Edit + beta: Herbicides.

Đáp án đương nhiên là không, tất cả những điểm tương tự này đã báo trước rằng những khách mời khác của chương trình sắp phải nghênh đón cái chết.

Vì chuyện này khá kì lạ, còn liên quan đến những ngôi sao đang hot nên cho dù trong tổ chuyên án cũng không có nhiều người biết chuyện này.

Riêng Giang Chước thì rất được thiên vị, vừa đến chỗ làm đã được vị tổ trưởng Tào mà theo lời Vân Túc Xuyên ‘coi cậu như con gái rượu’ gọi vào phòng, kể rõ ràng mọi chuyện.

Giang Chước cũng nhìn ra sự kì dị trong chuyện này, lật mở tài liệu, phát hiện trong trò chơi, người chết thứ 2 tên Thẩm Tử Sâm, cậu có biết đến cái tên này, cậu ta là một diễn viên đang rất hot trong khoảng 2 năm gần đây, hơn cậu 2 tuổi.

Giang Chước thuận miệng nói: “Chúng ta chuẩn bị đi bảo vệ Thẩm Tử Sâm sao?”

Tào Văn Khê lắc đầu: “Cách này không tốt. Theo lời Niên Tân Vũ, ở đời trước của cô ta, sau khi vài nghệ sĩ gặp chuyện không may thì tổ chuyên án có chú ý đến, phái người bảo vệ nạn nhân. Nhưng chuyện này không phải bị người ta tấn công mà là bị nguyền rủa, rất khó phòng bị, cho nên tất cả đều thất bại.”

Trong các thủ đoạn ám sát, nguyền rủa thuộc loại cạm bẫy được chuẩn bị trước, cũng là loại khó phòng bị nhất. Có ưu điểm ắt cũng có nhược điểm, khi nguyền rủa với quy mô lớn như vậy rất dễ lộ sơ hở. Cho nên nói nếu cách bảo vệ không hiệu quả thì chỉ có thể chủ động tấn công.

Giang Chước lập tức hiểu được ý của Tào Văn Khê khi gọi cậu đến: “Có phải ngài muốn tập hợp những người tham gia chương trình thực tế năm đó lại, một lần nữa bắt đầu trò chơi chạy trốn?”

Nếu những người bị loại trong trò chơi sẽ chết trong hiện thực, như vậy cách tốt nhất là làm ngược lại, chơi thêm lần nữa, cứu tất cả mọi người, lời nguyền sẽ tự bị hủy đi. Đương nhiên khi nguyền rủa bị phá giải, hung thủ phía sau sẽ bị phản lại rồi lộ ra sơ hở.

Tào Văn Khê thấy cậu đoán đúng, nở nụ cười: “Ta quả thật có ý định này, nhưng lại phải phái ái tướng của ta là cháu ra trận rồi.”

Giang Chước tiếp tục xem tài liệu, phát hiện chương trình thực tế này còn từng định làm mùa 2, hơn nữa đã liên lạc vài khách mời, cũng kí hợp đồng rồi. Nghĩ lại thì cũng đúng, dù sao mùa 1 của [ Chạy trốn ] rất được khen ngợi, để duy trì độ hot, mùa 2 đã được lên lịch, ai biết sau lại xảy ra chuyện Từ Tuyền mất mạng ngoài ý muốn.

Người khác không biết cô chết như nào nhưng cảnh sát địa phương đã nói hết cho người nhà của Từ Tuyền, cha mẹ cô vừa nghe liền nóng nảy, tìm đến tổ chương trình đòi bồi thường, tuy cuối cùng không làm to chuyện nhưng cũng đủ để khiến cho kế hoạch mùa 2 bị hoãn.

Giang Chước nhíu mày: “Bản kế hoạch này đã xác định ngày quay chương trình, còn có hai khách mời đã kí hợp đồng, như vậy cho dù họ có tham gia trò hơi hay không thì cũng đã bị nguyền.”

Điều này nghĩa là, bọn họ đã đồng ý tham gia chương trình, nếu không thực hiện đúng hạn sẽ bị trừng phạt.

