“Được, được, được!” Mập gật đầu lia lia như gà mô thóc.
Mập muốn đi, một là muốn xem phản ứng của Trương Hỗ lúc đó, mặt khác là ai mà không, muốn vào tiệc rượu đẳng cấp đó đề xem thử?
Hai tiết học buồi chiều trôi qua nhanh chóng.
Trong hai tiết học này, Trương Hỗ từng phút từng giây đêu đang đợi, chờ chủ nhiệm Lý đên phòng học, sau đó thông báo Lâm Vân đuôi học.
Nhưng Trương Hỗ đợi cả buồi chiều cũng không thây.
Buổi chiều tan học.
Lâm Vân đứng lên, cười nói với Trương Hồ: “Trương Hồ, không phải mày nói hôm nay tao sẽ đuổi học sao? Nhưng giờ tan học rồi, tao cũng không sao hết.”
Ngay khi Lâm Vân nói câu này, trong lớp đột nhiên bàn tán sôi nôi.
Trương Hỗ nghe xong, sắc mặt đột nhiên tái tím.
Rốt cuộc, hắn đã từng nói trước lớp rằng Lâm Vân sẽ đuổi học trong ngày hôm nay.
vi quả là bây giờ Lâm Vân vẫn như vậy, lại chế nhạo hắn nữa, điều này khiên hắn cảm thấy. rất xấu hổ, khiên hắn cảm thầy người khác sẽ nghĩ rằng hắn đang khoác lác!
Quan trọng nhất là hăn muốn phản bác, nhưng lại không nghĩ ra được bắt kỳ lời nào để phản bác, dù sao thì cho tới bây giờ vẫn chưa có người thông báo Lâm Vân bị đuổi học.
“Chú Lý làm cái gì vậy? Rõ ràng đã hứa với mình là trong vòng hôm nay đuổi học Lâm Vân rồi mà!” Trương Hồ nghiên răng, vẻ mặt rất tức giận.
Trương Hồ cảm thấy sắp không còn mặt mỗi nữa rôi, vội vàng liêu mạng rời khỏi phòng học.
Lâm Vân cũng trực tiếp đứng dậy đi đến phía trước lớp trưởng Vương Tuyết.
“Vương Tuyết, mình không có gạt cậu, đúng không? Mình đã nói, mình sẽ không bị đuôi học.” Lâm Vân cười nói với Vương Tuyết.
“ữ.”
Vương Tuyết gật đâu, cô cũng yên tâm, chiêu nay cô rât lo lăng, không biết tại sao, cô thật sự không muôn Lâm Vân bị đuổi học. z “Tuy nhiên, mình thực sự cảm ơn cậu. Trong lớp chỉ có cậu là sẵn sàng giúp đỡ mình:” Lâm Vân vẫn luôn mỉm cười.
Mập bên cạnh nói đùa: “Lớp trưởng, cậu quan tâm đến Lâm Vân như vậy, chắc là cậu… thích Lâm Vân đúng không?”
Sau khi Vương Tuyết nghe Xong, gương mặt xinh đẹp bồng đỏ bừng lên.
“Vớ vẫn! Mình… Mình là lớp trưởng, đương nhiên phải lấy lại công bằng, cho các bạn trong lớp. Vương Tuyết căn đôi môi đỏ mọng nói.
Nói xong, Vương Tuyết nhanh chóng xoay người chạy ra khỏi phòng học.
“Này…”
Lâm Vân muốn mời Vương Tuyết dùng bữa, nhưng kết quả là cô đã đi rồi.
Một bên khác.
Sau khi Trương Hỗ ra khỏi phòng học, đi thắng đên văn phòng của trường, định hỏi chủ nhiệm Lý tại sao vẫn chưa đuôi học Lâm Vân.
Phòng hành chính của trường.
“Chú Lý! Hôm nay chú đã hứa với con là đuổi học thăng nhóc kia rồi, tại sao tan học rồi, mà nó vẫn chưa bị đuôi học?” Trương Hồ vừa vào cửa đã tức giận hỏi.
“Trương Hồ, chuyện này, chú không giúp được rồi!” Chủ nhiệm Lý lắc đâu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT