Xung quanh có không ít ông chủ và cậu ấm vây xem, sau khi nhìn thấy chuyện vừa xảy ra, lập tức cảm thấy khiếp sợ không nhẹ.
“Vừa rồi, rốt cuộc người thanh niên trẻ tuổi kia là thần thánh phương nào thế, lại dám khiêu chiến với ông Khương như vậy, thế mà làm cho ông Khương tức giận thành dáng vẻ đó?” “Đúng thế, rốt cuộc cậu ta là ai vậy, thế mà lá gan lớn như vậy?”
Xung quanh không biết thân phận của Lâm Vân, tất cả đều nghi ngờ không thôi.
“Kiến thức của mấy người quá hạn hẹp, người vừa rồi chính là chủ tịch mới của chi nhánh tập đoàn Tỉnh Xuyên ở thành phố Bảo Thạnh này, mấy người có biết bối cảnh của cậu ta không? Nói ra hù chết mấy người.” Một ông chủ hội đầu biết tình hình bên trong, cười nói.
Ông chủ này là người tham dự bữa tiệc do Lâm Vân tổ chức lần trước, cho nên ông ta biết Lâm Vân là ai.
“Bối cảnh gì vậy?” Mọi người xung quanh đều lộ ra rất nghi hoặc.
“Người chủ tịch mới đó chính là cháu ngoại của ông cụ Liễu Chí Trung đấy!” Ông chủ hói đầu nói.
“Cháu ngoại của ông cụ Liễu Chí Trung?” “Ôi trời..
Sau khi mọi người nghe đến đó, tất cả đều không nhịn được hít vào một hơi lạnh.
Bọn họ đương nhiên rất rõ ông cụ Liễu Chí Trung trâu bò đến mức nào, người giàu nhất của ba tỉnh Tây Nam, so với người giàu nhất của thành phố bọn họ, không biết là trâu bò hơn bao nhiều lần.
“Chẳng trách cậu ta lại dám khiêu chiến với ông Khương như thế” “Chẳng trách cậu ta lại làm cho ông Khương tức thành bộ dạng đó, ông Khương lại không dám động đến cậu ta.
Sau khi bọn họ nghĩ đến thân phận của Lâm Vân, nghi ngờ trong lòng được giải đáp.
Lúc bọn họ ngẩng đầu nhìn về phía bóng lưng của Lâm Vân, tất cả đều mang theo sợ hãi, đây tuyệt đối là người bọn họ không thể chọc vào.
Cháu trai của ông cụ Liễu Chí Trung, thế mà lại ở thành phố Bảo Thạnh, bọn họ không dám tưởng tượng, người thanh niên trẻ tuổi gầy gò kia lại có thể nhấc lên sóng to gió lớn ở thành phố Bảo Thạnh như thế.
Một bên khác.
“Chủ tịch Lâm, anh chỉ cần nói mấy câu đã khiến Khương Hùng Dũng nghẹn họng, không nói được gì, làm cho ông ta nổi trận lôi đình, nhưng lại không phát tiết được, quả thật là sung sướng.” Lưu Ba vui vẻ nói.
“Đây là do ông ta tự tìm” Lâm Vân cười nói.
“Chẳng qua chủ tịch Lâm, việc này cũng có phần bất lợi, vừa rồi anh chọc giận ông ta như thế, ông ta đã nói sẽ khiến chúng ta đẹp mặt trong buổi đấu giá ngày hôm nay, điều đó chứng minh, một lát nữa trên buổi đấu giá, ông ta nhất định sẽ đi tìm lại mặt mũi của mình, chúng ta chỉ chuẩn bị một ngàn bảy trăm năm mươi tỷ, chỉ sợ..
Lưu Ba lộ ra mấy phần lo lắng, anh ta đang nghĩ đến, một lúc nữa buổi đấu giá bắt đầu, tất nhiên sẽ là gió tanh mưa máu.
Trong lòng Lưu Ba rất rõ ràng, nếu như Khương Hùng Dũng không tiếc bất cứ giá nào đọ sức với bọn họ, bọn họ chỉ chuẩn bị một ngàn bảy trăm năm mươi tỷ này, quả thật không đủ dùng.
“Cho dù vừa rồi tôi không chọc giận ông ta, buổi đấu giá hôm nay sẽ vẫn gió tanh mưa máu” Lâm Vân bình tĩnh nói.
“Cũng đúng.” Lưu Ba gật đầu.
“Về phương diện tiền, anh không cần phải lo lắng, tôi tự có sắp xếp của mình” Lâm Vân lộ ra nụ cười tự tin.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT