Lâm Vân sau khi nghe lời này mới nhận ra, hóa ra Mập mời mình đến quán bar uông rượu, vì sợ anh không thoát ra khỏi cái bóng của chuyện thắt tình nên đã giới thiệu bạn gái cho anh.
Sau khi Lâm Vân nghe xong, khóe miệng hiện lên một nụ cười khổ, lo lăng của Mập là hoàn toàn không cần thiệt, đương nhiên trong lòng Lâm Vân hẳn là vẫn có chút dao động.
Trên bàn, ngoài Mập ra còn có hai thiếu nữ, cả hai đều ăn mặc rất đẹp.
Một trong hai cô gái trẻ đó là bạn gái của Mập, tên là Chu Mai, còn cô gái kia thì Lâm Vân chựa bao giờ gặp, cô ây tên là Quách Hiều Hiểu, là người mà Mập muốn giới thiệu cho Lầm Vân.
“Lâm Vân, nhanh chào hỏi các bạn đi.” Mập chọc cùi chỏ vào Lâm Vân.
“Xin chào, tôi tên là Lâm Vân.” Lâm Vân chủ động đưa tay ra.
Mặc dù Lâm Vân không có hứng thú với cô gái trước mặt, nhưng vẫn phải giữ thể diện cho Mập chứ, đúng không?
Quách Hiểu Hiểu nhìn Lâm Vân, sau khi nhìn thấy cách ăn mặc của Lâm Vân, bĩu mồi, một tia thất vọng xẹt qua gương mặt.
“Tôi là Quách Hiểu Hiểu.”
Quách Hiểu Hiểu tùy tiện trả lời, không thèm bắt tay với Lâm Vân.
Lâm Vân lắc đầu cười khổ, đồng thời thu tay vê, cư nhiên có, thể thầy được SỰ COI thường trong mắt Quách Hiểu Hiểu, cho nên đến bắt tay cũng không muôn.
Vào lúc này, bạn gái của Mập là Chu Mai nói: “Mập, anh nói muôn giới thiệu bạn trai cho Hiểu Hiểu, em cứ tưởng là ai? Làm suy nghĩ cả buổi trời, thì ra là Lâm Vân, vậy anh giới thiệu cho Hiểu Hiểu về hoàn cảnh gia đình của Lâm Vân đi.”
Lâm Vân chợt cau mày khi nghe những lời này.
Chu Mai biết gia đình Lâm Vân nghèo khó, nhưng cô ta lại chủ động lây chuyện đó ra:mà nói, dường như đang muôn châm biêm Lâm Vân là một đứa nghèo.
Lâm Vân chưa từng có ấn tượng tốt với Chu Mai, vừa nhìn là đã biệt cô ta không phải là một người an phận, lúc trước Lâm Vân đã nói với Mập là không nên quen Chu Mai.
Thật tiếc là Mập bị tình yêu làm cho mờ mắt mà không nghe lời Lâm Vân.
“Tôi là con nhà nghèo, nhà nghèo, rớt mông tơi, có gì hay mà giới thiệu.”
Lâm Vân vừa nhâp rượu vừa nói.
Mập nhận ra bầu không khí ngượng ngùng nên vội lên tiêng đề thay đổi không khí.
“Ừm… tuy gia cảnh của anh bạn Lâm Vân của tôi không tốt lắm, nhưng cậu ây vân luôn học hành rất tốt! Sau khi tốt nghiệp nhất định sẽ tìm được một công việc tốt, tương lai chắc chắn sẽ không tệ.”
Quách Hiểu Hiểu chế nhạo nói: “Ha ha, chỉ là người bình thường thôi, sao có thể tìm được việc gì tôt chứ? Cho dù vất vả cả đời cũng không thể sánh được với một đầu ngón tay của con nhà giàu.”
Chu Mai cũng vội vàng đồng ý: “Đúng vậy, gân đây trường chúng ta có một sinh viên đại gia bí ân, tùy tiện quyên góp cho trường mười triệu. Người giồng như nhà Lâm Vân dù chăm chỉ cả đời cũng không sánh được!”
“Đương nhiên là tôi không t thê So với sinh viền đại gia bí ẩn kia rồi.” Lâm Vân cười nói.
Lâm Vân muốn nói rằng tôi là người đã quyên tặng tiền đó.
Nhưng sau này nghĩ lại, nếu anh nói ra bọn họ sẽ không tin đâu, chỉ cười nhạo anh khoe khoang, cho nên Lâm Vân không nói ra.
“Xem như cậu cũng tự biết mình đó, cậu có biết gia cảnh nhà Quách Hiểu Hiểu không? Không ngại cho cậu biết, gia đình cô ây mở một công ty, Lâm Vân cậu xứng sao?” Chu Mai kiêu ngạo nói.
“Xin lỗi, là cô ta không xứng với tôi mới phải.” Lâm Vân bình tĩnh nói.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT