AUTHOR: Ying
BETA: Hoon
-o0o-
Harry chỉ vừa quay về sau một ngày mệt mỏi với việc diễn thuyết ở trường đại học Witson, còn chưa kịp nghỉ ngơi đã nhận được một cuộc gọi từ Ron.
“Sao vậy Ron?”
Ở đầu dây bên kia, Ron đang định hét toáng lên thì nghe giọng nói mệt nhoài của Harry, cậu chàng chợt khựng lại, bắt đầu ân cần thăm hỏi cậu bạn thân, “Sao giọng bồ nghe như sắp chết vậy?”
Harry ngả người nằm trên chiếc sopha dài ngay phòng khách, nhắm mắt tránh ánh đèn sáng rực ngay trên trần nhà, lè nhè trả lời Ron, “Mới được về nhà, mệt muốn chết đi được.”
“Vậy à? Nhưng mà này, bồ lên hot search rồi ấy! Lên mạng đi, quá trời người đang kêu gào trên đấy đấy!” Ron nói sang sảng, sự hào hứng của cậu chàng như đâm thủng màng nhĩ Harry, khiến Harry theo bản năng phải kéo điện thoại xa ra khỏi tay mình.
“Bé cái mồm tí đi Ron, tai tớ muốn thủng rồi này.” Harry càu nhàu.
“Xin lỗi, mà lên mạng đi, bồ nổi tiếng rồi đấy!” Ron cười khì khì xin lỗi, nhưng sau đó vẫn chứng nào tật nấy, la oai oái lên.
“Ờ, cúp máy đây, để tớ lên xem thử.” Harry cũng tò mò về việc Ron nói, thế nên cậu qua loa tạm biệt Ron. Sau đó bắt đầu lướt mạng, việc mà cậu thích làm nhất sau một ngày mệt mỏi.
Thật ra là việc thích làm nhì, tại cậu còn một bạn chồng luôn ghen tị và trẻ con, luôn muốn thu hút sự chú ý của cậu nữa, và như một lẽ đương nhiên, cậu luôn phải ưu tiên cho người nào đó lên đầu.
Không mất bao lâu, Harry đã tìm được bài báo nhắc đến cậu, nhưng tiêu đề bài báo làm cậu cảm thấy hơi kỳ lạ, và có chút… buồn cười.
‘Người yêu thì ai chẳng có, nhưng người yêu giàu thì bạn có không?’
Với bản tính tò mò có đánh chết cũng không đổi của mình, Harry lập tức bấm vào đường link của bài báo. Ở ngay dòng đầu tiên, cậu đã thấy tên một chương trình thực tế khá hot hiện nay.
‘Tôi hỏi, bạn đáp.’ là một chương trình mới nổi, bởi vì những người đi phỏng vấn đều là những ca sĩ, minh tinh đang hot bấy giờ, vậy nên cho dù content có hơi nhàm chán, nhưng vẫn có kha khá lượt xem.
Lúc nhìn đến logo chương trình, Harry nhanh chóng nhận ra đây chính là chương trình đã phỏng vấn cậu hồi sáng. Lúc này, cậu mới vỡ lẽ lý do mình lên hot search.
Chuyện là sáng nay Harry phải đến giới Muggle một chuyến vì lời mời diễn thuyết của mình. Lúc đang thong thả mua cà phê thì được chương trình ‘Tôi hỏi, bạn đáp.’ này kéo lại và phỏng vấn.
Sau một vài câu giới thiệu bản thân đơn giản, cậu ca sĩ Jay đảm nhiệm vai trò host của chương trình mới đặt câu hỏi cho cậu.
Nhớ không lầm thì là, “Nếu cậu đang cần một số tiền lớn, tầm mười triệu bảng Anh, vậy cậu sẽ gọi ai?”
Trong đầu Harry vô thức bật ra hình ảnh người chồng điển trai của mình, vậy là cậu không chần chừ gì mà trả lời, “Chồng tôi.”
Sau đó, Jay trêu chọc cậu gì đó nhưng cậu không nhớ nữa, rồi tiếp tục hỏi, “Vậy cậu có thể gọi cho chồng cậu hỏi thử hay không? Nhớ là đừng nói cậu đang phỏng vấn nhé.”
Harry phì cười, sảng khoái đồng ý.
Cậu nhanh tay tìm tên Draco, người được để ngay đầu danh bạ – vị trí quan trọng nhất và bấm nút gọi. Vài tiếng chuông reo lên và giọng nói trầm ấm, hơi khàn vì sáng sớm của Draco vang lên, “Sao đấy cục cưng?”
“Dray, em hỏi anh cái này nhé. Nếu giờ em cần mười triệu bảng Anh, vậy anh có cho em mượn không?”
Một vài tiếng sột soạt vang lên, sau đó là điệu cười trầm thấp đầy quyến rũ của Draco, “Hỏi gì vậy? Em cứ lấy đi, thiếu thì bảo anh đưa thêm, mà thôi cứ tự nhiên lấy đi, dù sao anh đi làm cũng là để kiếm tiền nuôi em mà.”
Người đang vây quanh Harry như được mở mang kiến thức mới mà há hốc mồm nhìn cậu, không ai dám tạo ra tiếng động gì, sợ người ở đầu dây bên kia sẽ biết có điều bất thường.
“Này, em cũng có công việc bình thường mà.” Harry bất mãn nói, gần như quên mất cậu còn đang trong một cuộc phỏng vấn.
“Anh sai rồi.” Draco cười cưng chiều, sau đó nghiêm túc, “À mà cúp nhé, anh có việc gấp, chút gọi em sau.”
“Bai nha, làm việc tốt nha bae.” Harry vui vẻ chào Draco, sau đó cúp máy.
Cuộc gọi ngắn ngủi nhưng lại làm mọi người xung quanh ngạc nhiên đến không ngừng tròn mắt nhìn cậu khiến Harry có chút buồn cười. Cậu đang không biết nên nói gì thì Jay đã nói trước, “Chồng anh… giàu thật nhỉ?”
“À, cũng có thể xem là vậy.” Harry mỉm cười một cách lịch sự.
Lúc này, điện thoại trên tay Harry bỗng run lên, sợ rằng đó là tin hối thúc của trường đại học nên Harry vội vàng mở máy ra xem, cũng không quên xin phép chương trình.
Không ngờ tin nhắn đến lại là của phía ngân hàng, họ báo rằng Draco vừa chuyển cho Harry năm mươi triệu bảng Anh, tình cờ sao Jay lại thấy được tin này. Vậy là cả đống người xung quanh Harry như vỡ òa mà gào thét này nọ.
Harry cũng không biết làm sao, chỉ biết cười ái ngại nói vài câu với Jay và rời đi. Sau đó chuyện diễn biến như nào thì cậu không biết, chỉ biết là giờ cậu nổi tiếng rồi.
Mắt vừa lia hết dòng chữ cuối của bài báo, Harry dở khóc dở cười, cậu quyết định lên xem thử bản hot search hôm nay. Quả nhiên, tên cậu đã leo lên hạng năm và thông tin cá nhân của Harry và Draco đã leo lên hạng bảy.
Giữa một rừng tin về minh tinh, ngôi sao này nọ, hai cái tên Draco Malfoy và Harry Potter lại nổi bật một cách bất thường.
Lúc đang hăng say xem bình luận, cửa lớn căn biệt thự mở ra, Draco – chưa thấy người đã nghe tiếng – Malfoy đã về, “Cục cưng, anh về rồi.”
Harry tắt điện thoại rồi nhảy xuống khỏi sopha, chạy lại đón gã, “Dray, anh về rồi. Lại đây đi, em cho anh xem cái này hay lắm.”
Draco đưa chiếc măng tô vừa cởi ra của mình cho gia tinh đứng cạnh, chậm rãi đuổi theo bước chân của Harry.
Harry đẩy Draco lên ghế trước, sau đó theo thói quen dựa vào người gã, vui vẻ mở điện thoại ra và đưa gã xem bài báo khi nãy cậu vừa đọc xong.
“Bảo sao anh cứ thấy thái độ em là lạ, hóa ra là do phỏng vấn.” Draco cảm thán trả điện thoại cho Harry, cười bất lực bẹo má cậu.
“Chưa hết đưa nha, anh xem nè, tên chúng ta lên hot search luôn á.” Harry cười thích thú, phe phẩy bảng hot search của ngày cho Draco xem.
Draco mất mấy giây để đọc xong hai hot search chễm chệ trên vị trí số năm và bảy, sau đó nheo mắt nghi ngờ khi đọc đến hot search ở vị trí số một.
“Chồng tui ngoài đẹp trai và rất thương tui, anh ấy còn rất giàu nữa.”
Trực giác mách bảo hot search này có liên quan đến Harry và bản thân, Draco không ngần ngại bấm vào.
Sau đó, đôi chồng chồng mới cưới chưa đầy một năm ngạc nhiên đọc nội dung trong đó.
Sau khi cuộc phỏng vấn lên sóng, đúng là đã có rất nhiều người đi điều tra hồ sơ lý lịch của Draco và Harry, mà cũng vì vậy đã có không ít fan club hay fanpage được lập ra để giãy chuyện tình của hai người.
Khi còn ở trường, hai người cũng khá nổi tiếng, nhưng cũng chỉ trong phạm vi nhà trường, nên cho dù có fan club hay gì cũng không biết. Giờ đột nhiên được nổi tiếng ở cả hai giới, rồi lại còn có fan club, fanpage này nọ, chuyện này hình như có hơi vượt quá mong đợi rồi đấy.
Draco chưa kịp định hình xong mọi thứ, Harry bỗng không hài lòng nói, “Em đâu có kiêu ngạo vậy đâu. Sao mấy cô gái trong đây toàn viết em thành thằng nhóc kiêu ngạo, được chiều quá sinh hư vậy?”
“Này, sao tả anh nghe ngâu si vậy? Gì mà đầu vuốt keo, âu phục đắt tiền được ủi phẳng phiu ôm trọn cơ thể săn chắc, cơ bắp này nọ? Ơ gì đây, sao em lại được tả như một thiếu gia được bảo bọc quá đà quá này, má em đâu có bồng được như vậy đâu, ơ này…”
Draco mơ hồ nhìn màn hình điện thoại của Harry, sau vài phút cùng cậu đọc truyện (thứ đã được sản xuất kha khá bởi khá nhiều cô nàng năng suất trong fanclub) thì gã đã không kiềm được mà bật cười, nhưng vì lo Harry sẽ khó chịu vì độ ngâu si của mấy bài post đó nên gã chỉ biết nhịn lại, thành ra lồng ngực cứ run lên từng hồi.
Thật may rằng Harry còn đang hăng say đọc nên không để ý, nhưng sau khi đọc hết, cậu lại quay sang nhéo má gã, tức tối xả một tràng, “Tức thật đấy! Không tin được luôn, nghĩ sao mà viết được kiểu vậy nè trời. Em làm gì có mấy cái nết lạ vậy. Hừ, mặc dù anh đẹp trai, thương em và giàu thiệt, thì cũng đâu được viết em như vậy!”
Draco chịu đựng mấy cú nhéo má của Harry, đau khổ giữ hai tay cậu, giở trò xin xỏ quen thuộc của mình ra, “Cục cưng, đừng nhéo nữa mà, mình đi ăn đi ha, em đói rồi phải không? Anh cũng đói nữa nè, mình đi ăn đi ha, xong có sức nhéo tiếp, được không?”
Sau một hồi năn nỉ, Harry cũng đồng ý tha cho gã. Hai người xử lý nhanh gọn lẹ bữa tối trễ, sau đó Harry ôm máy tiếp tục mò hot search, Draco thì lên thư phòng xử lý công việc.
Lúc Draco quay về phòng ngủ, Harry đã ngủ quên trên bệ cửa sổ được lót đệm, gối cho mềm mại và thoải mái. Draco đi lại gần và bế Harry lên giường, sau đó gã phát hiện điện thoại Harry vẫn sáng đèn. Hơi tò mò nên gã nhẹ nhàng lấy điện thoại ra, và bật cười.
Harry đang đọc mấy bộ truyện trên mấy fanclub kia, Draco lắc đầu vài cái và tắt điện thoại, sau đó leo lên giường ôm Harry ngủ.
Trong lúc đang nhập nhèm buồn ngủ, Draco nghe được vài âm thanh lí nhí từ Harry.
“Chồng tui giàu vậy đó…”
Nhớ đến tên bộ truyện vừa đọc trên điện thoại Harry, Draco chỉ biết bật cười. Theo thói quen mà vỗ lưng Harry nhè nhẹ cho cậu ngủ ngon hơn. Và từ từ, gã cũng chìm vào giấc ngủ.
HẾT