"Ngươi...Ngươi là", sắc mặt thanh niên tóc vàng từ mê mang đến giật mình.
Đoạn Tĩnh Triết đầu óc có chút mơ hồ.
"Làm sao, không nhận ra ta à?", người kia cười cợt, mắt hơi nhướng lên.
Thanh niên tóc vàng mặt đỏ lên, kéo kéo tay áo Đoạn Tĩnh Triết, thấp giọng nói: "Đây là lão sư phụ trách công việc báo danh."
"Ồ", Đoạn Tĩnh Triết mặt không cảm xúc gật gật đầu.
"Vừa nãy ta có nhìn trên bảng thông báo, ngươi cũng không thi đậu cuộc thi của học viện", lão sư phụ trách báo danh trêu chọc nói: "Ngươi có muốn làm học sinh của ta hay không?"
"Ta có tư cách nhận một học sinh, tuy rằng không thể học trong học viện, nhưng các thiết bị cùng với phòng thí nghiệm đều có thể sử dụng. Mà giáo sư toàn quyền phụ trách chương trình học của ngươi là ta."
Đoạn Tĩnh Triết vừa nghe đến đoạn "có thể sử dụng thiết bị cùng phòng thí nghiệm" con mắt nhất thời sáng lên.
"Được"
Nghe nói như thế, lão sư mỉm cười, tia sáng trong ánh mắt rất ư là chọc người.
Bên cạnh là thanh niên tóc vàng nhiệt khí dâng lên, cả hai tai đều chuyển thành màu hồng. Hắn cảm giác mũi mình có chút tỏa nhiệt, lập tức cúi đầu, không dám nhìn nữa.
Lúc ghi danh chẳng qua là cảm thấy vị lão sư này có chút đẹp đẽ, nhưng không ngờ tới hắn cười lên lại....
Tưởng tượng dáng dấp chọc người của vị giáo sư kia, thanh niên tóc vàng lập tức che mũi mình lại, chỉ cảm thấy một đạo nhiệt chảy xuống.
"Cái kia..... Ta đi vệ sinh một chút.", thanh niên tóc vàng bưng mũi trầm giọng nói, liền chạy trối chết đầu cũng không quay lại.
Vị lão sư kia giống như đối với tình huống này đã quen rồi không cảm thấy kinh ngạc, híp đôi mắt anh đào mê người, ghé sát vào Đoạn Tĩnh Triết.
Một gương mặt tuấn tú cách mũi Đoạn Tĩnh Triết không quá hai centimet, ám muội ghé vào lỗ tai hắn thổi một hơi.
"Ta nói rồi, chúng ta còn có thể gặp lại."
Đoạn Tĩnh Triết bình thường mặt không hề có cảm xúc nhưng tràn ngập cảm xoắn xuýt.
Sắc mặt hết đỏ lại trắng, cuối cùng vẫn không nhịn được.
"...Lão sư, ngươi không đánh răng...."
Vị lão sư kia nãy cười phong lưu phóng khoáng liền cứng đờ lại.
Trực tiếp đứng thẳng người, khuôn mặt lạnh nhạt.
"Được rồi, nếu ngươi đồng ý, liền đi theo ta, ta mang ngươi đi đăng ký."
Đoạn Tĩnh Triết trừng mắt nhìn, đối với thái độ của Vu lão sư đột nhiên thay đổi có chút không phát hiện được.
Theo lão sư đi tới chỗ ghi danh học sinh đăng ký tư liệu, trên đường đi sắc mặt của lão sư vẫn luôn rất lạnh lùng.
Mãi đến khi đăng ký xong tư liệu, lão sư trực tiếp dẫn hắn đến trong ký túc xá, mặt lạnh ném cho hắn một chiếc chìa khóa liền đi.
"Cố gắng chờ ở đây, ngày mai ta sẽ tới dẫn ngươi đi."
Đoạn Tĩnh Triết vừa định gật đầu, lại phát hiện lão sư đã đi đến không còn bóng người.
"Ồ", Đoạn Tĩnh Triết đến cuối cùng vẫn đem câu trả lời chậm một bước nói ra.
Đoạn Tĩnh Triết cầm chìa khóa mở cửa, đem hành lý của mình để lên trên bàn.
Đây là gian phòng rộng khoảng chừng 50m vuông, một phòng ngủ, một phòng khách, có phòng vệ sinh cùng phòng bếp.
Trang trí rất tốt, nhìn lại một chút lại có cảm giác thoải mái.
Đoạn Tĩnh Triết nháy mắt một cái, xưa nay hắn không quan tâm đến thế sự cũng nhịn không được chăm chú nhìn thêm chút nữa.
Ký túc xá của trường học này thật sự không tệ, so với nơi ở đời trước hắn đang nghiên cứu được phân cho tốt hơn rất nhiều.
Chỉ có điều trong phòng ngủ có để hai chiếc giường đơn, nhìn một chút liền biết cái túc xá này còn một người ở nữa.
Có điều trong ký túc xá hiển nhiên không có người khác tồn tại, xem ra bạn cùng phòng của hắn chưa từng đến ở.
Hành lý Đoạn Tĩnh Triết rất ít, trừ máy truyền tin cũng chỉ còn sót lại mấy chai thuốc dinh dưỡng cùng một bộ quần áo. Trên căn bản hắn không có gì để thu xếp, trực tiếp đi vào phòng vệ sinh tắm rửa sạch sẽ, sau đó liền nằm xuống nghỉ ngơi.
Tuy rằng dọc đường đi ở trong phi thuyền ngủ không ít, thế nhưng rõ ràng không thoải mái bằng ở trên mặt đất.
Vì lẽ đó Đoạn Tĩnh Triết luôn si mê thí nghiệm giáp máy cũng không chịu được nữa trực tiếp ngủ thiếp đi.
Ngày thứ hai.
Đoạn Tĩnh Triết để đồng hồ thời điểm 6 giờ sáng liền tỉnh lại, uống một chai thuốc dinh dưỡng xong liền đem máy truyền tin của mình mở ra.
Bên trong máy truyền tin của hắn lưu trữ rất nhiều video xử lý lắp ráp linh kiện giáp máy.
Lúc không có chuyện gì làm hắn liền mở những video này ra học tập một hồi, mặc dù hiện tại trong tay hắn không có linh kiện để thực hành, thế nhưng làm quen một chút cũng tốt.
Xem xong một đoạn video lắp ráp linh kiện tay giáp máy, Đoạn Tĩnh Triết nhắm mắt nhớ lại mỗi chi tiết nhỏ trong video vừa rồi.
Phảng phất giống như ảnh chiếu lại vậy, trong đầu xuát hiện một cái bàn kim loại, theo tiếng đọc thầm của Đoạn Tĩnh Triết, mỗi một linh kiện lần lượt xuất hiện trên bàn, tổng cộng 45 cái. Trong đầu hắn, mỗi một món linh kiện đều có thể thấy một cách rõ ràng, mỗi một cái ao khẩu nhỏ bé, mỗi một cái vị trí đạn châu cùng với linh kiện chân chính không khác một chút nào.
Lắp ráp tốt linh kiện cuối cùng, trên trán hắn xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng.
Chân mày hơi nhíu lại, Đoạn Tĩnh Triết bắt đầu trong đầu khắc họa ra các vật liệu và công cụ hỗ trợ cần thiết để lắp ráp, tinh tế coi trọng lượng của chúng.
Hết thảy vật liệu chuẩn bị đầy đủ hết, Đoạn Tĩnh Triết liền bắt đầu trình tự lắp ráp y hệt trong video. Trong đầu tưởng tượng ra một đôi tay, cầm lấy phần linh kiện then chốt - vòng tròn phía ngoài dàn giáo (thật sự không biết là cái quỷ gì nữa, raw là thế này: 环形外观框架. Ai biết thì nói ta để ta sửa nhá)
Cái gọi là vòng tròn phía ngoài dàn giáo cũng không chỉ là một món linh kiện mà là một bộ mười hai cái vòng. Chúng được kết hợp bởi một nút liên kết, thông qua sự tham gia của các nút liên kết khớp cổ tay không chỉ có thể xoay linh hoạt mà còn đảm bảo lực phân bố đều, làm cho toàn bộ khớp cổ tay phòng thủ cao hơn.
Linh kiện lắp ráp giáp máy đều do liên kết bởi bộ khung cứng rắn bên ngoài, bên trong là do một bộ phận nhỏ bé linh kiện khống chế sự linh hoạt của nó. Một linh kiện giáp máy tốt xấu đều xem vào chất lượng vật liệu của nó, cái khác là xem độ linh hoạt của linh kiện đó. Việc lắp ráp các bộ phận nhỏ bên trong là phần quan trọng nhất để xác định tính linh hoạt.
Đoạn Tĩnh Triết khống chế bàn tay trong đầu cầm lấy một món linh kiện phía bên trái, phía trên linh kiện có cái khe, bên trong có hoa văn xoắn ốc, vừa vặn cùng vòng tròn phía ngoài dàn giáo phía trên có một chỗ ăn khớp với nhau.
Cái linh kiện này lắp ráp vô cùng có kỹ xảo, trực tiếp lắp ráp là không được. Bởi vì bên trong khe có đường rãnh, lắp ráp linh kiện cần xoay tròn về hướng bên trái 45 độ sau đó nhanh chóng đè đến phần nhô ra ở hai bên, bởi vì mặt trong của vòng tròn có tồn tại cơ quan, ở trong linh kiện thì cái khe được ép vào nơi nào đó, nơi nhô ra sẽ bắn ra một châm kim loại đem linh kiện giữ lại. Nếu như dừng lại không đúng vị trí, châm kim loại sẽ vì lực đàn hồi lớn trực tiếp đánh tới linh kiện trên vách tạo thành tổn hại.
Các linh kiện khác tuy khác với cái này, nhưng đều chúng đều có kỹ xảo tốt. Một khi xuất hiện sai lầm nhỏ sẽ dẫn đến toàn bộ linh kiện báo hỏng.
Đoạn Tĩnh Triết khống chế bàn tay kia ở trong đầu cầm linh kiện hướng về phía vòng tròn, mồ hôi lạnh trên trán ngày càng nhiều. Hắn cẩn thận từng li từng tí đem linh kiện đặt lên nơi nhô ra, xoay tròn 45 độ.
Dùng sức ấn mạnh!
Dùng lực quá mạnh bộ phận trực tiếp đạt được hai phần ba. Tiếp theo là âm thanh trầm thấp vang lên.
Châm kim loại đã va chạm đứt đoạn mất.
Đầu Đọa Tĩnh Triết bỗng nhiên đau đớn một trận.
Mà vào lúc này, máy kiểm tra lực lượng tinh thần phía sau hắn bỗng nhiên phát sáng.
Đoạn Tĩnh Triết cũng không có phát hiện tình huống khác thường phía sau lưng, hắn vô lực nằm ở trên giường, cả người ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Đúng lúc này, chuông cửa ký túc xá bỗng nhiên vang lên.
Đoạn Tĩnh Triết có chút mất công sức trợn mắt lên, thở hổn hển đi ra cửa.
Mở cửa ra liền thấy một gương mặt tuấn tú, sóng mắt lưu chuyển nhè nhẹ trong đôi mắt hoa đào ấy, tràn ngập mê hoặc.
Đoạn Tĩnh Triết trên mặt có chút mờ mịt, luôn cảm thấy người trước mắt có chút quen mắt.
"....Ngươi là ai?"
Phát hiện mình bị người ta quên mất, người ngoài cửa không hề sinh khí, trái lại nở nụ cười, một cái xoay người gọn gàng tiến vào trong phòng. Tay phải đẩy nhẹ, đem Đoạn Tĩnh Triết đã không còn khí lực trực tiếp đẩy sát vào tường. Hai tay chống hai bên Đoạn Tĩnh Triết, tiến lại gần. (Kabe-don đó mấy thím)
Nhưng ngay lúc hắn tiếp cận chợt phát hiện quần áo bị mồ hôi lạnh thấm ướt, động tác áp sát lập tức ngừng lại, ghét bỏ đem Đoạt Tĩnh Triết đẩy ra.
"Mới sáng sớm ngươi làm cái gì mà một thân mồ hôi thế này" hắn ghét bỏ cau mũi một cái, phát hiện mặt Đoạn Tĩnh Triết lộ vẻ nghi hoặc, không khỏi giật khóe miệng: "Ta là lão sư của ngươi, vừa mới hôm qua gặp mặt, tại sao lại không nhớ rõ."
"Ta cho ngươi cơ hội cuối cùng, nếu như qua ngày hôm nay ngươi còn không nhớ được mặt ta, sau này ngươi cũng không cần theo ta học."
Vẻ mặt Đoạn Tĩnh Triết trở nên nghiêm túc, hai mắt nhìn chằm chằm vị lão sư trẻ tuổi này.
Lão sư bị nhìn chăm chú đến cả ngươi không thoải mái, nhấc cổ áo Đoạn Tĩnh Triết lên, trực tiếp ném hắn vào phòng vệ sinh, bên trong nhất cử nhất động ghét bỏ thấy rõ.
"Tắm rửa sạch sẽ rồi trở ra, sau này đừng để ta thấy dáng vẻ lôi thôi lếch thếch của ngươi."
Chờ Đoạn Tĩnh Triết tắm rửa sạch sẽ đi ra, cũng đã là buổi trưa. Hắn từ trong phòng vệ sinh đi ra, liền phát hiện vị lão sư trẻ tuổi kia của mình đang trong phòng ngủ cầm lấy một cái vòng tròn tròn đăm chiêu.
Nhìn kỹ một chút, Đoạn Tĩnh Triết phát hiện đây là máy kiểm tra lực tinh thần loại nhỏ phối trong phòng ngủ, ngày hôm qua chính mình bởi vì hiếu kì thưởng thức một lúc, trước khi ngủ trực tiếp ném lên trên giường.
"Vừa nãy ngươi dùng qua?" lão sư trẻ tuổi hỏi.
Đoạn Tĩnh Triết lắc đầu, suy nghĩ một chút sau đó nói: "Tối hôm qua dùng qua."
Nghe xong lời này, không biết vị lão sư này nghĩ đến điều gì, khóe miệng câu lên, trong đôi mắt anh đào có tia sáng dập dờn. Hắn đem cái máy kiểm tra ném lên trên đầu tủ cạnh giườn, động tác tiêu sái đẹp trai.
"Ngươi thu thập đồ vật xong theo ta."
Khu A, tòa nhà B, tầng 13.
"Đây là phòng làm việc của ta, sau này ta đều sẽ dạy ngươi học ở đây", lão sư trẻ tuổi chỉ vào một chỗ ngồi "Ngươi ngồi đó."
Đoạn Tĩnh Triết nghe theo ngồi xuống.
"Chương trình ta dạy vào buổi sáng ngày 1, 3, 5 và buổi chiều 2, 4, 6 thời gian này ta đều dạy chương trình học cho những học sinh kia, không có thời gian quản ngươi. Nhưng chiều ngày 1,3, 5 và sáng 2,4,6 ngươi cần tìm ta để nghe giảng bài." nói đến chuyện chính sự, lão sư trẻ tuổi kia vẻ mặt trêu tức biến mất không còn tăm hơi, thay vào đó là vẻ mặt nghiêm túc.
Đoạn Tĩnh Triết gật đầu.
"Hôm nay mặc dù là cuối tuần, thế nhưng nếu ngươi muốn có thể tới, ta liền cho ngươi học tiết đầu tiên."
"Ta xem qua thành tích nhập học của ngươi, thể chất miễn miễn cưỡng cưỡng đạt tiêu chuẩn, thi lý thuyết được điểm tuyệt đối, thế nhưng thành tích phỏng vấn lại bằng không" lão sư trẻ tuổi nói tới chỗ này dừng lại một chút, quan sát kỹ vẻ mặt của Đoạn Tĩnh Triết một hồi, phát hiện không có dị dạng gì, có chút vô vị bĩu môi: "Ngươi biết thành tích phỏng vấn bằng không của ngươi đại diện cho cái gì không?"
"Đại diện cho lão sư phỏng vấn ngươi đối với ngươi phi thường không hài lòng."
"Tuy rằng ta không biết vì sao lại xuất hiện tình huống này, thế nhưng hiển nhiên là phi thường không bình thường. Lại không nói đến thành tích lý luận của ngươi tốt vô cùng, trong cuộc phỏng vấn không thể bị lão sư hỏi đến á khẩu không trả lời được. Còn nữa, coi như là học sinh thất bại ở thành tích phỏng vấn, xưa nay cũng chưa từng xuất hiện người có điểm không phần thành tích phỏng vấn."
"Trong này nhất định có vấn đề gì đó." lão sư trẻ tuổi híp đôi mắt tràn ngập sức mê hoặc lại, thanh âm chầm chậm: "Có điều tột cùng là chuyện gì liền không trong phạm vi chức trách của ta. Nếu ngươi muốn biết rõ, phải chính ngươi đi thăm dò."
Đoạn Tĩnh Triết gật đầu, mặt không cảm xúc nhìn vị lão sư đang đợi xem kịch vui.
Sau đó, lão sư trẻ tuổi cũng không nói về phương diện khác, mà phi thường nghiêm túc nói cho Đoạn Tĩnh Triết nghe về chương trình học.
"Kiến thức lý luận của ngươi rất tốt, đối với 56 bản thư tịch chuyên nghiệp được công bố bên ngoài kia hiểu rất rõ. Ta liền không cần giải thích cặn kẽ nội dung bên trong nữa, còn cái gì "Lịch sử phát triển Liên Bang" nói vậy ngươi cũng không có hứng thú, cũng không có tác dụng gì."
"Ta ở đây liền nói một chút kiến thức cơ bản nhất cho ngươi."
"Trước đây nhân loại sinh hoạt trên một tinh cầu tên là địa cầu, nơi đó là mẫu tinh của nhân loại. Theo khoa học kỹ thuật tiến bộ cùng phát triển, nhân loại nghiên cứu ra Tinh Tế phi thuyền, từ đó về sau bắt đầu thăm dò vũ trụ. Mà trong cuộc thăm dò này, nhân loại phát hiện tinh cầu có hệ sinh thái tương tự địa cầu."
"Nhân loại rất vui mừng, đồng thời còn phát hiện một sinh vật khủng bố khác, đó là Tinh Tế dị trùng. Ngoại hình Tinh Tế dị trùng vô cùng giống các loại côn trùng trên địa cầu, thế nhưng hình thể của bọn nó lại lớn gấp mấy trăm lần, hơn nữa chúng còn nắm giữ lực công kích khủng bố. Nhân loại cũng không có vũ khí để tấn công dị trùng, chỉ có thể dựa vào vũ khí trên phi thuyền để đối kháng với những con trùng này. Thế nhưng vì những con trùng này vô cùng linh hoạt, tính cơ động của phi thuyền vô cùng kém cỏi, điều này dẫn đến bất lợi cho nhân loại khi đối kháng với dị trùng."
"Vì nhắm vào loại sinh vật có hình thể to lớn lại linh hoạt, giáp máy liền sinh ra theo thời thế. Mà phát triển lâu dài đến nay, giáp máy từ dáng dấp ban đầu, từ từ phân hóa ra giáp máy chiến đấu cùng giáp máy công tác."
"Hai loại giáp máy này khác biệt rất lớn, độ khó lúc chế tác cùng thành phẩm cũng khác nhau một trời một vực. Bởi vì lĩnh vực ứng dụng không giống, giáp máy công tác khác biệt đồng dạng không nhỏ. Bình thường giáp máy công tác đều là lấy việc điều khiển bằng tay là chính, vì lẽ đó nó đòi hỏi rất nhiều linh hoạt trong công việc tại các chi trên. Mà rất nhiều công tác đều được tiến hành trên một địa điểm, vì vậy loại giáp máy công tác động tác chân rất ít, vì vậy chi dưới của giáp máy công tác bình thường đều lấy bánh xích thay thế."
"Mà trường chúng ta chủ yếu là dạy chế tạo giáp máy chiến đấu."
"Giáp máy chiến đấu giống như thể chất người thường, cũng phân chia từ cấp F đến S. Bình thường cấp bậc của giáp máy đều được căn cứ theo sức phòng ngự, lực công kích cùng sự linh hoạt của giáp máy để phán định."
Nói tới chỗ này, lão sư trẻ tuổi dừng một chút, hơi có chút ý tứ sâu xa nhìn Đoạn Tĩnh Triết một chút: "Lấy điểm thể chất trong cuộc thi của ngươi, phỏng chừng cố gắng thế nào đời này cao nhất cũng chỉ có thể chế tạo ra giáp máy cấp E."
"Thể chất cấp E, lực lượng tinh thần cấp D, này trên cơ bản chính là điểm thấp nhất để chiêu thu học sinh, ngươi cũng đủ may mắn, hơi hơi thiếu một chút liền ngay cả cơ hội học tập đều không có."
Đoạn Tĩnh Triết gật đầu, cực kỳ thành thật đáp một tiếng: "Ân"
Lão sư trẻ tuổi nhíu mày, trong con ngươi tràn ngập hứng thú: "Có điều không thể đoán trước được, cũng không phải không có người đánh vỡ được quy tắc này. Ta nếu đem ngươi vào trường học này, ngươi tốt nhất nên cố gắng cho ta."
Vẻ mặt Đoạn Tĩnh Triết nghiêm túc lên, khá là tôn kính đáp một tiếng: "Vâng"
Lão sư trẻ tuổi bỗng dưng nở nụ cười, đặc biệt ánh mắt hoa đào câu nhân hơi chuyển động: "Ta cho ngươi một chút tư liệu, trở về ngươi nên tự xem một chút."
"Ta thấy tinh thần ngươi không tốt, trước hết không đến phòng thí nghiệm động thủ lắp ráp. Ngày hôm nay ngươi nghỉ ngơi cho tốt, đợi đến ngày mai tới tìm ta, ta mang theo ngươi đến phòng thí nghiệm."
Dứt lời, lão sư trẻ tuổi làm vài động tác trên máy truyền tin một chút, gần như cùng lúc đó, trên máy truyền tin của Đoạn Tĩnh Triết thu được một văn kiện về giáp máy."
"Ta đưa cho ngươi tất cả tư liệu của hết thảy linh kiện, trong tài liệu có sơ đồ cùng nội dung cấu tạo. Phần A tổng cộng có 108 linh kiện, ta biết trí nhớ ngươi không tệ, nhiệm vụ hôm nay của ngươi chính là lúc trở về đem toàn bộ tư liệu về 108 linh kiện này nhớ kỹ, ngày mai ta sẽ kiểm tra."
Lão sư trẻ tuổi đột nhiên lộ ra nụ cười mang theo chút ác ý: "Ngươi sẽ không muốn biết hậu quả của ngươi là gì nếu ngươi không hoàn thành nhiệm vụ."
Đoạn Tĩnh Triết mặt đầy nghiêm túc gật đầu, đem văn kiện của mình đem cất tốt.
"Được rồi, ngươi đi đi, chiều mai tới nơi này tìm ta."
Nhưng Đoạn Tĩnh Triết hoàn toàn bất động, mặt không cảm xúc nhìn chằm chằm hắn.
"Ngươi còn có chuyện gì?", lão sư trẻ tuổi nhíu mày.
"Ta ở đây nhớ dáng vẻ của ngươi."
....
Đoạn Tĩnh Triết sau khi trở về mới phát hiện nội dung trong tài liệu của lão sư tột cùng có bao nhiêu phong phú. Tuy rằng trí nhớ Đoạn Tĩnh Triết không tệ, nhưng để nhớ đống này vẫn rất tốn thời gian.
Cái gọi là tinh thần hắn không tốt, vì lẽ đó để hắn trở về nghỉ ngơi thật tốt thuần túy chính là doạ người đi.
Bởi vì Đoạn Tĩnh Triết thức suốt đêm để xem đống tài liệu này mới miễn cưỡng xem xong, vẫn ngao đến sáng sớm 11 giờ.
Đoạn Tĩnh Triết vừa nằm được hai tiếng liền mang theo một đôi mắt đen thui bò ra khỏi giường. Hắn từ trong túi đeo ngay lưng lấy ra một ống thuốc dinh dưỡng tự mình mang tới cuối cùng, vừa uống vừa đi về hướng văn phòng lão sư.
Lão sư trẻ tuổi nhìn thấy trạng thái của Đoạn Tĩnh Triết rõ ràng phi thường thõa mãn, đôi mắt hoa đào hơi nheo lại mê người cực điểm.
"Rất tốt, xem ra ngươi ngày hôm qua rất cố gắng."
"Theo ta, ta dẫn ngươi đi phòng thí nghiệm."
Phòng thí nghiệm cách phòng làm việc của lão sư có chút xa, cần phải ra khỏi tòa nhà sau đó đi qua một cái hành lang mới đến nơi.
"Toàn bộ tòa nhà đều có phòng thí nghiệm, chỉ có điều mỗi phòng thí nghiệm phân phối vật liệu đều không giống nhau, cũng chính là linh kiện lắp ráp không giống nhau. Giấy phép để vào những phòng thí nghiệm này ngươi có thể tới lĩnh ở chỗ ta, mỗi lần thông qua sát hạch tiêu chuẩn một phòng thí nghiệm là ngươi có thể đến chỗ ta lấy giấy phép để tiến vào phòng thí nghiệm tiếp theo."
Đoạn Tĩnh Triết đi theo lão sư tiến vào phòng thí nghiệm đầu tiên.
Lão sư trẻ tuổi dùng máy truyền tin của mình quét một cái bên cổng gác, cửa lớn kim loại trực tiếp hạ xuống đất, đợi hai người tiến vào cửa lớn lần thứ hai lại nâng lên.
"Các linh kiện giáp máy trong phòng thí nghiệm này là linh kiện bộ phận cẳng chân của giáp máy", lão sư mở màn hình trong phòng thí nghiệm, chỉ vào cẳng chân giáp máy trong hình mà nói: "Bộ phận cẳng chân giáp máy tuy rằng lớn hơn một chút, thế nhưng độ linh hoạt còn lâu mới đạt được so với yêu cầu cao của cánh tay, hơn nữa độ nâng đỡ cũng không bằng bộ phận bắp đùi, cũng là bộ phận dễ chế tạo nhất trong toàn bộ giáp máy."
Đoạn Tĩnh Triết vừa vào bên trong phòng thí nghiệm, con mắt cũng bắt đầu tỏa sáng, nhìn từng cái từng cái linh kiện, tâm tình hắn cực kỳ kích động. Lúc này nghe lão sư nói, mặt hắn từ không cảm xúc chuyển thành hưng phấn gật đầu.
Lão sư hiển nhiên đối với biểu hiện của Đoạn Tĩnh Triết bây giờ hết sức hài lòng, trên mặt mang vẻ mỉm cười: "Ngày hôm qua ta đưa cho ngươi tư liệu về 108 linh kiện, bộ phận căng chân cần 34 cái. Này là tư liệu 34 cái linh kiện cần để hoàn thành cẳng chân giáp máy."
"Hiện tại ta lắp ráp mẫu bộ phận cẳng chân cho ngươi xem."
Lão sư dẫn Đoạn Tĩnh Triết đến đứng trước bàn thí nghiệm.
Trên bàn thí nghiệm chỉnh tề bày ra một loạt hộp kim loại hình chữ nhật, mỗi một hộp kim loại phía trên đều dán mã hóa tương ứng.
Lão sư trực tiếp dùng máy truyền tin của mình quét trên cái hộp một trong số đó, đem hộp kim loại mở ra, bên trong bày ra rõ ràng 34 cái linh kiện trong tư liệu.
"Ngươi có biết mã số của mỗi một món linh kiện không?" lão sư cầm lấy một linh kiện hình chữ I trong hộp.
"a-s09-04" Đoạn Tĩnh Triết hầu như theo bản năng đem mã số của linh kiện nói ra.
