“Cũng không có gì, chỉ là cho người đến đánh ngất anh ta, sau đó ném
anh ta xuống đường, rồi tìm phóng viên đến thu thập tin tức.” Lâm Vân
bình tĩnh nói.
“Anh …!anh cũng to gan lắm đấy! Anh ta là Phạm
Nhật Long của nhà họ Phạm! Sao anh lại làm như vậy? Là vì tôi sao?” Tô
Bảo Nhi nhìn Lâm Vân.
“Vì cô? Cô cũng đánh giá quá cao bản thân
rồi đấy, chỉ là bởi vì nhìn hắn không thuận mắt, không được sao?” Lâm
Vân thả lỏng nói.
Lâm Vân trong lòng không thể không thừa nhận.
Thực ra, động thủ với Phạm Nhật Long, trong lòng thực ra có một chút là vì Tô Bảo Nhi.
“Tôi cũng lười nói nhảm với anh, tôi đi đây!” Tô Bảo Nhi xoay người rời đi.
Đối với Tô Bảo Nhi mà nói, khi nhìn thấy Lâm Vân an toàn, tảng đá trong lòng cô cũng được đặt đất rồi.
Tô Bảo Nhi nói xong liền xoay người rời đi.
Trong văn phòng của chủ tịch tòa nhà Tỉnh Xuyên.
Lâm Vân cười nói: “Ông ngoại, hôm nay ông đến thật đúng lúc.
Đúng rồi, ông ngoại làm sao ông biết Phạm Nhật
Long đến xử lý con vậy?”
Nếu hôm nay ông ngoại Liễu Chí Trung không đến, Lâm Vân cũng không dám tưởng tượng hậu quả.
“Phạm Nhật Long thậm chí còn điều động xe tăng, làm sao ông có thể không biết về một tin tức lớn như vậy? Sau khi ông nhận được tin tức điều động xe
tăng của anh ta vào lúc 7 giờ sáng nay, ông đã tức tốc đến thành phố Bảo Thạnh nhanh nhất có thể” Liễu Chí Trung nói.
Lâm Vân gật đầu, năng lượng của ông ngoại Liễu Chí Trung đúng là ngoài sức tưởng tượng của Lâm Vân.
“Ông ơi, cháu thực sự xin lỗi, lần này có phải cháu đã gây phiền phức lớn
rồi không? Cháu không nên cho người đến đánh Phạm Nhật Long, là do cháu
còn quá trẻ quá non nớt.
Lâm Vân gãi đầu.
Lâm Vân biết, là do bản thân đã sắp xếp cho Bạch Hổ tối hôm qua đến đánh Phạm Nhật Long.
Mới dẫn đến sự tức giận của Phạm Nhật Long và sau đó anh ta đã điều động xe tăng, nhân lực và vũ khí để tìm cách trả thù.
“Chuyện này thì ông biết.
Ông không trách cháu chuyện này.
Thay vào đó, hơn nữa ông còn muốn khen ngợi cháu.
Cháu đã xử lý chuyện của Phạm Nhật Long, nghĩ rất chu toàn.
Không chỉ xử lý được Phạm Nhật Long, còn khiến cậu ta một chút manh mối cũng
không lần ra được.” “Theo lý mà nói, cậu ta chỉ có thể ngậm đắng nuốt
cay, chỉ là cậu ta đã mất đi ý thức, mới hoang đường đến mức điều động
cả xe tăng, mang theo trang bị, cấp dưới đến tìm cháu tính sổ.
Tuy rằng cậu ta nhất thời được thoả mãn, nhưng hậu quả mà cậu ta bắt buộc phải hứng chịu.
Là rất nghiêm trọng.” “Ông ngoại Liễu Chí Trung nói.
Lâm Vân gật đầu.
Thành thật mà nói, Lâm Vân không ngờ Phạm Nhật Long lại điên cuồng đến mức độ như vậy.
“Điều này cho thấy cậu ta đã bị cháu làm cho tức giận rồi, biến thành một con chó điên.
Bất chấp tất cả để đến cắn cháu, đây có thể coi là một bài học và kinh
nghiệm cho cháu, sau này làm việc phải nghĩ đến hậu quả”, ông ngoại Liễu Chí Trung nói.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT