Lâm Vân thở dài một hơi, sau đó nhắm mắt lại xoa xoa huyệt Thái Dương.
Một đống chuyện bề bộn như thế này làm Lâm Vân nhức cả đầu.
Tuy rằng bây giờ Lâm Vân đã trở thành thế hệ giàu có đời thứ ba bậc nhất, gia tài bạc tỷ, song song đó cũng có nhiều phiền phức và thử thách hơn.
Lâm Vân phải nghĩ cách chiến đấu với bọn họ, đấu trí đấu mưu cùng họn họ!
Hơn nữa chỉ cần bất cẩn một chút là có thể rớt xuống vực sâu.
“Chủ tịch Lâm, anh nhức đầu sao? Em xoa giúp anh nhé?” Sau khi An Tiểu Ngọc nói xong thì bắt đầu xoa huyệt
Thái Dương cho Lâm Vân.
“Tiểu Ngọc, khoảng thời gian này đã làm quen với công ty chưa?” Lâm Vân hỏi.
An Tiểu Ngọc là người Lâm Vân tự mình tuyển vào công ty, tất nhiên Lâm Vân cũng sẽ quan tâm tới cô ấy.
“Chủ tịch Lâm, trong khoảng thời gian anh không có mặt ở đây, mỗi ngày em không có chuyện gì làm, lúc rảnh rỗi thì ở trong công ty phụ giúp dọn dẹp sạch sẽ, sau đó đọc sách, học hỏi kinh nghiệm làm thư ký” An Tiểu Ngọc lại nói.
“Đúng rồi, lần trước anh nói giúp em dạy dỗ em gái em, bây giờ em gái em ra sao rồi?” Lâm Vân hỏi.
An Tiểu Ngọc thở dài thườn thượt: “Haiz…!Em ấy vẫn không chịu nghe lời, nhưng mà chủ tịch Lâm bận bịu như vậy.
Em không thể làm mất thời gian của anh được.” “Vừa hay bây giờ anh cũng đang rảnh rỗi một lúc, có thể giúp em dạy kèm, em gái em học cấp ba ở trường trung học phổ thông Bảo Thạnh đúng không? Cô bé tên là gì?” Lâm Vân nói.
Tuy rằng bây giờ tình hình có hơi căng thẳng, nhưng bây giờ cái Lâm Vân cần chính là chờ đợi.
Đầu tiên.
Lâm Vân đang chờ Thạch Hàn tìm tinh anh giúp mình, tiếp theo là chờ đợi cuộc thi đấu quyền dưới lòng đất được tổ chức sau mười ngày nữa, để thành lập một đội tinh nhuệ nhỏ.
Còn nữa, Lâm Vân còn phải chờ tin tức dò la về gã cố vấn của Khương Hùng Dũng từ Lưu Ba nữa.
Vì thế một hai ngày này Lâm Vân cũng không có bận rộn chuyện gì cả.
“Con bé tên là An Tiểu Mai, em và trong nhà em bây giờ hoàn toàn không thể nào quản lý được nó.
Nếu như chủ tịch Lâm thật sự có thể quản lý được nó vậy thì hay quá” An Tiểu Ngọc nói.
“Anh chỉ có thể nói cố gắng, em kể lại cẩn thận tình huống của con bé cho anh nghe một chút.” Lâm Vân nói.
Năm giờ chiều, cổng trường trung học phổ thông Bảo Thạnh.
Cổng trường có một chàng trai trẻ nhuộm tóc vàng lái một chiếc Volkswagen, dường như đang đỗ tại cổng trường chờ ai đó.
Lâm Vân cũng đứng ở cửa trường học, đợi em gái An Tiểu Mai của An Tiểu Ngọc đi ra ngoài.
“Oắt con, có thuốc lá không? Lấy hai điếu ra hút coi.”
Tóc vàng đi tới trước mặt Lâm Vân.
“Không có” Lâm Vân liếc nhìn người kia.
“Chậc, ra ngoài mà còn không biết đem theo thuốc lá, vừa thấy đã biết là một thẳng hỏng bét” Sau khi tóc vàng khinh thường nói một câu thì xoay người đi khỏi.
Lâm Vân cười lắc đầu một cái, cũng không rảnh quan tâm.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT