nhíu mi, "Còn có bài đăng Weibo kia, hoàn toàn không phải là phong cách của nam thần bọn em."

Giọng nói rơi xuống, cô nàng bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, quay đầu nhìn về phía Quý Thanh Vãn đang ngồi bên cạnh.

Quý Thanh Vãn đối diện tầm mắt cô nàng, hơi dừng một chút, "Có chuyện gì vậy?"

Hạ Hạ nhìn chằm chằm cô, híp mắt, "Vãn tổng, sao em lại cảm thấy cái icon trên Weibo của Thịnh Du kia có điểm giống với cái của chị nhỉ?"

Quý Thanh Vãn chớp chớp mắt, "Có chỗ nào giống sao?"

Hạ Hạ mỉm cười, "Cái icon kia không phải giống y chang cái của chị sao?"

Quý Thanh Vãn hơi mím môi, cúi đầu nói, "Khả năng anh ta... Bắt chước chị thì sao?"

Lúc cô dùng cái icon kia, cư dân mạng cũng thi nhau bắt chước, cũng không thể loại trừ khả năng này.

Hạ Hạ nhìn cô vài giây, yên lặng gật đầu, "Chị nói cũng có lý."

Đuôi lông mày Quý Thanh Vãn khẽ nhúc nhích, mở miệng thúc giục cô nàng chú ý đến công việc.

Hạ Hạ thành thật gật đầu, "Vâng" một tiếng.

Quý Thanh Vãn nghiêng đầu nhìn đường phố bên ngoài cửa xe, không tiếng động thở dài.

Cô không duyên không cớ bị Thịnh Du kéo lên Hot search, mặc dù ảnh chụp kia đều là ảnh cô đội mũ đeo khẩu trang kín mặt. Nhưng ánh mắt của cư dân mạng sẽ vĩnh viễn không bao giờ làm cho bạn thất vọng.

Cô hiện tại hy vọng bài viết mau chóng giảm nhiệt độ, đừng đào bới ra cái gì nữa.

Nhưng mà ngày hôm qua việc Thịnh Du đáp lại vô cùng nhanh, điều này làm người khác cảm thấy kinh ngạc.

Cô cúi đầu, mở Weibo kia ra, bên dưới bình luận đã hoàn toàn bùng nổ.

【 Lẽ nào do tôi mắt mù sao? Mỹ Ngọc của tôi thế mà đăng Weibo??】

【 Ah ah ah!!! Mỹ Ngọc của em!】

【 Mỹ Ngọc, em cái gì cũng không tin đâu!】

【 Cái icon ":)" này là cái quỷ gì. Mỹ Ngọc, nếu anh bị hack tài khoản hãy chớp một cái.】

【 Em biết anh là tài xế rồi, cái em muốn biết rốt cuộc người phụ nữ kia là ai!】

【 Tôi tối hôm qua đã nhìn chằm chằm ảnh chụp người phụ nữ kia nửa ngày. Nhìn vài sợi tóc kia, người này chắc chắn là người trong giới.】

【+1, hơn nữa dáng người không tồi, chắc chắn là một mỹ nữ.】

【 Nói thật, bức ảnh này cũng không nhìn ra được điểm nào gọi là thân mật, sao có thể gọi là tình yêu chung thủy? Sẽ không phải là có người cố ý giả mạo Mỹ Ngọc đi?】

【 Đúng vậy, gần đây Weibo có quá nhiều tin lá cải. Tôi cũng cảm thấy tin này là giả. Mấy ngày hôm trước không phải là còn có Hot search Quý Thanh Vãn & Tô Trạch sao?】

【 Chuyện Tô Trạch làm sáng tỏ tin đồn tình yêu cuối cùng bị Mỹ Ngọc của chúng ta chiếm hết mọi Hot search. Cười ra nước mắt.】

【 Đừng nói thế, sao tôi lại cảm thấy cái icon này của Mỹ Ngọc và Weibo của Quý Thanh Vãn giống nhau nhỉ?】

【 Lầu trên, tôi cứ tưởng chỉ có mỗi tôi chú ý đến. Mọi người có cảm thấy cách xin lỗi của hai người này có điểm uống nhau không?】

【 Tôi vừa mới đi điều tra Weibo của Quý Thanh Vãn. Mẹ nó, công nhận là giống thật.】

【 Càng nghĩ càng cảm thấy ớn lạnh.】

....

"Càng nghĩ càng cảm thấy ớn lạnh" là những gì cư dân mạng cảm thấy, người phát hiện ra chuyện này Đường Chí Văn cũng cảm thấy ngực lạnh cả người.

"Người phụ nữ trong ảnh này là ai?" Đường Chí Văn cầm điện thoại chạy thẳng đến nhà của Thịnh Du hỏi anh ta. Thịnh Du ngồi ở trên ghế sofa, biểu cảm không cảm xúc, nghe vậy híp mắt lại hỏi, "Ai?"

"......"

Đường Chí Văn hít một hơi hỏi, "Rốt cuộc chuyện 'hộ tống nữ nhân bảo bối' ấy là ai?"

Thịnh Du nhíu mi, rõ ràng đối với cách dùng từ của cậu ta bất mãn, thuận miệng giải thích nói, "Người đồng hành qua đường ở chùa Ngự Âm."

"Người qua đường?" Đường Chí Văn trừng mắt, "Người qua đường mà còn đội mũ với đeo khẩu trang, sợ người khác không nhận ra chắc?"

Thịnh Du nghe vậy cảm thấy buồn cười, nâng nâng mắt, "Người qua đường không thể đeo sao?"

Đường Chí Văn bị nghẹn một phen, trong lúc nhất thời không biết phản bác thế nào.

"Được, cứ coi như là người qua đường. Thế cậu làm sao phải đưa người ta về nhà?" Đường Chí Văn nhíu mày, "Tôi hôm qua còn cảm thấy kỳ quái sao cậu tự nhiên lại chạy đến khu Thanh Chiêu xa xôi kia. Hóa ra là vì "người qua đường" này."

Giọng nói rơi xuống, Thịnh Du nghe vậy đuôi lông mày hơi nhíu lại, lời nói này làm anh nghĩ đến chuyện khác.

Ngừng vài giây, anh cười khẽ một tiếng, tự giễu nói, "Đúng là Phật đã đưa tôi đến đó."

Đường Chí Văn một bên nhìn thấy anh cười, sau đó lại nghe thấy anh nói lời này.

Đường Chí Văn nghe không hiểu, "Cậu nói cái gì?"

Thịnh Du nghe vậy không có phản ứng gì, thuận miệng nói, "Tôi nói rồi, không có chuyện gì cả, làm Lôi Phong thôi."

Lôi Phong?

Lôi Phong cái quần què gì ở đây?

Đường Chí Văn nghe anh nói lung tung, nhẫn nhịn, "Được, tinh thần Lôi Phong cao cả của cậu. Vậy chuyện cậu đăng trên Weibo là thế nào? "

"Thì chính là tình huống này." Thịnh Du không để tâm nói.

Đường Chí Văn nhìn bộ dáng tản mạn của anh, thật muốn bổ đầu ra xem bên trong đầu anh nghĩ cái gì, "Cái gì mà chính là tình huống này? Cậu dùng cái icon mặt cười không khác gì với Quý Thanh Vãn. Rốt cuộc cậu muốn làm gì?"

Thịnh Du không chớp mắt, không nhanh không chậm mở miệng, "Không làm sao cả, chỉ cảm thấy cái icon của cô ấy không tồi."

Đường Chí Văn nhíu mày hỏi, "Cho nên cậu liền bắt chước cô ấy?"

"Nếu không thì sao?" Thịnh Du cười nhạt một tiếng, "Chẳng lẽ tôi yêu thầm người ta?"

"......"

Cậu ta thật đúng là có suy nghĩ này.

Thịnh Du nhìn biểu cảm của Đường Chí Văn liền biết cậu ta và cư dân mạng sai rồi, quét mắt nhìn hợp đồng trong tay cậu ta, "Cậu vì sao lại hỏi tôi cái này?"

"À ừ quên mất đấy."

Đường Chí Văn được anh nhắc nhở, vội vàng đưa hợp đồng cho anh, "Đây là hợp động tạp chí 《 Cyan 》 đưa qua, tôi nhìn qua không có chuyện gì. Cậu nhìn thử xem, nếu không có vấn đề gì thì ký tên."

Thịnh Du tiếp nhận xong không động đậy, tùy ý nói "Ừ" một tiếng, "Tôi sẽ xem sau."

Đường Chí Văn sao có thể không biết tính tình của anh, thúc giục nói, "Ngài à, ngài mau xem đi. Quý Thanh Vãn người ta hôm nay cũng đã ký tên rồi. Cậu cũng không thể làm chậm trễ người ta."

Thịnh Du nhíu mày, "Quý Thanh Vãn hôm nay cũng ký?"

Đường Chí Văn gật gật đầu, nâng cổ tay lên nhìn thời gian, "Đã hẹn là sẽ ký lúc 10 giờ."

"Hiện tại mấy giờ rồi?"

"9 rưỡi rồi."

Thịnh Du lười biếng gật đầu, "Vậy à, cậu đợi một chút."

Đường Chí Văn: "...... "

Không chờ cậu còn định khi nào mới ra khỏi nhà!?

*** ***

Lúc Quý Thanh Vãn đến công ty, vừa vặn còn nửa tiếng nữa.

Hạ Hạ ấn số thang máy lên tầng 3, sau khi cửa sắp đóng lại thì từ bên ngoài truyền đến một giọng nữ, "Chờ đã."

Hạ Hạ vội vàng ấn phím mở cửa, khung cửa ngừng một giây, một lần nữa cửa được mở ra.

Bên ngoài là hai bóng người đứng chờ cửa thang máy, đi dần đến nơi thấy Quý Thanh Vãn đang đứng trong thang máy. Chú ý đến động tĩnh bên ngoài, cô ngước mắt nhìn, liền thấy được đối phương trang điểm lòe loẹt.

Sau khi thấy rõ mặt, Hạ Hạ liền ngẩn người.

Bối Thi Nhụy không nghĩ tới người trong thang máy sẽ là Quý Thanh Vãn, cô ta mang theo trợ lý bước chân vào thang máy ngừng một giây. Sau đó vẻ mặt cao ngạo nhìn Quý Thanh Vãn, "Ồ, đây không phải là Quý đại minh tinh sao?"

Quý Thanh Vãn bị lời nói âm dương quái khí của cô ta nhíu mày, nhìn lướt qua cô ta vẫn còn đứng ở cửa thang máy, "Thế cô có định vào hay không?"

Bối Thi Nhụy nhìn cô hừ một tiếng, ngẩng đầu ưỡn ngực tiến vào, phía sau còn có trợ lý của cô ta. Đi đến bên cạnh Hạ Hạ, ấn số tầng thang máy.

"Quý đại minh tinh mấy ngày nổi tiếng quá nhỉ. Có tuổi như vậy còn bị truyền ra Scandal với tiểu thịt tươi?" Bối Thi Nhụy thổi thổi móng tay của minh, châm chọc mỉa mai nói.

Quý Thanh Vãn nửa híp mắt, không trả lời.

Bối Thi Nhụy và Quý Thanh Vãn là hai nghệ sĩ cùng lúc ký hợp đồng với công ty, hai người nhan sắc không tồi, dáng người kiều mị. Nhưng giá trị nhan sắc của Quý Thanh Vãn trong kiều mị ấy lại có phần thần thái hơn hẳn Bối Thi Nhụy.

Mà hai người luôn luôn mâu thuẫn, bởi vậy cho nên Bối Thi Nhụy luôn đối chọi gay gắt với Quý Thanh Vãn.

Bối Thi Nhụy không nghe được câu trả lời, tự nhiên nói tiếp, "Nghe nói Tô Trạch kia vẫn luôn thích cô. Tôi cũng khá tò mò đấy, cô đã dùng thủ đoạn gì để câu dẫn được cậu ta vậy. Có thể chỉ giáo chút không?"

Giọng nói kết thúc, Quý Thanh Vãn an tĩnh ba giây, sau đó nâng mí mắt lên nhìn cô ta, "Cô quan tâm đến tin tức của tôi như thế làm gì? Hơn nữa tôi làm sao lấy được nhân vật nữ số hai, chẳng lẽ cô không biết còn nói chuyện âm dương quái khí thế làm gì?"

Lúc ấy hai người cùng nhau đi thử vai, sau khi Quý Thanh Vãn thử vai xong, đạo diễn liền nhận định nhân vật đấy là của cô, Bối Thi Nhụy sao có thể không nhớ rõ.

"Đinh -----"

Thang máy phát ra tiếng nhắc nhở đã đến nơi, khung cửa đóng chặt cũng được mở ra hai bên.

Quý Thanh Vãn nhếch mày, không chút để ý nói, "Rốt cuộc tôi đã dùng thủ đoạn gì..."

Giọng nói cố tình kéo dài, Quý Thanh Vãn quét mắt nhìn thân thể cô ta vẫn luôn tự hào, khóe miệng châm chọc, "Cô hẳn so với tôi thông thạo hơn đi?"

Biểu cảm Bối Thi Nhụy hơi cứng lại, "Cô có ý gì?"

Quý Thanh Vãn không giải thích, khẽ cười một tiếng cất bước đi về phía trước, Hạ Hạ đi phía sau ra khỏi thang máy.

Cửa thang máy phía sau đóng lại, Hạ Hạ vẫn luôn đè âm lượng giọng nói xuống, "Vãn tổng, Bối Thi Nhụy này không phải có bệnh chứ? Cô ta nghĩ mình có điểm gì hơn người sao?'

"Cô ta sao có thể trắng trợn như vậy khẳng định bản thân có điểm hơn người chứ".

Quý Thanh Vãn thuận miệng nói.

Hạ Hạ bĩu môi, nhỏ giọng lầm bầm, "Ai không biết cô ta được bao nuôi chứ. Mấy ngày hôm trước em còn nghe nói cô ta được lên một trang Web drama. Chỉ bằng mỗi cô ta sao có thể leo lên đến đó."

Quy tắc ngầm trong giới giải trí cũng không hiếm lạ gì, chỉ có điều mọi người đều biết ý không nói toạc ra mà thôi.

Quý Thanh Vãn khẽ cười, không cho ý kiến.

Nhắc đến Bối Thi Nhụy, Quý Thanh Vãn hoàn toàn không để ý đến chuyện của cô ta. Hạ Hạ mang theo tâm tình tức giận đi vào phòng họp.

Cửa bị đẩy ra, Vương Vi Diễm nhìn thấy hai người đi tới, tính nhẩm thời gian, "Lại đây ngồi đi."

Quý Thanh Vãn gật gật đầu, kéo ghế ngồi xuống.

"Đây là hợp đồng, em xem qua một chút." Vương Vi Diễm mở hợp đồng đặt trước mặt cô.

Quý Thanh Vãn tiếp nhận nói cảm ơn, lật xem qua một chút, phát hiện ra một ô chưa ký, cầm lấy bút máy thuần thục ký tên vào ô trống đó.

Cuối cùng đóng nắp, khép lại văn kiện, đẩy qua cho Vương Vi Diễm, "Được rồi chị Diễm."

Hạ Hạ một bên nhìn, không nhịn xuống hỏi một câu, "Vãn tổng, sao lại lần này chị ký tùy tiện thế."

Quý Thanh Vãn nhướng mày, "Tùy tiện?"

Hạ Hạ khoa trương nói, "Quá tùy tiện luôn ấy chị."

Vương Vi Diễm bị biểu cảm của cô nàng làm cho buồn cười, "Hạ Hạ lần này nói không sai."

Quý Thanh Vãn chớp mắt, "Vì sao lại nói em như vậy."

Vương Vi Diễm cho cô một nụ cười, "Ngày mai nhìn thấy người hợp tác với em, em sẽ biết."

Nói xong còn bồi thêm một câu, "Tuyệt đối sẽ làm em bất ngờ."

Quý Thanh Vãn nghe vậy lại không hiểu chuyện gì xảy ra, lại lười hỏi nhiều, thành thành thật thật chờ tới hôm sau tới studio chụp ảnh.

***

Sau khi cô bước vào studio, còn chưa tới vài bước. Liền nhìn thấy được trong đám người đối diện kia, vị thiếu gia đang rũ mắt, biểu tình không mặn không nhạt như cũ, mang theo vài phần lười biếng quen thuộc của người đàn ông.

Bước chân Quý Thanh Vãn hơi dừng lại, trong đầu đột nhiên hiện ra lời nói ngày hôm qua của Vương Vi Diễm.

'Nhất định sẽ bất ngờ...'

Ha, bất ngờ cái rắm!

- --------------

Tác giả có lời muốn nói:

Vãn tổng: "Đem người đàn ông này mau mau kéo đi, không cần tới đây chặn tiền đồ rộng mở của tôi"

Thịnh ngơ ngác: "...?"

~ Hết chương 9 ~

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play