“Đây là thông tin về Chu Ân, coi như là ông giúp cho cháu một lần. Ông tin cháu có thể làm được.” Liễu Chí Trung đưa một phần tư liệu cho Lâm Vân.

“Cháu cảm ơn ông.” Lâm Vân tiếp nhận tư liệu.

Liễu Chí Trung xoay người, nhìn ra ngoài cửa sổ, chậm rãi nói: “Nói thật, Lê Văn Hải tuy là cháu nội của ông, lại chẳng có tài cán gì, nó thật sự không thể nào gánh vác nổi Tỉnh Xuyên trên vai, ông thấy cháu có đủ khả năng làm việc này hơn.”

“Cảm ơn ông đã tin tưởng cháu. Cháu xin phép đi trước để làm nhiệm vụ.”

Lâm Vân chào ông, sau đó quay người rời đi. Đối Lâm Vân tới nói, mặc dù trước mắt các quản lý trong công ty có ý giúp đỡ anh, phe phái chi thứ nhà họ Lê là phản đối. Nhưng, Liễu Chí Trung lại lựa chọn giúp đỡ anh.

Sau khi ra khỏi văn phòng, Lâm Vân vừa đi xuống lầu dưới, vừa xem thông tin Thông tin trong tư liệu không nhiều. Nhưng địa chỉ công ty hay địa chỉ gia đình Chu Ân đều có đầy đủ.

“Anh Thiên, hiện tại anh đã nghĩ ra cách để mời cô tài nữ kinh doanh Chu Ân này về làm việc cho Tỉnh Xuyên chưa?” Thạch Hàn hỏi.

“Biện pháp rất đơn giản, đưa tiền. Cho cô ta thật nhiều tiền, 35 tỷ không đủ thì tăng lên 175 tỷ, 175 tỷ còn ít thì đưa luôn 350 tỷ. Đối với số tiền lớn như vậy, tôi tin cô ta sẽ nguyện ý về công ty chúng ta.” Lâm Vân nói.

Nện tiền đào người, đây là biện pháp thô bạo, hữu hiệu, đơn giản nhất.

Lâm Vân tiếp tục nói: “Mục đích mà tôi lôi kéo cô ta, chủ yếu là vì đánh bại Lê Văn Hải, cho nên tốn bao nhiêu tiền cũng không có vấn đề gì.”

“Cậu nói cũng đúng.” Thạch Hàn gật đầu thể hiện sự đồng ý.

Lâm Vân lại lắc đầu, lo lắng nói: “Nhưng Lê Văn Hải cũng sẽ sử dụng biện pháp này giống chúng ta. Chỉ cần cậu ta không quá ngu, cậu ta chắc hẳn cũng sẽ làm như thế.”



Lâm Vân tiếp tục nói: “Thạch Hàn, lát nữa anh lái xe. Chúng ta hiện tại không có thời gian, cần tranh thủ đoạt lấy thời cơ, cướp Chu Ân về tay trước rồi tính!”.

Kỹ thuật lái xe của Lâm Vân chỉ ở mức thường thường, mà anh cũng hoàn toàn chưa quen thuộc với đường xá ở Kim Đô.

Nhưng trước đó Thạch Hàn đã từng đến Kim Đô để làm bảo tiêu cho Lâm Vân. Anh ta vẫn luôn Kim Đô, mức độ quen thuộc đường xá nơi đây chắc chắn cao hơn nhiều so với Lâm Vân. Hơn thế nữa, Thạch Hàn lại từng làm đội viên đặc chiến của chiến đội Giao Long, kỹ thuật lái xe cũng cực kỳ cao siêu!

“Không có vấn đề!” Thạch Hàn gật gật đầu.

Cứ vừa đi vừa nói chuyện như vậy, chẳng mấy chốc hai người liền đi chỗ để xe.

“Có chuyện gì xảy ra vậy? Tại sao bánh xe đều bị xẹp hết rồi!”

Lâm Vân nhìn bốn cái bánh xe xẹp lép, sắc mặt trong nháy mắt trở nên cực kì khó coi. Bây giờ đang phải chạy đua với thời gian mà lại xảy ra chuyện như vậy!

Ầm ầm!

Đúng vào lúc này, tiếng pô xe phát ra từ một chiếc siêu xe thể thao đột nhiên vang lên. Lâm Vân quay đầu nhìn lại, là một chiếc Porsche siêu tốc độ đang chạy! Chiếc Porsche chạy ngang qua chỗ Lâm Vân liền ngừng lại. Cửa sổ xe hạ xuống, người ngồi ở ghế lái chính là Lê Văn Hải.

“Lâm Vân, tao đi trước nhá, ha ha!” Lê Văn Hải ha ha cười nói.

Ngay sau đó, Lê Văn Hải dẫm mạnh chân ga, Porsche mau chóng phóng đi, trong nháy mắt liền mất hút trên đường lớn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play