Lâm Vân vừa ra bên ngoài đã thấy một chiếc xe Porsche màu trắng.

“Đó là xe Porsche của Lê Văn Hải, sao tên đấy cũng đến đây?” Lâm Vân có vẻ hơi ngạc nhiên.

“Tên đó đến đây để làm gì? Không phải có cùng mục đích với chúng ta đấy chứ.” Thạch Hàn nói.

“Mặc kệ tên đấy muốn làm gì, chúng ta cứ yên tĩnh xem diễn biến thôi.” Lâm Vân nói.

Lúc này, Lê Văn Hải đã xuống xe, đi vào trong cửa hàng.

Sau khi Lê Văn Hải vào nhà ăn kiểu Tây.

“Đi, chúng ta cũng đi vào.” Lâm Vân mở cửa xe.

Ngay sau đó, Lâm Vân dẫn theo Thạch Hàn cùng đi vào nhà ăn kiểu Tây.

Trong cửa hàng kiểu Tây có tổng cộng hơn mười khách hàng.

Sau khi tiến vào nhà ăn kiểu Tây, dưới sự phục vụ của nhân viên, Lâm Vân ngồi vào một chỗ tương đối bí mật, sau đó tùy tiện gọi hai món ăn.



Lê Văn Hải đang nhìn chằm chằm vào Chu Ân, cho nên không phát hiện Lâm Vân cũng đi vào nhà ăn. Chu Ân lại đang cúi đầu xem thực đơn, cho nên cũng không phát hiện ra Lâm Vân và Lê Văn Hải.

Ở chỗ bàn của Lê Văn Hải, anh ta đang lặng lẽ nhìn trộm Chu Ân.

“Chu Ân, dáng người của em thật đẹp quá đi, hôm nay anh đây sẽ chiếm được em, he he!” Lê Văn Hải lộ ra nụ cười xấu xa.

Anh ta tin rằng theo kế hoạch mà anh ta và Lê Hằng nghĩ ra, chắc chắn có thể bắt được trái tim của Chu Ân.

Đúng lúc này, cửa nhà ăn kiểu Tây bị đẩy ra, ba người đàn ông cao lớn tiến vào.

“Chào mừng ba quý khách, mời ba quý khách sang bàn bên này.” Nhân viên phục vụ tiến lên nghênh đón.

Thời điểm ba người đàn ông đó đi ngang qua bàn ăn của Chu Ân, đột nhiên ngừng lại.

“Người đẹp, em ngồi một mình ở chỗ này trông thật cô đơn, mấy anh trai bọn anh ngồi cùng em được không?” Ba người đàn ông nhìn chằm chằm Chu Ân, trên mặt hiện lên nụ cười xấu xa.

“Ngại quá, mời mấy người đến chỗ khác ăn.” Chu Ân mở miệng từ chối.

“Bọn anh cứ muốn ngồi ở đây đấy, he he!” Ba người đàn ông cười xấu xa.



“Ba quý khách, mong các ngài đừng làm phiền quý khách này, tôi sẽ đưa các ngài đến bàn khác.” Nhân viên phục vụ mở miệng nói.

“Chỗ này không có việc của mày, cút ra chỗ khác!”

Một người đàn ông mặt rỗ trong đó trừng mắt lườm nhân viên phục vụ một cái, đồng thời còn lôi ra một con dao Switchblade từ trong túi.

Nhân viên phục vụ sợ tới mức mặt biến sắc, không dám nói thêm nữa.

Ngay sau đó, ba người đàn ông này cứ thế ngồi xuống cạnh Chu Ân.

“Người đẹp, bữa cơm ngày hôm nay bọn anh ăn cùng với em nha!”

Người đàn ông mặt rỗ kia vừa nói vừa nghịch ngợm tóc của Chu Ân, sau đó đưa tay khoác lên vai của Chu Ân.

Trên mặt của hai người đàn ông còn lại cũng nở nụ cười xấu xa.

“Bỏ cái tay bẩn thủ của anh ra khỏi vai tôi, nếu mấy người còn không đi, tôi sẽ lập tức gọi cảnh sát!”

Chu Ân kêu “A” nhẹ một tiếng, đồng thời hất bàn tay của người đàn ông mặt rỗ ra khỏi vai mình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play