“Tôi chuẩn bị tiêu diệt Khương Hùng Dũng, cần cậu trở về giúp tôi một tay.” Lâm Vân lộ ra vẻ nghiêm túc.

“Anh Vân, anh sắp xếp như thế nào thì tôi làm thế ấy.” Bạch Hổ nhếch miệng cười, lộ ra hàm răng trắng tinh.

Lúc này, sư phụ của Bạch Hổ đi từ phía đạo quán đi tới.

“Đạo trưởng, tôi có chút việc dưới núi cần Bạch Hổ xuống núi giúp tôi, hẳn là trong vòng ba ngày là có thể trở về.” Lâm Vân chắp tay cúi người với đạo trưởng.

“Được rồi.” Đạo trưởng gật đầu, lúc trước ông cũng đã đồng ý với Lâm Vân rồi.

Cứ như vậy, Lâm Vân đón Bạch Hổ đưa xuống núi.

Chạng vạng tối ở nhà Phạm Minh Tú.

Lâm Vân đẩy cửa đi vào.

Lúc này Như Tuyết và Giang Vĩnh Văn đang xem TV, hai người ngồi một chỗ vừa nói vừa cười với nhau.

Nhìn thấy hai người này có thể ở chung hòa thuận với nhau, Lâm Vân cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi. Lúc trước Lâm Vân còn sợ hai người các cô không thể sống chung hòa hợp với nhau được.

“Thế nào rồi, hôm nay hai người chơi có vui không?” Lâm Vân vừa đi vừa hỏi.

“Hôm nay chị Giang đưa em đi dạo phố, mua cho em rất nhiều quần áo nữa, còn đưa em đi ăn đồ ăn ngon. Em và chị Giang bây giờ là bạn tốt, là bạn thân của nhau.” Như Tuyết cười nói.

“Phải không? Đó là chuyện tốt.” Lâm Vân nghe Như Tuyết nói như vậy thì liền càng thêm vui vẻ hơn.



Lâm Vân vừa nói vừa ngồi lên ghế sô pha.

Phạm Minh Tú và Như Tuyết đều tiến lên trước mặt Lâm Vân, đều một trái một phải mà tựa vào lòng Lâm Vân.

Lâm Vân ôm hai người đẹp bọn họ, trong lòng có một loại cảm giác sung sướng, đây có lẽ chính là người chiến thắng rồi còn gì?

“Đúng rồi Lâm Vân, em có một phần tài liệu công việc muốn đưa cho anh xem, là về phương diện đầu tư.” Phạm Minh Tú nói.

“Hả? Tài liệu ở đâu?” Lâm Vân lên tiếng hỏi.

“Tài liệu ở trong phòng sách của em, anh đi theo em vào phòng sách đi, em lấy cho anh xem.” Phạm Minh Tú hướng về phía Lâm Vân cười.

“Được.”

Lâm Vân gật đầu, sau đó đi theo Phạm Minh Tú đi về hướng phòng sách của cô ấy.

Sau khi tiến vào phòng sách.

“Anh yêu à, gần đây em để ý một cái công ty là làm video ngắn, em cảm thấy rất sáng tạo. Gần đây công ty bọn họ đang gây quỹ ở chung quanh, em cảm thấy hạng mục này có thể đầu tư được, mua lại một phần cổ phần của công ty này.”

Phạm Minh Tú vừa nói vừa lấy một phần tư liệu đưa cho Lâm Vân.

Lâm Vân không nhìn tư liệu mà nói thẳng: “Nếu em đã cảm thấy có thể, vậy đầu tư đi, em muốn đầu tư bao nhiêu?”

“Đầu tư mua cổ phần công ty càng nhiều càng tốt, nếu bọn họ thành công, lợi nhuận của chúng ta cũng sẽ càng cao. Nhưng nếu bọn họ thất bại, chúng ta cũng sẽ tổn thất càng nhiều. Em cảm thấy tầm hai mươi tỷ đến ba lăm tỷ khá là thích hợp, có thể mua được 3% đến 6% cổ phần công ty của bọn họ.” Phạm Minh Tú nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play