Tào Khê nói: “Phiền toái chính là ở chỗ này, cho nên mùa 2 cần được khởi quay đúng thời hạn. Ta đã bảo tiểu Nham can thiệp vào bên chế tác chương trình, trong danh sách khách mời, những người tham gia mùa 1 phải có, hai người đã kí hợp đồng này cũng vậy, ta còn định cho cháu một vị trí..... Nhưng đương nhiên tình trạng sức khỏe của cháu vẫn quan trọng hơn, dưỡng bệnh thế nào rồi?”

Từ khi cuộc trò chuyện bắt đầu, Giang Chước đã đoán được Tào Văn Khê muốn cậu tham gia chương trình này, dù sao so với những người khác trong tổ, cậu có kinh nghiệm với các loại tiết mục thế này hơn. Giang Chước cười: “Chỉ là bị cảm thôi, hiện đã ổn lắm rồi.”

Tào Văn Khê nhìn Giang Chước lớn lên, rất thương cậu. Tuy Giang Chước nói vậy nhưng từ lúc Giang lão mất, Tào Văn Khê thấy cậu gầy đi nhiều, đến bây giờ vẫn chưa khôi phục nên có hơi lo lắng. Ông nói: “Hay làm thế này đi, cháu chọn thêm một người nữa để phối hợp. Hai người cũng cần chú ý an toàn của bản thân trước.”

Giang Chước nghĩ ngợi, nhất thời có hơi khó lựa chọn, người này người nọ đều không phải là lựa chọn tốt.

Chủ yếu để bắt chước tình cảnh năm đó, chương trình cần phải theo trình tự quay chụp chiếu lên như bình thường, mà nếu tất cả người tham gia đều là minh tinh người nổi tiếng đột nhiên lòi ra một gương mặt mới chưa thấy bao giờ chắc chắn sẽ khán giả chú ý —- đây cũng là một trong số các nguyên nhân chính Tào Văn Khê chọn Giang Chước.

Tào Văn Khê thấy Giang Chước trầm ngâm, bỗng nhớ đến Vân Túc Xuyên đến đây giúp cậu báo cáo và xin nghỉ, liền hỏi: “Bên Túc Xuyên có thời gian rảnh không?”

Vân thị có tài trợ cho chương trình thực tế này, trong số khách mời còn có hai ngôi sao từ công ti giải trí Tinh Quang, nếu Vân Túc Xuyên tham gia thì cũng không quá kì lạ, Giang Chước suy nghĩ rồi nói: “Để lát cháu hỏi cậu ấy.”

Tào Văn Khê cười: “Thằng nhóc bướng bỉnh đó, nếu năm đó nó không ra nước ngoài, có khi ta sẽ bảo cha nó cho nó đến chỗ chúng ta làm nhân viên ngoài biên chế. Đến hỏi đi, nếu Túc Xuyên đồng ý, bạn từ nhỏ như hai đứa hợp tác sẽ rất tốt.”

Ông lại bổ sung: “Cháu nói cho nó, tới lúc đó ta sẽ tự mình phê chuẩn phần thưởng cho nó.”

Giang Chước cũng cười: “Thế cháu thay cậu ấy cảm ơn tổ trưởng trước.”

Giang Chước vừa gọi điện nói thì Vân Túc Xuyên đồng ý luôn, gần đây hắn phải tăng ca ở công ti đến mức gắt gỏng chính vì để sắp xếp công tác cho hai nhân viên quản lí chuyên nghiệp mới thuê về. Thời điểm quay [ Chạy trốn ] mùa 2 vào khoảng cuối hạ đầu thu, lúc đó hắn đã thoải mái rảnh rỗi hơn.

Giang Chước bàn xong chuyện với Vân Túc Xuyên, tắt điện thoại, phát hiện ở khung chat với dịch vụ chăm sóc khách hàng, APP gửi cho cậu một icon mặt cười, kèm theo một câu ‘Đang ở đây nè’.

Mấy hôm trước sau khi biết được cách dùng đá Bất Trú, Giang Chước suy nghĩ phân tích tình hình, liền thử nhắn tin cho dịch vụ chăm sóc khách hàng, bên kia chưa trả lời cậu, đến giờ mới nhận được câu trả lời, cung phản xạ cũng dài đấy.

Giang Chước không biết người đang nhắn tin với mình có phải nhân viên lập trình cả ngày nhớ đến tiểu kiều thê kia không, nhanh chóng hỏi ra vấn đề của mình.

Giang Chước: “Xin hỏi về viên đá Bất Trú kia, cần thêm nhiêu máu mới có thể sử dụng, có hại gì với thân thể không?”

Dịch vụ chăm sóc khách hàng: “Tùy vào tình hình cá nhân, lượng máu thêm vào khác nhau thì hiệu quả khác nhau. Chủ kênh còn có điểm công đức để bổ sung nên sẽ không xuất hiện nguy hiểm đến tính mạng, nhẹ thì thân thể suy yếu, sau một thời gian có thể khôi phục, nặng thì có thể mất đi tuổi thọ, không thể lấy lại, nhiều nhất không quá 30 năm.”

Nói cách khác, hậu quả nghiêm trọng nhất là 30 năm tuổi thọ đổi một quả tim, bình tĩnh mà suy xét, không phải quá đắt. Huống chi 30 năm là trường hợp tệ nhất.

Kết cục của Đan Tĩnh thoáng hiện lên trước mắt, Giang Chước đánh vài câu rồi lại xóa đi, cuối cùng chỉ trả lời một câu: “Đã biết, cảm ơn.”

Nhưng trái lại dịch vụ chăm sóc khách hàng còn nhắc nhở cậu: “Đề nghị mỗi lần thêm máu thì ít nhất 2, 3 ngày tiếp theo không thêm máu nữa để hạn chế tổn thương nghiêm trọng nhất.”

Giang Chước nói lời cảm ơn, đóng dịch vụ chăm khóc khách hàng, mở trung tâm cá nhân, lại nhỏ thêm một giọt máu cho đá Bất Trú. Lần này, viên đá nhỏ trong bể cá như nhiễm một tầng màu đỏ nhạt, con lắc lư vài cái.

Chính như lời APP nói, có thể vì mỗi lần không thêm nhiều máu lắm nên trước mắt Giang Chước chưa cảm thấy khó chịu lắm, cũng không nói cho Vân Túc Xuyên.

Không bao lâu sau, chương trình thực tế từng tạo ra kỉ lục ở phần 1 [ Chạy trốn ] tuyên bố bắt đầu quay mùa 2, còn công bố danh sách khách mời. Trong đó, 3 người đầu tiên là khách mời cũ từ mùa trước. Thứ 1 là Tô Đới, từ nhỏ đã là một ngôi sao nhí nổi tiếng, chỉ mới 30 tuổi nhưng đã là một diễn viên lâu năm. Vẻ ngoài của anh không phải nghiêng về dạng tinh xảo nhưng rất đàn ông, thường xuyên diễn các vai kiên cường rắn rỏi trên truyền hình, trình độ thể chất cũng ổn, ở mùa 1 chơi rất tốt, đến cuối cùng do sơ sẩy nên mới bị loại.

Người thứ 2 là một ngôi sao nữ, tên Lí Thanh Giai, ban đầu là MC, sau chuyển nghề qua diễn viên, gần đây mấy bộ phim hiện đại của cô được chiếu lên liên tiếp, sự nghiệp đang trong đà lên cao, khả năng điều tiết bầu không khí rất tốt, tính cách loại hoạt bát hào phóng nên rát được các chương trình thực tế kiểu khiêu chiến phiêu lưu này ưu ái.

Người thứ 3 là Thẩm Tử Sâm, năm nay cậu ta 26, độ nổi tiếng không thể khinh thường, trước mắt là diễn viên nam trẻ tuổi trong nước hot đến bỏng cả tay. Chuyện này không chỉ vì ngoại hình cậu ta xuất sắc mà càng bởi vì sau lưng Thẩm Tử Sâm có tập đoàn Thẩm thị nhà to nghiệp lớn. Cậu ta là con trai nhỏ của CEO Thẩm thị, vào giới showbiz chỉ để chơi chơi, đương nhiên vừa debut đã có được những tài nguyên tốt nhất, đập bao nhiêu tiền như vậy, không hot mới là lạ.

Ba người này đều đã từng tham gia mùa 1, thật ra trừ bọn họ và Từ Tuyền đã tử vong, còn có một ca sĩ nhạc hip hop đến từ Hong Kong tên Tả Siêu. Năm đó anh ta là người thứ 3 bị loại, vốn cũng nằm trong diện nguy hiểm cao, tiếc rằng anh ta đang tiến hành buổi lưu diễn toàn quốc đầu tiên, không gọi đến được, mặc kệ tổ chuyên án liên hệ khuyên bảo thế nào, Tả Siêu cũng quyết không tin tà, sống chết không buông tha tuần lưu diễn này để tham gia show thực tế.

Tổ chuyên án lại không thể trói chân người ta mà xách đến, đành phải phái hai người âm thầm đi theo đoàn lưu diễn để có thể đúng lúc bảo vệ Tả Siêu, mặt khác cũng coi anh ta là một con đường dự phòng, đề phòng có người quấy rối.

Hai người khác mời còn lại là hai vị xui xẻo đã lỡ kí hợp đồng với [ Chạy trốn ].

Trong đó một người là lưu lượng tiểu sinh mới nổi Mê Nặc, con lai Trung – Ai Cập, mũi cao mắt sâu, khá khôi ngô, có được rất nhiều fan bạn gái. Người còn lại là nam chính phim thần tượng Nhạc Đình Phi, cũng chính là người ‘fan boy của Giang Chước’ đóng cùng Niên Tân Vũ hồi trước.

Tuy vì Niên Tân Vũ phạm tôi, bộ phim kia có rất nhiều cảnh cần quay lại, tiến độ chậm đi nhiều, nhưng không lâu trước kia bộ phim đam mĩ chuyển thể của anh đóng cùng Mê Nặc vừa chiếu ra, hai người tham gia chương trình cũng là để tăng thêm độ hot cho bộ phim đó.

—– Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là tất cả mọi người có thể sống sót qua chương trình này.

Tổng cộng có 7 khách mời, 6 nam 1 nữ, hai người còn lại đương nhiên là Giang Chước và Vân Túc Xuyên, quả thực có thể nói đội hình này quá tuyệt vời.

Lần này coi như trong họa được phúc, nhóm khách mời để phá giải lời nguyền nên không thể không tham gia show truyền hình này, nếu không, rất khó có thể mời được nhiều ngôi sao nổi tiếng như vậy.

Danh sách này vừa được công bố đã chiếm luôn 5, 6 cái hot search trong top 10.

Fan các nhà đều vội vàng cổ vũ thần tượng nhà mình, đó là chuyện bình thường, nhưng cái khiến mọi người kinh ngạc là tên của Giang Chước và Vân Túc Xuyên xuất hiện ở đó.

Sao lại thế này? Chuyện gì xảy ra vậy? Tết đến à?

Fan CP Vân Giang và cả fan only hai nhà quả thật vui đến mức nước mắt rưng rưng, sinh thời không ngờ còn có thể thấy bọn họ cùng tham gia một show truyền hình, dù sao cho dù là thân phận hay nghề nghiệp của Giang Chước và Vân Túc Xuyên đều không cần tiền và danh tiếng. Nhưng mặc kệ mục đích của bọn họ là gì thì có kẹo ăn vẫn là vui nhất! Trời mới biết bọn họ sống hèn mọn thế nào trong cộng đồng fan các ngôi sao.

Mắt thấy các ngôi sao tham gia bắt đầu tuyên truyền, nhóm fan cũng vui vẻ hóng chờ tin từ Giang Chước.

Anh chàng đẹp trai lạnh lùng này bình thường bỏ bê weibo đến nỗi sắp mọc cỏ đến nơi, mấy tháng không thấy có nổi một bài viết mới, lần này hẳn nên đăng một cái ảnh selfie để bọn họ hú hét chút chứ.

Đáng tiếc nhóm fan chờ mong nhiều rồi, qua vài ngày, Giang Chước cũng chỉ share lại weibo của tổ chương trình, ngay cả thêm một câu caption cũng không thêm, để mặc kệ ở đó.

Dường như cách một cái màn hình cũng có thể nhìn đến gương mặt lãnh đạm mất kiên nhẫn của cậu, quả thật đừng nên mơ xa quá.

Nhóm fan kêu rên:

“Giang Chước, anh tuyệt tình lắm.”

“Hôm nay cũng lại quảng cáo kiểu lạnh lùng đó sao.”

“Làm ơn nói em biết bao nhiêu tiền thì mua được một Giang Chước! A a a a a muốn nhốt ảnh vào phòng tối, ép anh ấy mỗi ngày đăng weibo!”

“Ngủ đi em ơi, trong mơ cái gì cũng có. [ ỉu xìu.JPG ]

Thế nhưng ríu rít một hồi, Vân Túc Xuyên lại share weibo của Giang Chước, còn kèm thêm một câu ‘Mấy giờ rồi mà còn chưa ngủ’.

Vì thế nhóm fan lại hồi sinh.

Sau vài sự kiện, bọn họ biết được trong fandom CP Vân Giang, đôi vai gánh được nhiều nhất là bản thân Vân Túc Xuyên, trên cơ bản đi theo Xuyên ca là có kẹo ăn, ngẫm lại hai người này sắp tham gia một chương trình thực tế, quả thực làm người ta kích động đến ngủ không yên.

Trong số các nguyên nhân người ta thích CP này, yếu tố quan trọng là Giang Chước và Vân Túc Xuyên không phải người trong giới giải trí. Tuy như vậy bọn sẽ ít xuất hiện trên màn ảnh nhưng không cần lo lắng có thể cố ý đóng giả để tạo độ hot, mỗi lần tương tác, mỗi chi tiết nhỏ đều vì quan hệ thật sự tốt, hơn nữa còn không cần tránh hiềm nghi.

“Sao một đôi CP có ít lương thực như vậy mà lại làm tui trầm mê đến thế, điên mất hu hu hu.”

“Đôi khi tui nhìn ánh mắt Xuyên ca nhìn tiểu Chước lại có ảo giác rằng anh ấy thích tiểu Chước thật.”

Cũng có fan không nhịn được mà nói vậy.

“Đồng cảm, nhưng lại cảm thấy mình mơ xa quá. Dù sao thì cứ theo Xuyên ca là có kẹo ăn.”

“Lần này bọn họ có thể đi cùng nhau không? Chờ mong quá.”

“Chính chủ cố gắng như vậy, các đại thần còn chưa sáng tác à?!”

Quả nhiên chuyện xảy ra y như đám fanfic của fan, đến chiều hôm sau, Vân Túc Xuyên ấn chuông cửa nhà cũ Giang gia, gọi Giang Chước cùng đến sân bay. Hắn bấm hai lần chuông, liền mơ hồ nghe được tiếng hô từ trong phòng: “Đến đây ——“

Vân Túc Xuyên: ”......”

Sau đó có tiếng gì đó chạy trên mặt đất, rất nhẹ nhàng mà lại hỗn loạn, nghe không giống người mà cũng không giống động vật nhỏ.....

Vân Túc Xuyên đang nghĩ ngợi xem Giang Chước đang nuôi thứ gì, liền thấy cửa lớn mở ra, trước mắt hắn là..... một con hổ bông nhỏ, một con gấu nâu, một con pikachu và một con doraemon.

”...... “

Vân Túc Xuyên nhận ra đây là một trong những con thú bông thuộc ‘quân đội nhà họ Giang’ trong vụ Đặng Nhất Hàm, hắn còn dùng xe đèo chúng nó về.

Những món đồ chơi bằng bông thành tình này bình thường đều được đặt ở phòng khách, túm tụm với nhau để trò chuyện, lúc này con pikachu cầm đầu được buộc gậy tiên nữ màu hồng vào tay, chính là cái gậy có khả năng khiến vật thành tinh sống dậy mà APP thưởng. Giang Chước dùng nó để làm pikachu sống lên rồi để nó làm những con vật khác sống lại nhiều lần.

Hiện mấy thứ này không chỉ biết chạy biết nhảy mà giọng nói của chúng còn có thể được nghe bởi những người không có năng lực như Vân Túc Xuyên.

Nhóm thú bông kia trở mặt quên luôn người từng giúp mình, nhao nhao hỏi Vân Túc Xuyên: “Anh là ai? Tới đây làm gì?”

Vân Túc Xuyên nhìn chằm chằm chúng nó một hồi, bỗng nhiên gọi to vào trong phòng: “Tiểu Chước! Giang Tiểu Chước! Giang Chước! Em trai ơi! Cậu để đám này làm gì thế? Dấy binh khởi nghĩa à?”

Giang Chước mặc áo sơ mi caro và quần bò, thoải mái cầm theo vali hành lí đi xuống từ tầng 2, bên người cậu còn có một đám búp bê và hai con chó bông nhỏ lăn từ cầu thang xuống, vừa lúc lăn đến trước mặt Vân Túc Xuyên, đúng là tiền hô hậu ủng.

Giang Chước bình tĩnh nói: “Mấy ngày nay đi quay chương trình, tôi để chúng nó giữ nhà.”

Vân Túc Xuyên tán thưởng: “Cách này không tồi, không cần trả tiền công với bao ăn, trộm đi vào có khi còn bị chúng nó dọa chết. Nếu cậu có thể giới thiệu rõ thận phận của tôi với chúng thì lại càng tốt hơn nữa.”

Giang Chước trêu đùa: “Thân phận vừa vào cửa là phải đánh à?”

Vân Túc Xuyên cầm vali của cậu để ngoài cửa: “Không, phải để tôi là khách quý, thấy đến thì cần quỳ thành hàng tiếp đón.”

Thấy Giang Chước theo Vân Túc Xuyên ra ngoài, mấy con động vật nhỏ ôm chân Giang Chước, ngẩng đầu hỏi: “Anh sẽ không đi luôn rồi không về đúng khum?”

Giang Chước nói: “Bọn mi mơ mộng đẹp đẽ nhỉ, cái nhà này của ta mấy ngàn vạn, không trở lại thì đi đâu?”

Một con hổ nhỏ nói: “Vậy anh đừng bỏ trốn cùng người đàn ông kia sau lưng chúng tui!”

Vân Túc Xuyên nghe vậy mừng rỡ, túm con hổ từ chân Giang Chước lên, sờ đầu nó, khích lệ: “Con meo này có học thức đấy, liếc mắt một cái đã thấy được bản chất của sự việc. Yên tâm đi, chúng ta đi đăng kí kết hôn, sau đó đi trăng mật xong sẽ về ở chung với nhau. Đến lúc đó nhớ gọi ta là ba nhé ha ha ha ha!”

Giang Chước: ”..... Cắn cậu ta!”

Giang Chước và Vân Túc Xuyên cứ như vậy rời nhà trong sự níu kéo và tiếng mắng của mấy cục bông, cùng nhau đến sân bay, chuẩn bị đến nơi quay chụp ở ngoại tỉnh.

Cho dù truyền thông và fan xôn xao về chuyện này thế nào thì chính bọn họ hiểu rằng chuyến này không phải đi chơi, trên lưng phải đánh mấy mạng người, nếu không cẩn thận rất có thể gặp chuyện không may.

Dù sao nhóm khách mời không có cơ hội sống lại.

Khác những người khác rầm rộ túi lớn túi nhỏ, hai người đến cả trợ lí cũng không có, đều tự xách một vali hành lí nhỏ, trong chiếc vali kiểu Trung quá nửa là bùa chú và pháp khí, được chú Trần, tài xế Giang gia đưa đến sân bay.

Lúc này mặt trời lên cao, sau khi xuống xe, Giang Chước lấy hai vali được cất ở cốp xe ra, Vân Túc Xuyên theo sau, thuận tay lấy mũ lưỡi trai trên đầu mình ụp vào đầu cậu, ngay sau đó nghe được tiếng hét chói tai.

Vân Túc Xuyên sợ đến mức tay khựng lại ở không trung, nói với Giang Chước đang quay lại xem có chuyện gì: “Tôi còn tưởng trên đầu cậu có cái công tắc.”

Giang Chước: ”...... “

Hai người nhìn lại theo hướng của tiếng hét, thấy bên ngoài sân bay có một dòng người đang chen chúc, có người có giơ banner viết ‘Giang Chước’ hoặc ‘Vân Túc Xuyên’, hóa ra là fan đến tiễn.

Giang Chước hỏi Vân Túc Xuyên: “Cậu thuê đến à?”

Vân Túc Xuyên cạn lời: “Tôi cũng không biết cậu đang đả kích tôi hay đả kích chính mình nữa.”

.......

Editor: Đây là chương thứ 3 tên là “Fan CP ăn Tết” rồi, tác giả có vẻ thích cái tên này ghê.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play