Bởi vì Lâm Vân đã hạ quyết tâm, chuyện giữa mình và Tô Bảo Nhi, hôm nay cho dù thế nào cũng phải kết thúc.
Sau khi ra khỏi phòng khiêu vũ, Lâm Vân đuổi theo một lát mới đuổi kịp Tô Bảo Nhi.
“Anh… Anh còn đuổi theo làm gì?” Tô Bảo Nhi nhìn thoáng qua Lâm Vân bên cạnh.
“Tô Bảo Nhi, mọi chuyện anh làm, chính là vì đêm đó anh có lỗi với em, cho nên anh muốn chịu trách nhiệm với em, em hiểu không?” Lâm Vân nói.
Im lặng một lát, Lâm Vân tiếp tục nói: “Còn trước đây anh giấu diếm thân phận, là vì anh không muốn khiến em cảm thấy áp lực, không phải là cố ý trêu đùa em, em hiểu không?”
Lâm Vân cảm thấy bây giờ mình cần phải nói mọi chuyện thật rõ ràng.
Tô Bảo Nhi nghe thấy lời Lâm Vân nói, vành mắt cô ấy đỏ lên, hai giọt nước mắt chảy từ trong mắt ra.
“Anh không cần phải chịu trách nhiệm gì. Tôi đã nói rồi, tôi không cần anh phải chịu trách nhiệm!” Tô Bảo Nhi khóc nói.
Vì sao Tô Bảo Nhi vẫn từ chối Lâm Vân? Thật ra có hai nguyên nhân.
Thứ nhất, cô ấy sợ Lâm Vân muốn ở bên cô ấy, là vì tài sản của nhà cô ấy, mà không phải vì cô ấy.
Còn có một nguyên nhân khác quan trọng hơn.
Cô ấy không muốn Lâm Vân chỉ vì chịu trách nhiệm với cô ấy, mới muốn ở bên cô ấy, cô ấy hi vọng Lâm Vân thật lòng thích cô ấy, như vậy cô ấy mới có thể ở bên Lâm Vân.
Nếu muốn hỏi trong lòng cô ấy có Lâm Vân hay không, thực ra trong lòng cô ấy có Lâm Vân.
Đối với Tô Bảo Nhi mà nói, Lâm Vân là người đàn ông duy nhất không giống người thường mà cô ấy gặp được.
Nhưng nếu Lâm Vân chỉ vì chuyện lần đó mà chịu trách nhiệm, mới muốn ở bên cạnh cô ấy, cô ấy sẽ không tiếp nhận Lâm Vân.
Cô ấy chỉ muốn nghe “anh yêu em” mà không phải “anh muốn chịu trách nhiệm với em”.
Cho nên vừa rồi cô ấy nghe Lâm Vân nói với cô ấy, anh muốn chịu trách nhiệm với em, cô ấy lập tức không nhịn được rơi lệ.
“Tô Bảo Nhi!”
Lâm Vân thấy Tô Bảo Nhi khóc, trái tim như bị người ta bóp chặt.
Lâm Vân thật sự không đoán ra được tâm tư của Tô Bảo Nhi, anh không biết rốt cuộc là Tô Bảo Nhi đang nghĩ gì.
Đúng lúc này, phía trước có một chiếc xe Bugatti đang chậm rãi lái tới.
Chiếc xe Bugatti này có giá trị mấy chục tỷ, trâu bò hơn chiếc xe Lamborghini Aventador của Lâm Vân gấp bội lần.
Hơn nữa biển số của chiếc xe Bugatti này, không phải là ở thành phố Bảo Thạnh, mà là biển số xe ở tỉnh thành.
Xe Bugatti này lái tới đây, thì đột nhiên dừng lại.
Ngay sau đó cửa xe mở ra, một người đàn ông tóc húi cua, dáng người to lớn, mặc áo phông và quần ngụy trang, đi ủng quân dụng ra khỏi vị trí lái.
“Em Bảo Nhi!”
Người đàn ông tươi cười đi tới trước mặt Tô Bảo Nhi.
“Diệp… Diệp Bảo Long!” Tô Bảo Nhi nhìn thấy người tới, trong đôi mắt xuất hiện khiếp sợ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT