Anh Giang cũng nói: “Đây là buổi đấu giá mỗi năm một lần ở thành phố Bảo Thạnh, vô cùng náo nhiệt, cho dù không đấu giá được bất cứ thứ gì, cũng có thể đi vào trải nghiệm, thậm chí là kết bạn với rất nhiều người.
“Tuy tôi không tham dự bán đấu giá, nhưng buổi đấu giá lần này, tôi chắc chắn sẽ đi.” Anh Bình nói.
“Mọi người cũng sẽ đi đúng không?” Anh Bình ngẩng đầu nhìn đám nhà giàu ở đây.
“Đương nhiên, buổi đấu giá quy mô lớn như vậy, tất nhiên là chúng em sẽ tới đó trải nghiệm.
Đám con nhà giàu nhao nhao gật đầu.
Tư cách vào buổi đấu giá này là tổng tài sản trên ba trăm năm mươi tỷ, tuy bọn họ không đủ tư cách đi vào, nhưng cha bọn họ có tư cách, bọn họ có thể đi theo cha mình vào trong.
Bọn họ đi cũng không đấu giả được gì, chủ yếu là trải nghiệm.
Còn đảm nhà giàu tài sản chỉ có mấy chục tỷ, thật có lỗi, ngay cả tư cách vào cửa cũng không có “Buổi đầu giả sao?” Lâm Vân lẩm bẩm một câu.
Lúc này Lâm Vân nghĩ, mấy ngày hôm trước Lưu Ba từng nói tới buổi đấu giả với mình, hắn là buổi đấu giả mà bọn họ nói, thời gian và địa điểm đều trùng khớp.
Lúc ấy Lưu Ba bày tỏ buổi đấu giả lần này rất quan trọng, bảo Lâm Vân cần phải đi trước, còn làm tốt chuẩn bị giành đất với tập đoàn Hùng Dũng.
Như vậy buổi đấu giá diễn ra vào ba ngày sau, nếu đảm nhà giàu này muốn đi, chỉ sợ Lâm Vân sẽ chạm mặt bọn họ? Ngay sau đó, Lâm Vân nhìn về phía Tô Bảo Nhi, hỏi: “Tô Bảo Nhi, buổi đấu giả diễn ra vào ba ngày sau, cô có đi không?” “Không đi, tôi không có một xíu hứng thú nào với buổi đấu giả như vậy, còn không bằng đi dạo phố, nhưng mà cha tôi sẽ đi.” Tô Bảo Nhi nói.
Ngay sau đó, Tô Bảo Nhi hỏi ngược lại: “Anh hỏi chuyện này làm gì? Dù sao chuyện này không liên quan tới anh, anh cũng không có cơ hội đi vào.” “Vậy thì chưa chắc” Lâm Vân cười nói.
“Thôi đi, anh có thể đi vào, Tô Bảo Nhi tôi sẽ viết ngược tên.
Trừ khi anh làm nhân viên phục vụ vào bưng trà đổ nước.” Tô Bảo Nhi nói.
Lâm Vân chỉ cười nhạt, không nhiều lời.
Lúc này, anh Giang đột nhiên nhìn về phía Lâm Vân, cười nói: “Hôm nay chủ nhà là anh Bình, mọi người đều kính rượu với anh Bình rồi, tên nhóc nhà cậu cũng nên kinh một lý đúng không?
Anh Giang nhìn Lâm Vân rất chướng mắt, cho nên chủ động bởi móc.
“Anh Giang nói rất đúng, thằng nhóc nhà cậu đi vào đây lâu như vậy.
Ngay cả rượu cũng không kính một lỵ, cậu đây là khinh thường anh Bình sao?” Một tên nhà giàu khác vội vàng phụ họa.
“Lâm Vân, anh nhanh kính một ly với anh Bình đi, với thân phận và địa vị của anh Bình, anh kính rượu với anh ấy cũng không mất mặt” Tô Bảo Nhi đẩy Lâm Vân nói.
Nếu đổi lại là đám nhà giàu khác, Tô Bảo Nhi có thể không thèm để ý.
Nhưng đây là anh Bình, cho dù là Tô Bảo Nhi, cũng không dám đắc tội anh Bình.
Anh Bình nghe thấy vậy, cũng nhìn về phía Lâm Vân.
Lâm Vân cười nói: “Anh Bình đúng không, tôi cảm thấy anh nên kính rượu với tôi mới đúng
Lâm Vân vừa nói ra những lời này, cả căn phòng VIP lập tức rộ lên.
“Mẹ nó, tên nhóc này điên rồi à? Vậy mà dám bảo anh Bình kính rượu cho cậu ta!” “Muốn chết à! Tên nhóc này đúng là muốn tìm đường chết!”
Tất cả mọi người đều nhìn Lâm Vân như nhìn kẻ điên, bọn họ không ngờ tới Lâm Vân dám nói chuyện với anh Bình như thế,
Anh Giang lại càng mừng thầm nói: “Ha ha, tên nhóc cậu dám chống đối với tôi thì thôi, bây giờ còn dám nói anh Bình như vậy, cậu đợi chết đi
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT