Mới vừa rồi, gã thanh niên tóc đỏ nghe rất rõ anh Long gọi Lâm Vân là cậu Lâm.
Gã thanh niên tóc đỏ đương nhiên biết cậu Lâm là ai, chính là ông trùm phía sau của Bảo Thạnh, là chủ tịch chi nhánh của tập đoàn Tỉnh Xuyên ở Bảo Thạnh.
Làm sao một thanh niên xã hội như gã dám đắc tội với người này được? “Không sai, chính là tôi” Lâm Vân hờ hững gật đầu.
“Cậu Lâm! Xin tha mạng!”
Gã thanh niên tóc đỏ bị dọa vội vàng quỳ sụp xuống đất, cả người không ngừng run rẩy! “Cậu…!cậu Lâm!”
Đám thanh niên còn lại cũng đồng loạt luống cuống quỳ xuống, không đứa nào là không bị dọa đến sợ run người.
Bọn họ cũng hiểu đứng trước mặt một đại ca thực sự thì lũ côn đồ, lưu manh như bọn họ đến con kiến cũng chẳng bằng! “Mặc dù tôi không muốn so đo với một đám nhóc như các cậu nhưng các cậu quả đúng là thiếu giáo dục.
Tôi đành thay người lớn nhà các cậu dạy dỗ thật tốt các cậu vậy!” Lâm Vân bình tĩnh nói.
Kế đó, Lâm Vân vung tay lên.
“Tất cả lên cho tôi, thay tôi dạy dỗ lũ nhóc này tử tế đi” “Vâng!”
Sau tiếng đáp lại, nhóm người áo đen xông thẳng đến chỗ lũ thanh niên kia.
Đám thanh niên đó đâu dám phản kháng chỉ biết ngoan ngoãn đứng đó chịu đòn.
Lâm Vân nhìn sang phía An Tiểu Mai.
“An Tiểu Mai, lúc trước anh bảo anh từng dẫn dắt trận đánh nghìn người, lúc ấy em còn chê cười anh chọc ghẹo em, giờ em đã tin rồi chứ?” Lâm Vân cười như không cười hỏi.
An Tiểu Mai không đáp lại Lâm Vân mà chỉ nuốt nước bọt cái ực sau đó ngơ ngác nói: “Anh…!Anh chính là cậu Lâm trong truyền thuyết đó sao?”
Lúc còn ở trong quán bar, An Tiểu Mai còn nghe tên tóc vàng nói với mình cậu Lâm là ai!
Trong mắt cô, đó chính là nhân vật lớn có thể nhìn mà không thể tiếp xúc.
Có nằm mơ cô cũng không ngờ đến hóa ra Lâm Vân chính là cậu Lâm đó.
“Phải, chính là tôi.” Lâm Vân lại cười như không cười gật đầu.
“Cậu Lâm, em…!em sai rồi, lúc trước đã chống đối anh, anh đừng có giết em!” An Tiểu Mai vô cùng sợ hãi nói.
“Giết em? Tại sao anh phải giết em?” Lâm Vân cười hỏi.
“Bởi vì anh là đại ca giang hồ đó! Người bình thường đắc tội với đại ca không phải đều bị đại ca xử sao?” An
Tiểu Mai yếu ớt nói.
“Hahaha!” Lâm Vân không kiềm được phá lên cười.
“An Tiểu Mai, anh phát hiện ra em quả đúng là một cô gái có tư tưởng bất thường đấy.” Lâm Vân cười nói.
Dừng vài giây, Lâm Vân lại tiếp tục: “Với lại, anh là bạn của chị em, sao có thể giết em được chứ, phải không?” “Cũng đúng, không ngờ chị em lại tìm được một bạn trai là đại ca giang hồ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT