Chương 191: Cảm hứng

Trên hành lang tầng hai của bệnh viên thú cưng Bối Bối có tấm biển "Xin đừng chạy trên hành lang", tấm biển màu hồng và xanh, trên đó là các nhân vật hoạt hình, thoạt nhìn ấm áp đáng yêu.

Lúc này lại có người không nhìn thấy tấm biển này, tiếng bước chân gấp gáp vang vọng trong hành lang, có bác sỹ thú y không thích muốn mở miệng nhắc nhở, nhưng bởi vì vẻ ngoài của người kia quá là đẹp trai, cho nên mới đè nén những bất mãn đó xuống.

"Tiên sinh, ngài..."

Trương Giác đẩy cửa phòng bệnh ra, nhào tới một giường bệnh cỡ nhỏ, cẩn thận từng li từng tí thấp giọng gọi: "Saori, mở mắt ra đi, ba ba về thăm con rồi nè!"

Saori nhắm mắt lại, tuy rằng cơ thể nhỏ bé vẫn phập phồng lên xuống, có hô hấp yếu ớt, nhưng hiển nhiên đã yếu hơn trước kia rất nhiều, ngay cả bộ lông cũng không còn óng ả sáng loáng như trước.

Tần Tuyết Quân đỏ vành mắt đè vai cậu: "Trương Giác, em đừng như vậy."

Hắn ‌chưa từng thấy Trương Giác mang dáng vẻ chật vật như thế, bởi vì bị lệch múi giờ, trên mặt Trương Giác vẫn còn quầng thâm mắt thật dày, mặt mày hơi cau có, tóc tai bù xù, vừa nhìn liền biết Trương Giác vẫn là gấp rút lên đường, hoàn toàn không hề chăm sóc bản thân.

Trương Giác đẩy tay hắn ra, nhìn Saori, tình cảm chân thành bắt đầu lau nước mắt.

"Saori ơi, ba ba vẫn chưa cho con ăn loại hạt dưa ngon nhất, luận văn mới chỉ bắt đầu thôi, sao con lại đi được cơ chứ? Lẽ nào tình phụ tử của chúng ta hời hợt vậy sao con? Bắp ngô ngọt ngất ngây số 2 mới ra thị trường con còn chưa nếm qua mà! Tốt xấu gì cũng phải ăn đi chứ!"

Bác sĩ thú ý đứng bên cạnh xạm mặt lại.

Hắn ngập ngừng nhắc nhở: "Thật ra... Hamster có thể sống đến hơn hai tuổi mà không bị bệnh hay bị thương, cuối cùng bị hạt dưa nghẹn chết, đã là chút vui trong mất mát rồi."

Rất nhiều bé hamster bởi vì chủ nhân chăm sóc không đủ tỉ mỉ cẩn thận, ngay cả một tuổi cũng không sống nổi, bé hamster này đã hơn hai tuổi‌, nhìn bộ lông tròn trịa mượt mà, vừa nhìn chính là cả đời hưởng phúc, làm hamster, thì đã đủ tư cách xuất bản cuốn sách《 Cuộc đời đẹp nhất của một người con gái hai tuổi rưỡi 》.

Lúc này Saori mở đôi mắt đen láy, bé nhìn con thú hai chân trước mặt, suy yếu chi một tiếng, sau đó vĩnh viễn nhắm mắt lại.

Trương Giác khóc lóc đấm ngực dậm chân: "Saori ơi —— "

Đừng đi mà! Đừng để ông bố tóc đen tiễn đưa chuột lông trà mà!

Đêm đó, trên tài khoản Weibo và Twitter của Trương Giác treo bảng cáo phó, cùng với tấm hình đen trắng của Saori, bởi vì trước đây cậu chỉ đăng những bức hình đẹp của Saori, cho nên những fan hâm mộ theo dõi Weibo, Twitter đều coi cậu là blogger thú cưng, đồng thời cũng rất yêu thích Saori được nuôi rất đáng yêu khả ái.

Vì vậy sau khi cáo phó này được đưa ra, khu bình luận cũng biến thành một biển nước mắt.

Những người biết đây là tài khoản của Trương Giác thì sôi nổi cạn lời, nhưng vẫn có bạn tốt gửi mail cho Trương Giác, an ủi cậu thú cưng rồi sẽ có thêm‌, Trương Giác đừng bi thương quá độ, phải chăm sóc bản thân cho thật tốt, chúng ta sẽ gặp lại nhau trong buổi biểu diễn thương mại.

Ngày tổ chức tang lễ cho Saori, là một ngày nắng đẹp.

Trương Giác mặc tây trang đen, cầm một chiếc ô đen giữa ban ngày, vô cùng có cảm giác nghi thức khi đặt cô con gái vào trong một chiếc hộp nhỏ, sau đó đốt thành ‌tro rồi rải xuống sông.

Tần Tuyết Quân ôm vai Trương Giác, nhìn nước sông nói: "Saori, đến ngôi sao chuột hay sinh sống cho tốt, hy vọng tại thế giới đó con có thể tìm thấy con chuột định mệnh của cuộc đời mình."

Bọn họ đường hoàng ra dáng hoàn thành tang lễ cho con gái, Trương Giác khi về nhà thu dọn đồ đạc thì khó chịu một hồi.

Cậu mua cho Saori nhiều đồ chơi như vậy, còn chuẩn bị cho con bé một chiếc lồng hoàn toàn mới trong mùa giải nghỉ ngơi, kết quả đứa nhỏ này lại bị một hạt dưa tiễn đi, sinh ‌ mệnh sao mà yếu đuối, vận mệnh sao mà vô thường.

Tần Tuyết Quân nghe tiếng nói lẩm bẩm của Trương Giác, cẩn thận từng li từng tí một ‌ dò hỏi: "Vậy mùa giải tiếp theo em còn muốn trượt chủ đề tình yêu không? Hay là em muốn đổi chủ đề sang tình thân?"

Thực ra hắn cũng không phải quá chú ý việc Trương Giác có trượt chủ đề tình yêu hay không, dù cậu có trượt hay không, Tần Tuyết Quân vẫn ở nơi này, danh phận đã định được một nửa rồi‌, chỉ chờ một người thăng chức lên làm Phó bác sĩ, một người giải nghệ, như vậy là chính thức làm đối tượng rồi‌, hắn chỉ là muốn quan tâm đến phương hướng phát triển sự nghiệp của Trương Giác mà thôi, không sai, chính là như vậy.

Trương Giác dùng khăn giấy lau lau khóe mắt, cuối cùng cũng không đắm chìm trong cảm xúc buồn bã nữa‌.

"Vẫn là trượt chủ đề tình yêu, em đã viết xong ca khúc cho bài thi ngắn rồi."

Tần Tuyết Quân: "Chính em viết... À không phải, anh tưởng em trượt tự do chứ?"

Trương Giác: "Tiết mục chính thì thử nhạc cổ điển hay nhạc kịch đi, nhưng vẫn chưa quyết định được ca khúc."

Cậu xấu hổ cười cười: "Bởi vì là ca khúc đặt trong thi đấu chính, cho nên em có ý định viết ca từ tiếng Anh, điều này đối với em mà nói là một sự khiêu chiến, sau hoàn còn phải chế tác bản demo, mời ca sĩ hát, hoặc là chính em tự thực hiện, như vậy sẽ rất tốn thời gian."

Trên mặt Tần Tuyết Quân hiện lên một mạt đỏ ửng, hắn ‌lắp ba lắp bắp ‌trả lời: "Không, không cần vội, chỉ cần em trượt vui vẻ, chủ đề ca khúc nào cũng rất hay, anh sẽ luôn theo dõi em!"

Trương Giác nhìn hắn chăm chú, một lúc sau, cậu nở một nụ cười xấu xa.

"Bây giờ, em chỉ có một việc cần anh giúp."

Tần Tuyết Quân dùng đôi mắt màu xám nghiêm túc nhìn Trương Giác: "Ừm, muốn anh là gì?"

Trương Giác chậm rãi tới gần hắn ‌: "Hiện tại em đang thiếu một chút cảm hứng cho lời bài hát."

"Dùng chính bản thân anh truyền cảm hứng cho em đi, Петя."

Trương Giác không hiểu tiếng Nga, nhưng cách phát âm cái tên Peja này, cậu vĩnh viễn luôn gọi chuẩn nhất.

Dư âm biến mất khi đôi môi bọn họ chạm vào nhau.

Một lúc sau, Tần Tuyết Quân nói: "Chúng ta không phải tạm thời không nói chuyện yêu đương sao?"

Môi chạm môi thế này, có phải không quá tốt không?

Trương Giác: "Chỉ là không cho danh phận mà thôi, không nói những thứ khác không được làm nha."

.

Mùa giải mới kết thúc, Trương Giác vẫn đang trong giai đoạn nghỉ ngơi lấy sức, các vận động viên khác cũng như vậy, việc lựa chọn chủ đề này, nếu như nghiêm trọng thì có thể kéo dài đến tháng 8 tháng 9, nhưng nếu kéo dài quá giới hạn, chắc chắn sẽ không tham gia được giải đấu cấp B.

Tần Tuyết Quân lấy bắp ngô ngọt ngất ngây số 2 ra từ trong lồng hấp, lấy mấy hạt bắp ngô bỏ vào một cái đĩa nhỏ, sau đó đặt cái đĩa này trước tấm hình đặt trên tủ sách.

Trong hình là Saori dễ thương nằm trên tấm vải nỉ đen được chụp trong chuyến du lịch mùa xuân năm ngoái của họ‌, ký ức bây giờ vẫn rõ ràng như cũ, như bé chuột thì không còn nữa.

Tần Tuyết Quân nghĩ, nếu như sau này bọn họ nuôi thú cưng, vẫn nên chọn con có tuổi thọ cao, không thì Trương Giác sẽ khổ sở lắm.

Nhưng mà Saori mới rời đi chưa được bao lâu, Tần Tuyết Quân cũng không đề cập đến việc nuôi thú cưng mới, lúc thường chỉ là nỗ lực làm việc, học tập cho giỏi, sau đó chăm sóc tốt Nhị Hồng và Tam Hồng.

Tam Hồng đẻ trứng còn chuyên cần hơn cả Nhị Hồng, ngang bằng với Nhị Hồng liều mạng trong thời kỳ đỉnh cao, cho nên nhìn ra được sẽ sống tương đối lâu hơn.

Hắn đặt bữa sáng đã nấu xong lên bàn gỗ nhỏ, mang vào phòng ngủ, Trương Giác nghe thấy động tĩnh thì thì nằm nghiêng mở mắt ra, nhếch miệng lên, cậu duỗi tay ra, lười biếng kêu một tiếng.

"Tuyết nhi, giúp em lột một quả trứng."

Tần Tuyết Quân nặn nặn đầu ngón tay.

"Tuyết nhi, em muốn lái xe."

Tuyết nhi ho khan một tiếng: "Anh cũng muốn lái, nhưng không cho danh phận thì không lái được, không chấp nhận việc lên xe trước rồi mua vé sau đâu."

Trương Giác: "Anh nghĩ cái gì đó, em là muốn lái một chiếc xe ô tô thật, anh quên việc em đã báo danh một trường dạy lái xe, vào mùa giải nghỉ ngơi sẽ kết thúc việc tập lái rồi sao? Sắp tới em phải thi rồi, cần phải tập nhiều hơn."

Tần Tuyết Quân mặt không hề cảm xúc: "À, vậy em muốn dùng xe trong nhà tập đúng không? Có thể, nhưng mà anh muốn đi theo."

Xét thấy người này mang phong cách quá tăng động trên sàn thi đấu, ai lại dám để cho cậu tập luyện một mình chứ, vẫn là nên nhìn chằm chằm nhiều hơn.

Trương Giác mất khoảng 20 ngày để dưỡng chân và nguôi ngoai nỗi buồn mất con gái, chờ cậu khôi phục lại như cũ trở lại sân băng, rất nhiều người đều không khỏi ngạc nhiên trước trạng thái của cậu.

Cái người dễ mập nằm trong nhà lâu như vậy, ấy thế mà không bị béo lên sao!

Trương Giác bất đắc dĩ: "Con gái con mới qua đời, căn bản không tâm trạng ăn cơm, hơn nữa bình thường con vẫn ra ngoài bơi lội tản bộ‌, tập thể dục nhịp điệu các kiểu, sao mà béo lên được."

Ông cậu của Saori gõ đầu Trương Giác một phát: "Đừng đứng‌, đầu tiên đi làm bài kiểm tra thân thể, để cậu nhìn xem thể lực của con sa sút đến đâu rồi."

Trương Giác mỗi khi kết thúc lịch hồi phục chấn thương thì sẽ bị suy giảm thể lực nhất định, đồng thời sẽ ném đi một số kỹ thuật và trạng thái thi đấu, đây là việc mà ban huấn luyện cần cân nhắc trước khi xây dựng thực đơn huấn luyện cho cậu.

Lúc này dì Ninh lên tiếng nhắc nhở cậu‌: "Trương Giác, con còn nhớ không? Vào mỗi mùa giải nghỉ ngơi con phải ăn chay một thời gian để giảm cân, trước đó thấy chân phải của con còn chưa hồi phục, dì mới không để ý tới việc này, giờ nên bắt đầu rồi‌."

Trương Giác sảng khoái gật đầu: "Dạ, vậy thì bắt đầu đi."

Sau đó giám đốc Tôn cũng nhắc nhở Trương Giác: "Trương Giác, buổi biểu diễn thương mại năm nay của con được ấn định bắt đầu vào tháng 7 và kỳ nghỉ hè, con có chắc chắn việc để Frans phụ trách vũ đoàn năm nay không?"

Giang Triều Thăng nói với Trương Giác: "Đội trưởng, ngày mai Khương Tú Lăng và Lạc Mật sẽ chính thức gia nhập đội‌, bọn chúng muốn tập nhảy đơn với Thẩm Lưu, còn có ‌ Tái Bành cùng Tái Quỳnh hy vọng sẽ tìm biên đạo tốt hơn để nâng cao chất lượng của tiết mục, con có ý kiến hay nào không..."

Rất nhiều việc hỗn loạn vọt tới người Trương Giác, mà đây chính là cuộc sống hàng ngày của cậu.

Thân là đại sư huynh Trương môn có thể coi là một nửa huấn luyện, một nhất ca có thực lực mạnh mẽ, có vô số giới hạn sức mạnh bước vào cơ thể, cùng với đủ thứ chuyên cần cậu phải làm.

Trương Giác là rất tình nguyện tiếp thu này đó khiêu chiến.

Tháng 5, Frans Miller đến Bắc Kinh, hắn ngồi trên vali đợi Trương Giác, sau đó có người vỗ vỗ vai hắn, lúc quay đầu lại thì giật bắn lên.

Người đến mặc một thân màu đen, mang khẩu trang, bộ trang phục này, không phải minh tinh thì chính là biến thái.

Frans thông qua đôi mắt nhận ra đối phương là Trương Giác, khóe miệng hắn giật giật.

"Tama-chan, sao cậu lại ăn mặc thế này?"

Ở trong nước đã nổi tiếng đến mức phải ăn mặc như thế này khi đến nơi công cộng à?

Trương Giác vô cùng bình tĩnh: "Bệnh viêm đường hô hấp thường gặp khi chuyển mùa, tôi không muốn lây bệnh cho anh, cho nên mới mang khẩu trang."

Frans oai phong lẫm liệt: "Thân thể tôi rất khỏe mạnh, bệnh cúm thông thường đó không đủ để đánh bại tôi đâu."

Cho dù đã giải nghệ nhiều năm, với tư cách đã đừng là nhất ca tài hoa, nền tảng thân thể của hắn vẫn rất tuyệt vời có được không!

Trương Giác, người vừa trải qua một đợt bệnh dịch covid-19, từng phải ở trong nhà chống dịch mấy tháng, thiếu chút nữa trong ký túc xá cạn kiệt lương thực, cho nên rất nhạy cảm với các bệnh về đường hô hấp vô cùng nghiêm túc trả lời: "Có chút bảo vệ vẫn là cần thiết hơn."

Nếu không phải biết bây giờ là năm 2016, phát hiện bản thân mình đã nhiễm bệnh, Trương Giác thiếu chút nữa muốn tìm một nơi để chế tạo axit nucleic.

Hơn nữa, một khi vận động viên sinh bệnh, ngay cả đơn thuốc cũng không thể kê, có không ít người là dứt khoát tự mình gắng gượng chống đỡ, cho nên một khi mắc căn bệnh truyền nhiễm này là phải chú ý bảo vệ bản thân, miễn cho xuất hiện tình huống gieo vạ cho cả đội, Trương Giác mấy ngày nay vào thời gian nghỉ trưa mới đi tập luyện, cố gắng tập luyện khác thời gian với những người khác, vì để nhanh chóng khỏi hẳn, cậu còn không dám tập luyện ở cường độ cao, chỉ có thể cố gắng giữ cho trạng thái thể lực không bị suy giảm mà thôi.

Cậu còn mang theo một chai dung dịch sát khuẩn được Tuyết nhi rót đầy, thỉnh thoảng còn xịt xịt khử trùng ở xung quanh, bị không ít người trong đội phun nát là chuyện bé xé ra to.

Tuy nói Bạch Tiểu Trân cũng từng nói với Trương Giác, mức độ nổi tiếng hiện tại của cậu tương đương với các tuyến đầu tuyến hai, trong giới thể thao là đỉnh lưu chân chính, nhưng điều này cũng không làm cậu xoắn xuýt việc đưa Frans lên xe buýt và tàu điện ngầm.

Trên đường cậu nói chuyện với Frans, về POI năm nay, cậu dự định đưa tiết mục đã được biên đạo tốt vào buổi biểu diễn thương mại.

Trương Giác rất nghiêm túc ‌biểu thị: "Năm ngoái cũng bởi vì tôi ít tham gia chương trình, cho nên có một chút chỗ cho tới kết thúc vẫn chưa được hoàn hảo, lần này tôi dự định sẽ biểu diễn tiết mục mới vào dịp có sự tham gia của nhiều người, điều này cũng coi như là thông qua buổi biểu diễn thương mại mà luyện."

Frans sợ hãi: "Thân ái ơi, cậu như vậy quá cầu kỳ rồi, biên đạo một tiết mục có thể dằn vặt tôi hai tháng, tôi còn phải biên đạo cho sư đệ và sư muội của cậu, lại còn phải bố trí quần vũ POI nữa, hơn nữa cậu trước khi cho ra tiết mục phải tập luyện một trận trước đúng không? Rồi tiết mục phải được biên soạn trước, cậu xác định tôi sẽ làm được chứ?"

Trương Giác: "Tôi sẽ thêm tiền."

Cậu đưa ra một con số.

Phất Lance lập tức ngẩng đầu ưỡn ngực: "Việc này cứ để tôi ôm sô‌, cậu yên tâm, toàn bộ những tiết mục đó tôi sẽ biên thật đẹp mắt."

Đối với một người đã từng nghèo đến mức phải quẹt thẻ tín dụng để mua vé máy bay như Frans mà nói, chỉ cần có ‌tiền, bệnh gan không thành vấn đề.

Trương Giác nghĩ thầm, Frans khi nói câu tiêu chuẩn này thì thật là xinh đẹp, lại còn có ‌ chút hương vị Đông Bắc.

-

Tác giả có lời muốn nói: Tiểu kịch trường

Saori ngồi xổm trên đám mây của ngôi sao chuột, nhìn ngôi nhà trồng hoa ở phía ngôi sao màu xanh xa xa.

Một bé hamster Siberia đi ngang qua, trong ánh mắt hạt đậu tràn ngập sự hiếu kỳ, người mới tới sao ngồi xổm ở đây lâu thế, cô ấy đang làm gì vậy nha?

Saori chít chít trả lời: Em đang nhìn thú hai chân nhà em, thú đó nói rằng sẽ cho em ăn loại hạt dưa ngon nhất trên thế giới.

Đáng tiếc, đến cuối cùng cũng không ăn được, mới cắn có một miếng bắp ngô, cô bé đã nghẹn chết rồi.

Hamster Siberia cảm thán: Hạt dưa với trùng bánh mì cũng không phải thứ tốt, rất nhiều loài chuột đều nghiện, giống như thuốc lá và rượu của thú hai chân á, hay là bạc hà mèo đối với loài mèo.

Saori: Phải không.

Chương 192: Fan

Frans luôn biết rằng Trương Giác vẫn luôn là người rất tài năng, nhưng khi biết người này còn có thể viết nhạc, thậm chí còn có bài hát hot đến mức ngay cả vũ công khiêu vũ trên băng ở nước ngoài cũng sử dụng để trượt trong mùa giải trước, hắn vẫn rất kinh sợ.

Hắn chỉ vào Trương Giác, ngón tay run rẩy: "Cậu, lúc thường cậu bận rộn như vậy, làm sao lại có thời gian thắp sáng kỹ năng việc nhạc‌?"

Trương Giác trong lòng nói rằng kỹ năng này được thắp sáng hồi kiếp trước nha.

Hiện tại cậu bỏ ra rất nhiều công sức cho trượt băng nghệ thuật, kiếp trước thì công sức này tiêu tốn cho phương diện âm nhạc, nhưng sự thật thì không thể nói, cho nên cậu chỉ có thể chắp tay ra sau lưng, làm bộ ra cao thâm khó lường.

Trương Giác dùng giọng điệu tựa như khiêm tốn trả lời: "Tôi cũng không phải là giỏi lắm trong việc viết nhạc, chỉ là sáng tác một chút khi có cảm hứng thôi."

Frans đầy vẻ bội phục: "Ca khúc của cậu có chất lượng rất tốt."

Là một bản tình ca tiếng Anh, bất kể là ca từ hay giai điệu đều rất hay, giọng hát ca sĩ trong trẻo mà giàu từ tính, ngón giọng đặc sắc, tình cảm chân thành.

Thật không hổ là đơn nam trượt băng nghệ thuật, người có biểu cảm nhất trong thời gian hoạt động, tế bào nghệ thuật này không phải ai cũng có.

Trương Giác: Đó là chỗ tốt của việc sống thêm một đời.

Sau đó cậu bắt đầu đuổi người: "Cầm ca khúc cẩn thận rồi đi làm việc đi, tôi còn phải bắt đầu luyện khiêu vũ, anh ở đây tôi không thể cởi quần áo."

Trương Giác lúc luyện khiêu vũ đều không mặc quần áo, nếu nư Frans ở đây, cho dù cậu có mặc một chiếc áo ba lỗ, Frans cũng sẽ che mắt lại, một dáng vẻ trông rất kích động.

Cậu cũng phải phục đối phương luôn mà.

Phất Lance ho khan một tiếng, ánh mắt dừng trên ngực và vai Trương Giác ngực trong hai giây, bật ngón cái lên: "Cơ ngực và vai rất tuyệt nha, nhưng mà tôi thích dáng người của cậu lúc đang trong mùa giải hơn, lúc cậu không giảm cân thì cơ bắp càng no đủ hơn đó, thoạt nhìn còn có chút tam giác ngược nha."

Hắn nói xong lời này, e thẹn chạy đi.

Trương Giác: ...

Cậu mở nhạc trên điện thoại ra, theo nhịp điệu thực hiện một số động tác khởi động cơ bản trong bài nhảy, đang nhảy hăng, bên ngoài phòng khiêu vũ vang lên tiếng nói chuyện.

Đổng Tiểu ‌Long dừng bước, quay đầu khẽ mỉm cười với Tái Bành Tái Quỳnh: "Mặc dù chưa hẹn gặp nữ sĩ Mia với các em, huấn luyện viên Trương bên kia cũng không thể ra tay cho các em vào lớp biểu diễn, nhưng mà trong đội chúng ta cũng có những bậc thầy biểu diễn khác, từ bây giờ mỗi 2 giờ chiều, các em đến phòng khiêu vũ để gặp cậu ấy, cậu ấy sẽ tiện tay hướng dẫn các em trong quá trình khiêu vũ."

"Cậu ấy nói, nếu như các em biểu hiện tốt, có thể sẽ cân nhắc biên đạo cho một nhịp điệu của các em."

Nhịp điệu khiêu vũ trên băng tương đương với bài thi ngắn trượt băng đôi và trượt băng đơn, thời lượng cũng tương tự.

Tái Quỳnh tò mò hỏi: "Cậu ấy là ai?"

Ngoài huấn luyện viên Trương và nữ sĩ Mia trong đội tuyển quốc gia, còn có đại lão nào am hiểu việc biểu diễn, còn có thể biên đạo nữa chứ?

Đổng Tiểu Long đẩy cửa ra: "Vào đi."

Anh em nhà họ Tái đi vào, nhìn thấy một bóng người vừa quen vừa lạ đang đứng trên sàn nhà bằng gỗ, ngẩng đầu uống ngụm nước, quay đầu lại ngoắc ngoắc tay với họ.

"Đến đây? Tôi nghe giám đốc Tôn nói rồi, sau này các cậu sẽ cũng tôi học lớp khiêu vũ, đến đây đi."

Tái Bành há to miệng: "Đội, đội trưởng?"

Thời khắc này, hiếm khi hai anh em nhà họ Tái đạt thành nhất trí trong tư tưởng —— cảm ơn những nhà lãnh đạo của đội tuyển quốc gia, vốn dĩ bọn họ cho rằng được một trong hai vị đại lão là huấn luyện viên Trương hay nữ sĩ Mia hướng dẫn một chút là tốt rồi, kết quả cấp trên lại sắp xếp cho bọn họ một vị cự lão cấp độ sử thi luôn!

Đương nhiên Trương Giác là một biên đạo nha! Tiết mục kinh điển《 Cây sinh mệnh 》sáng lập và duy trì kỷ lục trượt tự do, bài thi ngắn《 Moulin Rouge 》theo phong cách tango như sách giáo khoa đều là do người này biên nha!

Trương Giác chậm rãi xoay người, bởi vì trong phòng còn có một cô gái, nên cậu cũng khoác vào một chiếc áo màu đen.

"Tôi biên đạo cũng không dễ xử lý, nếu như trình độ của các cậu không được, tôi cũng sẽ không lãng phí tinh lực trên người các cậu, còn sững sờ cái gì? Mang giày nhảy vào đi, bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu lên lớp."

Chỉ là thêm hai người nữa cùng tập khiêu vũ, Trương Giác cũng không cảm thấy việc này quấy rầy việc tập luyện của mình, nếu như hai đứa nhỏ này thực sự có thể rèn luyện được kỹ năng biểu diễn bằng cách tập khiêu vũ với cậu‌, cải thiện hơn nữa thứ hạng của môn khiêu vũ trên băng trên đấu trường quốc tế, vậy thì Trương Giác cũng sẽ rất vui.

Tuần biểu diễn POI năm ngoái diễn ra vô cùng thuận lợi, trực tiếp mang lại khoản thu nhập tám con số cho Trương Giác, đồng thời cũng khiến các nhà lãnh đạo tài trợ, cũng như các vận động viên tham gia biểu diễn thương mại khác hết sức hài lòng.

Cho nên đến năm nay‌, số lượng người tham gia buổi biểu diễn thương mại còn tăng hơn nữa, bàn luận về đội hình biểu diễn, có thể sáng ngang với bốn nội dung biểu diễn trượt băng nghệ thuật vào cuối Thế vận hội mùa đông Sochi, không quan tâm đến còn hoạt động hay đã giải nghệ, mọi người đều có huy chương của giải đấu cấp A.

Điều duy nhất mà Trương Giác tiếc nuối chính là Vasily ‌đã thay các khớp nối bằng kim loại, hiện tại hắn chỉ có thể nhảy tối đa là 3T, nhưng những nơi mài mòn trên người hắn không chỉ là những khớp kim loại, mắt cá chân, xương hông cũng không khỏe mạnh, nếu như muốn duy trì khả năng đi lại bằng chân cho đến năm 60, 70 tuổi, đề nghị của bác sĩ tốt nhất là không nên lên sân băng, bơi lội và đi bộ là phương tiện tập thể dục chính là tốt rồi.

Vì vậy Vasily ‌không nhận lời mời biểu diễn thương mại của Trương Giác, chỉ là khi Ilya, Serena, Katerina đến đây, hắn đã nhờ bọn họ tặng cho Trương Giác một hộp sô cô la nhân rượu làm quà.

Serena nói với Trương Giác: "Vốn dĩ anh ấy muốn ăn cái này, anh ấy rất là thích sô cô la, nhưng mà gần đây hắn đang tăng cân, Boris nói rằng anh ấy nên kiểm soát hình thể của mình, tội nghiệp Vassenka."

Trương Giác đối với việc này thật tràn ngập cảm xúc: "Tớ hiểu mà, giảm cân luôn là điều thống khổ nhất."

Thân là một người dễ mập, Trương Giác thực sự cũng thầm lo lắng về việc liệu mình có trở thành kiểu người size xxxxxl sau khi giải nghệ hay không, nếu như là cẩu độc thân thì thôi đi, nhưng giờ đây cậu đã mang Tuyết nhi tiến vào vòng hậu viện rồi, lỡ đâu mập lên, nói không chừng sẽ bị ghét bỏ luôn ó.

Ilya nói với Trương Giác: "Vassenka gần đây đang bận rộn theo dõi gắt gao tiểu sư muội Raisa của tụi tớ, con bé mới 11 tuổi, nhưng thiên phú nhảy thì vô cùng xuất chúng, sức mạnh thì siêu nhân, bây giờ đã có thể ổn định nhảy 3lz+3T rồi, nhưng đáng tiếc cú nhảy 3F lại dùng lưỡi dao không đúng, hẳn là bị sai lệch khi huấn luyện viên khai sáng đặt nền móng, Boris nói rằng trước khi con bé tiến vào tổ thiếu niên, sẽ đem cái cách dùng lưỡi dao đó sửa lại."

Trương Giác tò mò hỏi: "Con bé có thể kết nối 3lo không?"

Ilya: "Có thể, nhưng mà chưa đủ ổn định, hơn nữa con bé cũng không giỏi cú nhảy lưỡi dao, trình độ giống như 2A, có lẽ khó mà lên được 3A, tay chân cũng có hơi cứng, biểu cảm cũng chưa đủ tốt, điều này khiến cho Vassenka phải phát sầu."

11 tuổi mà đã có trình độ nhảy như thế này đã là rất nghịch thiên, chỉ cần trượt và xoay tròn không cần quá kém, kéo đến tổ thành niên thì sức chiến đấu này cũng đủ đô rồi.

Ilya cảm thán: "Thiên phú của con bé thật sự rất tốt, nhưng khuyết điểm cũng không ít, hiện tại nhiều tuyển thủ mới ở nội dung đơn nữ đang bận rộn tập luyện những cú nhảy khó hơn trước khi xuất hiện rào cản dậy thì, nền tảng không đủ vững chắc, khuyết điểm thì đủ loại, thầy Boris đã phàn nàn rất lâu luôn rồi."

Trương Giác trò chuyện với hắn: "Dù sao thì khoảng thời gian nở rộ của đơn nữ cũng ngắn ngủi, cậu nhìn Keiko đi, cả sư muội San San của tới, có người nào không tạo ra thành tích khi mới thăng lên tổ đâu? Thời kỳ huy hoàng nhất của họ chính là lúc đó, ông cậu tớ không phải mới nhận ba học trò nữ mới sao? Phụ huynh của bọn nhỏ cũng không ngừng việc để con cái thực hiện những cú nhảy khó, mỗi đứa đều ít nhất thực hiện được bốn kiểu nhảy ba vòng, nhưng sai sót về kỹ thuật thì quá nhiều, huấn luyện viên Lộc chỉ dạy cho bọn nhỏ căn bản thôi mà đã tốn rất nhiều sức lực rồi."

Huấn luyện viên Lộc cũng không phải là dễ dàng, từ khi trở về Trương môn, lão gia tử cũng chưa từng bị mập lên lại, bởi vì khi ông mập lên quá giống huấn luyện viên Anzai trong bộ truyện tranh《 Slam Dunk 》, cho nên thỉnh thoảng Trương Giác lại hoài niệm cái dáng vẻ mập lên của ông.

Trương Giác hoàn toàn không nghĩ tới cách dạy học của huấn luyện viên Lộc lại còn táo bạo hơn lúc dạy bé mũm mĩm Trương Tiểu Ngọc, một ngày ít nhất phải rống to ba lần, đuổi theo đứa nhỏ nghịch ngợm phải nói đã trở thành thói quen cơm bữa.

Kỹ thuật của các sư muội có khuyết thiếu như thế nào đi chăng nữa thì cũng không khiến người ta bận tâm giống như Trương Giác, đây cũng là điều mà các huấn luyện viên đã từng huấn luyện Trương Giác lại cảm thấy thoải mái hơn khi họ được dạy những đứa nhỏ khác.

Dù sao thì những người ở đây đã va chạm với Trương Giác quá đủ rồi, những bạn nhỏ khác cho dù nghịch tới đâu, hoàn toàn không bằng một góc của Trương Giác.

Học trò của Trương môn nhiều hơn, đương không phải phụ huynh của ai cũng dễ nói chuyện như phụ huynh của Mẫn San, Sát Hãn Bất Hoa, chẳng hạn như cha mẹ của Tần Manh đều vô cùng hy vọng con gái có thể trượt ra thành tích sớm một chút, có nhiều tài nguyên hơn, hy vọng cô bé có thể cùng với sư huynh lộ mặt bên ngoài nhiều hơn, tham gia các buổi biểu diễn thương mại để tích lũy fan và sự nổi tiếng, điều này rất là làm khó người ta, hiện tại POI hiếm khi mời vận động viên tuyến đầu trở xuống, tổ thành niên hay tổ thiếu niên đều là như vậy.

Cũng may ‌đội tuyển quốc gia có hệ thống quản lý riêng, trong đội có một quy định mới được đưa ra hồi năm ngoái, đó chính là trẻ em dưới tuổi thiếu niên trở xuống không được phép tham gia các hoạt động thương mại.

Điều này nhằm tránh cho trẻ em bị mê hoặc bởi thế giới muôn màu bên ngoài sớm ở độ tuổi mà lẽ ra các em cần được học những điều cơ bản, sau đó lại không để mắt đến việc huấn luyện, mà quy định này chẳng hề nghiêm ngặt, chỉ giới hạn độ tuổi hoạt động thương mại đối với tổ thiếu niên, cũng không quản được các vận động viên nhí ngoài đội tuyển quốc gia.

Hơn nữa các vận động viên nhí vẫn sống trong ký túc xá‌, những chỗ để các phụ huynh can thiệp cũng không nhiều, đốc thúc học tập, sum họp với con cái và thỉnh thoảng đưa chúng đi chơi thì còn có thể, nhưng muốn làm nhiều hơn thì không đủ thời gian.

Sau khi trải qua một phen thảo luận, lần ra trận POI lần này vẫn là quần vũ, nhưng tiết mục đầu tiên là để cho Mẫn San ra trận, tiếp đó là màn trình diễn giải nghệ của đơn nữ hạng hai Lục Hiểu Dung, đến lúc đó cô và bạn trai của mình là Phàn Chiếu Anh cùng nhau diễn xuất, rồi Trương Giác ra trận.

Để phối hợp với phong cách tiết mục mùa giải mới, Trương Giác cũng đã phải thay đổi kiểu tóc của mình.

Ban đầu tóc cậu có hơi dài, lần này cậu giữ lại tóc ở hai bên má, cắt ngắn phía sau, thường thì cậu sẽ chải ngược tóc mai sau đó buộc thành chùm, ngoài ra cậu còn đeo những chiếc khuyên tai obsidian mà mình yêu thích.

Nếu không phải với gương mặt con nít này mà để râu quai nón thì sẽ quá quái dị, thậm chí cậu còn muốn để lại một ít râu để tăng thêm sức hấp dẫn đàn ông trưởng thành của mình.

Vốn dĩ người này đã có ngoại hình đẹp, nhưng sau một hồi tạo hình các kiểu, khi mà văn phòng xóa đói giảm nghèo đến tìm Trương Giác đại ngôn ngọt ngất ngây số 2, cũng cầm lòng không đậu mà khen cậu.

"Nhóc con này càng ngày càng đẹp trai nha."

Chờ nhóm người cuối cùng tham gia buổi biểu diễn thương mại đến, cũng chính là tuyển thủ Arthur Cohen của Mỹ đến Bắc Kinh, khi ngồi trong nhà hàng của khách sạn uống nước trái cây để giải tỏa sự lệch múi giờ, trong tivi vừa hay cũng chiếu quảng cáo mà Trương Giác mới quay.

Chỉ thấy anh chàng nhất ca trượt băng nghệ thuật đẹp trai Trương Giác mặc quần yếm và áo ngắn tay thể thao màu nắng giản dị, trên cổ quấn khăn trắng và đầu đội mũ rơm, cúi đầu ngửi mùi ngô vàng trên lõi ngô, sau đó cúi đầu cạp cạp mấy miếng lớn, hai má phồng lên, giống như một bé hamster rất chi là mãn nguyện.

Đây là một quảng cáo chỉ cần nhìn bằng mắt thường, là có thể khẳng định bắp ngô này vừa thơm lại vừa ngọt.

Arthur Cohen sửng sốt một hồi lâu, nhéo má anh bạn ngồi bên cạnh mình.

"Này, anh có biết ngô này mua ở đâu không?"

Kelsen cũng là tuyển thủ đơn nam Bắc Mỹ bụm mặt, mặt đen phun nát: "Nhóc tỉnh táo chút đi, Arthur, quảng cáo đã nói loại ngô này có hàm lượng đường rất cao, cho dù nhóc là một fan hâm mộ của Trương, nhưng trong thời kỳ giảm cân, nhóc cũng không thể ăn được đâu."

Cùng lúc đó, Chiba Takeshi cũng được mời tới nơi này‌, khi mới bước vào sảnh khách sạn, hắn đang do dự giữa việc đi cùng với sư huynh Hayato Terakami đến tìm Trương Giác để chụp ảnh chung ký tên chào hỏi, hay là đến khiêu khích Sát Hãn Bất Hoa đang mua nước tại quầy bán đồ ăn vặt của khách sạn.

Hai cái hắn đều muốn.

Lúc này, Sát Hãn Bất Hoa quay đầu lại nhìn thấy hắn, Tiểu Bạch Ngưu cười toe toét, lộ ra hàm răng trắng bóng, thân mật gật đầu một cái với họ.

Chiba Takeshi lập tức quyết định, chạy tới chỗ đó, chỉ vào Sát Hãn Bất Hoa.

"Sát Hãn Bất Hoa kun, mùa giải sau tôi được thăng lên tổ rồi, cậu chờ xem, tôi đã chuẩn bị xong tiết mục mới, sau đó nhất định sẽ đánh bại cậu!"

Trương Giác tay đút túi quần đi tới, vừa vặn thấy cảnh này, cậu wow một tiếng, quay đầu nói với Hayato và Keiko: "Tuổi trẻ thật tốt nha, có thể bộc lộ tinh thần dám nghĩ dám làm của mình một cách như vậy, tớ chẳng được như vậy, qua chu kỳ Sochi rồi, hình như tớ không đuổi theo bước chân của ai nữa."

Hayato Terakami dùng mắt cá chết‌, đúng đấy đúng đấy, hiện tại đều là những người khác đuổi theo bước chân của cậu thôi.

Lúc nói chuyện, Hayato Terakami và Keiko luôn không tự chủ được mà hướng mắt lên người‌ Trương Giác.

Cái tên này ngày hôm nay mặc một thân màu đen là áo thun và quần lửng, chân mang giày sandal, là trang phục đặc trưng của mùa hè, thế nhưng cũng quá ốm rồi đi?

Có phải cậu ấy đang giảm cân không? Nhưng nếu giảm cân thành ra như vậy, chắc chắn cơ bắp sẽ mất đi một chút? Là một đơn nam sức mạnh, Trương Giác giữ hình thể như thế còn có thể nhảy được bốn vòng không?

Sau đó bọn họ bị bao vây.

Đừng hiểu lầm, không phải là fan ùa vào khách sạn, mà lại tại buổi biểu diễn thương mại lần này, nhà vô địch vòng chung kết tổ thiếu niên và giải thiếu niên thế giới đều được mời hết.

Tất cả bọn họ đều là fan của Trương Giác, sau khi thần tượng xuất hiện, một đám trẻ em đã vọt tới chỗ cậu.

Keiko trưng khuôn mặt đầy nghi hoặc: "Nhân duyên con trai của cậu ta tốt đến như vậy sao?"

Mà ‌Trương Giác nhìn xung quanh, phát hiện đám nhóc này là những đứa trẻ bị cậu trêu chọc khi cậu đi du lịch lúc bị thương.

"Trương, em đã bắt đầu tập bài nhảy liên tục 33 nâng cao thứ hai rồi!"

"Tama-chan, gần đây em có nuôi một con thỏ, anh có muốn xem hình của nó không?"

"Trương ơi, em luyện được 3A rồi nha."

Những đứa nhỏ vây quanh Trương Giác, trong đó có đứa nhỏ thấp nhất giơ tay lên, muốn anh trai cá sấu nhỏ ôm cô bé chụp ảnh chung, những đứa nhỏ cao dưới 1 mét 5 đều rất kích động, đều nói muốn ôm ôm.

Bọn họ cũng không sợ Trương Giác không còn sức lực, dù sao thì cá sấu nhỏ cũng là người từng nâng Vasily, Ilya hay Hayato Terakami lên rồi, ôm đứa nhỏ tuyệt đối không thành vấn đề nha!

Trương Giác cứ như vậy mà bị nhấn chìm trong các nhà vô địch thế giới tương lai.

-

Tác giả có lời muốn nói: Khi cá sấu nhỏ du lịch khắp nơi ha ha ha

Chương 193: Trình tự thi đấu

Trương Giác mỗi mùa giải đều thay đổi phong cách mới, cho nên trước mỗi tiết mục mà cậu mang tới, mọi người không biết cậu sẽ đem tới điều bất ngờ nào, cũng bởi vậy, khi cậu bày ra bài thi ngắn mùa giải mới trong buổi biểu diễn thương mại, có không ít người đã rất ngạc nhiên.

Ca khúc được chọn cho bài thi ngắn năm nay chỉ nghe thôi là mang đến cho người ta một cảm giác nhạc phim tình cảm tuổi thanh xuân, nhưng trên thực tế, trước ngày hôm nay, ngoại trừ những nhân viên thu âm chuyên nghiệp trong công ty Phượng Minh cùng với Frans và đội tuyển quốc gia thì chưa có ai nghe qua ca khúc này.

Bản tình ca mang tên《 Anh mang cho em cuộc sống mới 》có giai điệu vui tươi, thời lượng chỉ có 2 phút rưỡi, ca từ cũng không phức tạp, nhưng cảm giác tiết tấu rất mạnh, mà Trương Giác chỉ mang một bộ đồ áo thun quần bò đơn giản lên sân băng, đầu đội mũ, mang vòng tay, từ kiểu tóc đến thần thái đều mang đầy hơi thể thanh xuân.

Trương Giác vẫn còn là một chàng trai trẻ, vì vậy ngay khi cậu diễn dịch các ca khúc về chủ đề tình yêu, cũng lộ ra mười phần thẳng thắn sức sống.

Tần Tuyết Quân xem mà khóe miệng cong lên.

Trong lòng Tuyết nhi thật ngọt.

Tuy nhiên độ khó khi nhảy mà Trương Giác bày ra trong tiết mục này không cao, cậu chỉ nhảy 3F, 3A, 4S+3T, đây là bố trí mà cậu đã sử dụng trong mùa giải đầu tiên của tổ thành niên.

Ilya ôm ngực, bình luận: "Việc sụt ký tại mùa giải nghỉ ngơi đã ảnh hưởng rất nhiều đến khả năng của cậu ấy, hơn nữa 3F và 3A thế nhưng lại quá số vòng, thiếu chút nữa là ngã rồi, đã bao nhiêu năm rồi cậu ấy không mắc sai lầm ở những cú nhảy ba vòng này chứ? Ngay cả 4S cũng không ổn định."

Quả nhiên loại hình đơn nam sức mạnh thiếu cơ bắp vẫn là không được sao, hay là nói, đây là do phương pháp nhảy độc nhất của Trương Giác gây ra?

Kỹ năng của vận động viên trượt băng nghệ thuật cũng được chia thành nhiều loại khác nhau, chẳng hạn như hệ Nhật, hệ Nga, hệ Âu, hệ Bắc Mỹ, cũng chẳng hạn như hệ Trung của Trương Giác, chỉ có điều trước Trương Giác, hệ Trung chưa từng xuất hiện vận động viên lợi hại như vậy, cho nên nghiên cứu của mọi người đối với kỹ thuật của bọn họ cũng không sâu, bốn hệ khác ở trên xem thường lẫn nhau, lén lút nghiên cứu lẫn nhau là chuyện thường tình‌.

So với chu kỳ Vancouver, kỹ thuật trượt băng nghệ thuật hệ Trung đã trải qua nhiều lần thay đổi, trong đó là phương pháp nhảy bốn vòng, Trương Giác đã đưa ra hai phương pháp tốc độ xoay và sức mạnh, bọn họ còn có kỹ thuật bước đệm tiếp băng đặc biệt và kỹ thuật nhấc tay.

Trương Giác là người tiên phong có sự thay đổi kỹ thuật này, là người vượt sông tìm đá, sau cậu, là một chiếc cầu nối mà các huấn luyện viên dùng đá xây nên nền tảng dành cho cậu.

Nhưng khi khám phá những kỹ thuật này, Trương Giác cũng phải đối mặt với nhiều chấn thương hơn, cậu bị thương có bụng khi tập 4lo, cậu bị thương ở chân mấy lần khi tập 4lz, nếu không phải phương pháp nhảy F của Trương Giác quái dị, sợ rằng không một vận động viên hệ Trung nào tập hợp đủ năm kiểu nhảy bốn vòng mà một mình có thể bước đi trên con đường bằng phẳng.

Trương Giác không bị té trong màn trình diễn, nhưng cú nhảy không hoàn hảo của cậu khiến mọi người bất giác đặt cậu hỏi về quyết định của ban huấn luyện khi để cậu giảm cân tron mùa giải nghỉ ngơi.

Dù sao, rất nhiều người hâm mộ khi thần tượng xảy ra chuyện đều sẽ không đặt vấn đề lên người hắn, mà là nghi vấn những người bên cạnh hắn, hầu hết bọn họ đều không hiểu chân tướng của sự thật, cũng không có hứng thú tìm hiểu kiến thức chuyên môn, chỉ là muốn tìm một chỗ trút bỏ bất mãn của mình, không nỡ nhắm nòng súng vào người mà mình yêu thích.

Loại phương thức phát tiết này thực ra rất ấu trĩ, cũng khiến cho Trương Giác cảm thấy bất lực khi đang lướt điện thoại.

Sở dĩ cậu nhảy 3F quá số vòng, là vì cậu đang khai phá chiêu mới nha.

Mặc dù chất lượng của cú nhảy trong buổi biểu diễn chính thức không tốt, nhưng những người hâm mộ trượt băng nghiêm túc sẽ không có bất kỳ ý kiến về thành tích của vận động viên trong mùa giải nghỉ ngơi, huống hồ Trương Giác lại là một kiểu tuyển thủ huyền thoại, người mà té lăn quay trong lúc tập với nhạc vậy mà lại all clean trên đấu trường các giải đấu, cho nên hiện tại cho dù cậu bị ngã, người hâm mộ trượt băng sẽ chỉ cảm thấy đau lòng cho cậu mà sẽ không sợ thực lực của cậu bị suy giảm.

Khi cậu rời sân, ông cậu mặc một chiếc áo sơ mi đen mỏng nhắc nhở cậu: "Năng lực khống chế số vòng của con bị giảm sút rồi, đến lúc về cậu phải điều chỉnh lại thực đơn huấn luyện cho con."

Trương Giác lau vệt mồ hôi: "Con biết, hồi trước khi con luyện 4S, lực khống chế 3S cũng bị rối loạn một trận, chờ sau khi kết thúc việc tăng cơn, lực khống chế cần phải sẽ trở lại, đúng rồi, cậu, cậu mở nút ra đi."

Trương Tuấn Bảo: "Hả? Cậu gài nút rất tốt rồi mà?"

Trương Giác tiến lên cởi hai cái nút áo trên cùng của hắn: "Được rồi, cứ như vậy mà vào trận đi."

Ông cậu nhìn như 27 tuổi nhưng thực chất đã 37 tuổi bị thằng cháu mình mặt không cảm xúc đẩy lên sân băng, hắn mặc áo sơ mi ngắn tay màu đen và quần tây đen, mang một chiếc bao tay đen, trên eo cột một dây đeo màu đen, không một đồ trang sức nào cả, nhưng lại tôn lên hình thể đẹp đẽ một cách nhuần nhuyễn.

Bởi vì độ nổi tiếng cao, nên cho tới nay, những lời mời biểu diễn thương mại ngoài mùa giải của Trương Tuấn Bảo không ít, nhưng hắn còn nhận lời mời biểu diễn thương mại ít hơn Trương Giác, đặc biệt là sau khi nhận việc ở đội tuyển quốc gia, công việc chính của hắn vẫn luôn là huấn luyện bọn nhỏ, trước mắt vì Trương Giác là nhân vật chính của POI nên mới có thể mời hắn xuất hiện trong vai trò khách mời.

Tiết mục của hắn là do Trương Giác biên, thân là một cựu idol, Trương Giác ở những phương diện khác không cần hiểu quá nhiều, chỉ cần biết rõ cách làm những nổi bật những ưu điểm của ông cậu mình thôi.

Cho nên sau khi Trương Tuấn Bảo vào trận, những tiếng thét chói tai bên ngoài không ngừng vang lên, hàng ghế khán giả trở thành một biển cuồng hoan thân thể.

Thân là tổng đạo diễn POI, Frans cũng cùng rít gào, hai tay che mặt.

Mặc dù cá sấu nhỏ rất đẹp, ấy nhưng mà, ấy nhưng mà sức hấp dẫn của người đàn ông trưởng thành này chỉ đơn giản là quá lớn rồi.

Ilya cũng há to miệng: "Không hổ là huấn luyện viên handsome baby, thầy ấy ở trên băng thật là khí phách nha!"

Luôn cảm thấy nếu như huấn luyện viên trưởng của Nga, Boris đã giảm béo, biến khuôn mặt mình thành mặt con nít, lại trẻ hơn 40 tuổi, lúc lên sân băng chính là có khí chất như vậy.

Katerina và Serena vô thức làm theo suy nghĩ của Ilya, không hẹn mà cùng rùng mình một cái.

Boris khi còn trẻ quả thật đúng là một vị tiên nam, thế nhưng giờ ông đã 70 rồi, đã sớm tàn phế rồi nha.

Dù sao cái giá phải trả cho việc huấn luyện những con gấu Slav là rất lớn, từ khi Boris lui khỏi vị trí hạng hai, Vasily tiếp nhận vị trí huấn luyện viên trưởng của sân băng Ubilene, đường chân tóc của hắn cũng đang lùi lại với tốc độ 1 cm mỗi năm.

Cuối buổi biểu diễn trên băng là một nhóm vận động viên tập trung lại so tài nhảy, Trương Giác cũng không ngoại lệ, trong đó có tiểu đơn nữ tổ thiếu niên Monica chạy đến trước mặt cậu, mời cậu cùng nhau nhảy 3lz+3lo, xem thử ai có thể nhảy 3lo nhiều hơn.

Trương Giác vui vẻ gật đầu, cùng cô gái nhỏ trượt đến sân băng, cuối cùng Monica thực hiện được năm lần 3lo thì té lộn mèo một cái, mà Trương Giác thì một hơi làm sáu cái.

Thực ra sau khi giảm cân, cậu muốn thực hiện 3lo nhiều lần trong cú nhảy liên tục dễ dàng hơn, đợi đến khi mùa giải bắt đầu, cậu sẽ lấy lại được câng nặng 69 kg, lúc đó khi thực hiện cú nhảy lo thì cơ bụng sẽ trở nên rất nặng nề, thế nhưng đến lúc đó, khả năng kiểm soát thân thể của cậu sẽ ngày càng tốt hơn.

Trượt băng nghệ thuật là một môn thể thao vô cùng phức tạp, có đôi khi một chút biến hóa về trọng tâm cũng có thể cho phép các vận động viên thích nghi trong một thời gian dài, cũng may Trương Giác đối với điều này đã vô cùng quen thuộc.

Mùa giải nghỉ ngơi năm nay, Trương Giác không bị chấn thương cũng không ốm đau gì, việc học của cậu kết thúc với việc trong bắp ngô ngọt ngất ngây số 2, cũng bước vào một giai đoạn nhàn rỗi, cho nên cậu dứt khoát đi lưu diễn sáu trận, không chỉ ở Bắc Kinh, Thượng Hải và Quảng Châu, cậu còn đến Sơn Thành, Đàm Châu, Bằng Thành.

Các buổi biểu diễn thương mại đã mang lại cho cậu thu nhập tám con số, nhưng so với năm ngoái lại vọt lên tăng gấp đôi, Trương Giác đem số tiền này chia làm ba phần, lần lượt quyên góp chúng cho trường trung học nữ miễn phí đầu tiên trong cả nước, quỹ cứu trợ trẻ em ung thư và các dự án bảo vệ môi trường đại dương.

Khi biết quyết định của cậu, Bạch Tiểu Trân đã bị cậu làm cho giật cả mình: "Trương, Trương Giác, cậu có chắc chắn quyên góp một số tiền lớn như vậy không?"

Trương Giác mở ra tay: "Em cúng hết rồi, chỉ là thông báo cho anh mà thôi."

Bạch Tiểu Trân trầm mặc hồi lâu, bật ngón cái lên với Trương Giác: "Về vấn đề trâu bò cậu là nhất rồi, thôi, dù sao thì cậu cũng còn trẻ, còn có thể kiếm tiến, không phải là mấy chục triệu thôi sao, đây là tiền của cậu chứ không phải tiền của anh, tùy ý cậu..."

Người đại diện lẩm bẩm lầm bầm, hoảng hoảng hốt hốt đung đưa thân thể chuẩn bị rời khỏi phòng, Trương Giác nhìn ra muốn cười, thực ra, năm nay là năm 2017 rồi, Bitcoin vừa lúc vừa lúc đã đạt đến đợt đỉnh cao đầu tiên trong năm nay, Trương Giác cũng không ngờ rằng sau khi mình trở thành vận động viên trượt băng nghệ thuật hàng đầu lại có thể kiếm được nhiều tiền như vậy, cho nên dứt khoát giữ lại số tiền đó không bán nữa, chuẩn bị chờ đến cuối năm 2020 rồi bán chúng, cho nên căn bản cậu không thiếu tiền chút nào nha.

Trương Có Tiền, có tiền mà!

Mà Bạch Tiểu Trân đi được nửa đường thì vội vàng trở lại.

"Thiếu chút nữa bị cậu dẫn hồn đi đi, anh tới tìm cậu có chuyện!"

Trương Giác nghi hoặc: "Chuyện gì thế?"

Trong bài diễn giải khoa tay múa chân của Bạch Tiểu Trân, lúc này Trương Giác mới nhớ đến một chuyện, đó chính là Thế vận hội Mùa đông tiếp theo sẽ được tổ chức tại Bắc Kinh, Trương Gia Khẩu, cho nên tại buổi lễ bế mạc của Thế vận hội Mùa đông Pyeongchang, nước chủ nhà của Thế vận hội mùa đông tiếp theo sẽ cử người làm nghi thức chào cờ kéo dài 8 phút.

Hiện tại đạo diễn của nghi thức này đã tìm ra rồi, người nọ cũng đã bắt đầu chuẩn bị, nhưng thời điểm đó vẫn phải đưa một người có thể hát và nhảy trên băng để khuấy động, vì vậy để chọn người này và quảng bá bộ môn trượt băng nghệ thuật, vị đạo diễn này muốn làm một chương trình tạp kỹ.

Đầy mặt Trương Giác là dấu chấm hỏi: "Tống nghệ trên băng? Chương trình này là mô phỏngIce Age Kids 》của Nga sao? Nhân tài dự trữ của chúng ta không đủ mà?"

《 Ice Age Kids 》của Nga là một chương trình tập hợp những đứa nhỏ trượt băng nghệ thuật chưa đủ tuổi vào tổ thiếu niên lại, cùng với người hướng dẫn bố trí tiết mục rồi so đấu, bởi vì đội ngũ nhân tài dự trữ của Nga rất đáng sợ, độ nổi tiếng của môn trượt băng trong nước cũng cao, cho nên chương trình này đã bùng nổ, ngay cả cô gái nhỏ Rasia nhà Vasily cũng đi, trải qua các buổi thử giọng, bình chọn và chung kết thì giành giải quán quân đơn nữ.

Tuy nhiên đội ngũ nhân tài dự trữ của Trung Quốc lại rất đơn bạc khiến người nhói đau, lúc trước ông cậu còn bị cấp trên thúc giục nhận học trò mới, dẫn đến tình huống ông cậu không thể không đáp ứng việc đến sân vận động để xem tình hình khi giải đấu câu lạc bộ bắt đầu.

Trương Tuấn Bảo cũng hy vọng sẽ góp phần nâng cao đội ngũ nhân tài trượt băng nghệ thuật của Trung Quốc, nhưng hắn không tìm ra được tài liệu tốt thì có ích gì chứ?

Cái này cũng giống như rút thẻ vậy, hai tấm thẻ SSR của Sát Hãn Bất Hoa và Tưởng Nhất Hồng đều là nhờ số trời run rủi mà trúng ngay tay hắn! Hơn nữa dữ liệu của hai người bọn họ đặt trong một đám SSR quốc tế thì không phải là cao nhất, tấm thẻ Trương Giác này thì càng đừng nhắc tới, phóng tầm mắt trên toàn thế giới chỉ có ông cậu là rút được.

Bạch Tiểu Trân lắc đầu liên tục: "Không, vị đạo diễn kia đã hiểu rõ tình hình trượt băng nghệ thuật trong nước, cho nên chắc chắn sẽ không làm những chuyện như vậy‌, cho nên ông ấy nói rằng lúc đó ổng sẽ mời một vài minh tinh trẻ tuổi có nền tảng tốt về thể thao và khiêu vũ, sau đó từ chỗ của đội tuyển tỉnh và câu lạc bộ tìm những tuyển thủ đã giải nghệ hay vận động viên hạng hai của khiêu vũ trên băng và trượt băng đôi làm người hướng dẫn cho minh tinh, sau đó sẽ so đấu."

Khóe miệng Trương Giác giật một cái: "Nhưng mà trượt băng là kỹ năng của con trai, nếu như luyện tập trong một chương trình tạp kỹ, có thể tự mình hoàn thành các tư thế mà không cần người khác hỗ trợ như kiểu chim yến, quỳ trượt, xoay ba vòng, xoay tròn hai kiểu đã tính là không tồi rồi, còn phải thực hiện thêm động tác nhảy nửa chu kỳ đúng không?"

Những động tác ấy so với Trương Giác lúc 5 tuổi cũng không sánh bằng, hiệu quả của chương trình có thể xem được sao?

Bạch Tiểu Trân cười hì hì: "Cậu không hiểu rồi, minh tinh có lưu lượng riêng, nếu tìm được người phù hợp, sẽ không sợ không có tỷ lệ người xem tivi nữa, hơn nữa không phải anh mới nói cậu nghe rồi sao, tổ tiết mục là tìm người của khiêu vũ trên băng và trượt băng đôi? Bọn họ có thể mang theo newbie trượt mà, đặc biệt là khách nữ, bọn họ có thể được bạn nam của khiêu vũ trên băng và trượt băng đôi nhấc bổng lên nha."

Nếu như làm như vậy, chẳng phải hiệu quả thị giác sẽ tăng lên sao?

Trương Giác đã hiểu.

Mà Bạch Tiểu Trân nói chuyện này cho Trương Giác, cũng không phải là kêu Trương Giác đi tham gia chương trình tạp kỹ, dù sao thì chương tình này bắt đầu vào tháng 1 và kết thúc sẽ là tháng 4, lúc đó Trương Giác phải bận rộn thi đấu giải vô địch quốc gia, giải bốn châu lục và giải vô địch thế giới, sao mà có thời gian so sánh với các minh tinh được.

Hơn nữa, những nhà lãnh đạo cũng không nỡ để bảo bối Trương Giác bị ảnh hưởng đến những cơn bão trong giới giải trí, sứ mệnh mùa giải mới của Trương Giác chỉ có hai cái, một, mang về nhiều tấm huy chương vàng, hai, mang về ba suất tham dự Thế vận hội mùa đông tại giải vô địch thế giới về, những thứ khác không liên quan gì đến cậu cả.

Cho nên Bạch Tiểu Trân đến đây chính là nói chuyện bát quái với Trương Giác.

Hắn nói với Trương Giác: "Trước mắt bên kia đã có quyết định mời Nguyên Khâm, Mạc Thiến, Giang Học Văn, Lý Lam Y, vẫn còn bốn người nữa chưa được quyết định, Kim Mộng và Diêu Lam nói đến lúc đó sẽ tới làm người hướng dẫn, huấn luyện viên Giang Triều Thăng cũng muốn làm trọng tài chính, nghe đâu vốn là định để huấn luyện viên Thẩm đi, nhưng đây là một việc rất dễ dàng bị mắng, cho điểm thấp một chút sẽ bị mắng là có mắt không tròng, sơ ý một chút thì sẽ bị fan của minh tinh lao vào cho một hồi sóng gió, cho nên huấn luyện viên Giang mới thay anh ấy đi."

Nguyên Khâm là đối thủ một mất một còn của ban nhạc Chu Tước, kiếp trước khi Trương Giác tham gia tuyển tú thì hắn và Vân Tư xào cp người cố vấn, dù sao thì Trương Giác không có ấn tượng tốt gì về hắn cả, cũng không bởi vì chuyện kiếp trước mà trả thù đối phương, chỉ coi hắn như một người xa lạ mà thôi.

Mà Giang Học Văn là đội trưởng kiêm người hát chính của ban nhạc Địa Long, là con trai của một võ sư có mái tóc đỏ, cùng là tiền bối tốt của Hứa Đức Lạp, hắn và Trương Giác đã làm việc với nhau trong một buổi biểu diễn thương mại, nhìn như Smart, nhưng thực ra là người trầm ổn.

Trương Giác lập tức lấy bóp tiền ra: "Em nhớ huấn luyện viên Giang rất thích uống rượu hoa điêu, vợ của thầy ấy gần đây cũng hơi bị ho, Bạch ca, anh giúp em mua một loại rượu ngon, em đến hiệu thuốc mua một hộp tổ yến gửi đến nhà thầy ấy, dùng cái này làm sạch phổi."

Thân là một vận động viên, Trương Giác biết mình có được như ngày hôm nay thì vai trò của huấn luyện viên lớn như thế nào, huấn luyện viên chính là báu vật lớn của cậu, ai đối tốt với các huấn luyện viên, đó chính là người bạn thân đã thất lạc nhiều năm của Trương Giác.

Giang Triều Thăng nhận được quà: Dở khóc dở cười. jpg

Tháng 9 năm 2016, trình tự thi đấu giải Grand Prix được thiết lập.

Trình tự tổ chức các phân trạm thi đấu năm này là trạm Nga, trạm Canada, trạm Trung Quốc, trạm Nhật Bản, trạm Pháp và trạm Mỹ, trận chung kết sẽ được tổ chức tại Nagoya, Nhật Bản.

Đáng nhắc tới chính là, thứ hạng của các quốc gia trong trận chung kết Grand Prix năm nay sẽ quyết định suất tham dự thi đấu đồng đội tại Thế vận hội mùa đông Pyeongchang, đến lúc đó Liên đoàn trượt băng quốc gia sẽ tính điểm dựa trên số người của mỗi quốc gia đã lọt vào trận chung kết, cùng với thứ hạng của họ để tính toán điểm, xếp hạng điểm trong mười quốc gia đứng đầu mới có thể tham gia cuộc thi đồng đội.

Chỉ cần tình trạng thân thể của Trương Giác, Hoàng Oanh cùng Quan Lâm ổn định, đơn nam và trượt băng đôi Trung Quốc sẽ vững vàng tiến vào chung kết, Mẫn San đã sớm vượt qua giai đoạn dậy thì ở tổ thiếu niên, bây giờ chính là độ tuổi phơi phới mơn mởn, là một sự cạnh tranh mạnh mẽ trên bục lĩnh thưởng, còn khiêu vũ trên băng... Bỏ qua.

Những nhà lãnh đạo cũng không lo lắng việc Trung Quốc không lấy được suất tham dự thi đấu đồng đội tại Thế vận hội Mùa, chỉ hy vọng thân thể bọn họ ‌khỏe mạnh qua hết mùa giải này, sang năm có thể lấy được huy chương vàng tại Thế vận hội.

Sau khi thảo luận, Trương Giác quyết định tham gia giải Wuli Cup tại Phần Lan coi như là khởi động trước mùa giải, sau đó lựa chọn phân trạm Nga quốc và phân trạm Nhật Bản là hai trạm thi đấu.

Mặc dù trình báo tại trạm Nga có thể sẽ phải sớm cùng với Ilya đánh lôi đài, hay đến Nhật Bản nói không chừng sẽ đối đầu với Hayato Terakami, sau khi hai người bạn biết được sự lựa chọn phân trạm của cậu, cho nên dồn dập gọi điện thoại cho cậu hỏi lý do.

Trương Giác tỏ ra rất lúng túng: "Hai phân trạm này là gần với Trung Quốc nhất, việc lệch múi giờ sẽ tương đối nhẹ nhàng, chọn phân trạm trong nước thì cũng được, nhưng mà trạm trong nước thì có mấy đơn nam đăng ký rồi, tớ đi nữa thì hơi thừa."

Ilya: "... Tớ đến trạm Canada và trạm Pháp cho rồi."

Hayato: "Vậy tớ đi trạm Trung Quốc và trạm Mỹ."

Tất cả mọi người đều không thực sự muốn đụng độ con quái vật này, cho nên bọn họ vẫn là nhường một chút cho xong.

Không biết tại sao, Trương Giác vi diệu cảm thấy được bản thân mình bị ghét bỏ rồi.

Chương 194: Hoàn chỉnh

Để tích lũy thêm điểm và nâng cao thứ hạng thế giới, một số vận động viên có thể lực và sức khỏe tốt sẽ lựa chọn tham gia thi đấu nhiều hơn, chẳng hạn Sát Hãn Bất Hoa, năm nay hắn đã đăng ký tham giải đấu Canada Autumn Challenger.

Trong trận tranh tài này hắn đụng độ David Bisulei và Kelsen, sau đó thua thảm bại.

Trên màn ảnh lớn ra ‌hiện ra số điểm của Sát Hãn Bất Hoa.

Điểm kỹ thuật: 88.25

Điểm biểu diễn: 79.46

Tổng điểm trượt tự do: 167.71

Cộng với điểm bài thi ngắn, tổng điểm của Sát Hãn Bất Hoa là 247.26.

Số điểm này cũng không thể nói là thấp, ít nhất đặt vào hạng hai là không thành vấn đề, nhưng đối với một vận động viên nắm giữ cú nhảy bốn vòng mà nói, điểm kỹ thuật của hắn không cao hơn 90 là không được.

Kim Tử Tuyên cũng tham gia giải đấu này ngược lại thi đấu rất tốt, dùng 267.99 điểm bước lên đài lĩnh thưởng, trước khi lên bục hắn còn lo lắng nhìn Sát Hãn Bất Hoa một cái.

Là một tuyển thủ chuyên động kinh, Kim Tử Tuyên quá hiểu áp lực trong lòng của các tuyển thủ khi phải thua trận.

Đơn nam lọt top 10 giải vô địch thế giới vào mùa giải trước lại không thể bước lên bục lĩnh thưởng của một giải đấu hạng B, trong đó đối thủ mạnh hơn cũng là một lý do, nhưng Sát Hãn Bất Hoa bị ngã hai lần trong cú nhảy liên tục, chất lượng biểu diễn không đủ cao cũng là nguyên nhân không thể coi thường.

Huấn luyện viên đi cùng Kelsen đến thi đấu thấp giọng nói: "Là hội chứng năm thứ hai đúng không."

Hội chứng năm thứ hai, chỉ các vận động viên vào năm đầu tiên tiến vào tổ thành niên, có thể dựa vào cảm giác của mình, cảm giác mới mẻ, làm cho trọng tài có ấn tượng tốt về màn trình diễn của họ, nhưng vào năm thứ hai của tổ thành niên, họ chậm chạp không có cách nào đánh bại các tiền bối ở tầng trên, kỹ thuật tiến vào bình cảnh, sự chuyển hình phong cách biểu diễn không thành công, còn có bầu không khí cạnh tranh khốc liệt ở tổ thành niên sẽ khiến bọn họ rơi vào thung lũng.

Rất nhiều người thậm chí qua mấy mùa giải mới có thể bò dậy khỏi đáy thung lũng này, đây là một tật xấu thường gặp ở nội dung đơn nam, thiên tài như Hayato Terakami và Ilya cũng từng gặp phải vấn đề này, như Trương Giác đoạt huy chương bạc Olympic vào năm thứ hai tổ thành niên mới là số ít, đại khái chính là sự chênh lệch của thẻ SSR và thẻ cấp thần đi.

Thiên phú của Sát Hãn Bất Hoa còn không bằng Hayato và Ilya, hơn nữa hắn không có lợi thế quốc tịch, Thẩm Lưu cùng Trương Tuấn Bảo liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được sự nghiêm nghị trong mắt đối phương.

Tiểu Bạch Ngưu trước mắt là học trò của Trương môn, ngoại trừ Trương Giác thì là người có thời gian theo huấn luyện lâu nhất, hắn có tính cách ôn hòa hiểu chuyện, lúc huấn luyện cũng học tập chăm chỉ và thật thà nghiêm túc, nhóm huấn luyện viên không nói ngoài miệng, thực ra trong lòng rất yêu thương hắn, mùa giải nghỉ ngơi còn kéo Frans biên đạo tiết mục trượt tự do cho hắn, bây giờ đứa nhỏ bước vào giai đoạn khó khăn, thật sự là khiến bọn họ lo lắng.

Wuli Cup và Autumn Cup cách nhau một tuần lễ, Trương Giác điều chỉnh lệch múi giờ xong mang theo mấy sư đệ sư muội, còn có Sát Hãn Bất Hoa ủ rũ héo úa trở lại.

Mọi người xem thi đấu đều muốn an ủi hắn, thế nhưng trong lòng xoắn xuýt đều không biết phải an ủi làm sao, Trương Giác từ ‌năm 15 tuổi đã không có cảm giác vô lực ‌"Có lẽ tôi đời này sẽ không thể đánh bại được bất cứ ai", mặc dù là từng chìm hồ‌, nhưng không tới một mùa giải đã bò ra ngoài rồi.

Mẫn San, người vừa đánh bại Serena tại Lombardy Trophy ở Ý đang trong giai đoạn hừng hực khí thế hào sảng của gió xuân, trong lòng đều là một sự dâng trào mừng như điên "Chị đây vừa thắng được một người lợi hại đó", hơn nữa cô còn gặp ít thất bại hơn Trương Giác, thì càng không có cách nào an ủi nhị sư huynh .

Bởi vì nơi cô gái nhỏ thi đấu tương đối gần ngọn núi lửa nhỏ nhất ở Ý là Vulcano Monte Busca, còn được sự ngầm đồng ý của huấn luyện viên, cô cùng với mẹ qua chỗ đó chơi một ngày, chỉ kém không bắt người ta ăn BBQ trong núi lửa thôi.

Núi lửa Vulcano Monte Busca thật sự bị người Ý dùng để nấu ăn trong thế chiến thứ hai‌.

Tiểu Bạch Ngưu nhỏ bé đáng thương thực ra khả năng biểu diễn cũng không tệ, tình cảm của hắn nhẵn nhụi, nền tảng trượt vững chắc, điểm biểu diễn vẫn luôn cao trong quần thể đơn nam châu Á, nhưng vấn đề chính là điểm biểu diễn còn liên quan đến việc hoàn thành tiết mục.

Nếu như Sát Hãn Bất Hoa không all clean được hai cú nhảy bốn vòng trượt tự do, ảnh hưởng độ hoàn thành tiết mục, điểm biểu diễn sẽ bị giảm xuống.

Chính cái gọi là điểm biểu diễn theo điểm kỹ thuật, điểm biểu diễn trên 88, từ trước đến giờ chỉ có những nội dung đơn nam hạng nhất và tuyến đầu có độ khó cao và độ ổn định tốt mới có thể hưởng dụng.

Vận động viên không ổn định thì không xứng.

Ở đây @ anh chàng Kim Tử Tuyên một chút, sự biểu diễn của hắn thực ra đã tiến bộ không ít, nhưng bởi vì liên quan đến tính ổn định, số điểm của hắn vẫn luôn nằm trong khoảng từ 78 đến 85.

Sát Hãn Bất Hoa vốn là có thể ổn định được, nhưng trong mùa giải này, 4T của Tưởng Nhất Hồng đã ổn, thậm chí còn bắt đầu học 4S, mà 4T bất ổn, tiến độ tập 4S vẫn không thể đi lên, cho nên đã ảnh hưởng đến cậu thiếu niên 16 tuổi này.

Khung xương của hắn quá rộng, cho nên trục tâm khi xoay người trong không khí thì tương đối thô, khi mà trục tâm thô thì độ khó khi điều khiển cũng sẽ tăng lên, nên đây là nhược điểm bẩm sinh của hắn.

Còn có thân thể của hắn không đủ siết chặt, cuối cùng còn có chút ‌bắt chéo chân, cũng chính là hai chân không đủ chặt, cho nên việc hoàn thành cú nhảy bốn vòng đối với hắn mà nói là một vấn đề nan giải.

Đối mặt với trường hợp này, phương thức giải quyết chỉ có hai cái.

Một, tăng cao sức mạnh nòng cốt, tăng cường năng lực nắm chặt thân thể của vận động viên.

Hai, tăng cường cơ bắp của hông và chân, để cho hắn nhảy cao hơn và giành được nhiều thời gian ở trên không hơn.

Trương Tuấn Bảo đã sớm đem hai điều này trở thành ưu tiên hàng đầu cho việc huấn luyện Sát Hãn Bất Hoa, nhưng đặt trong thiên phú của Tiểu Bạch Ngưu, hắn nhất định phải ăn nhiều cay đắng hơn mới đi đến được nơi mà những thiên tài khác có thể dễ dàng vươn tới.

Cuối cùng vẫn là huấn luyện viên Lộc tìm đến Sát Hãn Bất Hoa để tâm sự.

"Con bướm trong kén không hề nghĩ đến việc bay lên chỉ trong chốc lát, bây giờ con hãy tích lũy sức mạnh của mình, dù thế nào đi nữa, trên con vẫn còn một ngọn núi cao hơn, nếu muốn tiến xa hơn thì có thể nhưng đừng để sự lo lắng ảnh hưởng đến tâm lý thi đấu của con, khi mà tâm lý này bị vỡ, vốn dĩ con có thể thắng được nhưng lại không được thắng giống như Kim Tử Tuyên."

Kim Tử Tuyên đang cùng với Trương Giác và Tưởng Nhất Hồng luyện nhảy bốn vòng thì đột nhiên hắt hơi một cái, trực tiếp nhảy thẳng lên trời bằng cú 4T.

Thẩm Lưu hỏi hắn: "Tiểu Kim, mũi khó chịu sao? Có muốn hỉ mũi không?"

Trên băng thật lạnh, tập luyện thường xuyên hỉ mũi là bình thường.

Mẫn San thực ra cũng có chút khó khăn khi chuyển đổi phong cách, bởi vì cô chỉ có thể diễn dịch thiếu nữ hoạt bát, bài nhảy vũ hội trong bài thi ngắn bị cô biểu diễn ra thành không có chút hương vị cổ điển nào, cũng may nhờ vào bản nhạc trượt tự do của Trương Giác biên giúp cô mới trực tiếp kéo cô trở lại từ bờ vực của hội chứng năm thứ hai.

Thiên tài chọn ca khúc Trương Giác biết rõ, thiên tài càng có tính cách hướng ngoại và dám nghĩ dám làm thì càng có khả năng thực hiện những tham vọng đó tốt hơn, cho nên cậu dứt khoát giới thiệu bộ phim《 Ekaterina đệ nhị 》của Nga với sư muội mình, sau đó dùng ca khúc chủ đề để biên đạo, cuối cùng Mẫn San chỉ cần thể hiện tham vọng của mình là tốt rồi.

Đừng hỏi cậu vì sao không cho ‌cô gái này trượt Võ Tắc Thiên, bởi vì Mẫn San căn bản không am hiểu kiểu nhạc cổ điển Trung Quốc, phần lớn nhạc cổ điển phương Đông thiên về phong cách dày nặng, cô gái nhỏ này hold không nổi đâu.

À nhân đây còn việc để nói, chính là Tái Bành Tái Quỳnh tổ thiếu niên khiêu vũ trên băng dựa vào việc huấn luyện liều sống liều chết, thành công lấy được nhịp điệu vũ đạo của Trương Giác, mà Trương Giác đã lựa chọn cho bọn họ ca khúc《 Vũ điệu của những bộ xương khô 》của Saint-Saëns để nhảy.

Mặc dù đây là bản nhạc kinh điểm mà vô số người trong giới trượt băng đã trượt, nhưng Trương Giác đã bố trí rất đặc biệt, Tái Quỳnh có tướng mạo của một cô gái dễ thương, cho nên trong tiết mục cô đóng vai một cô gái rơi vào cơn ác mộng sau khi đọc một cuốn truyện, mà Tái Bành thì lại đóng vai Thần chết trêu chọc cô gái, cố tình đe dọa cô, mà cuối tiết mục, Tái Quỳnh đột nhiên tỉnh mộng, cho rằng tất cả những thứ vừa rồi đều là một giấc mơ, mà Tái Bành lại nhảy ra sau lưng cô, làm ra tư thế nhe răng múa vuốt.

Cô gái có phải chưa tỉnh mộng hay không, cho nên Thần chết vẫn cứ tồn tại như cũ, hay Thần chết cũng là một tồn tại chân thật, đi vào giấc mộng của cô gái cùng cô dấy lên một khúc vũ điệu kinh dị?

Sau khi xem xong biên đạo của Trương Giác, biểu tình của hai anh em nhà họ Tái đã sáng rực lên, câu chuyện của tiết mục này rất mạnh, vô cùng bày ra biểu cảm của tuyển thủ khiêu vũ trên băng, chỉ cần trượt tốt‌ là có thể để lại ấn tượng sâu sắc cho khán giả và trọng tài.

Biên đạo cấp thần có thể cứu vớt điểm biểu diễn của vận động viên trong mắt các trọng tài, đây chính là lý do vì sao mà các vận động viên luôn muốn theo các biên đạo hàng đầu.

Vừa vặn có hoạt động thương nghiệp năm ngoái nên trung tâm băng tuyết kiếm được không ít tiền, Thế vận hội Mùa đông đang đến gần, các nhà lãnh đạo cũng coi trọng vận động viên, kinh phí cho biên đạo và trang phục đều nhiều hơn những năm trước, phối hợp với tạo hình phù hợp với tiết mục đã giúp Mẫn San và anh em nhà họ Tái bước đi suôn sẻ trên con đường đầu mùa giải.

Sự thành công của họ, giúp cho Trương Tiểu Ngọc trở thành tấm thẻ thần của thế kỷ.

Nhảy, trượt, xoay tròn đều là đỉnh cao, biên đạo hàng đầu, chọn ca khúc hay gut rang phục biểu diễn đều rất giỏi, ngoại trừ việc quá tiểu tiết khiến cho Frans khi rời khỏi Trung Quốc thì mang theo mái đầu với đường chân tóc lùi vô 1 cm, thì cậu là vận động viên trượt băng nghệ thuật gần như không có khuyết điểm‌.

À, ngoại trừ thanh máu ngắn.

Bởi vì quá high trong bài thi ngắn tại phân trạm Nga, cộng thêm vấn đề không ổn định 4S, bị bó chân một phát, cuối cùng chỉ lấy được huy chương bạc.

Kelsen nhặt được của hời đột nhiên lấy được huy chương vàng hoảng hoảng hốt hốt, thiếu chút nữa ‌cho rằng vận may của cả cuộc đời mình đều dồn hết vào ngày này, thậm chí còn hoài nghi nếu như vận may của mình bị tiêu hao hết thì có thể ra ngoài bị ô tô đụng chết không, khiến cho huấn luyện viên phải ôm ấp an ủi một trận, còn không ít lần bị Harhasha giành huy chương đồng nhìn với ánh mắt khinh thường.

May là ‌trạm Nga và trạm Nhật Bản cách nhau một tháng, hoàn toàn đủ cho Trương Giác an dưỡng và tiến hành huấn luyện phục hồi.

Lúc này Ilya thành công giành được tấm huy chương vàng tại trạm Canada, mà hoàn cảnh thi đấu ở Canada rất đáng giá để hắn cảm ơn trời đất một phen, bởi vì đủ kiểu trùng hợp, năm nay tại trạm Canada không hề có tuyển thủ châu Á nào.

Xét thấy chàng trai trẻ tuổi này vẫn luôn bị đơn nam châu Á ngắm bắn từ đầu tổ thiếu niên, trở thành người có thực tế thấp nhất trong số tam kiếm khách, mặc dù hắn có huy chương vàng đồng đội tại Thế vận hội mùa đông, nhưng huy chương vàng đồng đội đối với vận động viên mà nói thì phân lượng còn không bằng một huy chương vàng giải thế giới, ít nhất thì vàng của giải thế giới là vinh quang của cá nhân.

Hayato sau đó tham gia phân trạm Trung Quốc, bởi vì chấn thương ở eo nên không tăng thêm độ khó, cộng với sai lầm trong bài thi ngắn, hắn thậm chí chỉ lấy được huy chương đồng, David giành vàng thì còn ổn‌, mà Kelsen giành bạc thì cả người đều ngất đi.

Hắn, Kelsen, đơn nam số một Bắc Mỹ, trở thành nhất ca Canada khi còn ở tổ thiếu niên, mùa giải này thế nhưng dựa vào may mắn mà trở thành người chắc suất vào trận chung kết Grand Prix!

Trong khoảng thời gian ngắn, trong quần thể những người hâm mộ trượt băng mà đam mê huyền học tương đối yêu thích bái lạy Kelsen.

Không có việc gì thì cúi chào âu hoàng, hút thêm nhiều mấy cái âu khí*.

*Nguyên văn (欧气): dùng để chỉ may mắn và tài lộc

Trương nhất ca sau một tuần nuôi dưỡng thì trở lại sân băng, sau đó bắt đầu huấn luyện trở lại, năm ngày sau, cậu dùng chân phải điểm băng, cạnh trong lưỡi dao chân trái nhảy lấy đà.

Lần này, cậu đã xoay người được 4.2 vòng.

Sau đó cậu tiếp băng.

Thẩm Lưu vỗ tay: "Đẹp lắm, đây là 4F đẹp nhất của em kể từ đầu mùa giải này."

Trương Giác thở phào ‌nhẹ nhõm: "Em đã vì cú nhảy mà trả giá bằng sự bất ổn của 3F và 4S, cho tới bây giờ, em đã dễ dàng thực hiện số vòng của hai cú nhảy này rồi."

Cậu đầy mặt bất đắc dĩ, bởi vì để luyện tập 4F, một động tác mới cần 4.2 vòng xoay, Trương Giác đã yêu cầu huấn luyện viên mang cần trục ra để tập 5S, dùng cái này để tăng năng lực xoay người.

Bởi vì thường xuyên vận dụng sức mạnh cho việc xoay năm vòng, cho nên hiện tại khi nhảy 4S thì cậu lại quá số vòng, mà ở sau khi bắt đầu luyện 4F, cú nhảy 3F vốn là một điều quái dị cũng đã giảm tỷ lệ thành công xuống còn 50 – 50.

Không ai nghi ngờ việc Trương Giác không thể vào trận chung kết, giới hạn của cậu đủ cao, sẽ không để cậu rời khỏi bục lĩnh thưởng nữa, trước khi bước vào trận chung kết, không quan tâm việc cậu lấy được vàng bạc hay đồng tại phân trạm, đối với cấp bậc vận động viên như tam kiếm khách thì đó không phải là màn kịch quan trọng gì.

Mà Trương Giác vẫn cảm thấy bản thân mình sẽ lấy được huy chương vàng tại Nhật Bản, bởi vì cậu từ chỗ Mẫn San biết một chuyện, đó là cô ấy, Katerina, Arthur Cohen, Harhasha, Sát Hãn Bất Hoa, Chiba Takeshi và các vận động viên cùng lứa khác đều có một nhóm chat riêng của riêng họ ở trên mạng.

Bọn họ thường mở những cuộc đánh cược nội bộ, đặt cược vào những thứ có hay không, chẳng hạn như khi Trương Giác đi so tài ở phân trạm Nga, bọn họ đã bắt đầu nới Kelsen nhất định không thắng được Trương Giác, mà cuối cùng chỉ có Mẫn San đặt cược vào Kelsen là thắng, bởi vì những người khác đề đặt cược vào Trương Giác.

Đâu thực ra là một trận đánh cược không cần thiết phải bắt đầu trên lý thuyết, bởi vì đối với Trương Giác thì Kelsen quả thực có thực lực kém hơn, nhưng kịch bản của môn trượt băng nghệ thuật lại ảo diệu đến mức không ai có thể đoán được cái kết.

Khi nhìn thấy điểm của Kelsen cao hơn Trương Giác, khuôn mặt anh chàng da đen đầy dấu chấm hỏi tràn ngập trong phòng chat, mà Mẫn San thắng được một chi rượu Volka của Nga, cái khiên của đội trưởng Mỹ, một bộ tiền vàng của Kazakhstan, một túi thịt bò khô thảo nguyên và trứng suối nước nóng của Nhật Bản cùng với những thứ kỳ lạ khác, trong một thời gian cô không ngừng nhận được chuyển phát nhanh.

Trương Giác: Khẩu khí không tranh màn thầu‌*, tôi sẽ không để cho Mẫn San mỗi ngày đều nhận hàng chuyển phát nhanh nữa.

*Nguyên văn (不争馒头争口气): Hình như ý là làm người phải ngay thẳng.

Vì thế cậu đã giành được huy chương vàng tại Osaka, Nhật Bản, sau đó Ilya dậm chân uy hiếp tại phân trạm Pháp, cuối cùng chỉ lấy huy chương đồng.

Đáng thương Ilyusa, Trương Giác dám khẳng định rằng hắn có phong độ tốt trong năm nay, cho nên việc ngã nhào ở Pháp hoàn toàn không phải lỗi của cậu, dù sao thì chất lượng sân băng ở Pháp, mọi người đều hiểu mà.

Đám bạn bè dồn dập gửi lời an ủi đến Thái tử Nga xui xẻo, nhưng mà nghe nói sự nghiệp chưa sụp đổ tại Pháp là chưa hoàn chỉnh rồi, hiện tại sự nghiệp của vị Thái tử Nga cuối cùng cũng đã được hoàn thành.

Kể từ đó, lại có thêm một vận động viên thề rằng sẽ không bao giờ sang Pháp nữa, thật đáng mừng nha.

Ilya hoàn toàn không được ai ủi một chút nào, thậm chí là bị tức ‌gần chết, hắn hừ hừ nói một cách tàn nhẫn: "Mấy bây chờ đó, đợi đến trận chung kết ta sẽ thu thập mấy bây‌!"

Hayato Terakami: Chỉ nhờ vào người? Trừng trị ta sao? Ha ha, còn không biết lúc đó ai thu thập ai nữa!

Trương Giác: Chời ạ, chỉ uống vài chai Volka mà thành ra cái dạng này rồi?

Mọi người đều biết, người Nga được công nhận là một dân tộc chiến đấu, nhưng đối với đứa nhỏ Ilya thật thà này‌, hắn vĩnh viễn không có cách nào tại miệng pháo đánh thắng con cá sấu, hơn nữa coi như hắn tức giận đến mức muốn quyết đấu sống chết một phen với con chim trên đường phố, thì cũng không có cách nào vượt qua đại dương trong một sớm một chiều.

Hắn chỉ có thể nhấp một ngụm Volka, hạ quyết tâm, muốn thể hiện sức mạnh của mình tại trận chung kết.

Lúc này Ilya hoàn toàn không chú ý tới, Vasily đang đứng sau hắn, hai tay ôm ngực, mắt xanh nheo lại, thần sắc nguy hiểm nhìn nửa chai rượu trong tay hắn.

-

Tác giả có lời muốn nói: Tiểu kịch trường

Sang năm khi chọn phân trạm, Trương Giác vẫn muốn tiếp tục ngồi xổm ở phân trạm Nga và Nhật Bản, mà Ilya và Hayato ai cũng không muốn đến phân trạm Pháp, cho nên tam kiếm khách đang tán gẫu thì nổi hứng lên, vốn dĩ bọn họ muốn rút thăm để quyết định ai sẽ đến phân trạm Pháp, nhưng Trương Giác kiên quyết từ chối cách làm này.

Nếu như để cho kết quả rút thăm đưa ra quyết định, không phải cậu sẽ là người đến phân trạm Pháp sao?

Cho nên trên trang web phát sóng trực tiếp chiếu cảnh tam kiếm khách đơn nam thi đấu dạ dày vương, ba người thi đấu ăn hamburger, người nào ăn ít nhất sẽ đến phân trạm Pháp.

Chương 195: Anh chàng đẹp trai

Ngày 7 tháng 12, tại Nagoya, Nhật Bản, trận chung kết Giải Trượt băng nghệ thuật Grand Prix 2016 – 2017 chính thức bắt đầu thi đấu.

Những tuyển thủ lọt vào trận chung kết gồm Trương Giác, Hayato Terakami, Ilya, Kelsen, Arthur Cohen và David.

Trong đó điểm của Harhasha và Arthur Cohen thực tế là như nhau, ngoại trừ việc Arthur Cohen giành được huy chương bạc và vị thứ tư trong phân trạm, mà Harhasha thì có hai tấm huy chương đồng, về mặt lý thuyết, phân lượng huy chương bạc nặng hơn huy chương đồng, cho nên Arthur Cohen bước vào trận chung kết.

Đây là lần đầu tiên chàng trai này lọt vào trận chung kết của tổ thành niên sau khi dấn thân vào môn trượt băng nghệ thuật, điều này đồng nghĩa với việc hắn đã lọt vào hàng ngũ đơn nam hạng nhất.

Dù cho hắn đã từng càn quét tổ thiếu niên, được truyền thông Bắc Mỹ ca tụng là không thua kém gì thiếu niên thiên tài Trương Giác, nhưng để đi đến bước này, cái giá mà hắn phải trả là quá nhiều.

Thiên phú chỉ khiến hắn trở thành người may mắn trong tổ thiếu niên, nhưng không thể để hắn tiếp tục quét ngang tổ thành niên, từ nhỏ thì thiên phú thể thao của hắn đã hơn người nên sau khi hắn bước vào thế giới thực của các vận động viên hàng đầu, hắn đã phải chịu đựng vô số đòn độc trong thực tế, top mười đơn nam ở mùa giải trước gần như là toàn bộ thắng được hắn, cho dù là có quốc gia làm chủ, hắn vẫn bị hội chứng năm thứ hai thu thập một cách nghiêm trọng.

Sau đó cậu nhóc này trưởng thành trong từng mùa giải, hắn vẫn là thiếu niên háo hức bước đến gặp Mr. Cá sấu để thách thức cậu, nhưng trong lòng hắn đã xuất hiện một thứ gọi là số b*.

* Số b là không hiểu rõ bản thân, không biết tình hình thực tế của bản thân và làm việc đó một cách thiếu thận trọng.

Mặc dù rất muốn thắng Mr. Cá sấu, nhưng quả nhiên trước đó phải luyện thêm nhiều cú nhảy bốn vòng hơn nữa.

Trước mắt vị thiếu niên này nắm giữ hai kiểu nhảy bốn vòng là 4T và 4S, những cú nhảy bốn vòng cao cấp khác thì chưa luyện được cái nào.

Trước khi trận đấu chính thức bắt đầu, hắn không nhìn thấy Mr. Cá sấu trên sân băng‌, vào ngày bắt đầu thi đấu, hắn mới nhìn thấy cậu ngồi xổm trong hành lang gọi điện video, phía bên kia không ngừng truyền đến tiếng kêu "I love you", một tiếng lại một tiếng, nhưng có chút không rõ ràng, kết quả còn vang lên giai điệu "Nếu như có cảm giác hạnh phúc thì hãy vỗ tay đi".

Trương Giác thổi mấy tiếng huýt sáo, phía bên kia cũng cùng thổi, sau đó Trương Giác lại nói mấy câu, rồi mới hài lòng tắt điện thoại di động.

Quay đầu nhìn thấy Arthur ngơ ngác nhìn mình, Trương Giác thật xấu hổ cười cười: "Trong nhà có nuôi con vẹt."

Đó là một con vẹt mào có hai hình tròn đỏ trên mặt, chỉ mới năm tháng tuổi nhưng rất thông minh, tốc độ học tập rất nhanh, hơn nữa nếu như nuôi tốt là có thể sống khoảng 25 năm.

Con chim này là do Tần Tuyết Quân mang về nhà, hắn nói khi Trương Giác ra ngoài thi đấu thì hắn ở nhà một mình có chút cô đơn, Nhị Hồng Tam Hồng chỉ có thể đẻ trứng, mà không có cách nào làm thú cưng chơi đùa.

Trương Giác lập tức đưa ra phán quyết cuối cùng là giữ lại con chim này.

Trên thực tế sống lâu và thông minh nhất là loài vẹt đuôi dài, không phải là Tần Tuyết Quân không muốn nuôi, nguyên nhân chủ yếu là vẹt đuôi dài thuộc hàng ngũ tù binh ở Trung Quốc*, Trương Giác tốt xấu gì cũng là vận động viên của đội tuyển quốc gia, mà hắn và Trương Giác đều là đảng viên, dù cho trong lòng có thèm thuồng đến đâu cũng chỉ có thể nhịn.

*Nuôi vẹt đuôi dài là phạm luật tại Trung Quốc.

Hiện tại Tần Peja đang cố gắng sửa chữa tật xấu của thú cưng mới là thích gáy, còn có dạy chim ca hát, cái trước thì không có gì khởi sắc, hiệu quả của cái sau lại khá là xa xỉ.

Arthur bỗng nhiên tỉnh ngộ, hắn lộ ra một nụ cười toe toét: "Nhà tôi cũng có nuôi thú cưng, là một con chim di vằn, tôi gọi nó là Dick."

Trương Giác mặt lộ vẻ khiếp sợ, cái từ dick này không phải có nghĩa là 【 con ciu —— 】sao? Tại sao lại lấy một cái tên như vậy cho thú cưng chứ?

Arthur cũng ý thức được đièue gì, hắn hoảng loạn giải thích: "Không phải... Dick là tên của một siêu anh hùng rất nổi tiếng, tôi thề là khi tôi đặt cái tên này cho chú chim nhà mình thì tôi không có tục tĩu vậy đâu."

Trương Giác: "Được rồi được rồi, tôi biết rồi, đừng nói nữa."

Arthur lập tức nói sang chuyện khác: "Đúng rồi, thú cưng của anh tên gì?"

Trương Giác: "Trương Anh Tuấn."

Arthur: ?

Trương Giác: "Chính là handsome zhang."

Arthur hiểu ra, hắn cười ha ha, bật ngón cái lên: "Anh đặt tên chú chim theo tên của huấn luyện viên à? Ý kiến hay!"

Trương Giác cũng lười giải thích chuyện này, kể từ khi mọi người biết chú chim nhà cậu tên Anh Tuấn, ngay cả bản thân ông cậu cũng cảm thấy Trương Giác là tiện tay lấy cái tên của hắn đặt tên cho thú cưng.

Ai biểu hiện tại khi ra đấu trường quốc tế, mặc dù người không quen thì vẫn gọi ông cậu là huấn luyện viên Trương hoặc là ‌Trương, nhưng mà người quen đều gọi hắn là handsome.

Ông cậu cũng đã đem cái tên này nhận định xuống, nên Trương Giác cũng nuốt luôn câu "Anh Tuấn cũng có thể cải danh tên là Pikachu mà".

Mùa đông năm nay rất lạnh, nhiệt độ ở Nagoya dao động trong khoảng từ 0 đến 5 độ, ngoại ngoại trừ người Nga có năng lực cởi trần chiến đấu trong băng tuyết thì những người khác không ai sẵn sàng ra ngoài vào thời điểm này.

Vận động viên trượt băng nghệ thuật nhìn chung không yếu về khả năng chống lạnh, nhưng Trương Giác cũng phải mặc đồ thể thao tay dài ba lớp bó sát rồi nhảy dây 500 lần, cuối cùng mới cam lòng cởi bỏ một lớp quần áo.

Dương Chí Viễn mặc chiếc áo khoác dày đứng một bên: "Mùa hè năm nay nóng như vậy, không ngờ rằng mùa đông cũng lạnh quá trời quá đất, may mà trận chung kết năm nay không diễn ra ở Nga."

Bên ngoài vang lên nhạc của ca khúc《 Một vũ hội hóa trang 》, trong số sáu đơn nữ lọt vào trận chung kết năm nay, Mẫn San và Katerina đều lựa chọn《 Một vũ hội hóa trang 》là ca khúc cho bài thi ngắn, cũng chính là trùng ca khúc.

Từ biên đạo của tiết mục, cả hai cô gái đều gần giống nhau, nữ sĩ Mia và Dalia theo thứ tự là biên đạo của hai cô gái này trong mùa giải mới, nhưng nếu so về trượt và biểu cảm, Katerina càng hơn một bậc, cầm vị trí thứ hai bài thi ngắn.

Đứng đầu là Keiko, năm nay cô có sức khỏe tốt, không hề mắc sai lầm nào cho nên không chỉ thắng Mẫn San về điểm kỹ thuật mà điểm biểu diễn cùng đàn áp những tuyển thủ khác một chút nhân nhượng cũng không có, mà Từ Xước, người từng dùng phương diện điểm biểu diễn đánh tay đôi với Keiko trong phân trạm mùa giải này thì lại bởi vì điểm kỹ thuật không đủ cao, cuối cùng dừng lại ở vị trí thứ tám trong bảng xếp hạng điểm, vô duyên với trận chung kết.

Mẫn San thi xong trận này thì bỏ chạy vào nhà vệ sinh, mặc dù cô nói rằng mình vô đó để tẩy trang và rửa mặt, nhưng người tinh ý đều biết cô gái này là đi khóc, cố tình nhóm huấn luyện đều là đàn ông, lúc này cũng chỉ có thể để Thẩm Lưu đứng chờ trên hành lang bên ngoài nhà vệ sinh nữ.

Sau đơn nữ là đơn nam, Arthur Cohen người đầu tiên lên sân, bài thi ngắn của hắn là《 The Great Gatsby 》, nên nói như thế nào đây, đây là một tiết mục từ âm nhạc đến bố trí đều lộ ra phong cách ngợp trong vàng son, các động tác chân hoa lệ náo nhiệt, là một sự khiêu chiến rất lớn đối với vận động viên.

Arthur Cohen có thể có thể nhuần nhuyễn thực hiện những động tác chân phức tạp này đã đủ khiến cho mọi người cảm thấy kinh ngạc về sự tiến bộ trong cách trượt của hắn.

Hayato nhìn ra đưa tay sờ cằm: "Động tác chân này thật thú vị, có phải là bút tích của Rita Fessen không? Thực sự rất hiếm, cô ấy từng chỉ biên đạo cho khiêu vũ trên băng và trượt băng đôi, nhưng mà nếu như để mình và Kelsen làm, động tác chân này sẽ càng đẹp hơn."

Để Trương Giác làm thì cũng được, khả năng trượt của cậu cũng mạnh không kém, hơn nữa lại có phúc khí về cảm giác tứ chi cấp thần.

Arthur Cohen không đào móc hết được tiềm năng của tiết mục này, nhưng màn trình diễn của hắn đủ để hắn kéo điểm biểu diễn bài thi ngắn của mình lên trên 43.

Sau đó vào trận là David với tiết mục《 Up 》, phong cách trên sân băng đẹp lạ thường mà sâu thẳm, hắn am hiểu diễn dịch phong cách Gothic thần bí mà hiếm khi đi theo phong cách truyện cổ tích này.

Có bình luận viên nhận xét: "David thoạt nhìn giống như một người bán nón điên* đi trên một con đường ấm áp, thân là vận động viên trượt băng lớn tuổi nhất trên sân, màn trình diễn của cậu ấy rất trưởng thành."

*Người bán nón điên hay Hatter là một nhân vật hư cấu trong cuốn sách Những cuộc phiêu lưu của Alice ở xứ sở thần tiên.

David lớn hơn Trương Giác 5 tuổi, năm nay đã 24, là thành viên đơn nam của hội "người cao tuổi", nhưng hắn vẫn là hạt giống đơn nam duy nhất của Bỉ, cho nên chỉ cần còn có thể trượt, hắn vẫn sẽ tiếp tục trượt mãi.

Đây là may mắn của dòng độc đinh, cũng là bi ai của dòng độc đinh, bởi vì bọn họ không hề có một chỗ trống để lui lại phía sau.

Sau đó là bài thi ngắn của Ilya mang tên《 Bản hòa tấu violin thứ ba 》của .

Saint-Saëns là một nghệ sĩ chơi nhạc trượt băng nghệ thuật lớn, từ trước tới nay ít nhất một nửa số tuyển thủ trượt băng đã từng trượt tác phẩm của Saint-Saëns, viễn sĩ Liang Sili, người đã hóa thành vì sao vào tháng 4 năm 2016 đã từng viết trong di chúc của mình, trong lễ truy điệu của ông đừng chơi bản nhạc buồn, hãy chơi nhạc của Saint-Saëns, là có thể thấy được thấy được tài hoa trác việt của bậc thầy âm nhạc này.

Bản nhạc cổ điển tao nhã mà hoạt bát được Ilya diễn dịch rất sinh động, nếu miễn cưỡng nói ví dụ, nó giống như một con gấu nhỏ đang chơi đùa trong tuyết.

Trang phục biểu diễn của hắn cũng thiên về phong cách đáng yêu khôi hài, mặc dù đây là lần đầu tiên Ilya thử thách phong cách này, nhưng hắn đã làm rất thành công, từ đầu mùa giải đến bây giờ, tiết mục mới của hắn vẫn luôn được đón nhận nồng nhiệt.

Dù sao thì người này trước khi bắt đầu trận chung kết là tuyên bố hùng hồn muốn thu thập Trương Giác và Hayato Terakami mà, khẳng định cũng có phần nắm chắc.

Ngược lại,《 The Legend of 1900 》của Hayato Terakami thì lại mang theo một làn gió biển u sầu, cổ áo của hắn có thêu một chiếc microphone, mà màn trình diễn của hắn trên băng lại giống như một sự thăng trầm của một người đàn ông trung niên đang đứng trên boong tàu hát một bài hát nhớ lại quá khứ về biển cả vô tận.

Hắn thậm chí vì tiết mục này mà để râu, không giống như Trương Giác với gương mặt con nít, bộ râu của hắn vô cùng phù hợp, giá trị đẹp trai của hắn cứ như vậy được tăng lên, như thể là Takeno Uchitoyo trên băng, hoặc phiên bản của《 Long Vacation 》, bên trong sự đẹp trai lại có sự cặn bã, nhưng chính là rất tuấn tú.

Trương Giác ném vỏ chuối vào thùng rác cách đó không xa, mơ hồ nói: "Uầy, thật nhiều người đang la hét."

Hóa ra có nhiều người thích cái dạng anh chàng đẹp trai nhưng cặn bã như vậy sao?

Mẫn San rất thành thực trả lời: "Chỉ cần là đẹp trai thôi, không phải mọi người đều thích thế sao?"

Cô thích hết tất cả luôn.

Đối mặt với hiện thực đi, hiện tại mặc dù độ nổi tiếng của nội dung đơn nam vượt qua đơn nữ, trượt băng đôi và khiêu vũ trên băng trước nay chưa từng có, mà sự cạnh tranh của tam kiếm khách cũng chỉ là một trong những nguyên nhân, gương mặt của ba người cũng là một trong những yếu tố rất quan trọng!

Thậm chí có người hâm mộ trượt băng đã từng nói: "Khi đối mặt với Hayato râu dài, tôi muốn rước cậu ấy về nhà, nhưng tôi không muốn kết hôn với cậu ấy, đối mặt với Ilya, tôi sẽ coi cậu ấy như tiểu vương tử mà che chở cả đời, đối mặt với Trương Giác, tôi sẽ rất muốn yêu cậu ấy, nhưng tôi biết vị tiên nhân trên đám mây này sẽ không bao giờ bước vào thế giới vì tôi."

Áp lực từ người thứ hai trong tam đại boss gần như đè bẹp Kelsen, đôi vai non nớt của hắn giống như gánh một ngọn núi vô hình, lúc ra sân thì mang vẻ mặt nghiêm túc‌, sắc mặt thì trắng bệch.

Âu hoàng mặc dù số may, nhưng áp lực tâm lý quá lớn khiến màn trình diễn của hắn bị gò bó, trong động tác nhảy hắn bị ngã hai lần, chờ hắn trượt xong tiết mục rồi đến khu vực kiss & cry, cả người hắn giống như một cây nấm đen u âm vậy.

Và Trương Giác là người cuối cùng ra trận.

Khi cậu cởi áo khoác và chuẩn bị lên sân băng, cả khán đài giống như là dội một thau nước lạnh vào chảo dầu sôi, gần như là nổ tung trong tích tắc.

Trang phục biểu diễn của Trương Giác hoàn toàn tương tự bộ đồ mà cậu đã mặc trong các buổi biểu diễn thương mại, nó gần như là một trong những bộ trang phục biểu diễn đơn giản và hiện đại mà câu từng mặc từ trước đến nay, nhưng lại có thể bộc lộ tối đa sức sống thanh xuân của cậu.

Trước khi bắt đầu biểu diễn, cậu liếc mắt nhìn về phía ống kính, dùng ngón trỏ đặt nhẹ trên môi, nhẹ nhàng hôn một cái, mắt phượng tràn đầy sự vô tội, giống như một đứa nhỏ đẹp đẽ đang cố gắng trêu ghẹo.

Sau đó trên khuôn mặt cậu hiện lên một nụ cười, đây không phải là một nụ cười hoàn hảo với đầy đủ sự khống chế biểu cảm thông thường của các idol, mà là một nụ cười há to miệng để lộ hàm răng, đôi mắt đều híp lại theo nụ cười đó, chân thực mà cuốn hút mười phần.

Sau đó có người hâm mộ trượt băng đã gọi trận chung kết này là trận đấu đơn nam của thế kỷ, những đơn nam trong trận tranh tài này gần như đang ở đỉnh cao của sự nghiệp, cũng không ai bị chấn thương ảnh hưởng, cuối cùng là biểu cảm của họ đều siêu phàm thoát tục, cho dù là Kelsen bị ngã khi nhảy, cũng không hề kéo chân màn trình diễn của mình.

Mà ở hiện tại, nhìn nụ cười của Trương Giác, những người hâm mộ trượt băng vốn đang tràn đầy lo lắng khi xem trận đấu cũng bị lây nhiễm mà cùng nhau nhếch miệng.

【 Giai Giai: Trạng thái của Trương Giác thoạt nhìn rất tuyệt, vừa nhìn đã đặc biệt tự tin, chỉ nhìn thần thái là biết cậu ấy rất chắc chắn. 】

【 Chàng boss rơi xuống đất: Nụ cười đẹp quá! Đã chụp màn hình để làm hình nền rồi! 】

【 Đông Đô khốc ca: Giác ca mạnh nhất! Giác ca tất thắng! 】

【 Sức khỏe luôn ở đây: Áp phích quảng cáo mau chính thức ra mắt đi nào, bóp tiền của tôi đã sẵn sàng động dục rồi! Mở thêm tiêu chuẩn trước khi bán đê, nếu không với tốc độ internet nhà tôi sẽ giành không được á. 】

【 một chữ ngựa: Tuy rằng tam kiếm khách đều rất đẹp trai, nhưng người mà tui yêu nhất quả nhiên vẫn là thần cá sấu, có thể cao lãnh có thể thanh xuân, con trai 19 tuổi quả nhiên là tuyệt nhất! Vốn dĩ trước đây còn cảm thấy cậu ấy là bông hoa cao lãnh, nhưng khi nhìn thấy cậu ấy cười, tui đột nhiên muốn nói chuyện yêu đương với cậu ấy quá à! 】

-

Tác giả có lời muốn nói: Tiểu kịch trường

Hayato Terakami: Đồ tra nam, khiến người nhìn thấy muốn rước về, muốn hôn nhưng lại muốn đánh.

Ilya: Tiểu vương tử trên băng, bất ngờ thu hút rất nhiều fan mẹ.

Trương Tiểu Ngọc: Khi còn bé một đống fan cha fan mẹ, sau khi lớn lên một đám người gọi chồng or lão công, người trước cùng người sau có vẻ như còn nặng hơn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play