Edit: Minh Nguyệt
Beta: Beltious Soulia/Dã Linh
Chương 67 (1082):
Đường Quả nhìn màn hình điện thoại, Cổ Diệp click mở ảnh ra. Trong tấm hình, Lạc Diệc Thành ngồi cách Tiền Bối Bối khá xa. Chỗ đó tương đối mờ, nhìn giống như là ở quán bar.
Có mấy người phụ nữ ngồi cạnh Tiền Bối Bối, bọn họ đang nói gì đó với cô ta, trong đó có một người phụ nữ đưa cho Tiền Bối Bối một ly đồ uống. Vấn đề nằm ở ly đồ uống này, góc độ của cái video này vô cùng xảo trá, rõ ràng động tác của người phụ nữ kia rất bí ẩn nhưng cũng đã bị chụp lại.
"Cô thấy thú vị sao, Cô Đường?"
"Tiền Bối Bối uống chưa?"
"Cô ta uống rồi." Cổ Diệp cười tủm tỉm nói, "Lúc học đại học, quan hệ của người phụ nữ kia và Tiền Bối Bối không tệ, chí ít thì quan hệ bề ngoài không tệ. Ngay trước mặt nhiều người như vậy, sao cô ta lại có thể nghĩ đến việc có người bỏ thuốc mình chứ."
Đường Quả nhắm mắt lại, "Ai làm?"
"Là một người thầm mến Tiền Bối Bối. Thời gian trước hắn ta trở về, nghe nói Tiền Bối Bối không kết hôn với Lạc Diệc Thành."
"Sau đó..."
Cổ Diệp tiến tới một chút, anh thấp giọng nói, "Hắn ta liền bắt đầu theo đuổi Tiền Bối Bối, nhưng không thành công. Cuối cùng Tiền Bối Bối bị hắn ta quấy rầy đến phiền nên nói không ít lời nói nặng, làm hắn ta mất hết mặt mũi. Tên này không cam tâm, muốn ở buổi họp lớp phát sinh chút chuyện thú vị."
"Tôi cho rằng hắn ta sẽ không thành công." Nụ cười của Cổ Diệp rất gian trá, "Nếu như Lạc Diệc Thành không ở đây thì quả thật sẽ có khả năng thành công, nhưng có Lạc Diệc Thành ở đó thì người kia không thành công được. Chẳng qua hắn ta không thành công được, Lạc Diệc Thành thì không chắc..."
Còn lại không cần nhiều lời, tất cả mọi người đều hiểu.
Cổ Diệp cũng không nghĩ tới, đột nhiên xuất hiện một tên đàn ông thầm mến Tiền Bối Bối, cứ như vậy thành thần trợ công.
Thật ra thì anh vô cùng khó hiểu, lúc trước anh đi đào bí mật, giúp người ta phá án lại không có gặp được dạng người như Lạc Diệc Thành và Tiền Bối Bối. Hai người bọn họ không cần biết là làm gì cũng đều rất dễ dàng dây dưa với nhau. Bọn họ luôn trong lúc lơ đãng lại ngẫu nhiên gặp nhau, mà Lạc Diệc Thành lại đúng lúc thấy Tiền Bối Bối đáng thương.
Ngay từ đầu anh còn tưởng rằng đó là do người phụ nữ Tiền Bối Bối này mưu tính, tất cả mọi chuyện đều nằm trong tính toán cô ta. Sau này anh mới phát hiện hóa ra tất cả thật sự là trùng hợp. Đúng là kỳ quái, có lẽ rằng toàn bộ sự trùng hợp trên thế giới này đều xảy ra ở trên người hai người này.
Đường Quả không hề cảm thấy lời nói của Cổ Diệp có gì sai, nhân vật chính mà, ông trời nhất định sẽ nghĩ biện pháp đưa bọn họ về bên nhau.
Bây giờ hình ảnh của bọn họ là trực tiếp trong quán bar chứ không phải là video quay lại được lúc nãy nữa.
"Cô Đường, cô muốn uống hay ăn gì không?"
"Cho tôi một ly kem đi."
Cổ Diệp hơi kinh ngạc, anh hoàn toàn không nghĩ tới rằng người phụ nữ xinh đẹp này vậy mà thích ăn kem ly. Trong lòng của anh lại có chút vui vẻ, người phụ nữ thích ăn đồ ngọt càng đáng yêu.
"Vậy cô chờ một lát, tôi đi mua giúp cô." Cổ Diệp đặt túi trên chỗ ngồi, "Đồ của tôi Tiểu Cổ Đường trông giúp."
"Được." Đường Quả chống đỡ cái cằm, cô nhìn Cổ Diệp, "Nếu mất thì tôi cũng không chịu trách nhiệm đâu."
"Không sao cả, túi không quan trọng, chỉ cần Cô Đường còn ở là được." Cổ Diệp nói xong thì nhanh chóng rời đi, túi có quan trọng bằng cô vợ trẻ không? Nếu cô vợ trẻ bằng lòng kết hôn với anh ngay, anh mất mười cái túi cũng được.
[Ký chủ, tên này nói năng ngọt xớt, cô cẩn thận kẻo bị lừa.] Trong lòng của hệ thống có chút chua, tên này quả thật là mỗi giờ mỗi khắc đều hấp dẫn ký chủ đại đại nhà nó.
Hiện tại nó có thể khẳng định rằng nó không phải là hệ thống quan trọng nhất trong lòng của ký chủ đại đại nữa.
=====
Chương 68 (1083):
"Cho tới bây giờ, anh ta chưa từng gạt ta."
[Tên này rất keo kiệt, ký chủ, nếu tương lai cô ly hôn rồi lại lấy chồng thì nhất định phải nghĩ rõ ràng, người đàn ông này thật sự rất keo kiệt.] Hệ thống tiếp tục xúi giục, nếu không xúi giục chút thì vị trí hệ thống đệ nhất của nó khó mà giữ được.
Đương nhiên, nó không có ý đuổi người đàn ông này đi. Nó chỉ muốn ký chủ đại đại hiểu rõ rằng nó mới là thống trung thành nhất, tri kỷ nhất, vĩnh viễn đi theo ký chủ đại đại.
[Ký chủ, tôi mới là thống mà cô tín nhiệm nhất.]
Đường Quả nhịn không được mà bật cười, cô đang thắc mắc tại sao hôm nay hệ thống này lại nhiều lời như vậy, hóa ra là sợ thất sủng.
"Thống tử, mi càng lúc càng giống người, vậy mà còn biết ăn dấm nữa."
[Tôi chỉ muốn nhắc nhở cô, tôi mới là người trung thành nhất với ký chủ đại đại.] Hệ thống hơi ngượng nghịu, [Không phải do tôi sợ ký chủ đại đại lún quá sâu sao, chẳng may cô khôi phục lại ký ức, phát hiện tên kia là kẻ xấu, vậy thì ký chủ đại đại không phải sẽ đau lòng sao?]
Đây là lời thật, ký chủ đại đại làm chuyện gì cũng đều rất tuyệt đối, dù gì cũng sẽ lưu lại cho người ta một đường. Nhưng đã qua nhiều thế giới như vậy, dù biết trước kết quả, nhưng ký chủ đại đại làm việc xưa nay chưa từng quay đầu.
Trong mắt của ký chủ đại đại, thích chính là thích, không thích chính là không thích. Một khi cô thích, cô sẽ dùng hết sức để thích. Loại người này, trọng tình lại vô tình, rất dễ dàng bị thương.
"Mi suy nghĩ nhiều rồi, ta đã sớm chuẩn bị, đừng lo lắng. Thống tử, mi lo lắng cho ta như vậy, còn không bằng suy tính một chút, lần tiếp theo gặp được một hệ thống nữ thì mi định yêu đương một lần hay là nuốt luôn đối phương."
[Nuốt đi, yêu đương làm gì, rất phiền phức.] Hệ thống không chút nghĩ ngợi nói, [Hệ thống còn phân giới tính sao?]
Đường Quả giật mình hỏi, "Thống tử, chẳng lẽ mi không có giới tính?"
[Không, tôi là một hệ thống nam.] Hệ thống vội vàng nói, [Nhưng tôi cho rằng, hệ thống đều là nam.]
Đường Quả không biết là từ đâu mà hệ thống có được kết luận này, cô không hỏi nhiều nữa, vì Cổ Diệp đã trở về.
Trong tay anh bưng một ly kem lớn, lúc anh nở nụ cười đặt ly kem trước mặt Đường Quả, Đường Quả hơi sửng sốt.
"Sao vậy, Cô Đường không vui sao?" Cổ Diệp có chút khẩn trương, "Tôi cảm thấy mỗi một loại đều rất đẹp mắt, cho nên mỗi loại đều mua một ít. Nếu cô không thích, tôi sẽ đi đổi giúp cô."
"Không, tôi rất thích." Đường Quả cầm lấy thìa ăn một miếng, "Luật sư Cổ thật đúng là hiểu lòng tôi, tôi chỉ thích ăn kem ly như vậy, trong một ly có rất nhiều loại hương vị, lúc ăn cảm thấy rất ngon."
Cổ Diệp thở phào một hơi, vừa nãy lúc mua anh cũng không nghĩ nhiều như vậy. Ngay từ đầu anh định mua một loại trong đó, nhưng khi nhìn thấy đủ loại kem trong thùng, trong đầu anh đột nhiên hiện lên ánh sáng. Trực giác nói cho anh biết, mỗi một loại đều phải mua.
Cho đến lúc anh đem ly kem đặt ở trước mặt Đường Quả, anh mới nhận ra được mình đã làm một chuyện không nghiêm túc lắm. Nhưng anh không ngờ rằng cô lại rất thích. Lúc anh nhìn vào nét mặt của cô thì anh tin tưởng rằng cô không nói dối. Vì lúc mà cô ăn kem ly, trên gương mặt xinh đẹp đều là ý cười.
Cổ Diệp uống nước, trong lòng thỏa mãn, chuyện này cũng xem như là anh biết được một sở thích của cô vợ trẻ tương lai. Hoặc là anh có thể đăng ký một lớp học làm kem ly, sau này nếu cô vợ trẻ nghĩ muốn ăn kem ly lúc nào thì anh cũng có thể làm.
Nghĩ đến những ngày tháng đó, anh liền không nhịn được mà cười.
=====
Chương 69 (1084):
"Cô Đường, cô nhìn này, có động tĩnh."
Cổ Diệp chỉ chỉ vào màn hình điện thoại giao diện, Đường Quả đến gần nhìn. Quả nhiên, sau khi Tiền Bối Bối uống xong ly kia đồ uống kia không lâu thì bắt đầu có chút choáng váng, tên đàn ông thầm mến kia Tiền Bối Bối xuất hiện cực kỳ "đúng lúc", đỡ lấy cô ta.
"Bối Bối, có phải là thân thể không thoải mái không, anh đưa em về nghỉ ngơi nhé?" Tên đàn ông vẻ mặt lo lắng nói.
Tiền Bối Bối thoát ra, cô ta lắc đầu, ánh mắt lại nhìn về phía của Lạc Diệc Thành.
Bởi vì bây giờ Lạc Diệc Thành là ông chủ lớn nên các bạn học đều xúm lại nịnh bợ hắn ta. Tuy rằng hai người gần như đã cho đối phương hiểu hết tâm ý của mình, nhưng Lạc Diệc Thành chưa ly hôn, bọn hắn cũng không dám thể hiện quá rõ ràng.
Nếu như quá rõ ràng, bị truyền đi thì cũng không dễ nghe, cho dù bọn họ đã từng thích nhau chín năm.
"Không cần đâu, cảm ơn."
