"Sau này, đây chính là vị trí của cậu. Mọi người làm việc cho tốt, có vấn đề gì liền hỏi tổ trưởng. Tôi tên là Kiều Tư Tư, mọi người gọi tôi Kiều ca là được ha."

Người phụ trách đem một đám nhân viên mới, đưa đến chỗ giám đốc của bộ phận thiết kế. Vị giám đốc có mái tóc đỏ cấp tốc an bài vị trí cho người mới, sau đó đưa hai tổ trưởng lại đây mới trở về phòng hội nghị tiếp tục mở họp.

Vị lãnh đạo này cực kì hào hiệp, toàn bộ trang trí của bộ phận thiết kế cùng với trang phục đủ mọi màu sắc của nhân viên, vừa nhìn qua liền biết bầu không khí rất tốt. Cái này nhưng cùng với công ty quảng cáo trước kia của Giang Trúc Tâm có khác biệt rất lớn.

Vận may của cậu thế nhưng quá tốt rồi, lúc trước xem phản ứng của nhân sự cậu còn cảm thấy mình không có cơ hội.

Quý Du biểu tình soi mói mà gật gật đầu: Ừm, rất tốt, phòng làm việc này xứng với cậu ta.

Bộ phận thiết kế lần này tuyển vào ba người, một người khác nữa gọi là Viên Hảo. Là một cô gái hướng nội, vốn dĩ cô nàng vẫn luôn yên lặng cúi đầu, nhưng lúc này đôi mắt đã hoàn toàn tỏa sáng, hận không thể thoát ly tổ chức, một mình đi mạo hiểm.

"Khụ khụ, tôi là tổ trưởng Tổ 1 Hắc Toàn Phong, hắn là tổ trưởng Tổ 2 Bạch Vô Thường. Bộ phận của chúng ta không có nhiều quy củ như vậy, cậu đi trễ về sớm đều được, nhưng công việc giao cho cậu phải hoàn thành trong đúng thời gian quy định. Hơn nữa công việc cũng không thể mang về nhà làm, công ty chúng ta có điều khoản bảo mật rất nghiêm khắc, vừa nãy các cậu kí hợp đồng hẳn là cũng nhìn thấy rồi đi." Hắc Toàn Phong nhìn thấy sắc mặt Quý Du quái lạ muốn há miệng nói gì đó, liền nhanh chóng giơ tay dừng lại cậu chuyện.

"Đúng không sai, tuy rằng rất kì quái, nhưng Hắc Toàn Phong cùng Bạch Vô Thường chính là tên thật của hai người chúng tôi, là do cha mẹ đặt. Cứ gọi chúng tôi Hắc ca, Bạch ca là được." Hắc Toàn Phong nói vừa nhanh lại vừa lớn, hiển nhiên là đã bị hỏi rất nhiều lần, "Hôm nay, các cậu tới cũng rất đúng lúc, Cảnh tổng đang ở trong phòng họp cùng tổ 3 và tổ 4 mở họp. Sắp lại có hạng mục mới, chờ an bài công việc xong, nói không chừng các cậu cũng có thể gia nhập."

Sau khi nói xong một đống lớn, Bạch Vô Thường rốt cuộc mở miệng: "Ừm, Hắc Toàn Phong nói rất đúng."

Sau đó liền tiếp tục yên lặng, cả người nhìn qua có chút ngốc.

"Bạch ca của các cậu tương đối ít lời, nhưng có vấn đề có thể hỏi cậu ta. Cậu ta rất cẩn thận, sau này các cậu sẽ biết. Còn có, tuy rằng bộ phận của chúng ta không phân tổ, cũng sẽ không có nhiều việc tranh đấu nội bộ như vậy. Mọi người bình thường đều có công việc riêng, không đoàn kết phân công sẽ ảnh hưởng đến hiệu suất. Cho nên, cũng hy vọng những nhân viên mới như các cậu không cần đi bàng môn tà đạo, siêng năng làm việc sẽ luôn có cơ hội thăng tiến, hiểu rồi chứ?"

Sau khi thấy ba người trả lời, Hắc Toàn Phong mới thỏa mãn gật đầu.

"Được rồi, kế tiếp Viên Hảo cùng Quý Du đi theo tôi, Giang Trúc Tâm cậu đi cùng Bạch ca đi. Chúng tôi sẽ nói cho các cậu một chút về nội dung huấn luyện cùng với kế hoạch công tác."

"Tại sao tôi không thể cùng nhóm với Giang Trúc Tâm?" Quý Du nhíu nhíu mày, bất mãn với an bài này.

"Hắc, nhóc con, nói là phân công, cậu và Viên Hảo đều là tốt nghiệp thiết kế kiến trúc, đương nhiên phải đi cùng tôi nha. Bên phía Bạch ca chính là thiết kế bản vẽ gốc, nội dung công việc sau này không giống nhau, hiểu không? Tình cảm tốt thì các cậu có thể cùng nhau ăn trưa, nhưng công việc nhất định phải nghiêm túc làm, có biết không?" Hắc Toàn Phong tức cười nói, nhưng vẫn như cũ ôn tồn giải thích, nếu như Quý Du lại thắc mắc thì đương nhiên hắn sẽ nổi nóng á!

Cũng may Quý Du cũng không phải thực sự là người mình ta vô địch, nghe Hắc Toàn Phong giải thích xong, cậu ta cũng cực kì kiên định gật đầu: "Đã hiểu. Tôi tuyệt đối nghiêm túc."

Tương lai sau này cậu ta nhất định phải cùng Giang Trúc Tâm cầm sắt cùng reo, bây giờ thì cậu ta cần phải cố gắng tập trung vào công việc trước đã.

Giang Trúc Tâm: Nếu tui nhớ không lầm... Quan hệ của chúng ta thật không giống như là tới được mức độ kia mà?

Quý Du đại khái đối với một từ 'cầm sắt cùng reo' hình như có hiểu lầm gì đó.

Hắc Toàn Phong trừng mắt nhìn, có chút ngoài ý muốn Quý Du lại dễ nói chuyện như vậy.

Nhưng mà thế giới to lớn không gì là không có, người kì quái hắn thấy qua còn ít sao? Nhìn hai nhân viên mới đều nghe lời cùng hắn đi, Hắc Toàn Phong cũng không nói cái gì nữa.

"Đi theo tôi." Bạch Vô Thường nói rất khẽ, sắc mặt cũng là trắng bệch, y một bên mang theo Giang Trúc Tâm đi đến bên cạnh làm việc của y, một bên từ đâu đó lấy ra một bình chất lỏng bổ khí hút một ngụm, thời điểm ngồi xuống mới thấy Giang Trúc Tâm đang nhìn y chằm chằm. Bạch Vô Thường bỗng nhiên tỉnh ngộ, sau đó liền từ chỗ nào đó cầm một cái bình khác ra, "Cậu cũng cần sao?"

Giang Trúc Tâm trầm mặc lắc đầu, Bạch Vô Thường cũng không thèm để ý, y liền đem cái bình vừa mới lấy ra nhét trở lại. Bàn tay thon dài nhưng lại có chút bệnh trạng giơ lên chỉ chỉ vào cái ghế tựa còn trống bên cạnh, nói: "Ngồi đi."

"Đây là mấy phần mềm cậu cần học cùng với một ít tư liệu huấn luyện." Bạch Vô Thường từ trong một cái túi khác lấy ra một chiếc USB, "Đây chính là bản vẽ gốc xuất phẩm trò chơi trước đây của công ty." Bạch Vô Thường liền móc ra một cái ổ cứng đưa cho Giang Trúc Tâm. "Mong cậu trong vòng một tuần lễ phải xem xong toàn bộ nội dung, có vấn đề gì liền tập trung lại hỏi tôi một lần là được. Một tuần sau tôi sẽ căn cứ vào trình độ học tập của cậu để an bài công việc cho cậu."

Sau khi nói xong, Bạch Vô Thường hai mắt vô thần ngồi thẳng bắt đầu làm việc. Giang Trúc Tâm cầm theo một cái USB cùng một cái ổ cứng, sau khi xác nhận Bạch Vô Thường đã hoàn toàn tập trung tiến vào trạng thái làm việc, thì cậu mới đứng dậy.

"Cảm ơn Bạch ca, vậy tôi về chỗ ngồi trước."

Giang Trúc Tâm nói xong, Bạch Vô Thường gật đầu: "Tư liệu chỉ có thể đọc ở công ty, cậu rõ ràng rồi chứ?"

"Đã rõ, Bạch ca." Giang Trúc Tâm khẳng định nắm nắm tay, thấy Bạch Vô Thường thực sự không còn lời nào, Giang Trúc Tâm liền không thể chờ đợi được nữa mà chạy đến chỗ ngồi của cậu.

Đây là lần đầu tiên cậu đường hoàng ra dáng có bàn làm việc riêng của mình. Bàn làm việc không chỉ có máy vi tính, còn có bàn vẽ và bút cảm ứng, thậm chí trong hộp còn có giấy bút cùng màu vẽ, quả thực là thiên đường!

Trước đây lúc còn ở công ty quảng cáo, vị trí của cậu không có máy vi tính, có lúc có chút công việc còn phải dùng đến chính máy tính của cậu để hoàn thành, cùng với bây giờ căn bản không cách nào so sánh được.

Hơn nữa, tuy rằng đồng nghiệp tính cách có chút cổ quái, nhưng đều là người tốt. Hắc ca cũng đã nói không có tranh đấu nội bộ trong văn phòng, nhiệm vụ chủ yếu của bọn họ chính là làm việc cho tốt, đây cũng quá tuyệt vời rồi đi.

Tràn ngập cảm xúc mãnh liệt đối với công việc mà mở ra USB vừa nãy Bạch Vô Thường đưa cho cậu. Giang Trúc Tâm biểu thị mình nhất định sẽ không phụ lòng bồi dưỡng cùng cổ vũ của lãnh đạo đối với mình, sẽ học tập cho giỏi để tham gia vào công việc thôi!

Đồng nghiệp đối diện đột nhiên ló đầu qua nói chuyện, "Hi, tôi gọi là Bonny, có thể gọi tôi là Tiểu Thố nha."

"Chào cậu. Tôi gọi là Giang Trúc Tâm." Giang Trúc Tâm cười nói: "Tên của cậu rất đáng yêu."

"Không được nói tui đáng yêu." Tiểu Thố thái độ thân thiết vừa nãy liền chuyển một cái, thở phì phò một lần nữa mới ngồi trở lại.

"... Xin lỗi, nếu như tôi nói nhầm khiến cậu cảm thấy không thoải mái..." Giang Trúc Tâm cũng không nghĩ tới Tiểu Thố lại dễ thay đổi như vậy, nhất thời có chút ngốc. Nhưng mà cậu cũng cảm thấy được là do mình nói nhiều, dù sao vẫn có những người không thích nói chuyện đùa như vậy.

"Cậu đừng để ý đến cậu ta, cậu ta thích làm gì đó để cho người khác phải dỗ dành, thấy cậu chơi vui còn có thể sẽ quấn lấy cậu." Ngồi ở phía sau Giang Trúc Tâm là một ngự tỷ. Cô vừa lấy xuống tai nghe, vừa ăn chocolate, ngữ khí hờ hững, "Cậu thực sự rất đẹp trai nha. Tôi gọi là Cao Mỹ, cứ gọi tôi May tỷ là được."

"Xin chào, May tỷ." Giang Trúc Tâm cảm thấy, tuy rằng nói qua bộ phận này không có tranh đấu nội bộ, nhưng chưa từng nói sẽ xuất hiện lượng lớn người tính khí quỷ dị như vậy mà. May tỷ phun tào như vậy cũng không thấy Tiểu Thố có phản ứng, giống như là đã quen rồi, cho nên tình cảm của bọn họ xem như là tốt hay không tốt đây nhỉ?

"Ôi chao, ngoan quá đi." Cao Mỹ mặt mày hiền từ đáp một tiếng, sau đó lại đem tai nghe đeo trở lại, cũng tiếp tục vùi đầu gian khổ làm việc.

Giang Trúc Tâm: "...."

Thoạt nhìn người là ma mới như cậu, ngoại trừ trong công việc phải cố gắng tiến tới, cậu còn phải nhanh chóng thích ứng nhịp điệu nói chuyện của các đồng nghiệp mới được, như vậy mới có thể khiến cho mọi người hợp tác với nhau tốt hơn chứ.

Thực sự là trọng trách thì nặng mà đường thì xa mà!

"Ngày hôm nay trước hết như vậy, hy vọng ba ngày sau tôi có thể nhìn thấy bản mẫu, trong vòng một tháng xác định tất cả nhân vật trò chơi. Nếu như bộ phận họa sĩ không đủ, có thể thuê ở bên ngoài..." Cảnh Viên Bảo ngay ngắn tổng kết cuộc họp lần này, cũng đem nhiệm vụ của tất cả mọi người an bài rõ rõ ràng ràng sau, sau đó liền rời khỏi phòng họp.

Mới vừa bước ra được một bước, y đột nhiên dừng lại, hỏi giám đốc Kiều Tư Tư: "Bộ phận của các cậu có phải có ba nhân viên mới, để tôi làm quen một chút?"

Kiều Tư Tư hơi kinh ngạc, Cảnh Viên Bảo tuy rằng thân là công ty đại lão nhưng lại cực kì thân dân. Nhưng mà y lại chưa từng đối với những người khác trong công ty đưa ra loại yêu cầu này.

"Hắc ca, Bạch ca, phiền phức đem nhân viên mới mang tới đây một chút." Cảnh tổng dặn dò, đương nhiên phải chấp hành rồi. Kiều Tư Tư nói với Hắc Toàn Phong cùng Bạch Vô Thường, động tác của hai người cũng không chậm, rất nhanh liền đem ba người Giang Trúc Tâm đưa đến trước mặt Cảnh Viên Bảo.

"Xin chào Cảnh tổng." Bạch Vô Thường mới xem văn kiện được một nửa đã bị gọi đi, nói là lãnh đạo công ty muốn thuận tiện xem bọn họ. Giang Trúc Tâm cũng xa xa nhìn thấy Cảnh Viên Bảo âu phục giày da đứng ở nơi đó.

Vị lãnh đạo này thoạt nhìn phong cách cùng bộ phận thiết kế của bọn họ cách biệt rất xa. Sau khi cùng Bạch Vô Thường gọi một tiếng Cảnh tổng, Giang Trúc Tâm liền bé ngoan đứng ở bên cạnh chờ lãnh đạo nói chuyện.

"Xin chào mọi người." Cảnh Viên Bảo ánh mắt đột nhiên sâu thẳm mà sờ sờ cằm.

Y hiện tại vẫn như cũ không biết được tướng mạo cùng tên họ của người mà Tần Phú Hữu thích, bởi vì tên Tần Phú Hữu kia không cho. Y cũng chỉ nghe lời các anh em không đi tìm tư liệu của đối phương, cũng chưa bao giờ cho người này đi cửa sau.

Nhưng mà người này lại vừa vặn thích hợp với công ty Tuyết Dã của bọn họ, cho nên ở trong một đám người được phỏng vấn mà bộc lộ tài năng.

Nghe người bên nhân sự nói, công ty trước đây của đối phương vì ghét bỏ cậu không có sức sáng tạo mà sa thải đối phương, khiến cho đối phương đối với bản thân không còn tự tin, cho nên vị Quý Du tràn ngập ngạo khí này nhất định không phải.

Viên Hảo là nữ sinh, nhưng y không nghe nói anh em tốt đã 'thẳng' lại.

Cho nên chỉ còn lại vị cuối cùng này.

Giang Trúc Tâm phát hiện ánh mắt của Cảnh Viên Bảo nhìn cậu cứ quái quái thế nào, giống như là đang suy xét cái gì. Loại ánh mắt này khác với mắt của người giám sát, vẫn khiến luôn cho Giang Trúc Tâm rất mẫn cảm.

Trong lòng hồi họp một chút, lẽ nào...

Lãnh đạo đối với cậu có điều gì bất mãn sao??

Nghe nói Cảnh tổng là chủ của toàn bộ công ty, Giang Trúc Tâm rất bội phục, nhưng nếu như không hợp nhãn duyên của đối phương, thì Giang Trúc Tâm thực sự đau lòng mà muốn tự ôm mình một cái.

Ở công ty trước, cậu cũng đã không hợp nhãn duyên của lãnh đạo (tuy rằng chỉ là lãnh đạo nhỏ), cuối cùng sa thải cậu, cậu còn không nhận được một câu "Cậu đã rất cố gắng" nữa.

Trước khi đi lại còn phê bình cậu một phen, hại cậu không không thể không ra ngoài uống rượu, uống xong còn bị Tần Phú Hữu mang về chọt mông... Dừng lại, không cho ở công ty nhớ tới những kí ức tình sắc dâm uế kia.

Không được, lần này cậu phải nghĩ biện pháp để cho lãnh đạo yêu thích cậu mới được.

"Làm rất tốt." Sau khi xác định được đối tượng mà anh em đang theo đuổi là ai, Cảnh Viên Bảo cũng không đối với nhân viên mới bàn luận trên trời dưới biển, mà là tâm tình không tệ vỗ vỗ vai Giang Trúc Tâm sau đó liền rời đi.

Cảnh Viên Bảo tuy rằng không phải cố ý, vỗ vai Giang Trúc Tâm cũng chỉ là bởi vì tiện tay, nhưng trong lòng y vẫn không khỏi huýt sáo: Wow, cảm giác còn tốt hơn so với chỉ nhìn qua, không nghĩ đến người này còn thuộc dạng mặc quần áo nhìn gầy cởi quần áo lại có thịt.

Ngàn vạn không thể để cho cái tên khốn nạn trọng sắc khinh bạn Tần Phú Hữu kia biết được, y không cẩn thận đụng phải bảo bối của hắn.

Hắc Toàn Phong: Cảnh tổng lúc trước có thân thiết hữu hảo như vậy sao?

Kiều Tư Tư: Đệt, chưa từng nghe nói Cảnh tổng có hứng thú đối với đàn ông mà!

Bạch Vô Thường: ......

Quý Du lại không nghĩ nhiều như vậy, nhưng cậu ta vẫn cảm thấy bộ dáng ý tứ sâu xa của Cảnh Viên Bảo vừa nãy đối với Giang Trúc Tâm ,khiến cho cậu ta rất bất mãn.

Giang Trúc Tâm là đồng bọn của cậu ta! ! Của cậu ta! !

Lúc này, Giang Trúc Tâm quyết định hỏi vị giám đốc Kiều Tư Tư dễ nói chuyện trước mắt này: "Kiều ca, anh biết Cảnh tổng thích dạng người (nhân viên) nào sao?"

Kiều Tư Tư: Trời ạ! ! Nhân viên mới này! Còn rất lớn mật! ! Lại dám mơ ước Cảnh tổng! Được nha. Vậy để ca ca đến nói cho chú phương thức theo đuổi Cảnh tổng nè! !

Giang Trúc Tâm: ? ? ? ?

Tác giả có lời muốn nói:

Cảnh Viên Bảo: Đừng hại tui! !

Tần Phú Hữu: Muốn cho cuộc sống trôi qua, thì trên đầu nhất định phải đội một thảo nguyên xanh dạt dào. ^_^

Giang Trúc Tâm: Tuilà thẳng nam mà!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play