Ngày hôm qua nguyên một buổi tối hắn không ngủ, trong đầu toàn bộ đều là mã số cùng cấu tạo của linh kiện, chính hắn cũng từng mô phỏng qua vẻ ngoài cùng cấu tạo của linh kiện trong đầu. Chính hắn tưởng tượng trong đầu một lần, sau đó sẽ cùng tư liệu đối chiếu một lần. Ngay từ những sai lầm chồng chất từ lúc bắt đầu, đến sau đó có thể rõ ràng đem mỗi linh kiện tất cả đều hiện ra ở trong đầu, Đoạn Tĩnh Triết trải qua hơn trăm lần tưởng tượng.
Cho tới hiện tại hắn nhìn thấy những linh kiện này trên căn bản đã nằm trong trạng thái phản xạ có điều kiện.
"Vậy những thứ này?" lão sư chỉ lên từng cái từng cái linh kiện kim loại trong hộp, Đoạn Tĩnh Triết dùng tốc độ cực nhanh đem mã số của chúng nói ra.
"Rất tốt" trong mắt hoa đào hơi nhíu lại kia của lão sư lóe ra tia thỏa mãn cùng kinh hỉ: "Tiếp theo ngươi nhớ kỹ các bước ta lắp ráp."
Dứt lời, hắn liền cầm lấy một linh kiện trong đó, hai tay nhanh chóng chuyển động.
....
Chỉ qua mười phút, linh kiện cẳng chân đã được lắp ráp một cách hoàn chỉnh.
Đoạn Tĩnh Triết chấn kinh rồi, thật nhanh!
Hắn đã từng xem qua các loại video lắp ráp giáp máy, thế nhưng trong những video đó không có cái nào tốc độ lắp ráp giống như lão sư nhanh như vậy.
Lão sư giống như biết hắn đang nghĩ gì, chậm rãi giải thích: "Đối với thợ lắp ráp giáp máy mà nói, kiểm tra thể chất môn đầu tiên là thể năng, tiếp theo là lực tinh thần, hai loại tố chất này trong chế tạo giáp máy vô cùng trọng yếu."
"Một linh kiện có thể tiêu hao ròng ra thời gian nửa ngày của một người, nếu như thể năng kém, căn bản kiên trì không tới. Mà một khi vì thể lực không chống đỡ nổi mà không may xuất hiện, toàn bộ linh kiện sẽ hoàn toàn tổn hại. Rất nhiều linh kiện vì cân nhắc sự linh hoạt, đều có tồn tại một ít cơ quan bên trong, một khi ngươi lắp ráp một món trong đó, thì lại nhất định phải trong khoảng thời gian nhất định đem một món linh kiện lắp ráp vào. Còn lực lượng tinh thần, là tồn tại trọng yếu trong lúc ngươi lắp ráp. Tinh thần lực của ngươi quyết định góc độ quan sát của ngươi, nếu như tinh thần lực của ngươi đủ mạnh, có thể khống chế biến hóa các linh kiện nhỏ bé bên trong, do đó khống chế tốt hơn thời cơ lắp ráp."
Đoạn Tĩnh Triết nghiêm túc gật đầu.
"Nhưng còn có một thứ, nó không hề được liệt kê riêng để sát hạch, thậm chí là không có ai đề xuất nói ra." lão sư dừng một chút: "Đó là tốc độ tay!"
"Tốc độ tay?" Đoạn Tĩnh Triết có chút mờ mịt, hắn nghe qua từ này, có điều từ này là ở trong giáo trình giáp máy chiến sĩ.
"Đúng vậy." lão sư hoạt động ngón tay của mình một chút: "Cái từ này xuất hiện trong giáp máy chiến đấu tương đối nhiều, thế nhưng ở nơi chế tạo giáp máy này rất ít nghe thấy. Nhưng trên thực tế, không chỉ bọn họ cần khống chế tốc độ tay, chúng ta lắp ráp càng cần hơn!"
"Coi như linh kiện trụ cột đều sẽ có hai cái cơ quan nhỏ trở lên, chỉ có lấy sức mạnh thích hợp nhất tiếp vào vị trí thích hợp, sự linh hoạt của linh kiện này sẽ càng cao hơn. Có một số người có lực tinh thần phi thường mạnh mẽ, có thể khống chế linh kiện biến hóa, thế nhưng bởi vì tốc độ tay của họ quá chậm, cho đến khi bọn họ thực hiện thường đều để lỡ mất thời cơ tốt nhất."
Con mắt Đoạn Tĩnh Triết sáng lên một cái, không trách thời điểm trước đây hắn công tác tại nhà xưởng luôn có một loại cảm giác lực bất tòng tâm.
Hắn xưa nay đều biết là chỗ đó đến cùng có vấn đề, nhưng vẫn không tìm được biện pháp giải quyết, hóa ra chỉ là do mình không đủ nhanh mà thôi!
"Hơn nữa" lão sư nói tiếp "Thể năng cùng lực tinh thần rất khó nâng cao, thế nhưng có thể luyện được tốc độ tay."
.......
Từ ngày lão sư mang Đoạn Tĩnh Triết đến phòng thí nghiệm, đã qua nửa tháng.
Trong nửa tháng này, Đoạn Tĩnh Triết biết được lão sư họ Đông, là phó giáo sư hệ chế tạo giáp máy. Đương nhiên, Đoạn Tĩnh Triết rốt cuộc hoàn toàn nhớ kỹ tướng mạo lão sư, sẽ không xuất hiện tình trạng xấu hổ nào nữa.
Tuổi trẻ phong lưu Đông lão sư từ lần đầu dẫn hắn đến phòng thí nghiệm, liện trực tiếp đem giờ học mỗi phòng thí nghiệm nói cho hắn, đẻ hắn tránh giờ học của những học sinh khác.
Đoạn Tĩnh Triết căn bản mỗi ngày ngoại trừ đến chỗ Đông lão sư để học phát động mỗi cái cơ quan linh kiện, thời gian còn lại hắn đều ngâm mình trong phòng thí nghiệm đầu tiên. Hắn cũng không có cố tình đi lắp ráp linh kiện cổ chân mà một lần lại một lần rèn luyện tốc độ tay của mình.
Đông lão sư thậm chí cho hắn hạt đậu nành, để hắn đem hạt đậu ném lên không trung, dùng tốc độ nhanh nhất bắt lấy hạt đậu.
Luyện tập quăng đậu thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống mỗi ngày cảu Đoạn Tĩnh Triết, trên căn bản hắn mỗi ngày đều tốn hai tiếng. Mỗi ngày tình hình đều là cánh tay đau nhức, hai tay nằm trong trạng thái mất cảm giác. Đoạn Tĩnh Triết trước khi ngủ cắn răng xoa bóp cho ngón tay của chính mình, không quản mình giơ tay khó khăn đến mức nào, hắn mỗi ngày vẫn kiên trì tiếp tục.
Rốt cuộc có một ngày, tay hắn chậm rãi khôi phục trạng thái bình thường. Hơn nữa hắn cảm giác tay mình giống như được gột rửa qua vậy, cảm giác bàn tay vô cùng mềm mại.
Đoạn Tĩnh Triết cảm giác được tình huống này, sau đó lập tức chạy đến phòng thí nghiệm, hai tay như phi bắt đầu lắp ráp linh kiện, nhớ lại trình tự kia đã sâu sắc khắc sâu vào trong đầu mình, Đoạn Tĩnh lần đầu cực kỳ thuận lợi đem linh kiện lắp ráp xong, không có một tia trì trệ nào!
Hắn kinh hỉ đem linh kiện đã lắp ráp tốt đem để vào trong máy kiểm tra, kết quả biểu thị là cấp E!
Đoạn Tĩnh Triết cao hứng cực kỳ, nhưng rất nhanh hắn đem tâm tình bình tĩnh lại, ở trong đầu một lần lại một lần lặp lại quá trình lắp ráp. Tuy rằng lắp ráp lần này so với lần trước cao hơn một bậc thế nhưng Đoạn Tĩnh Triết cảm giác được rõ ràng, quá trình này cũng không hoàn mỹ, hắn còn cần luyện tập.
Hắn lẳng lặng nhắm mắt lại, đem linh kiện mỗi bước đi thậm chí là phản ứng nhỏ nhất đều mô phỏng ra. Sau khi lặp lại hơn mười lần, trên trán Đoạn Tĩnh Triết phủ đầy mồ hôi thế nhưng hắn không có lau đi.
Rốt cuộc, thời điểm hắn tiến hành lần mô phỏng thứ mười bốn phát hiện được chỗ không đúng.
Dựa theo phương pháp hắn lắp ráp, hai châm kim loại số a-s09-78 sẽ bật lên sớm 0.5 giây! Tuy rằng 0.5 giây này không đến nỗi làm gãy châm kim loại, thế nhưng ma sát sẽ làm kéo dài quá trình lắp ráp, đồng thời ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự linh hoạt của linh kiện!
Đoạn Tĩnh Triết đột nhiên mở mắt ra, bên trong ánh mắt đen láy tràn ngập hưng phấn.
Hắn vừa điều chỉnh lại các bước lắp ráp của mình trog đầu, hoàn thành việc lắp ráp một lần, thời gian so với lúc trước rút ngắn được 5 phút!
Đoạn Tĩnh Triết có chút không chờ được mở một cái hộp kim loại ra, hít vào một hơi thật dài, để bản thân bình tĩnh lại. Hiện tại Đoạn Tĩnh Triết đầu óc trống rỗng, cả người đang nằm trong trạng thái cực kỳ bình tĩnh. Trong tình huống hắn không cảm giác được tình hình, lực tinh thần trong đầu hắn bỗng nhiên phát tán ra, vốn là đám mây tinh thần đang cuộn mình trong một góc, giống như chịu kích thích gì đó, từng chút từng chút bành trướng ra. Dựa theo ý nghĩ của Đoạn Tĩnh Triết bọn nó từng chút từng chút duỗi ra một đoạn dây tóc thật dài, cẩn thận thăm dò cơ quan bên trong linh kiện, đem vang động mỗi cái cơ quan cấp tốc hiện ra trong đầu Đoạn Tĩnh Triết.
Hai tay tung bay, tốc độ cực nhanh.
Chờ Đoạn Tĩnh Triết phục hồi tinh thần lại, trên bàn đã bày ra một cẳng chân linh kiện đã được lắp đặt xong.
Đoạn Tĩnh Triết không khỏi sững sờ, sau đó nhíu mày.
Đây là xảy ra chuyện gì? Tại sao hắn không nhớ nỗi chi tiết nhỏ vừa nãy?
Đoạn Tĩnh Triết vừa định đem linh kiện trong tay đến máy kiểm tra để kiểm tra thử, máy truyền tin của hắn liền vang lên.
"Được rồi, lão sư, ta lập tức tới ngay."
Đông lão sư hiện tại kêu hắn tới phòng làm việc, Đoạn Tĩnh Triết không suy nghĩ nhiều, trực tiếp để linh kiện giáp máy trên tay sang bên cạnh, từ trong phòng thí nghiệm đi ra ngoài.
————
"Trương giáo sư, hiện tại để bọn học sinh tiếp xúc linh kiện lắp ráp có phải có chút sớm quá không" trợ thủ trẻ tuổi vừa mở cửa phòng thí nghiệm bên cạnh vừa hỏi: "Trong các phiên trước, tôi vẫn còn giữ lại bản vẽ cấu trúc 10 linh kiện trong tài liệu phần A đây."
"Sớm cái gì mà sớm" Trương giáo sư bất mãn lên tiếng, thổi râu mép trừng mắt: "Ta còn cảm thấy bây giờ để bọn họ đến phòng thí nghiệm thực hành là chậm đây!"
"Học sinh khóa này cũng không tệ lắm." giáo sư Trương mặt đầy vẻ đắc ý: "Ta chỉ cải tiến phương pháp dạy học một chút, để bọn họ đối mặt một hồi, hiện tại nhiều người cũng đã hoàn thành nhiệm vụ, chỉ có mấy người có được bản vẽ cấu trúc 10 linh kiện trong tài liệu phần A."
"Lần này để bọn họ cố gắng thí nghiệm một hồi, khẳng định so với những học sinh trước mạnh hơn" giáo sư Trương vén mái tóc hoa râm của mình lên, cực kỳ tự đắc.
————
Đoạn Tĩnh Triết từ văn phòng lão sư đi ra liền trực tiếp trở về ký túc xá.
Không biết tại sao ngày hôm nay cảm giác vô cùng mệt mỏi, hắn ngày hôm nay chuẩn bị nghỉ ngơi thật tốt.
Một người xa lạ một thân trang phục đen nằm trên một cái giường khác.
Người mặc đồ đen kia khí lạnh đầy người, khi nghe thấy tiếng động liền quay qua nhìn Đoạn Tĩnh Triết.
Đoạn Tĩnh Triết mặt không cảm xúc gật gật đầu, trong lòng có chút nghi hoặc, hắn luôn cảm thấy người này có chút quen thuộc.
Hắn đã tới đây ở hơn nửa tháng, lúc mới đầu, hắn còn đang đợi bạn cùng phòng của mình xuất hiện, thế nhưng lâu như vậy không có ai đến, Đoạn Tĩnh Triết cũng đã xác định trong lòng ký túc xá này cũng không có những người khác. Ai biết vào lúc này sẽ có một người lạ trông rất quen thuộc xuất hiện vào thời điểm này.
Người kia nhìn thấy phản ứng của Đoạn Tĩnh Triết rõ ràng có chút không vui, hừ lạnh một tiếng liền quay lưng đối diện Đoạn Tĩnh Triết.
Đoạn Tĩnh Triết hơi nghi hoặc một chút nhìn chằm chằm người này một lát, lông mày hơi nhíu lại.
Đến cùng hắn gặp người này ở đâu? Vì sao cảm thấy quen thuộc như vậy?
Đoạn Tĩnh Triết suy nghĩ hồi lâu cũng không nghĩ ra, liền trực tiếp quăng qua sau đầu, nắm lấy hạt đậu để trên bàn, đến phòng khách luyện tập.
Ngay lúc tầm mắt Đoạn Tĩnh Triết dời đi, cái lưng bị nhìn cứng ngắc kia mới chậm rãi thả lỏng ra. Mà tại thời điểm cửa đóng lại, trong phòng bỗng có tiếng hừ lạnh tràn ngập lửa giận.
Ngày thứ hai.
Đoạn Tĩnh Triết đúng giờ đồng hồ sinh học của mình mà rời giường, nhưng vì hôm qua có một người mới đến, nên hắn cũng không ngủ ngon lắm.
Sau khi tỉnh lại, Đoạn Tĩnh Triết theo thường lệ trong đầu mô phỏng lại quá trình lắp ráp linh kiệ giáp máy.
Ước chừng đến khoảng bảy, tám giờ, chuông cửa bỗng vang lên.
Đoạn Tĩnh Triết mở mắt ra, từ trong mô phỏng tỉnh lại, đứng dậy mở cửa.
"Tiểu Triết a, ngày hôm qua ngủ thế nào?", đập vào mắt là gương mặt tuấn tú chói mắt, âm điệu ngả ngớn vang bên tai Đoạn Tĩnh Triết.
Đoạn Tĩnh Triết mặt không cảm xúc lui về sau hai bước: "Đông lão sư"
"Tránh ta xa như vậy làm gì?" Đông lão sư nhíu mày, ánh mắt hoa đào sóng quang lưu chuyển, hơi nghiêng thân về vị trí Đoạn Tĩnh Triết, hai tay chống đỡ chếch một bên cửa, trực tiếp đem Đoạn Tĩnh Triết giam trong hai cánh tay của mình. Hắn nói từng câu từng chữ cực kỳ chậm, nhưng lại phảng phất mang theo lưu luyến vô tận, câu nói ám muội đến cực điểm: "Ngày hôm qua ta nằm mơ thấy ngươi, thực sự rất nhớ ngươi, mới sáng sớm không thể chờ được nữa liền sang đây gặp ngươi."
"Không biết, ngươi có muốn ta hay không?", thời điểm nói câu này, hắn trực tiếp nói bên tai Đoạn Tĩnh Triết. ám muội hướng lỗ tai hắn thổi khí một cái.
Đúng lúc này, một đạo kình phong đột nhiên tấn công tới!
Đông lão sư cảm nhận được đòn công kích này, vẫn một vẻ ôn nhu tiếu ý vừa rồi, gọn gàng nghiêng người tránh thoát.
Động tác một vẻ phong lưu lỗi lạc, vẻ mặt một vẻ dương dương tự đắc.
Sau khi tránh thoát, Đông lão sư chỉnh lại áo sơ mi của mình một chút, sau đó xa xa liếc mắt đưa tình với Đoạn Tĩnh Triết.
"Đông...Hạo...Dương" một âm thanh âm trầm vang lên.
==================================================
Editor: Đệt, lạy hồn tác giả siêng đột xuất chương này dài hơn 6000 chữ.... muốn giết người chắc (╯‵□′)╯︵┻━┻