Tiền Bối Bối biết được tâm tư của tên đàn ông này, nhưng cô ta chỉ thích Lạc Diệc Thành. Không bao lâu nữa cô ta và Diệc Thành sẽ một lần nữa ở bên nhau, sao có thể dây dưa với người khác?
"Bối Bối, không lẽ em còn chưa quên Lạc Diệc Thành sao?" Sắc mặt tên đàn ông sắc mặt khá khó coi, "Hắn ta đã cưới con gái nhà giàu, bây giờ còn là ông chủ mở công ty nữa, các ngươi căn bản là không thể nào."
"Bối Bối, em không thể nhìn anh sao?"
"Thật xin lỗi, bây giờ tôi không muốn cân nhắc những chuyện này." Tiền Bối Bối thấy Lạc Diệc Thành đi không được, thân thể lại có chút không thoải mái. Lúc này, cô ta cũng không thể gọi Lạc Diệc Thành đi được. Nếu như bọn họ bị người ta nhìn ra chuyện gì, vậy thì cũng không tốt.
"Bỏ đi, anh đưa em về nghỉ trước, chuyện của chúng ta, sau này lại từ từ nói, có được không?"
Bởi vì tên đàn ông này dù là lúc đi học hay là sau này vẫn luôn khá lịch sự, không hề lộ ra vẻ thô lỗ không lễ phép, hơn nữa Tiền Bối Bối cho rằng hắn ta thật lòng thích mình, quan tâm mình nên mới gật đầu đồng ý.
Cô ta cũng không nhìn thấy trong đáy mắt của tên đàn ông này lóe lên một tia sáng. Lúc được đưa ra khỏi quán bar, trên cơ bản thì Tiền Bối Bối không có l ý thức gì, nhưng cô ta vẫn biết rõ là bây giờ không thể ngủ.
Trong nháy mắt bị tên đàn ông đưa lên xe, trong lòng của Tiền Bối Bối rất hối hận. Cũng may rằng tên đàn ông này cũng rất lễ phép, cũng không làm gì cô ta.
Trong lúc hoảng hốt, Tiền Bối Bối chỉ cảm thấy là lạ ở chỗ nào. Cô ta đột nhiên mở mắt ra, phát hiện bản thân mình đang nằm trên một cái giường. Cô ta thử cử động, nhưng toàn thân đương như đã mất hết sức lực.
Rốt cuộc thì cô ta cũng cảm thấy không thích hợp, bên tai vang lên tiếng nói của tên đàn ông kia, "Bối Bối, em tỉnh rồi?"
"Đây là nơi nào? Đây không phải nhà tôi, anh dẫn tôi đến chỗ nào?" Mặt mũi của Tiền Bối Bối cực kỳ tái nhợt, cô ta đã hiểu rằng mình tin lầm người, không nên đi cùng với tên đàn ông này.
Nếu như cô ta tỉnh táo thì chắc chắn sẽ không đi cùng với tên này. Lúc ấy đầu óc cô ta rất mơ hồ, người ta nói cái gì thì cô ta đồng ý qua loa, hoàn toàn không có ý phản kháng. Bây giờ trên người cô ta không có sức lực, sao cô ta lại không rõ là mình bị người ta bỏ thuốc chứ.
"Bối Bối, anh theo đuổi em nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ em cũng không nhìn anh một lần." Tên đàn ông ngồi xổm ở bên giường, sờ khuôn mặt xinh đẹp của Tiền Bối Bối, "Lần này anh quay về, nghe nói rằng em và Lạc Diệc Thành không ở bên nhau, hắn ta cưới con gái nhà giàu, anh còn tưởng rằng rốt cuộc anh cũng có thể theo đuổi được em."
"Không nghĩ tới, em vẫn không quên mất Lạc Diệc Thành, cho tới bây giờ đều không nhìn thấy điểm tốt của anh."
"Bối Bối, anh đã đợi không kịp nữa, nếu anh đã không chiếm được trái tim của em, em không thích anh, vậy thì anh muốn chiếm được thân thể của em."