“Vâng ạ, tôi sẽ đi ngay!” Thư ký Trương đáp lời, sau đó quay người rời khỏi văn phòng.

“Ông ngoại, gần đây thân thể ông có khỏe không?” Lâm Vân cười cười.

“Từ lúc qua bảy mươi tuổi đến giờ, cơ thể ông càng ngày càng yếu.” Liễu Chí Trung lắc đầu.

“Ông ngoại, vậy ông cần phải nghỉ ngơi nhiều, đừng làm việc vất vả quá nữa.” Lâm Vân chân thành nói.

“Việc cần xử lý trong công ty còn nhiều lắm, rất nhiều chuyện còn phải do ông tự mình xử lý nữa.” Liễu Chí Trung bất đắc dĩ nói.

Ngay sau đó, Liễu Chí Trung vừa cười nói: “Hôm nay không đề cập tới những chuyện này, đợi lát nữa tất cả quản lý tập hợp đầy đủ, ông sẽ chính thức giới thiệu cháu cùng với mọi người. Ông chuẩn bị tại buổi họp trong phòng hội nghị sẽ tuyên bố bổ nhiệm cháu làm phó tổng giám đốc quản lý tập đoàn Tỉnh Xuyên.”

“Phó tổng giám đốc quản lý tập đoàn ạ?” Lâm Vân khẽ giật mình.

Đây chính là phó tổng giám đốc quản lý tập đoàn, quyền lực của chức vụ này cũng đã đủ để quản lý toàn bộ tập đoàn Tỉnh Xuyên.

Trước đó tại thành phố Bảo Thạnh, Lâm Vân mặc dù chỉ làm chủ tịch của công ty chi nhánh Bảo Thạnh, nhưng chỉ giới hạn trong việc quản lý công ty con ở Bảo Thạnh. So với việc quản lý tập đoàn thì hai cái này có sự chênh lệch cực lớn.

Trước đó chỉ là chủ tịch công ty chi nhánh, hiện tại là phó tổng giám đốc quản lý tập đoàn!

Sơ đồ chức vị cấp cao trong công ty, từ cao đến thấp thường được sắp xếp theo kiểu: Chủ tịch, đổng sự, giám đốc, phó tổng quản lý, tổng thanh tra, quản lý.



Đương nhiên, nếu như có những chức vị nhỏ hơn nữa, bên trong chức vị tổng thanh tra còn có thể phân ra tổng thanh tra cao cấp, tổng thanh tra, cùng cao cấp quản lý, quản lý,v.v…

Có công ty sẽ còn bổ nhiệm tổng giám đốc. Tính chất cùng giám đốc tương tự, là người bình thường sẽ phụ trách xử lý sự vụ tối cao.

“Ông ngoại, cháu chỉ vừa mới đến công ty, liền trực tiếp ngồi lên vị trí phó tổng giám đốc, chỉ sợ… sẽ có nhiều người không phục.” Lâm Vân lo lắng nói.

“Ông nghĩ thành tích lúc trước của cháu tại Bảo Thạnh đủ để chứng minh năng lực của cháu với mọi người rồi.” Liễu Chí Trung cười tủm tỉm nói.

Một bên khác. . truyện ngôn tình

Trong văn phòng tổng thanh tra các hạng mục, Lê Văn Hải rầu rĩ không vui ngồi ở văn phòng.

“Mẹ nó, ông đây về một tháng rồi mà vẫn chỉ là tổng thanh tra hạng mục, cũng không biết tới khi nào ông già mới tiếp tục cho tôi thăng chức đây.” Lê Văn Hải phàn nàn nói.

“Cậu chủ Văn Hải à, cậu là dòng dõi duy nhất của nhà họ Lê. Tập đoàn Tỉnh Xuyên sau này không là của cậu thì còn vào được tay ai.” Quản lý Lỗ nịnh hót mà nói. Quản lý Lỗ, chính là chủ xe Mercedes đã gây sự với Lâm Vân trước đó.

“Im mồm, ông cho rằng tôi không biết à? Ông già còn một cháu ngoại trai, tên là Lâm Vân, nghe nói ông già rất yêu thích cái tên Lâm Vân đó, nói không chừng tên này sẽ up hiếp vị trí của tôi.” Lê Văn Hải nói.

“Cậu chủ Văn Hải, hắn họ Lâm còn cậu họ Lê. Chỉ bằng điểm này, thì cái tên Lâm Vân gì gì đó có thể so được với cậu hay sao?” Chủ quản Lỗ nói.

Lê Văn Hải cười gật gật đầu: “Cũng đúng, trong người ông đây là huyết mạch nhà họ Lê, cái tên Lâm Vân gì đó dựa vào cái gì mà đòi có tư cách đấu với tôi?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play