Chương 680

Như Tuyết nũng nịu một tiếng, sau đó hôn Lâm Vân…!Sau một đêm cuồng dại, đến sáng ngày hôm sau hai người mới đi ngủ.

Buổi chiều hôm sau.

“Reng reng reng, reng reng reng!”

Lâm Vân bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại.

Hôm qua điên cuồng với Như Tuyết cả đêm, Lâm Vân đương nhiên rất mệt.

Nhưng Lâm Vân vẫn chật vật bò dậy từ trong chăn, bởi vì những người biết số di động của Lâm Vân đều là những người có quan hệ thân thiết, bọn họ gọi điện cho anh nhất định là có chuyện.

Lâm Vân chộp lấy điện thoại nhìn vào màn hình hiển thị, là Hoàng Luân gọi đến.

Lâm Vân định tối hôm nay sẽ tìm Hoàng Luân cùng ăn cơm, anh đến thành phố Hải Phòng đã hơn mười ngày chưa gặp anh ta rồi.

“Hoàng Luân” Lâm Vân nghe điện thoại.



“Anh Vân, anh về thành phố Bảo Thạnh chưa? Em…!

Nhà em gặp phải chút rắc rối.

Trong điện thoại truyền đến giọng nói khẩn thiết của Hoàng Luân.

“Rắc rối? Rắc rối gì?” Lâm Vân hỏi.

“Có vài tên đến quán đồ ăn vặt nhà em làm loạn” Hoàng Luân nói.

“Cái gì?” Lâm Vân nghe xong thì đầu óc lập tức tỉnh táo.

“Hoàng Luân, em bình tĩnh đã, anh đến ngay đây!” Lâm Vân nói.

Sau khi tắt điện thoại, Lâm Vân nhanh chóng mặc quần áo.

“Lâm Vân, sao vậy?” Như Tuyết dụi mắt ngái ngủ.

“Nhà Hoàng Luân xảy ra chuyện rồi, bây giờ tôi phải qua đó gấp” Lâm Vân nói.

“Vậy sao, vậy cậu cẩn thận một chút, chú ý an toàn!” Như Tuyết căn dặn.



Lâm Vân nhanh chóng mặc xong quần áo, sau đó chạy xuống lầu lái chiếc xe thương vụ trước đó.

Lái hết tốc lực, đi thẳng đến nhà Hoàng Luân.

Mặc dù chiếc xe thể thao Lamborghini của Lâm Vân có tốc độ nhanh hơn, nhưng xe đỗ ở nhà Lâm Vân, sau khi Lâm Vân trở về thành phố Bảo Thạnh vẫn chưa kịp lay.

Khoảng cách từ nhà Như Tuyết đến nhà Hoàng Luân không quá xa, Lâm Vân lái hết tốc lực mười phút là đến quầy hàng nhà Hoàng Luân.

Bên trong quầy hàng vẫn còn tiếng đập phá đồ đạc “Bụp bụp bụp”.

Sau khi đi vào quầy hàng.

Lâm Vân phát hiện giá hàng trong tiệm bị đẩy đến, nước uống, đồ ăn đều bị hất xuống đất, trong phòng vẫn còn 4 tên đàn ông mặc vest đen đang đập phá.

Lâm Vân ngẩng đầu nhìn, Hoàng Luân đang ôm cha anh ta.

Trên người cha anh ta đều là máu.

Sau khi Lâm Vân nhìn thấy cảnh này, đồng tử lập tức co lại.

Lúc Lâm Vân còn nghèo khó, cha Hoàng Luân vẫn luôn đối xử rất tốt với Lâm Vân, thường xuyên thông qua Hoàng Luân cho Lâm Vân vay tiền, còn dạy Lâm Vân rất nhiều đạo lý làm người.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play