Tường Vân, chúng ta đừng chấp nhặt với anh ta, chúng ta đi.
Chúng ta đổi nơi khác ăn cơm.
Mạc Danh Tùng nói.
“Mạc Danh Tùng, anh thật đúng là nhân tài kiệt xuất, không thể sánh bằng người ta, đều có thể nói ra tươi mát thoát tục, nói năng hùng hồn đầy lý lẽ như vậy!” Lâm Vân lắc đầu cười đáp.
“Loại người như anh, không có bậc cha chủ của anh, anh không có gì hết.
Có gì mà phải đắc ý” Mạc Danh Tùng xanh mặt nói.
Mai Tường Vân cũng đứng dậy: “Lâm Vân, vẫn là câu nói đó, tôi coi thường loại cậu ấm nhà giàu, đời thứ ba nhà giàu như anh.”
Lâm Vân lắc đầu cười, mình là đời thứ ba nhà giàu không giả.
Nhưng Lâm Vân tự cảm thấy bản thân không làm chuyện gì xấu gì, cũng không làm chuyện độc ác mất tính người nào, nhưng Mai Tường Vân này chẳng phân rõ phải trái, biết mình là đời thứ ba nhà giàu xong, hoàn toàn nhận định mình là người xấu sao?
Sau khi Mai Tường Vân nói xong, lập tức xoay người định rời đi.
“Mai Tường Vân, đứng lại!” Lâm Vân gọi cô ấy lại.
“Mai Tường Vân, phí sửa chữa một tỷ không trăm năm mươi triệu kia, đừng quên lấy cho tôi…!Nhớ kỹ, trong vòng ba ngày, tự mình đưa tới tay tôi.” Lâm Vân lộ ra tươi cười nói.
“Anh…!Lông mày của Mai Tường Vân nhíu chặt lại.
“Nhìn thấy chưa, đời thứ ba nhà giàu mà cô khinh thường, có thể ra lệnh được cho cô.” Lâm Vân cười nói.
“Hừ, một tên đời thứ ba nhà giàu thối nát mà thôi.”
Mai Tường Vân giậm chân một cái, sau đó cùng rời đi với bạn trai Mạc Danh Tùng của cô ấy.
Sau khi hai người rời đi.
“Cậu này, chuyện cậu nói bao hết quán?” Vẻ mặt ông chủ tràn ngập chờ mong nhìn Lâm Vân.
“Lâm Vân tôi nói lời giữ lời, nếu đã đồng ý với ông, tất nhiên là sẽ chuyển ba trăm năm mươi triệu cho ông rồi.” Lâm Vân nói.
Chỉ cần Lâm Vân không muốn cho khoản tiền này, Lâm Vân hoàn toàn có thể không cho, nhưng Lâm Vân khinh thường loại chuyện bội bạc, nếu mình đã đồng ý, nhất định sẽ thực hiện.
Ngay sau đó, Lâm Vân thông qua di động, chuyển ba trăm năm mươi triệu cho ông chủ.
Ông chủ nhận được ba trăm năm mươi triệu xong, tất nhiên là vui tới mức cười toe toét, đây là thu nhập hai năm của ông ta đấy.
Ông chủ nhận tiền xong lập tức rời đi.
“Anh Vân, cái tên Mạc Danh Tùng kia đúng là giỏi giả vờ, bộ dạng tự cho là đúng xem thường người ta, nếu không phải anh Vân có tiền, chúng ta chắc chắn sẽ bị anh ta khinh bỉ.” Hoàng Luân nói.
Lâm Vân cười: “Đừng nhìn anh ta có vẻ hào hoa phong nhã, bộ dạng rất lịch sự, nói không chừng là một tên ra vẻ đạo mạo”
Sáng ngày hôm sau.
Tập đoàn Tỉnh Xuyên.
Tổng giám đốc Lưu Ba đang báo cáo dự án mảnh đất số 1 ở khu bảo hộ với Lưu Ba, bày tỏ dự án đã định ra, rất nhanh sẽ khởi công, hơn nữa đã bắt đầu tuyên truyền trước rồi.
Lưu Ba mới báo cáo xong rời đi, thư ký đã đi tới nói: “Chủ tịch Lâm, bên ngoài có một cô gái tên Mai Tường
Vẫn muốn gặp anh.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT