Ngay sau đó, Lưu Ba lại giải thích cho Lâm Vân biết quy tắc thi đấu quyền anh ngầm này.

Nói một cách đơn giản, đảm ông chủ ở đó, chỉ cần có hứng thú thì có thể phải một võ sĩ quyền anh ra sân thi đấu thay mình.

Trong quá trình này, những ông chủ bình thường có thù hận cũng có thể nhân cơ hội này khởi xưởng khiêu chiến, do võ sĩ quyền anh của hai bên ra sân thi đấu, lấy chuyện này giải quyết ân oán giữa hai bên, còn có thể chiếm được số tiền nhất định từ trận đấu.

Ông chủ không có võ sĩ quyền anh, cũng có thể thuê võ sĩ ở hiện trường thi đấu, hội quyền anh ngầm sẽ cung cấp không ít võ sĩ, chỉ cần xài tiền là có thể thuê.

“Tôi sẽ suy xét, anh ra ngoài trước đi.” Lâm Vân xua tay với Lưu Ba.

Sau khi Lưu Ba ra ngoài, bỗng nhiên di động của Lâm Vân vang lên, là một số lạ.

“Alo, ai thế?” Lâm Vân nghe điện thoại.

“Lâm Vân, giọng của tôi cậu nghe ra đúng không?” Trong điện thoại truyền ra giọng của Khương Hùng Dũng.

“Khương Hùng Dũng, ông gọi điện cho tôi làm gì? Chẳng lẽ ông muốn gọi điện cầu xin tôi tha thứ?” Lâm Vân cười nói.

Trong lòng Lâm Vân hơi kinh ngạc, vậy mà Khương Hùng Dũng gọi điện thoại cho mình? “Cầu xin cậu tha thứ sao? Ha ha, đời này đều không có khả năng” Trong điện thoại là tiếng cười ha hạ của Khương Hùng Dũng.

Sau khi cười vài tiếng, Khương Hùng Dũng mới nói: “Lâm Vân, tôi chỉ muốn nói với cậu, thi đấu quyền anh ngầm ba ngày sau, cậu đừng làm rùa đen rút đầu không tới…!Đúng lúc mượn thi đấu quyền anh ngầm này, giải quyết ân oán cá nhân giữa chúng ta.

“Tay chân hạng nhất của ông đã bị vệ sĩ của tôi phế đi rồi, ông lấy đâu ra tự tin dám phân cao thấp thi đấu quyền anh ngầm với tôi?” Lâm Vân cười mỉa một tiếng.

“Ha ha, đây không phải là vấn đề cậu cần quan tâm, thi đấu quyền anh ngầm ba ngày sau, tôi sẽ đợi cậu ở đó.



Khương Hùng Dũng nói xong, ông ta lập tức cúp điện thoại.

“Xem ra, trận thi đấu quyền anh này không đi không được.” Lâm Vân híp mắt nói.

Nếu Lâm Vân không đi, chẳng phải là tương đương nhận mình sợ với Khương Hùng Dũng sao?

Cả ngày hôm nay, ông chủ tài sản trên ba trăm năm mươi tỷ ở thành phố Bảo Thạnh cơ bản đều nhận được lời mời, đối với bữa tiệc nghe nhìn như thế, đương nhiên là mọi người sẽ không bỏ qua.

Thời gian như thoi đưa, đảo mắt đã là ba ngày sau.

Trong ba ngày này, Lâm Vân đã đi tìm hoa khôi của trường Tô Bảo Nhi một lần, nhưng thái độ của cô ấy vẫn rất kiên quyết, đó chính là không cần anh chịu trách nhiệm.

Ba ngày sau, Lâm Vân lái xe rời khỏi thành phố Bảo Thạnh, đi tới một vùng ngoại ô ở huyện nhỏ.

Đây là một kho hàng bỏ đi, địa điểm tổ chức thi đấu quyền anh ngầm là nơi này.

Bên ngoài kho hàng bỏ hoang, hôm nay lại có vẻ vô cùng náo nhiệt, từng chiếc xe sang đỗ trên khu đất trống trước kho hàng bỏ hoang, nếu không ai biết tình hình đi ngang qua nơi này, chắc chắn sẽ bị dọa nhảy dựng lên, bên ngoài một kho hàng bỏ hoang, sao có thể đỗ nhiều xe sang như thế?

Lâm Vân lái chiếc xe Lamborghini, chở Thạch Hàn đến bên ngoài kho hàng.

“Chào chủ tịch Lâm!” “Chủ tịch Lâm, xin chào xin chào!”

Sau khi Lâm Vân xuống xe, rất nhiều ông chủ tiến lên chào hỏi Lâm Vân.

Lâm Vân dựa vào thân phận cháu ngoại của Liễu Chí Trung, địa vị ở trong giới xã hội thượng lưu ở thành phố Bảo Thạnh càng không thể lay động.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play