“Phí bảo hành sửa chữa? Cậu muốn bồi thường cho tôi phí bảo hành sửa
chữa à…? Vậy được rồi, bồi cho tôi một tỷ là được rồi.” Lâm Vân chìa tay ra.
Tên con trai tóc đuôi sam cười khan nói: “Anh ơi, em nói ở đây là phí bảo hành sửa chữa cho xe của em.”
“Thì ra là muốn đòi tôi bồi thường phí bảo hành sửa chữa a… Nói thật, một
chút tiền phí bảo hành sửa chữa của cậu, cũng không thành vấn đề.” Lâm
Vân lạnh nhạt nói ra.
Ngay sau đó, lời nói của Lâm Vân lại xoay chuyển.
“Nhưng là, xe Toyota của cậu cướp vị trí đỗ xe của tôi, còn muốn tôi phải bồi
thường phí sửa chữa? Ông đây không có bắt cậu bồi thường phí bảo hành
sửa chữa cho tôi là tốt lắm rồi, vậy mà cậu còn dám bắt tôi bồi thường
phí sửa chữa cho cậu?”
Lâm Vân một bên nói, một bên lấy tay đập lên mặt của người con trai tóc đuôi sam này.
“Cái này… Cái này…” Tên con trai tóc đuôi sam xanh cả mặt.
Lâm Vân lạnh giọng tiếp tục nói: “Nếu như cậu nhất quyết muốn đòi phí bảo
hành sửa chữa, tôi có thể cam đoan, cuối cùng ngươi chẳng những không
lấy được một đồng, tôi còn có thể làm cho cậu xong đời. Nếu như cậu
không tin, cậu có thể thử xem! Bây giờ cậu còn muốn hay không?”
“Em… Em không muốn phí bảo hành sửa chữa nữa! Em từ bỏ!” Tên con trai tóc đuôi sam liên tục khoát tay.
Tên con trai tóc đuôi sam này hiểu rõ, người có thể lái một chiếc xe sang
trọng hơn ba tỷ rưỡi, tuyệt đối không có ai là dễ trêu chọc, ít nhất là
cậu ta không thể chọc nổi. Nếu quả thật muốn đấu, cậu ta không đấu nổi.
Ngay sau đó, Lâm Vân trực tiếp quay người đi về phía cửa hàng.
Đối phó với kẻ ác, mình nhất định phải ác hơn so với chúng!
Hơn nữa Lâm Vân có năng lực như vậy, cùng với đó anh cũng là người ác a.
Sau khi tiến vào cửa hàng, Lâm Vân nhìn thấy một quầy bán đồng hồ.
“Đúng rồi, mua một cái!” Lâm Vân vừa nói, vừa đi về phía quầy bán đồng hồ.
Tuy bình thường Lâm Vân không có để ý mấy cái này, nhưng ông ngoại muốn
mình sửa sang một chút ngoại hình, vậy nên dựa theo ý muốn của ông ngoại mà làm.
Bên ngoài quầy hàng lắp đặt thiết bị thập phần xa hoa. Dưới sự chiếu sáng của đèn trở nên rực rỡ.
Sau khi vào quầy.
Có mấy người đang nhìn đồng hồ.
Trong quầy có một cô gái tóc ngắn.
Cô ta liếc nhìn đánh giá Lâm Vân. Sau đó vừa cười vừa nói:
“Quý khách, bên ngoài kia còn có một tiệm bán đồng hồ, tôi khuyên anh nên đi ra đó mua, khả năng thích hợp với anh hơn đấy.”
Lâm Vân cau mày, ý cô ta là mình không mua nổi đồng hồ ở đây?
“Người đẹp vậy mà mồm rất thối nha…!”
Lâm Vân sau khi nói xong, trực tiếp quay người rời đi.
“Miệng tôi thối? Là người anh thối thì có?” Cô gái tóc ngắn nhìn chằm chằm vào bóng lưng đã rời đi của Lâm Vân, cười lạnh một tiếng.
Sau khi
Lâm Vân rời khỏi quầy bán đồng hồ, trực tiếp đi lên lầu. Tới quầy bán áo quần Vest, mua một bộ Vest thương nhân lịch lãm, cùng với giày da.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT