“Đúng đây, liên quan gì đến cậu?” Anh Giang cũng phụ họa theo.
Dừng một lúc, anh Giang lại cười nhạo.
“Ngược lại là cậu đấy, cậu đã bị Tô Bảo Nhi đá bay, còn chạy đến nơi này, làm sao cậu lại không biết xấu hổ như thế, chẳng lẽ cậu không biết, cậu chỉ là một thằng nhà nghèo, không xứng với Tô Bảo Nhi à?” “Anh Giang, anh có biết không, người dám nói chuyện với tôi như thế, đều không có kết cục tốt” Trong mắt Lâm Vân lóe lên sự lạnh lẽo.
Cha của Tô Bảo Nhi – Tổng giám đốc Tô cũng đứng ra quát lớn.
“Tô Bảo Nhi, con đừng quậy nữa.
Tổng giám đốc Tô vắt hết óc nghĩ cách, chính là muốn tác hợp Tô Bảo Nhi và Lâm Vân, kết quả Tô Bảo Nhi lại làm ra chuyện này, tổng giám đốc Tô đương nhiên tức giận.
Đừng nhìn gia đình anh Giang có tiền, nhưng trong mắt tổng giám đốc Tô, ông ta lại xem thường anh Giang này, bởi vì tổng giá trị tài sản trong nhà anh ta không khác nhà ông ta là mấy, tổng giám đốc Tô muốn tìm một người con rể có gia thế hơn nhà anh ta.
“Bác Tô, Tô Bảo Nhi rời khỏi một tên nhà nghèo như thế, bác nên vui mới đúng, loại người nghèo như cậu ta, căn bản không có khả năng đem lại hạnh phúc cho Tô Bảo Nhi” Anh Giang nói với tổng giám đốc Tô.
“Mẹ kiếp, cậu thì biết cái quái gì!” Tổng giám đốc Tôi hung dữ nói.
Lâm Vân cắt ngang lời của tổng giám đốc Tô: Tổng giám đốc Tô, đây là ân oán giữa tôi và anh Giang, chuyện này giao cho tôi xử lý.
Tổng giám đốc Tô nghe thấy vậy, lúc này mới không nói tiếp.
Tổng giám đốc Tô biết được thân phận thật sự của Lâm Vân, ông ta hiểu được, nếu như Lâm Vân muốn đối phó với anh Giang này, đó là chuyện dễ như trở bàn tay, cho nên ông ta không nói thêm gì nữa.
Chỉ là trong lòng tổng giám đốc Tô nghĩ thầm, anh Giang này thật đúng là không biết tự lượng sức mình, thể mà lại giảm khiêu chiến với chủ tịch Lâm, đây thật đúng là tìm đường chết, thậm có khả năng hại cho cha anh ta thế thảm.
Lâm Vân nhìn về phía Tô Bảo Nhi.
“Tô Bảo Nhi, hôm nay tôi đến thăm cô, chúng ta có thể nói chuyện riêng được không?” Lâm Vân chân thành nói.
Ánh mắt Tô Bảo Nhi hơi do dự, ngay sau đó, Tô Bảo
Nhi dùng giọng điệu kiên định nói.
“Giữa hai chúng ta không có chuyện gì để nói.
Lúc này, anh Giang trực tiếp đứng ở trước mặt Tô Bảo Nhi, lớn lối nói.
“Ranh con, muốn nói chuyện với bạn gái của tôi ư? Chỉ sợ cậu phải hỏi xem tôi có đồng ý hay không đã, hiểu không?”
Trên mặt anh Giang đều là phách lối, đắc ý, không chút nào che giấu, giống như anh ta đang khoe khoang với Lâm Vân, khoe khoang anh ta thành công cướp được Tô Bảo Nhi.
Nhìn dáng vẻ của anh Giang trước mặt, sắc mặt của Lâm Vân càng âm trầm, thậm chí trong mắt đã dấy lên lửa giận không cách nào ngăn chặn.
Trước đó anh Giang này viết bài trên diễn đàn trường để bôi nhọ anh, Lâm Vân còn có thể nhịn.
Nhưng Lâm Vân và Tô Bảo Nhi đã xảy ra quan hệ.
Lâm Vân đương nhiên coi Tô Bảo Nhi thành người phụ nữ của mình.
Dám động vào người phụ nữ của anh, đây tuyệt đối là cấm kị của Lâm Vân, đây tuyệt đối là việc không thể tha thú.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT