Sau khi rời khỏi phòng VIP, anh Bình nhìn thoáng qua xung quanh, lập tức nhìn thấy Lâm Vân đứng khoanh tay ở tận cùng hành lang.
Anh Bình lau mồ hôi trên trán, sau đó vội vàng chạy chậm tới, chạy về phía Lâm Vân….
Tất nhiên là Lâm Vân đang đứng ở tận cùng hành lang đợi anh Bình.
“Chào cậu chủ Lâm!”
Sau khi anh Bình đi tới trước mặt Lâm Vân, anh ta vội vàng cúi người chào Lâm Vân, vô cùng cung kính.
Lúc anh Bình ở trong phòng VIP, anh ta đã muốn gọi Lâm Vân là cậu chủ Lâm, nhưng anh ta nghĩ tới Lâm Vân không muốn để lộ thân phận, chắc chắn là có nguyên nhân, cho nên anh ta mới không gọi Lâm Vân ở trong phòng VIP như vậy.
“Xem ra anh đã biết.
Chuyện ông ngoại tôi là Liễu Chí Trung, sao anh biết được?” Lâm Vân khoanh tay trước ngực, lạnh nhạt nói.
“Thưa cậu chủ Lâm, là Thiệu Ngọc Minh gửi tin nhắn nói cho tôi biết.” Anh Bình cẩn thận nói.
Anh Bình ở thành phố Bảo Thạnh xem như là người giàu có nhất, nhưng anh ta so với Lâm Vân, quả thực là kém quá xa, chuyện này anh Bình biết rất rõ.
Đừng nói là anh Bình, cho dù là cha anh ta tới đây, cũng không dám đắc tội Lâm Vân
Anh Bình vội vàng nói: “Cậu chủ Lâm, lúc trước tôi xúc phạm đến cậu, tôi còn bắt cậu nhận lỗi với tôi nữa, cậu nhất định phải tha thứ cho tôi đấy!”
Anh Bình thiếu chút nữa đã quỳ xuống trước Lâm
Thiên.
“Thôi.
Lâm Vân tôi không phải là người bụng dạ hẹp hòi, anh đã chủ động nói xin lỗi, chuyện vừa rồi ở trong phòng VIP, tôi sẽ không so đo với anh.
Lâm Vân xua tay.
Lâm Vân biết, xung đột giữa mình và anh Bình không tính là lớn, không đến mức không chết không ngừng.
Hơn nữa Lâm Vân cũng không muốn gây thù chuốc oán quá nhiều, nếu anh Bình đã mở miệng xin lỗi, Lâm Vân sẽ cho anh ta một cơ hội.
“Cảm ơn cậu chủ Lâm! Cảm ơn cậu chủ Lâm!”
Anh Bình thấy Lâm Vân tha thứ cho mình, anh ta vô cùng sung sướng, liên tục gật đầu, đồng thời thở phào nhẹ nhõm một hơi.
“Chuyện tôi là cháu ngoại của Liễu Chí Trung, tạm thời tôi không muốn để lộ, anh hiểu rõ ý của tôi chứ?” Lâm Vân nói.
“Hiểu rõ hiểu rõ! Cậu chủ Lâm muốn đóng giả làm người bình thường tán gái đúng không? Tôi hiểu rõ mà Anh Bình cung kính nói.
Ngay sau đó, anh Bình lấy một tấm danh thiếp ra, dùng hai tay để đưa cho Lâm Vân.
“Cậu chủ Lâm, đây là danh thiếp của tôi, phía trên có số điện thoại của tôi nữa, sau này cậu chủ Lâm tới khu du lịch suối nước nóng Thanh Châu chơi, sẽ được miễn phí hết! Còn được tiếp đãi cấp cao nhất “Được, tôi sẽ nhận nó.
Lâm Vân không từ chối, nhận lấy danh thiếp.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT