Tần Phú Hữu chưa từng nói qua chuyện yêu đương bao giờ, hơn nữa tối hôm qua lại vừa mới được "bóc tem", tâm tình không khỏi còn đang kích động liền bị Giang Trúc Tâm chống cự mãnh liệt như vậy, cho nên trong lòng không nhịn được cũng có chút ưu thương.
Bất quá, sau khi ngẫm lại thì tinh thần liền phấn chấn lên. Dù sao, tối hôm qua cũng vốn là kết quả do hắn dụ dỗ, nhân lúc người ta thần trí không rõ mà làm ra chuyện này, xác thực là tương đối vô liêm sỉ. Đương nhiên, hắn sẽ phải nhận được sự từ chối, điều này cũng nằm trong dự đoán của hắn.
Nhưng nếu bởi vì như vậy, mà khiến hắn dễ dàng buông tay, thì bản thân Tần Phú Hữu sẽ không đồng ý.
Trước đây, xem như người khác có lấy lòng hắn thế nào, thì Tần Phú Hữu từ trước tới nay cũng không hề động tâm. Hôm nay, thật vất vả xuân tâm dập dờn, thì thân thể lại không chịu khống chế mà bị hấp dẫn, khiến lão xử nam Tần Phú Hữu liền một phát không thể vãn hồi.
Sáng sớm, lúc Giang Trúc Tâm ở trong lồng ngực của mình cọ tới cọ lui, nếu không phải vì ý chí kiên định, thì Tần Phú Hữu vừa mới khai trai cũng sẽ không dễ dàng buông tha cho Giang Trúc Tâm như vậy.
Hơn nữa, mặc dù Giang Trúc Tâm nói cậu là thẳng nam, nhưng tối hôm qua người kẹp eo hắn không buông, xin hắn đừng có ngừng, lại dừng sức một chút, lại tới một lần nữa, không phải đều luôn là Giang Trúc Tâm sao!
Cho nên hắn cũng không phải hoàn toàn không có hy vọng, đúng không?
"Xin lỗi, đã làm em khó xử. Tôi sẽ không làm khó em, nhưng có thể cho tôi số điện thoại của em sao? Tôi đảm bảo sẽ không làm phiền em, tôi chỉ là vì quá yêu thích em. Tôi xưa nay chưa từng yêu thích quá một người như vậy." Tần Phú Hữu mày kiếm mắt sao, thời điểm nói chuyện còn có một ít oan ức khiến cho Giang Trúc Tâm nhớ tới một ít kí ức tối qua, hổ thẹn đến mức phải bưng kín ngực.
Cậu một bên đau đầu do say rượu, một bên lại mơ hồ nghĩ tới, tối hôm qua Tần Phú Hữu tựa hồ là có ý muốn đưa mình trở về, nhưng hình như là do mình ói ra trên người người ta.
Bất đắc dĩ, Tần Phú Hữu mới phải đem cậu đưa tới khách sạn. Bây giờ, quần áo trên người đối phương đang mặc chính là do phòng phục vụ vừa nãy mới đưa tới.
Nghĩ đến việc Tần Phú Hữu giúp mình tắm rửa, cậu còn mơ mơ màng màng giãy dụa, nhân tiện còn khiến người ta tránh đến phát "cứng". Đối phương không nhịn được hôn một cái, cậu đã không đẩy ra thì thôi đi, dĩ nhiên còn hưởng thụ mà ôm lấy bả vai của đối phương.
A a a a a a! Quả nhiên, cậu bị thao là đáng đời mà!
Chờ đến khi Giang Trúc Tâm lấy lại tinh thần, thì cậu đã ở trong ánh mắt tha thiết của Tần Phú Hữu mà đem số điện thoại của mình cho đối phương, còn thêm Wechat lẫn nhau.
Tần Phú Hữu cũng không vì vậy mà thỏa mãn, hắn còn thừa dịp Giang Trúc Tâm thất thần, mà mở ra Alipay, số chim cánh cụt, Weibo, đẩy lên hạng nhất tài khoản xã giao rồi tiến hành thêm bạn tốt, tốc độ đáng sợ đến mức khiến Giang Trúc Tâm quên luôn cả áy náy.
"Này, này, này, cho anh số điện thoại là được rồi nha? Anh như thế nào, như thế nào!!!" Giang Trúc Tâm cảm thấy chính mình sắp hộc máu, tuy rằng cậu thực áy náy, nhưng đồng thời đối với việc lần đầu tiên của mình bị một người đàn ông cướp mất, cũng rất xoắn xuýt mà nha!
Cậu còn chưa suy nghĩ ra, làm sao cùng Tần Phú Hữu nói chúng ta xem như chuyện gì cũng chưa phát sinh qua, thì Tần Phú Hữu đã động tác nhanh chóng nắm giữ phần lớn thông tin cá nhân của cậu.
Xong đời, chẳng lẽ giờ cậu muốn chơi ứng dụng mạng xã hội đáng yêu, cũng phải mở nick phụ sao?!
"Cảm ơn em! Trúc Tâm! Tôi thực sự rất vui vẻ." Tất cả hành vi vừa nãy của Tần Phú Hữu, đều là dùng tư thế cầu hôn kia để hoàn thành. Hắn thỏa mãn đứng dậy, đối với Giang Trúc Tâm nở nụ cười. Vốn là một khuôn mặt tuấn tú tiêu sái, cấm dục tự chế lại bởi vì nụ cười này mà trở nên có chút khờ ngốc.
Giang Trúc Tâm không biết mình bị cái gì bắn trúng, đành phải lựa chọn trầm mặc.
"Alipay nhận được 5.200 nguyên." Giang Trúc Tâm còn đang ngây người thì điện thoại liền rung lên, sau đó cậu nhìn thấy Tần Phú Hữu chuyển khoản cho mình năm ngàn hai trăm nguyên.
"Trúc Tâm, bởi vì không biết sẽ gặp được em cho nên trên người tôi không mang theo thẻ phụ, nhưng tôi nhớ em đã nói gần đây hay dùng Alipay nên vừa nãy tôi đã mở cho em một khoản thanh toán thân mật(*), em muốn mua thứ gì đều có thể dùng tài khoản của tôi. Tôi cũng không thiết lập hạn mức tối đa, em muốn mua cái gì cũng đều được." Tần Phú Hữu bla bla nói rất nhiều khiến Giang Trúc Tâm thiếu chút nữa một hơi cũng nghẹn lại.
(*) thanh toán thân mật: cái này mị cũng không hiểu lắm, tìm trên baidu thì thấy nó đề cập cái này có chức năng giống thẻ phụ của ngân hàng. Tức là khi bạn kích hoạt chức năng này cho người thân, bạn bè thân thiết....thì khi họ mua sắm online tiền sẽ trừ trực tiếp vào tài khoản của bạn.
"...Ai, ai muốn tiền của anh hả!!" Giang Trúc Tâm cả kinh đến mức nói lắp, sau đó tiềm lực bùng nổ liền đẩy Tần Phú Hữu ra, đồng thời cậu cũng sợ tới mức cầm lấy di động của mình chạy trốn thật nhanh.
Cậu hoàn toàn không hiểu được, trong thời gian ngắn như vậy Tần Phú Hữu rốt cuộc là làm thế nào, có thể làm được nhiều trò gian đến thế?!
Mịa, vừa nãy thiếu chút nữa đã bị tiền tài che mắt, chờ về đến phòng trọ việc đầu tiên cậu làm là phải đem tiền trả lại mới được.
Còn thanh toán thân mật là cái quỷ gì! Nghe cũng chưa từng nghe tới! Kệ, đều phải thủ tiêu hết!!
Nhưng vừa mới bước vào thang máy, Tần Phú Hữu ở phía sau giống như linh hồn cũng xuất hiện ở bên trong.
"Trúc Tâm, để tôi đưa em về, em bước đi cũng đều đi cà nhắc như vậy rồi." Đôi tay Tần Phú Hữu chống ở hai bên tai Giang Trúc Tâm, thần sắc lo lắng nói.
"Ngậm miệng!!"
Bị Tần Phú Hữu từng bước ép sát như thế, Giang Trúc Tâm hoàn toàn quên mất chính mình còn đang bi thương vì thất nghiệp, thì bây giờ cậu chỉ muốn tìm cơ hội đem tên biến thái Tần Phú Hữu này đánh cho một trận.